Chương : 150
Mười ngày sau.
Khảo thí chấm dứt, cường giả các tộc trong hắc viêm tháp đều biến thành từng đạo bạch quang biến mất tại chỗ.
Tầng chín cửu trọng tử địa, biệt viện tinh xảo.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cũng từ hư không mà bị dịch chuyển đến bên trong biệt viện.
Mà lĩnh ngộ lấy Hắc Viêm, Tiêu Ngưng Nhi đã ngưng tụ thành công thứ hai Mệnh Hồn trong linh hồn hải, tấn cấp Thiên Mệnh nhị tinh, nhờ tốc độ thôn phệ Hắc Viêm kinh người của Tiêu Ngưng Nhi, nay có thể nói cơ thể của nàng cũng là kháng hỏa tính, tuy không sử dụng được hỏa thuộc tính.
Dòm ngó xung quan biệt viện, Tiêu Ngưng Nhi không nhận ra đây là đâu cả. Mà đúng lúc này lại có một giọng nói vang lên gần Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Chúng ta lại gặp nhau rồi. Phi Linh huynh.
Nương theo tiếng gọi, Phi Linh quay đầu đến nơi mà giọng nói phát ra, là Tiêu Ngữ. Mà nàng đang đứng kế bên là cả một đám người khác nữa, trong đó có Minh Vực chưởng khống giả cùng Linh Vận.
Cũng không có bất ngờ lắm về thân thế của Tiêu Ngữ, Phi Linh cũng cười chào lại.
-Phi Linh, ai thế?
Tiêu Ngưng Nhi nhìn thấy Tiêu Ngữ cũng có chút tò mò.
-À. Là một người quen ta gặp mười hai ngày trước. Nàng tên Tiêu Ngữ.
Phi Linh cười nói.
-Nàng?
Tiêu Ngưng Nhi tròn mắt nhìn Phi Linh rồi đảo qua Tiêu Ngữ.
-Này. Ngươi hứa không nói chuyện này rồi cơ mà.
Tiêu Ngữ nghe thấy Phi Linh giới thiệu không khỏi tức tối, giọng có hơi lớn một chút nói. Nó khiến những người khác cũng nghe được.
-Tiêu Ngữ, có chuyện gì vậy?
Minh thần hướng câu hỏi đến Tiêu Ngữ.
-Không có gì đâu.
Tiêu Ngữ lắc đầu, kìm nén cơn giận của mình, hơn nữa còn trừng mắt, làm mặt dữ nhìn Phi Linh nữa.
-Ôi. Đây là muội muội ta a. Ngưng Nhi làm quen với Tiêu Ngữ đi.
Phi Linh thúc Tiêu Ngưng Nhi đến chỗ của Tiêu Ngữ. Cả hai dường như khá là hợp nhau, hơn Tiêu Ngưng Nhi lại còn vừa mới biết Tiêu Ngữ bí mật, nên lại càng hợp hơn. Hai người nói chuyện, Phi Linh nhìn Minh thần đứng kế bên mình từ lúc nào rồi.
Lúc này, đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa vẫn còn đang khiếp sợ. Mà ánh mắt của Minh thần đảo qua toàn bộ những người có mặt ở đây.
-Các ngươi tốt, ta chính là Minh thần trong miệng các ngươi.
Minh thần nói. Nghe Minh thần nói, trong long mọi người ai nấy đều kinh hãi.
-Tiêu Ngữ, ngươi cùng Minh thần là...
Tiêu Ngưng Nhi không kìm được hỏi.
-Minh thần là nghĩa phụ của ta, hắn xem ta như con ruột.
Tiêu Ngữ nhìn Tiêu Ngưng Nhi, mỉm cười nói.
Minh thần nhìn mọi người, khẽ cười nói:
-Các ngươi đều là thiên tài minh giới ta lựa chọn ra, có lẽ các ngươi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng từ giờ trở đi, các ngươi sẽ tiếp xúc với một khung trời hoàn toàn mới. Nơi này của chúng ta, gọi là tiểu thế giới ling lung, vốn chỉ là một phần nhỏ của Long Khư Giới Vực, Truyền Kỳ cảnh trong miệng các ngươi, chỉ mới là sự khởi đầu, phía trên còn có Thiên Mệnh, Thiên Tinh, Thiên Chuyển, Long Đạo, Vũ Tông...các loại cảnh giới.
