Chương 4: 4
Chu Lạc không muốn quá nhiều người chú ý
Tận thế lúc đầu, mọi người căn bản chưa ý thức được sự nguy hiểm tồn tại, đạo đức trong lòng bọn họ vẫn như cũ, là thần thánh
Hành vi vừa rồi của cậu, trong mắt bọn họ không khác gì dị loại
Tiếp tục dây dưa chỗ này sẽ nguy hiểm, Chu Lạc dùng ánh mắt cảnh cáo, mới buông đao xuống
" Đừng gây trở ngại ta "
Thiếu niên mừng rỡ như điên, giơ ba ngón tay lên trời " Ta lấy tính mạng đảm bảo "
Chu Lạc không nói gì, kéo vành mũ xuống thấp, hướng đến xe buýt đang bị một con tang thi tấn công tới
Trên xe có trẻ con, ở bên ngoài cửa sổ là nửa người dưới, nửa người trên đang ôm đứa trẻ, bả vai bà bị tang thi cắn xé, bất lực gào khóc
" Cầu xin hãy cứu con tôi, cầu xin các người "
Bà mẹ bị tang thi cắn đứt một cánh tay, tưởng đâu đã chết rồi, nhưng không hơi thở bà thoi thóp, trên mặt trắng bệch không có tí máu nào, cắn răng kiên trì
Chu Lạc một đao chém chết tang thi, vào trong xe bế đứa trẻ ra ngoài, đứa trẻ 6 tuổi được nuôi dưỡng tốt, cậu chút nữa liền không bế được
Sau khi ra ngoài liền đem đứa trẻ cho thiếu niên kia bế
" Ngươi không sao chứ " Thiếu niên tiếp nhận đứa trẻ, thấy sắc mặt Chu Lạc không tốt liền hỏi han
" Ta không có việc gì "
Thấy từ xa tang thi đuổi tới Chu Lạc nắm tay đứa trẻ chạy. Nhưng là cậu đã đánh giá cao đứa trẻ, làm sao có thể theo kịp bước chân của cậu, không được vài bước, trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất, lòng bàn tay và đầu gối đều bị trầy xước, nhưng nhóc con chỉ ngốc ngốc nhìn, không khóc, không nháo
Thiếu niên thay cậu bế đứa trẻ lên, tuy rằng mệt thở hồng hộc, cả đường chạy như điên. Thân hình hơi nhiều mỡ chút, nhưng tốc độ không chậm, rất nhanh liền chạy lên trước cậu
Phía sau tiếng tang thi gào càng lúc càng gần
Chu Lạc bất chấp mọi thứ, chạy thật nhanh
Sống lại một kiếp, thế nhưng lại trong hoàn cảnh như này, cậu chỉ đành thầm mắng một câu " Mẹ kiếp "
Ba người cùng chạy, đến khi cách xa hiện trường, thấy trên đường không có ai, cậu mới chịu dừng lại
" Đưng ở đây, từ giờ trở đi, ngươi cùng ta đường ai nấy đi " Cậu lạnh giọng nói, giống như là hạ mệnh lệnh vậy
Thiếu niên ôm hài tử, thở hồng hộc, nghe cậu nói lời này, nước mắt như muốn trào ra. Một đứa con trai thân cao 1m9, chính là bị hắn suy diễn thành cái tủi thân bị bắt nạt anh chồng nhỏ
" Đừng mà, đại hiệp, cho chúng ta đi theo đi, giờ đường nào cũng đầy quái vật, ta lúc này lại ở trên đường đi, sớm muộn cũng bị quái vật ăn thịt. Ngươi một người lại mang theo đứa nhỏ này, hẳn là không dễ đi đúng hay không, ta đi theo ít nhất cũng là cái nghe lời đúng hay không "
" Ngại bị tang thi đuổi còn chưa đủ " Chu Lạc nóng tính đánh vào vai hắn
" Ngươi làm sao lớn giọng như vậy, không muốn chết thì lập tức ngậm miệng lại cho ta"
Thiếu niên cười cười " Nói như vậy là ngươi cho ta đi theo "
" Không, ta từ chối " Chu Lạc từ chối dứt khoát, bàn tay hướng đứa trẻ
Vừa rồi nhất thời mềm lòng cứu đứa nhỏ này, ở như này tận thế, không thể nghi ngờ là tự cho thêm một trói buộc
Nhưng nếu đã cứu, lại không thể cứ thế mặc kệ được
Nhưng cái này thiếu niên mập mạp khác nhau, một đàn ông khỏe mạnh có tay, có chân, có năng lực tự bảo vệ, còn trông chờ cậu phụ trách hắn cả đời?
Nằm Mơ!
