Chương : 14
Một thời gian ngắn ngay sau khi toán lưu động của đài truyền hình WPIK ngừng lại, Jastorytta Johnson gắn cặp bông tai vào, trang điểm lại chút ít và xem xét tình hình. Cô cùng toán của mình, luôn theo dõi đài của cảnh sát, đã đến trước tiên tại các kho hàng ở Split City.
Những gì họ thấy được là Clarice Starling đang đứng ở ngay trước cửa ga ra, tóc ướt mèm vì mưa, đang chĩa cây đèn pin và tấm thẻ hành sự có bọc nhựa.
Jastorytta Johnson nhận ra ngay đây là một tân binh. Cô bước xuống xe cùng những người quay phim và tiến lại gần Clarice. Các đèn chiếu được bật sáng. Ông Yow thì ngồi tuột xuống cái nệm xe Buick, chỉ để ló cái mũ ra thôi.
- Jastorytta Johnson thuộc ban tin tức dài WPIK, hình như cô có báo một vụ án mạng?
Clarice không giống nhân viên công lực một chút nào hết và cô cũng biết điều này.
- Tôi là nhân viên liên bang và đây là một án mạng. Tôi phải bảo vệ hiện trường cho đến khi cảnh sát Baltimore...
Một phụ tá của người quay phim chụp lấy tay cầm của cánh cửa sắt và cố kéo nó lên.
- Hãy dừng tay lại - Clarice thốt lên. - Tôi đang nói với anh đấy. Dừng tay lại. Xin đừng nài nỉ. Tôi không đùa đâu. Tôi yêu cầu quý vị hợp tác với tôi. - Ngay lúc này ước gì cô có được một huy hiệu, một bộ đồng phục hay một cái gì đó.
- Thôi được rồi Harry - cô phóng viên nói, rồi xoay về phía Clarice. - Chúng tôi đồng ý và không giấu gì cô, toán của chúng tôi rất tốn kém nên tôi phải biết coi có đáng cho chúng tôi ở lại đáy cho đến lúc cảnh sát đến hay không. Hãy cho tôi biết đi, có phải trong đó có một xác chết không? Đương nhiên việc này chỉ giữa hai chúng ta mà thôi. Hãy nói cho chúng tôi biết và chúng tôi sẽ đợi, tôi xin hứa với cô. Thế nào?
- Nếu tôi là chị, tôi sẽ chờ - Clarice đáp lại.
- Cám ơn, chị sẽ không hối tiếc việc này, Jastorytta nói. - Chị hãy nghe đây, tôi biết nhiều thông tin về các kho hàng này có thể rất hữu ích cho chị. Chị làm ơn rọi đèn vào quyển ghi chép của tôi được không? Xem thử tôi có thể tìm được chúng không.
- Này Jastoryy, toán lưu động của WEYE vừa đến cổng đấy - người tên Harry nói.
- Coi nào. Đó là một vụ bê bối đã xảy ra khoảng hai năm trước, khi người ta muốn chứng minh các kho hàng này chứa... có phải là pháo hoa không? - Jastorytta nhìn vai của Clarice.
Clarice quay đầu lại và thấy người quay phim đã chui vào trong gara trong khi người phụ tá quì kế bên sẵn sàng chuyền cho anh ta cái máy quay phim mini dưới cánh cửa.
- Này anh kia! - Clarice la lên. Cô quỳ xuống mặt đất ướt và kéo áo của người quay phim - Anh không có quyền vào trong đó. Này tôi bảo anh không được làm chuyện đó mà.
Trong khi cô nói, đám đàn ông đáp lại cô thật nhỏ nhẹ:
- Chúng tôi sẽ không đụng đến bất cứ thứ gì hết, chúng tôi là dân chuyên nghiệp mà. Cô không phải sợ gì hết. Bằng mọi cách, đám cảnh sát cũng sẽ để cho chúng tôi mà. Người đẹp ơi, mọi việc đều ổn cả thôi.
Lời ba hoa này làm cho cô nổi điên lên. Cô tiến lại con đội ở dầu cánh cửa và quay tay quay. Cánh cửa hạ xuống năm phân kêu tiếng rít. Clarice tiếp tục cho đến khi cánh cửa nằm ngay trên ngực của người quay phim. Thấy anh ta chưa chịu chui ra, cô rút tay quay ra và bước lại gần người quay phim đang nằm đó. Ngay lúc này nhiều đèn chiếu khác được bật sáng và trong ánh sáng chói chang này, cô dùng cái tay quay gỗ mạnh vào cánh cửa sắt làm cho bụi và rỉ sắt bay tung lên.
- Anh hãy để tâm với những gì tôi nói với anh chứ. Anh có nghe tôi không thì bảo? Tôi sẽ bắt anh ngay về tội cản trở nhân viên công lực thi hành nhiệm vụ đấy.
- Cô hãy bình tĩnh đi - người phụ tá nói và đặt bàn tay anh ta lên cánh tay cô. Cô xoay mặt về phía người này và nhìn thấy nhiều ánh đèn sáng khác và những tiếng nói lao xao.