Nghe Minh thần nói, đám Thương Minh lập tức khiếp sợ. Nguyên lai nơi đây chỉ là một tiểu linh lung thế giới, bên ngoài còn có thế giới càng lớn hơn. Phía trên Truyền Kỳ cảnh, còn có rất nhiều cảnh giới.
Minh thần từ tốn nói:
-Bên trong Long Khư Giới Vực có rất nhiều Thần Tông, đã tồn tại vô số năm tháng, tùy tiện một Thần Tông, cũng có thể đơn giản tiêu diệt tất cả cường giả trong tiểu thế tiới linh lung. Sở dĩ tiểu thế giới linh lung có thể duy trì bộ dạng hiện tại, là vì tiểu thế giới linh lung là do một đại năng tạo ra, người bên ngoài không thể tiến vào. Thông đạo giữa tiểu thế giới linh lung và bên ngoài cứ năm năm mở một lần, chỉ có những người ở trong tiểu thế giới linh lung chúng ta mới có thể tùy ý ra vào.
Nghe Minh thần nói, đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa đối với Long Khư Giới Vực sinh ra chờ mong mãnh liệt. Đó rút cuộc là thế giới thế nào?
-Sáu vị đây, đều giống ta, là các đời cường giả của tiểu thế giới linh lung, các ngươi sẽ là đệ tử của họ. Nếu như nguyện ý đi theo họ, đánh lên linh hồn pháp ấn, bọn họ sẽ mang các ngươi đi Long Khư Giới Vực, gia nhập các đại Thần Tông, tiếp xúc với công pháp càng cao cấp, trở thành tuyệt thế cường giả!
Ánh mắt Minh thần đảo qua mọi người, việc này đối với tu luyện giả chính là sự hấp dẫn chí mạng a.
Một khi đánh vào linh hồn pháp ấn, xác lập quan hệ sư đồ sẽ rất chắc chắn, ở Long Khư Giới Vực, khi sư diệt tổ chính là sự tình khó có thể tha thứ nhất!
Minh thần lại khẽ cười nói:
-Trước khi đi Long Khư Giới Vực, ta sẽ cho các ngươi ba tháng để trở về đoàn tụ với gia đình. Hơn nữa nếu các ngươi còn có nguyện vọng gì chưa hoàn thành, chúng ta sẽ tận lực giúp các ngươi hoàn thành!
Đúng lúc này, Thương Minh đứng dậy, khom người nói:
-Đại nhân tôn kính, không biết chúng ta sẽ bái ai làm thầy? Chúng ta được quyền chọn không?
Minh thần lắc đầu nói:
-Lão sư của các ngươi đã được xác định, nếu ngươi không hài lòng, giờ có thể rời đi!
Nghe Minh thần nói, Thương Minh biết điều câm miệng, bọn hắn căn bản không có quyền lựa chọn. Xác thực, đối với cường giả cấp bậc này mà nói, nguyện ý thu nhận bọn họ, đã là đại ân rồi. Trong lòng bọn họ có chút bất an, không biết lão sư của mình sẽ là dạng gì.
-Sau khi bái sư, lão sư của các ngươi sẽ nói kỹ càng tình huống Long Khư Giới Vực cho các ngươi, nhưng ta nhắc trước, mặc kệ các ngươi ở Thần Tông nào, các ngươi đều là người của tiểu thế giới linh lung, các ngươi không thể quên gốc rễ, càng không thể khi sư diệt tổ! Bằng không, chúng ta sẽ vận dụng tất cả lực lượng, đem các ngươi đánh chết.
Ánh mắt Minh thần đảo qua tất cả những người có mặt. Mà hắn không có nhìn lấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hắn biết Phi Linh lực lượng kinh người còn hơn cả hắn nên hắn không có đụng chạm gì đến cậu lẫn Tiêu Ngưng Nhi.
Cảm giác được hàn ý đáng sợ, mọi người lập tức gật đầu.