Lại nói vừa rồi chật vật bỏ chạy, hắn cũng thấy được, nếu giờ gặp tang thi, cậu xác định bỏ lại hắn chạy
Cho nên đừng tưởng rằng cậu là người tốt, cậu vẫn luôn luôn đặt an toàn bản thân lên hàng đầu
Phía trước ra tay giải quyết tang thi, hoàn toàn bởi vì, kia là đoạn đường cậu nhất định phải đi qua, cứu hắn chỉ là thuận tay
Chỉ cần ôm đứa nhỏ này đi, người kia sống hay chết đều không cùng cậu liên quan
Nhưng nào ngờ, đứa trẻ vốn yên lặng nhìn cậu chằm chằm, chớp mắt một cái, ghé vào vai thiếu niên
" A " Chu Lạc cười cười " Nếu nó đã thích ngươi, vậy làm nó đi theo ngươi đi "
" Đừng a, ta một cái người béo làm sao chăm sóc trẻ con được đây " Thiếu niên gấp đến muốn dậm chân
Đứa trẻ nghe thấy lời này cũng túm chặt góc áo của cậu, đôi mắt nhìn trộm cậu thuần khiết không một tia tạp chất, bất luận ai nhìn qua, đều phải hãm sâu vào đó
Chu Lạc bỗng rùng mình, trong lòng dâng lên khác thường
Đứa bé vốn lớn lên rất đẹp, ngũ quan tinh xảo
" Ngươi một người đàn ông to cao lại không thể chăm sóc một đứa trẻ con, ta chẳng lẽ cô thể sao " Chu Lạc cố ý nói, ánh mắt dừng lại trên người đứa trẻ
" Ngươi là đại hiệp a, quái vật đều có thể giải quyết, còn có chuyện gì là người không làm được " Trong mắt thiếu niên đều là sùng bái
Ở trong mắt hắn, cậu chính thần giống nhau tồn tại, ở thời điểm cứu hắn, một đao kia chém đến thật soái thật mạnh, lại liền ở cứu đứa trẻ, đao thứ hai
Giờ phút này nghĩ tới, máu trong người lại sôi trào, hận không thể đem toàn cảnh ghi lại
Đứa trẻ vẫn bám chặt cậu góc áo, nhìn đến đáng thương, không đợi của từ chối, đằng sau vang lên tiếng thét chói tai cùng tiếng gào của tang thi
Trong đám người, chạy dẫn đầu chính là Diệp Thành và Quý Thần
Tận thế lúc đầu, mọi người căn bản chưa ý thức được sự nguy hiểm tồn tại, đạo đức trong lòng bọn họ vẫn như cũ, là thần thánh
Hành vi vừa rồi của cậu, trong mắt bọn họ không khác gì dị loại
Tiếp tục dây dưa chỗ này sẽ nguy hiểm, Chu Lạc dùng ánh mắt cảnh cáo, mới buông đao xuống
" Đừng gây trở ngại ta "
Thiếu niên mừng rỡ như điên, giơ ba ngón tay lên trời " Ta lấy tính mạng đảm bảo "
Chu Lạc không nói gì, kéo vành mũ xuống thấp, hướng đến xe buýt đang bị một con tang thi tấn công tới
Trên xe có trẻ con, ở bên ngoài cửa sổ là nửa người dưới, nửa người trên đang ôm đứa trẻ, bả vai bà bị tang thi cắn xé, bất lực gào khóc
" Cầu xin hãy cứu con tôi, cầu xin các người "
Bà mẹ bị tang thi cắn đứt một cánh tay, tưởng đâu đã chết rồi, nhưng không hơi thở bà thoi thóp, trên mặt trắng bệch không có tí máu nào, cắn răng kiên trì
Chu Lạc một đao chém chết tang thi, vào trong xe bế đứa trẻ ra ngoài, đứa trẻ 6 tuổi được nuôi dưỡng tốt, cậu chút nữa liền không bế được
Sau khi ra ngoài liền đem đứa trẻ cho thiếu niên kia bế
" Ngươi không sao chứ " Thiếu niên tiếp nhận đứa trẻ, thấy sắc mặt Chu Lạc không tốt liền hỏi han
" Ta không có việc gì "
Thấy từ xa tang thi đuổi tới Chu Lạc nắm tay đứa trẻ chạy. Nhưng là cậu đã đánh giá cao đứa trẻ, làm sao có thể theo kịp bước chân của cậu, không được vài bước, trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất, lòng bàn tay và đầu gối đều bị trầy xước, nhưng nhóc con chỉ ngốc ngốc nhìn, không khóc, không nháo
Thiếu niên thay cậu bế đứa trẻ lên, tuy rằng mệt thở hồng hộc, cả đường chạy như điên. Thân hình hơi nhiều mỡ chút, nhưng tốc độ không chậm, rất nhanh liền chạy lên trước cậu
