Chương : 149
Cô nương toàn thân màu trắng, ánh mắt kiều mị, môi mỏng được đánh bóng bởi một lớp hồng phấn là điểm nổi bật nhất trong toàn bộ màu trắng tinh thân ảnh. Y phục có thể tưởng tượng là một bộ một mảnh, váy ngắn miễn cưỡng che lấp đến đùi, nhưng vẫn có hai bên xẻ đôi để lộ ra cặp đùi mê người, ngực đầy đặn không thể chê vào đâu được, trên cổ có đeo một chuỗi dây chuyền được xâu bởi những hạt châu màu trắng, mà cái mề đay là một cái tứ giác thạch lóng lánh như kim cương vậy, mà trên y phục dường như có phần lông đính trên bộ y phục kéo dài từ giữa bộ ngực sang hai bên bờ vai, tóc nàng khá dài, mái gần như che mất một bên mắt nữa, nhưng mà điều đó không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của nàng mang lại.
Nàng vẫn lăng không mà phi hành. Chắc qua miêu tả ai cũng đoán được nàng là ai. Tuyết đế, cũng là chính Phi Linh hóa thân mà ra. Lí do? Giải quyết nổi buồn, có thể trả lời như vậy. Không có ai chịu nổi những đòn công kích mạnh mẽ của Phi Linh, và cũng không muốn ai nhận ra mình tự rời đi Hắc Viêm tháp, ngoài vị kim giáp thị thần bị hăm dọa kia thôi, nên cậu mới hóa thân thành Tuyết đế để che dấu danh tính.
-Chuyện gì đang xảy ra vậy, Minh? Không phải Chúc Long hắn đến chứ?
Linh Vận cùng những cường giả khác cũng xuất hiện, Linh Vận chạy lại hỏi thăm Minh thần. Vừa hỏi nàng lại nhìn về phía đám bụi khói dưới đất và cô nương băng ngạo trắng xóa thân ảnh đang đứng trên không trung.
-Đúng là Chúc Long hắn đến, quả thật hắn đã mạnh hơn so với tưởng tượng của ta. Nhưng…
Minh thần vừa nói tay ôm lấy ngực mình, dường như đã bị thương rồi, ánh mắt vừa nhìn về phía cô nương bạch sắc thân ảnh kia, rồi hắn nói tiếp:
-Cô nương kia không biết từ đâu ra? Ngay khi Chúc Long dự định rời đi thì nàng xuất hiện cho hắn một cú từ trên xuống, hiện đang nằm dưới đất kia kìa.
Minh thần vừa nói, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại về phía bạch sắc thân ảnh Tuyết đế và Chúc Long đang nằm xả lai dưới đất kia.
Chúc Long dưới mặt đất từ từ bò dậy, mặc dù bị đánh không chút phòng bị nhưng cũng không có bị ảnh hưởng nhiều, Phi Linh hóa thân thành Tuyết đế cũng tức là lấy thân thể làm môi giới, cho Tuyết đế tùy điều khiển, với điều như vậy, thể chất cùng năng lực của Phi Linh cũng bị hạ thấp xuống để có thể tăng cường năng lực của Tuyết đế, thí như một vạn điểm võ kia, mà đến hiện tại thì Phi Linh đã một vạn mốt điểm rồi, sẽ bị giảm xuống, nhưng mà giảm thì giảm, nó cũng không có nghĩa rằng sẽ yếu hơn những tên nào ở đây, mà Chúc Long cái kia yêu thú nhất tộc cũng không kém thực lực, cường độ thân thể của hắn cứng chắc rất nhiều, thân thể của hắn có thể so sánh với một cái Hồn Đấu La thông thường a.
-Không hề hấn sao? Quả là phụ thể giảm hẳn sức mạnh rõ rệt!
Phi Linh nhìn thấy Chúc Long đứng dậy mà chỉ xay xác một chút không khỏi cảm thán. Và cậu cũng kiểm tra lại năng lực của bản thân trong hình hài Tuyết đế lúc bấy giờ, võ tuột xuống còn khoảng một ngàn, còn điểm phép thì gia tăng đáng kinh hồn, đạt đến một vạn năm điểm. Cũng tức là sát thương của những phép thuật sẽ được gia tăng.
-Hừ. Loại vô danh tiểu tốt chỉ biết đánh lén. Minh không ngờ ngươi cũng có mặt vô liêm sỉ thế này! Ha ha.
