Chương 1: C1.1
Tinh tế năm 4042, ở nơi vũ trụ buồn chán này ra đời vô số quốc gia, có quốc gia truyền thừa đến nay, nhưng càng nhiều hơn đều biến mất trong dòng sông dài thời gian.Hiện nay, tại tinh tế công nhận ba đại cường quốc theo thứ tự là đế quốc Lotus, liên bang Ayer cùng với đế quốc Wiggson.Trừ hai đại đế quốc và một quốc gia liên bang này ra, trong vũ trụ vẫn tồn tại rất nhiều quốc gia nhỏ thực lực yếu hơn. Những quốc gia nhỏ này tuy là thực lực không theo kịp ba đại cường quốc, nhưng dân chúng quốc gia bọn họ cũng có sinh hoạt tương đối ổn định.Có điều, không phải mỗi người đều có thể may mắn sinh hoạt dưới sự che chở của quốc gia, trong mấy triệu hành tinh, ngoại trừ các quốc gia được ghi lại trong sách, thì còn có vô số hành tinh rác chỉ đánh số ngay cả tên cũng không có.Cùng trật tự tuyệt nhiên tương phản, trên hành tinh rác chính là không bao giờ thiếu hỗn loạn. Những hành tinh rác này có thể tồn tại, cũng là bởi vì tài nguyên sinh hoạt thiếu thốn điều kiện sống khó khăn, không có quốc gia lại để ý đến hành tinh như vậy, sau mới bị một ít người lưu lạc trên tinh cầu ở lại.Dưới điều kiện tài nguyên có hạn, tranh đấu là điều không thể tránh né. Thứ rẻ nhất trên các hành tinh rác này chính là mạng người, nơi đây mỗi ngày đều sẽ có người lặng yên không tiếng động chết đi hoặc mất tích, phía sau mỗi người đều là một mảnh sương mù màu đen dày đặc không biết tên.. . .Trên một hành tinh rác đến tên cũng không có bay xung quanh đế quốc Lotus, tinh cầu này ngoại trừ một khu dân cư rất nhỏ ra, đa phần đều là khung cảnh ác liệt gió mạnh cát sỏi bay múa đầy trời.Trong một mảnh cát sỏi, có một bóng dáng thong thả xuyên qua cơn lốc cát vàng, dường như đang tìm kiếm đồ đạc gì đó.Minh Khương mặc bộ đồ phòng hộ đơn sơ, trong tay còn cầm một thiết bị đầu cuối tự lắp ráp cấp thấp."Tại sao lại không có chứ." Minh Khương nhỏ giọng lẩm bẩm, thỉnh thoảng ngẩng đầu híp mắt nhìn xung quanh.Nhưng tất cả những gì cậu có thể nhìn thấy là cát vàng cằn cỗi và một số đá khô, cơn gió mạnh mẽ dấu cát sỏi, nếu Minh Khương không mặc đồ phòng hộ, loại thời tiết xấu này có thể phá tan một lớp da trên cơ thể cậu.Thực sự có chút mệt mỏi, Minh Khương mới dừng bước lại, lầm bầm lầu bầu thở dài: "Xem ra chỉ có thể lần sau quay lại."Minh Khương hôm nay tới cái nơi rời xa khu dân cư này, là vì đặc biệt tìm kiếm một loại thực vật đặc thù, loại thực vật này chỉ sinh trưởng dưới hoàn cảnh đầy cát sỏi này, rất khó tìm. Minh Khương đã đi hơn ba giờ ở khu vực này, ngay cả cái bóng của cọng cỏ đều không thấy.Ngược lại thời gian sau này còn rất nhiều, Minh Khương đem thiết bị đầu cuối nhét vào túi áo bảo hộ, xoay người chuẩn bị trở về.Khoảnh khắc cậu quay lại, phía sau bỗng nhiên một tiếng nổ ầm ầm, như thể có thứ gì đó đã đập xuống.Minh Khương bị động tĩnh bất ngờ này làm cho sững sờ trong giây lát, quay đầu lại thì phát hiện, vị trí cách đó mấy trăm mét đã bị khói bụi mù mịt bao phủ do vật mang tốc độ cao rơi xuống, che khuất hoàn toàn tầm nhìn của cậu.