Dần dần bảy cái cường giả đều nói ra bản thân chọn ai làm đệ tử. Tiêu Ngưng Nhi là theo Phi Linh được Minh thần chọn, do là số lượng người hoàn thành chỉ có mười bốn người chia đủ cho bảy người mỗi người hai đệ tử.
Minh thần hạ linh hồn pháp ấn xuống Tiêu Ngưng Nhi có vẻ rất khó khăn, với lại hiệu ứng của linh hồn pháp ấn không hiểu lí do gì mà rất mờ nhạt, dường như không có ảnh hưởng quá so với lời nói của Minh thần ban nãy. Còn về Phi Linh, Minh thần tài nào có thể gieo lên cậu linh hồn pháp ấn cả, điều này cũng làm Minh thần có chút không biết phải làm sao, cũng hơi phiền muộn. Biết làm sao được không lẽ một tên đẳng cấp yếu đuối có thể làm thấy của một thần chi cấp hai tiếp cận cấp một sao?
Ba tháng tiếp theo, các ngươi hãy tạm biệt người nhà, sau đó tiến về Long Khư Giới Vực, tiến vào các đại Thần Tông!
Minh thần nhìn mọi người nói, rồi cuối cùng dời ánh mắt lên Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Từ nay các ngươi có thể gọi ta là sư tôn.
Minh thần nói. Hắn dạo gần đây đúng là gặp rất nhiều chuyện kì quái rồi, Phi Linh dò không ra tu vi, cô nương tuyết trắng giết Chúc Long, Tiêu Ngưng Nhi giep linh hồn pháp ấn mờ nhạt kết quả, mà Phi Linh thậm còn không thể gieo được nữa. Hắn hơi có chút stress rồi.
Nghe Minh thần nói thể Tiêu Ngưng Nhi lễ phép trả lời, còn Phi Linh cũng không có nói cái gì.
Ba tháng trôi qua nhanh chóng. Trong ba tháng, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vẫn ở lại Hắc Thạch thành, dù sao thì cũng đã nói lời từ biệt đến toàn bộ Quang Huy chi Thành, không lẽ lại quay lại sao? Chắc chắn một điều rằng sau này Quang Huy chi Thành sẽ còn mở rộng ra nhiều hướng nữa trong Thánh Lan đại lục chứ không còn ru rú tại một vùng núi hẻo lánh ấy nữa. Có khi sau này sẽ gặp lại những người đồng hương thì sao. Dường như mọi chuyện ở nơi đây đã được thực hiện xong xuôi, đây mới là ý nghĩa của việc tu luyện thực sự, vứt bỏ mọi thứ, gia đình, của cải,… để theo con đường tu đạo sau này. Và đây có lẽ cũng là bước ngoặc đối với Tiêu Ngưng Nhi, dù sao phải rời bỏ quá khứ cùng hiện tại không phải ai cũng làm được. Có lẽ đây cũng là thứ mà Phi Linh chưa học được. Cậu, còn vấn vươn nhiều thứ lắm, như gia đình cậu ở Trang Viên này, Sử Lai Khắc này,…
Khảo thí chấm dứt, cường giả các tộc trong hắc viêm tháp đều biến thành từng đạo bạch quang biến mất tại chỗ.
Tầng chín cửu trọng tử địa, biệt viện tinh xảo.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cũng từ hư không mà bị dịch chuyển đến bên trong biệt viện.
Mà lĩnh ngộ lấy Hắc Viêm, Tiêu Ngưng Nhi đã ngưng tụ thành công thứ hai Mệnh Hồn trong linh hồn hải, tấn cấp Thiên Mệnh nhị tinh, nhờ tốc độ thôn phệ Hắc Viêm kinh người của Tiêu Ngưng Nhi, nay có thể nói cơ thể của nàng cũng là kháng hỏa tính, tuy không sử dụng được hỏa thuộc tính.
Dòm ngó xung quan biệt viện, Tiêu Ngưng Nhi không nhận ra đây là đâu cả. Mà đúng lúc này lại có một giọng nói vang lên gần Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Chúng ta lại gặp nhau rồi. Phi Linh huynh.