Chúc Long sắc mặt hơi biến đổi nói. Minh thần chỉ biết im lặng mà nghe, đồng thời quan sát hai bên.
-Tên kia. Đến đây cho ta xem xem băng pháp tắc nhà ngươi mạnh mẽ đến mức nào đi.
Phi Linh nhìn Chúc Long nói. Mà cậu đột nhiên xuất hiện ở đây cũng không phải là giải quyết nổi buồn không, mà còn có việc cậu nhận định tên Chúc Long này là kẻ địch, hắn đến tìm Vũ Diễm, mà Vũ Diễm ở bên cậu, chắc chắn hắn sẽ đến gây phiền toái đến cho Tiêu Ngưng Nhi sau này. Phi Linh quyết định trừ khử những tên như Chúc Long. Nhưng mà lâu rồi cậu không đả động tay chân sao cho ra trò cả, nên nhân dịp này mà giải quyết vấn đề này luôn. Nói mà thấy tội cho Chúc Long tên này, khi không đang muốn đi thì bị Phi Linh bụp cho.
Chỉ thấy trên người của Chúc Long lúc này xuất hiện những cành đóa hoa, có sáu bông là đã nở rộ, còn một thì vẫn chưa nở ra.
-Không ổn. Hắn muốn sử dụng thất liên hoa. Cô nương, mau mau tránh đi.
Minh thần nhìn thấy Chúc Long trên thân thể mọc ra những đóa hoa kia không khỏi kinh sợ, nhìn về phía Phi Linh mà báo hiệu.
Phi Linh cảm nhận được nguồn lực của thất liên hoa cũng rất khá, nói pháp tắc lực ở nơi đây 4 điểm thì có thất liên hoa tăng phúc thì Chúc Long đã có thể năng thực lực chưởng khống pháp tắc lên đến 6 điểm, cũng đã gần đạt đến cực hạn thuộc tính rồi. Phi Linh cũng có chút kinh ngạc, đối với thế giới này thì như vậy đã là thành tựu kinh hồn rồi.
Phi Linh trong thân thể Tuyết đế cũng bắt đầu vận động tuyết cực hạn, những ngọn giá lạnh sương tuyết trắng xóa cũng theo sự vận động của Phi Linh mà vũ động, chúng cứ xoay quanh cậu tạo thành một cơn lốc lấy Phi Linh làm trung tâm. Mà bên kia Chúc Long cũng không có chịu thua kém, hắn lại vận lấy hàn băng pháp tắc một lần nữa.
Cứ như rất động nhịp vậy, Phi Linh và Chúc Long đồng loạt giải phóng lực lượng về phía đối phương, hai loại lực lượng va chạm nhau.
Ầm ầm ầm….
Thời điểm va chạm, chúng tạo thành những thanh âm cùng rung chấn cho cả Cửu Trọng Tử Địa. Mà dường như cực hạn chi tuyết của Tuyết đế là áp đảo hoàn toàn hàn băng pháp tắc của Chúc Long. Phải biết rằng Tuyết đế bản thân sinh ra vốn may mắn đã là một cái tinh linh, khi nàng có thể bước tiến hóa hình dáng thật sự, cũng tức là Tuyết đế sau khi đã thành công trùng tu ấy, có thể cùng Phi Linh cạnh tranh về mặt quy tắc băng tuyết rồi.
Chúc Long ánh mắt là không thể nào tin tưởng được. Hàn băng pháp tắc mà hắn tự tin, còn có thất liên hoa tăng phúc, vậy mà vẫn bị cái lực lượng khủng bố kia áp đảo không có sức chống cự, hắn cứ thúc dục toàn bộ pháp tắc lực của mình, hắn không làm vậy, dù là hắn có hàn băng thuộc tính đi chăng nữa cũng bị cái này lực lượng làm cho băng kín mà chết thôi, vì hắn cảm nhận được trong làn tuyết vụ này, ẩn chứa kinh người pháp tắc, hơn hẳn sự hiểu biết của hắn.
-Không thể nào! Làm sao có người có thể lĩnh ngỗ hàn băng pháp tắc hơn ta cơ chứ?
Chúc Long bị lép vế không cam lòng nói. Hắn cứ điên cuồng thúc dục tự thân pháp tắc lực, thất liên hoa ngày càng sáng rực.
-Nhàm chán.
Phi Linh nói. Cậu tiếp thêm một chút lực vào trong tuyết vụ, và ngay sau đó, toàn bộ hàn băng pháp tắc của Chúc Long là hoàn toàn bị tuyết vụ thôn phệ lấy, thân ảnh của Chúc Long cũng bị nhấn chìm trong tuyết vụ đó.