- Thôi đủ rồi anh bạn, đừng có cố nữa làm gì. - Cô để bàn chân lên ngay mắt cá của người quay phim, tay cầm tay quay nhìn người phụ tá. Cô không giơ nó lên. Càng tốt cho cô. Cô đã gây một ấn tượng không tốt trên màn truyền hình rồi.
Những gì họ thấy được là Clarice Starling đang đứng ở ngay trước cửa ga ra, tóc ướt mèm vì mưa, đang chĩa cây đèn pin và tấm thẻ hành sự có bọc nhựa.
Jastorytta Johnson nhận ra ngay đây là một tân binh. Cô bước xuống xe cùng những người quay phim và tiến lại gần Clarice. Các đèn chiếu được bật sáng. Ông Yow thì ngồi tuột xuống cái nệm xe Buick, chỉ để ló cái mũ ra thôi.
- Jastorytta Johnson thuộc ban tin tức dài WPIK, hình như cô có báo một vụ án mạng?
Clarice không giống nhân viên công lực một chút nào hết và cô cũng biết điều này.
- Tôi là nhân viên liên bang và đây là một án mạng. Tôi phải bảo vệ hiện trường cho đến khi cảnh sát Baltimore...
Một phụ tá của người quay phim chụp lấy tay cầm của cánh cửa sắt và cố kéo nó lên.
- Hãy dừng tay lại - Clarice thốt lên. - Tôi đang nói với anh đấy. Dừng tay lại. Xin đừng nài nỉ. Tôi không đùa đâu. Tôi yêu cầu quý vị hợp tác với tôi. - Ngay lúc này ước gì cô có được một huy hiệu, một bộ đồng phục hay một cái gì đó.
- Thôi được rồi Harry - cô phóng viên nói, rồi xoay về phía Clarice. - Chúng tôi đồng ý và không giấu gì cô, toán của chúng tôi rất tốn kém nên tôi phải biết coi có đáng cho chúng tôi ở lại đáy cho đến lúc cảnh sát đến hay không. Hãy cho tôi biết đi, có phải trong đó có một xác chết không? Đương nhiên việc này chỉ giữa hai chúng ta mà thôi. Hãy nói cho chúng tôi biết và chúng tôi sẽ đợi, tôi xin hứa với cô. Thế nào?
- Nếu tôi là chị, tôi sẽ chờ - Clarice đáp lại.
- Cám ơn, chị sẽ không hối tiếc việc này, Jastorytta nói. - Chị hãy nghe đây, tôi biết nhiều thông tin về các kho hàng này có thể rất hữu ích cho chị. Chị làm ơn rọi đèn vào quyển ghi chép của tôi được không? Xem thử tôi có thể tìm được chúng không.
- Này Jastoryy, toán lưu động của WEYE vừa đến cổng đấy - người tên Harry nói.
- Coi nào. Đó là một vụ bê bối đã xảy ra khoảng hai năm trước, khi người ta muốn chứng minh các kho hàng này chứa... có phải là pháo hoa không? - Jastorytta nhìn vai của Clarice.
Clarice quay đầu lại và thấy người quay phim đã chui vào trong gara trong khi người phụ tá quì kế bên sẵn sàng chuyền cho anh ta cái máy quay phim mini dưới cánh cửa.
- Này anh kia! - Clarice la lên. Cô quỳ xuống mặt đất ướt và kéo áo của người quay phim - Anh không có quyền vào trong đó. Này tôi bảo anh không được làm chuyện đó mà.
Trong khi cô nói, đám đàn ông đáp lại cô thật nhỏ nhẹ:
- Chúng tôi sẽ không đụng đến bất cứ thứ gì hết, chúng tôi là dân chuyên nghiệp mà. Cô không phải sợ gì hết. Bằng mọi cách, đám cảnh sát cũng sẽ để cho chúng tôi mà. Người đẹp ơi, mọi việc đều ổn cả thôi.
Lời ba hoa này làm cho cô nổi điên lên. Cô tiến lại con đội ở dầu cánh cửa và quay tay quay. Cánh cửa hạ xuống năm phân kêu tiếng rít. Clarice tiếp tục cho đến khi cánh cửa nằm ngay trên ngực của người quay phim. Thấy anh ta chưa chịu chui ra, cô rút tay quay ra và bước lại gần người quay phim đang nằm đó. Ngay lúc này nhiều đèn chiếu khác được bật sáng và trong ánh sáng chói chang này, cô dùng cái tay quay gỗ mạnh vào cánh cửa sắt làm cho bụi và rỉ sắt bay tung lên.
- Anh hãy để tâm với những gì tôi nói với anh chứ. Anh có nghe tôi không thì bảo? Tôi sẽ bắt anh ngay về tội cản trở nhân viên công lực thi hành nhiệm vụ đấy.
- Cô hãy bình tĩnh đi - người phụ tá nói và đặt bàn tay anh ta lên cánh tay cô. Cô xoay mặt về phía người này và nhìn thấy nhiều ánh đèn sáng khác và những tiếng nói lao xao.
- Thôi đủ rồi anh bạn, đừng có cố nữa làm gì. - Cô để bàn chân lên ngay mắt cá của người quay phim, tay cầm tay quay nhìn người phụ tá. Cô không giơ nó lên. Càng tốt cho cô. Cô đã gây một ấn tượng không tốt trên màn truyền hình rồi.