Nương theo tiếng gọi, Phi Linh quay đầu đến nơi mà giọng nói phát ra, là Tiêu Ngữ. Mà nàng đang đứng kế bên là cả một đám người khác nữa, trong đó có Minh Vực chưởng khống giả cùng Linh Vận.
Cũng không có bất ngờ lắm về thân thế của Tiêu Ngữ, Phi Linh cũng cười chào lại.
-Phi Linh, ai thế?
Tiêu Ngưng Nhi nhìn thấy Tiêu Ngữ cũng có chút tò mò.
-À. Là một người quen ta gặp mười hai ngày trước. Nàng tên Tiêu Ngữ.
Phi Linh cười nói.
-Nàng?
Tiêu Ngưng Nhi tròn mắt nhìn Phi Linh rồi đảo qua Tiêu Ngữ.
-Này. Ngươi hứa không nói chuyện này rồi cơ mà.
Tiêu Ngữ nghe thấy Phi Linh giới thiệu không khỏi tức tối, giọng có hơi lớn một chút nói. Nó khiến những người khác cũng nghe được.
-Tiêu Ngữ, có chuyện gì vậy?
Minh thần hướng câu hỏi đến Tiêu Ngữ.
-Không có gì đâu.
Tiêu Ngữ lắc đầu, kìm nén cơn giận của mình, hơn nữa còn trừng mắt, làm mặt dữ nhìn Phi Linh nữa.
-Ôi. Đây là muội muội ta a. Ngưng Nhi làm quen với Tiêu Ngữ đi.
Phi Linh thúc Tiêu Ngưng Nhi đến chỗ của Tiêu Ngữ. Cả hai dường như khá là hợp nhau, hơn Tiêu Ngưng Nhi lại còn vừa mới biết Tiêu Ngữ bí mật, nên lại càng hợp hơn. Hai người nói chuyện, Phi Linh nhìn Minh thần đứng kế bên mình từ lúc nào rồi.
Lúc này, đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa vẫn còn đang khiếp sợ. Mà ánh mắt của Minh thần đảo qua toàn bộ những người có mặt ở đây.
-Các ngươi tốt, ta chính là Minh thần trong miệng các ngươi.
Minh thần nói. Nghe Minh thần nói, trong long mọi người ai nấy đều kinh hãi.
-Tiêu Ngữ, ngươi cùng Minh thần là...
Tiêu Ngưng Nhi không kìm được hỏi.
-Minh thần là nghĩa phụ của ta, hắn xem ta như con ruột.
Tiêu Ngữ nhìn Tiêu Ngưng Nhi, mỉm cười nói.
Minh thần nhìn mọi người, khẽ cười nói:
-Các ngươi đều là thiên tài minh giới ta lựa chọn ra, có lẽ các ngươi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng từ giờ trở đi, các ngươi sẽ tiếp xúc với một khung trời hoàn toàn mới. Nơi này của chúng ta, gọi là tiểu thế giới ling lung, vốn chỉ là một phần nhỏ của Long Khư Giới Vực, Truyền Kỳ cảnh trong miệng các ngươi, chỉ mới là sự khởi đầu, phía trên còn có Thiên Mệnh, Thiên Tinh, Thiên Chuyển, Long Đạo, Vũ Tông...các loại cảnh giới.
Nghe Minh thần nói, đám Thương Minh lập tức khiếp sợ. Nguyên lai nơi đây chỉ là một tiểu linh lung thế giới, bên ngoài còn có thế giới càng lớn hơn. Phía trên Truyền Kỳ cảnh, còn có rất nhiều cảnh giới.
Minh thần từ tốn nói:
-Bên trong Long Khư Giới Vực có rất nhiều Thần Tông, đã tồn tại vô số năm tháng, tùy tiện một Thần Tông, cũng có thể đơn giản tiêu diệt tất cả cường giả trong tiểu thế tiới linh lung. Sở dĩ tiểu thế giới linh lung có thể duy trì bộ dạng hiện tại, là vì tiểu thế giới linh lung là do một đại năng tạo ra, người bên ngoài không thể tiến vào. Thông đạo giữa tiểu thế giới linh lung và bên ngoài cứ năm năm mở một lần, chỉ có những người ở trong tiểu thế giới linh lung chúng ta mới có thể tùy ý ra vào.