Đứng phía ngoài quan sát mà Minh thần và những cái khác cường giả cũng rợn hết cả sóng lưng. Đứng bên ngoài nhưng vẫn bị cái lạnh của lực lượng cô nương kia làm cho ảnh hưởng. Mà nhìn lấy xung quanh tầng tám Cửu Trọng Tử Địa thì dường như đã bị sương tuyết bao phủ, tạo thành một trận tuyết rơi rồi.
Cảm thấy Chúc Long sinh mệnh lực đã tiêu hao hết, Phi Linh cũng không còn việc ở chỗ này, trong hình dáng của Tuyết đế, cậu biến mất ngay sau đó. Minh thần, Linh Vận vẫn còn muốn hỏi thăm cậu nhưng lại không thấy bóng dáng đâu nữa, kiểm tra lấy Chúc Long, hắn hoàn toàn bị bị tuyết cực hạn của Tuyết đế đè ép mà chết. Hắn không có bị đóng băng, nhưng mà tuyết phủ đầy trên người hắn trong tuyết vụ kia cũng khiến hắn thân thể cứng ngắc lại.
Minh thần cùng những cái cường giả khác cũng không thể nói được gì ngoài im lặng mà suy nghĩ về thực lực của cô nương kiều mị trắng tuyết kia.
---------
Phi Linh lúc này đã quay lại phía trên của Hắc Viêm tháp. Vị kim giáp thị thần kia thấy Phi Linh quay trở lại sắc mặt có chút yên ổn, không biết cậu đi đâu nhưng dù sao trở về không có bị các vị cường giả kia phát hiện là bản thân hắn cũng an toàn mà qua tai kiếp.
Tiêu Ngưng Nhi lúc này đang đi vào minh tưởng, thực tế thì vô ngả loại khái niệm này vô cùng phức tạp, chỉ là yêu cầu của đợt này khảo thí cũng chỉ là tịnh tâm loại bỏ tạp niệm thôi. Còn cao hơn nữa thì thậm chí cả thần thánh cũng không có ai là đạt được cả. Mà Tiêu Ngưng Nhi có chút cảm thụ lấy Hắc Viêm Diễm ở đây, xung quanh của nàng, lôi cầu cũng được nàng loại bỏ đi. Tuy có chút nóng rát vô cùng ở đệ thất tầng nhưng mà đối với Thiên Mệnh cảnh nhất tinh nàng cũng đủ để chịu đựng rồi.
Phi Linh quay lại cũng rất im lặng mà quan sát, cười thầm sau đó là bản thân xếp bằng và đi vào minh tưởng bắt đầu tu luyện.
Nàng vẫn lăng không mà phi hành. Chắc qua miêu tả ai cũng đoán được nàng là ai. Tuyết đế, cũng là chính Phi Linh hóa thân mà ra. Lí do? Giải quyết nổi buồn, có thể trả lời như vậy. Không có ai chịu nổi những đòn công kích mạnh mẽ của Phi Linh, và cũng không muốn ai nhận ra mình tự rời đi Hắc Viêm tháp, ngoài vị kim giáp thị thần bị hăm dọa kia thôi, nên cậu mới hóa thân thành Tuyết đế để che dấu danh tính.
-Chuyện gì đang xảy ra vậy, Minh? Không phải Chúc Long hắn đến chứ?
Linh Vận cùng những cường giả khác cũng xuất hiện, Linh Vận chạy lại hỏi thăm Minh thần. Vừa hỏi nàng lại nhìn về phía đám bụi khói dưới đất và cô nương băng ngạo trắng xóa thân ảnh đang đứng trên không trung.
-Đúng là Chúc Long hắn đến, quả thật hắn đã mạnh hơn so với tưởng tượng của ta. Nhưng…
Minh thần vừa nói tay ôm lấy ngực mình, dường như đã bị thương rồi, ánh mắt vừa nhìn về phía cô nương bạch sắc thân ảnh kia, rồi hắn nói tiếp:
-Cô nương kia không biết từ đâu ra? Ngay khi Chúc Long dự định rời đi thì nàng xuất hiện cho hắn một cú từ trên xuống, hiện đang nằm dưới đất kia kìa.
Minh thần vừa nói, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại về phía bạch sắc thân ảnh Tuyết đế và Chúc Long đang nằm xả lai dưới đất kia.