Phía sau tiếng tang thi gào càng lúc càng gần
Chu Lạc bất chấp mọi thứ, chạy thật nhanh
Sống lại một kiếp, thế nhưng lại trong hoàn cảnh như này, cậu chỉ đành thầm mắng một câu " Mẹ kiếp "
Ba người cùng chạy, đến khi cách xa hiện trường, thấy trên đường không có ai, cậu mới chịu dừng lại
" Đưng ở đây, từ giờ trở đi, ngươi cùng ta đường ai nấy đi " Cậu lạnh giọng nói, giống như là hạ mệnh lệnh vậy
Thiếu niên ôm hài tử, thở hồng hộc, nghe cậu nói lời này, nước mắt như muốn trào ra. Một đứa con trai thân cao 1m9, chính là bị hắn suy diễn thành cái tủi thân bị bắt nạt anh chồng nhỏ
" Đừng mà, đại hiệp, cho chúng ta đi theo đi, giờ đường nào cũng đầy quái vật, ta lúc này lại ở trên đường đi, sớm muộn cũng bị quái vật ăn thịt. Ngươi một người lại mang theo đứa nhỏ này, hẳn là không dễ đi đúng hay không, ta đi theo ít nhất cũng là cái nghe lời đúng hay không "
" Ngại bị tang thi đuổi còn chưa đủ " Chu Lạc nóng tính đánh vào vai hắn
" Ngươi làm sao lớn giọng như vậy, không muốn chết thì lập tức ngậm miệng lại cho ta"
Thiếu niên cười cười " Nói như vậy là ngươi cho ta đi theo "
" Không, ta từ chối " Chu Lạc từ chối dứt khoát, bàn tay hướng đứa trẻ
Vừa rồi nhất thời mềm lòng cứu đứa nhỏ này, ở như này tận thế, không thể nghi ngờ là tự cho thêm một trói buộc
Nhưng nếu đã cứu, lại không thể cứ thế mặc kệ được
Nhưng cái này thiếu niên mập mạp khác nhau, một đàn ông khỏe mạnh có tay, có chân, có năng lực tự bảo vệ, còn trông chờ cậu phụ trách hắn cả đời?
Nằm Mơ!
Lại nói vừa rồi chật vật bỏ chạy, hắn cũng thấy được, nếu giờ gặp tang thi, cậu xác định bỏ lại hắn chạy
Cho nên đừng tưởng rằng cậu là người tốt, cậu vẫn luôn luôn đặt an toàn bản thân lên hàng đầu
Phía trước ra tay giải quyết tang thi, hoàn toàn bởi vì, kia là đoạn đường cậu nhất định phải đi qua, cứu hắn chỉ là thuận tay
Chỉ cần ôm đứa nhỏ này đi, người kia sống hay chết đều không cùng cậu liên quan
Nhưng nào ngờ, đứa trẻ vốn yên lặng nhìn cậu chằm chằm, chớp mắt một cái, ghé vào vai thiếu niên
" A " Chu Lạc cười cười " Nếu nó đã thích ngươi, vậy làm nó đi theo ngươi đi "
" Đừng a, ta một cái người béo làm sao chăm sóc trẻ con được đây " Thiếu niên gấp đến muốn dậm chân
Đứa trẻ nghe thấy lời này cũng túm chặt góc áo của cậu, đôi mắt nhìn trộm cậu thuần khiết không một tia tạp chất, bất luận ai nhìn qua, đều phải hãm sâu vào đó
Chu Lạc bỗng rùng mình, trong lòng dâng lên khác thường
Đứa bé vốn lớn lên rất đẹp, ngũ quan tinh xảo
" Ngươi một người đàn ông to cao lại không thể chăm sóc một đứa trẻ con, ta chẳng lẽ cô thể sao " Chu Lạc cố ý nói, ánh mắt dừng lại trên người đứa trẻ
" Ngươi là đại hiệp a, quái vật đều có thể giải quyết, còn có chuyện gì là người không làm được " Trong mắt thiếu niên đều là sùng bái
Ở trong mắt hắn, cậu chính thần giống nhau tồn tại, ở thời điểm cứu hắn, một đao kia chém đến thật soái thật mạnh, lại liền ở cứu đứa trẻ, đao thứ hai
Giờ phút này nghĩ tới, máu trong người lại sôi trào, hận không thể đem toàn cảnh ghi lại
Đứa trẻ vẫn bám chặt cậu góc áo, nhìn đến đáng thương, không đợi của từ chối, đằng sau vang lên tiếng thét chói tai cùng tiếng gào của tang thi
Trong đám người, chạy dẫn đầu chính là Diệp Thành và Quý Thần