Chúc Long dưới mặt đất từ từ bò dậy, mặc dù bị đánh không chút phòng bị nhưng cũng không có bị ảnh hưởng nhiều, Phi Linh hóa thân thành Tuyết đế cũng tức là lấy thân thể làm môi giới, cho Tuyết đế tùy điều khiển, với điều như vậy, thể chất cùng năng lực của Phi Linh cũng bị hạ thấp xuống để có thể tăng cường năng lực của Tuyết đế, thí như một vạn điểm võ kia, mà đến hiện tại thì Phi Linh đã một vạn mốt điểm rồi, sẽ bị giảm xuống, nhưng mà giảm thì giảm, nó cũng không có nghĩa rằng sẽ yếu hơn những tên nào ở đây, mà Chúc Long cái kia yêu thú nhất tộc cũng không kém thực lực, cường độ thân thể của hắn cứng chắc rất nhiều, thân thể của hắn có thể so sánh với một cái Hồn Đấu La thông thường a.
-Không hề hấn sao? Quả là phụ thể giảm hẳn sức mạnh rõ rệt!
Phi Linh nhìn thấy Chúc Long đứng dậy mà chỉ xay xác một chút không khỏi cảm thán. Và cậu cũng kiểm tra lại năng lực của bản thân trong hình hài Tuyết đế lúc bấy giờ, võ tuột xuống còn khoảng một ngàn, còn điểm phép thì gia tăng đáng kinh hồn, đạt đến một vạn năm điểm. Cũng tức là sát thương của những phép thuật sẽ được gia tăng.
-Hừ. Loại vô danh tiểu tốt chỉ biết đánh lén. Minh không ngờ ngươi cũng có mặt vô liêm sỉ thế này! Ha ha.
Chúc Long sắc mặt hơi biến đổi nói. Minh thần chỉ biết im lặng mà nghe, đồng thời quan sát hai bên.
-Tên kia. Đến đây cho ta xem xem băng pháp tắc nhà ngươi mạnh mẽ đến mức nào đi.
Phi Linh nhìn Chúc Long nói. Mà cậu đột nhiên xuất hiện ở đây cũng không phải là giải quyết nổi buồn không, mà còn có việc cậu nhận định tên Chúc Long này là kẻ địch, hắn đến tìm Vũ Diễm, mà Vũ Diễm ở bên cậu, chắc chắn hắn sẽ đến gây phiền toái đến cho Tiêu Ngưng Nhi sau này. Phi Linh quyết định trừ khử những tên như Chúc Long. Nhưng mà lâu rồi cậu không đả động tay chân sao cho ra trò cả, nên nhân dịp này mà giải quyết vấn đề này luôn. Nói mà thấy tội cho Chúc Long tên này, khi không đang muốn đi thì bị Phi Linh bụp cho.
Chỉ thấy trên người của Chúc Long lúc này xuất hiện những cành đóa hoa, có sáu bông là đã nở rộ, còn một thì vẫn chưa nở ra.
-Không ổn. Hắn muốn sử dụng thất liên hoa. Cô nương, mau mau tránh đi.
Minh thần nhìn thấy Chúc Long trên thân thể mọc ra những đóa hoa kia không khỏi kinh sợ, nhìn về phía Phi Linh mà báo hiệu.
Phi Linh cảm nhận được nguồn lực của thất liên hoa cũng rất khá, nói pháp tắc lực ở nơi đây 4 điểm thì có thất liên hoa tăng phúc thì Chúc Long đã có thể năng thực lực chưởng khống pháp tắc lên đến 6 điểm, cũng đã gần đạt đến cực hạn thuộc tính rồi. Phi Linh cũng có chút kinh ngạc, đối với thế giới này thì như vậy đã là thành tựu kinh hồn rồi.
Phi Linh trong thân thể Tuyết đế cũng bắt đầu vận động tuyết cực hạn, những ngọn giá lạnh sương tuyết trắng xóa cũng theo sự vận động của Phi Linh mà vũ động, chúng cứ xoay quanh cậu tạo thành một cơn lốc lấy Phi Linh làm trung tâm. Mà bên kia Chúc Long cũng không có chịu thua kém, hắn lại vận lấy hàn băng pháp tắc một lần nữa.
Cứ như rất động nhịp vậy, Phi Linh và Chúc Long đồng loạt giải phóng lực lượng về phía đối phương, hai loại lực lượng va chạm nhau.
Ầm ầm ầm….
Thời điểm va chạm, chúng tạo thành những thanh âm cùng rung chấn cho cả Cửu Trọng Tử Địa. Mà dường như cực hạn chi tuyết của Tuyết đế là áp đảo hoàn toàn hàn băng pháp tắc của Chúc Long. Phải biết rằng Tuyết đế bản thân sinh ra vốn may mắn đã là một cái tinh linh, khi nàng có thể bước tiến hóa hình dáng thật sự, cũng tức là Tuyết đế sau khi đã thành công trùng tu ấy, có thể cùng Phi Linh cạnh tranh về mặt quy tắc băng tuyết rồi.
Chúc Long ánh mắt là không thể nào tin tưởng được. Hàn băng pháp tắc mà hắn tự tin, còn có thất liên hoa tăng phúc, vậy mà vẫn bị cái lực lượng khủng bố kia áp đảo không có sức chống cự, hắn cứ thúc dục toàn bộ pháp tắc lực của mình, hắn không làm vậy, dù là hắn có hàn băng thuộc tính đi chăng nữa cũng bị cái này lực lượng làm cho băng kín mà chết thôi, vì hắn cảm nhận được trong làn tuyết vụ này, ẩn chứa kinh người pháp tắc, hơn hẳn sự hiểu biết của hắn.
-Không thể nào! Làm sao có người có thể lĩnh ngỗ hàn băng pháp tắc hơn ta cơ chứ?
Chúc Long bị lép vế không cam lòng nói. Hắn cứ điên cuồng thúc dục tự thân pháp tắc lực, thất liên hoa ngày càng sáng rực.
-Nhàm chán.
Phi Linh nói. Cậu tiếp thêm một chút lực vào trong tuyết vụ, và ngay sau đó, toàn bộ hàn băng pháp tắc của Chúc Long là hoàn toàn bị tuyết vụ thôn phệ lấy, thân ảnh của Chúc Long cũng bị nhấn chìm trong tuyết vụ đó.
Đứng phía ngoài quan sát mà Minh thần và những cái khác cường giả cũng rợn hết cả sóng lưng. Đứng bên ngoài nhưng vẫn bị cái lạnh của lực lượng cô nương kia làm cho ảnh hưởng. Mà nhìn lấy xung quanh tầng tám Cửu Trọng Tử Địa thì dường như đã bị sương tuyết bao phủ, tạo thành một trận tuyết rơi rồi.
Cảm thấy Chúc Long sinh mệnh lực đã tiêu hao hết, Phi Linh cũng không còn việc ở chỗ này, trong hình dáng của Tuyết đế, cậu biến mất ngay sau đó. Minh thần, Linh Vận vẫn còn muốn hỏi thăm cậu nhưng lại không thấy bóng dáng đâu nữa, kiểm tra lấy Chúc Long, hắn hoàn toàn bị bị tuyết cực hạn của Tuyết đế đè ép mà chết. Hắn không có bị đóng băng, nhưng mà tuyết phủ đầy trên người hắn trong tuyết vụ kia cũng khiến hắn thân thể cứng ngắc lại.
Minh thần cùng những cái cường giả khác cũng không thể nói được gì ngoài im lặng mà suy nghĩ về thực lực của cô nương kiều mị trắng tuyết kia.
---------
Phi Linh lúc này đã quay lại phía trên của Hắc Viêm tháp. Vị kim giáp thị thần kia thấy Phi Linh quay trở lại sắc mặt có chút yên ổn, không biết cậu đi đâu nhưng dù sao trở về không có bị các vị cường giả kia phát hiện là bản thân hắn cũng an toàn mà qua tai kiếp.
Tiêu Ngưng Nhi lúc này đang đi vào minh tưởng, thực tế thì vô ngả loại khái niệm này vô cùng phức tạp, chỉ là yêu cầu của đợt này khảo thí cũng chỉ là tịnh tâm loại bỏ tạp niệm thôi. Còn cao hơn nữa thì thậm chí cả thần thánh cũng không có ai là đạt được cả. Mà Tiêu Ngưng Nhi có chút cảm thụ lấy Hắc Viêm Diễm ở đây, xung quanh của nàng, lôi cầu cũng được nàng loại bỏ đi. Tuy có chút nóng rát vô cùng ở đệ thất tầng nhưng mà đối với Thiên Mệnh cảnh nhất tinh nàng cũng đủ để chịu đựng rồi.
Phi Linh quay lại cũng rất im lặng mà quan sát, cười thầm sau đó là bản thân xếp bằng và đi vào minh tưởng bắt đầu tu luyện.