Nghe Minh thần nói, đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa đối với Long Khư Giới Vực sinh ra chờ mong mãnh liệt. Đó rút cuộc là thế giới thế nào?
-Sáu vị đây, đều giống ta, là các đời cường giả của tiểu thế giới linh lung, các ngươi sẽ là đệ tử của họ. Nếu như nguyện ý đi theo họ, đánh lên linh hồn pháp ấn, bọn họ sẽ mang các ngươi đi Long Khư Giới Vực, gia nhập các đại Thần Tông, tiếp xúc với công pháp càng cao cấp, trở thành tuyệt thế cường giả!
Ánh mắt Minh thần đảo qua mọi người, việc này đối với tu luyện giả chính là sự hấp dẫn chí mạng a.
Một khi đánh vào linh hồn pháp ấn, xác lập quan hệ sư đồ sẽ rất chắc chắn, ở Long Khư Giới Vực, khi sư diệt tổ chính là sự tình khó có thể tha thứ nhất!
Minh thần lại khẽ cười nói:
-Trước khi đi Long Khư Giới Vực, ta sẽ cho các ngươi ba tháng để trở về đoàn tụ với gia đình. Hơn nữa nếu các ngươi còn có nguyện vọng gì chưa hoàn thành, chúng ta sẽ tận lực giúp các ngươi hoàn thành!
Đúng lúc này, Thương Minh đứng dậy, khom người nói:
-Đại nhân tôn kính, không biết chúng ta sẽ bái ai làm thầy? Chúng ta được quyền chọn không?
Minh thần lắc đầu nói:
-Lão sư của các ngươi đã được xác định, nếu ngươi không hài lòng, giờ có thể rời đi!
Nghe Minh thần nói, Thương Minh biết điều câm miệng, bọn hắn căn bản không có quyền lựa chọn. Xác thực, đối với cường giả cấp bậc này mà nói, nguyện ý thu nhận bọn họ, đã là đại ân rồi. Trong lòng bọn họ có chút bất an, không biết lão sư của mình sẽ là dạng gì.
-Sau khi bái sư, lão sư của các ngươi sẽ nói kỹ càng tình huống Long Khư Giới Vực cho các ngươi, nhưng ta nhắc trước, mặc kệ các ngươi ở Thần Tông nào, các ngươi đều là người của tiểu thế giới linh lung, các ngươi không thể quên gốc rễ, càng không thể khi sư diệt tổ! Bằng không, chúng ta sẽ vận dụng tất cả lực lượng, đem các ngươi đánh chết.
Ánh mắt Minh thần đảo qua tất cả những người có mặt. Mà hắn không có nhìn lấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hắn biết Phi Linh lực lượng kinh người còn hơn cả hắn nên hắn không có đụng chạm gì đến cậu lẫn Tiêu Ngưng Nhi.
Cảm giác được hàn ý đáng sợ, mọi người lập tức gật đầu.
Dần dần bảy cái cường giả đều nói ra bản thân chọn ai làm đệ tử. Tiêu Ngưng Nhi là theo Phi Linh được Minh thần chọn, do là số lượng người hoàn thành chỉ có mười bốn người chia đủ cho bảy người mỗi người hai đệ tử.
Minh thần hạ linh hồn pháp ấn xuống Tiêu Ngưng Nhi có vẻ rất khó khăn, với lại hiệu ứng của linh hồn pháp ấn không hiểu lí do gì mà rất mờ nhạt, dường như không có ảnh hưởng quá so với lời nói của Minh thần ban nãy. Còn về Phi Linh, Minh thần tài nào có thể gieo lên cậu linh hồn pháp ấn cả, điều này cũng làm Minh thần có chút không biết phải làm sao, cũng hơi phiền muộn. Biết làm sao được không lẽ một tên đẳng cấp yếu đuối có thể làm thấy của một thần chi cấp hai tiếp cận cấp một sao?
Ba tháng tiếp theo, các ngươi hãy tạm biệt người nhà, sau đó tiến về Long Khư Giới Vực, tiến vào các đại Thần Tông!
Minh thần nhìn mọi người nói, rồi cuối cùng dời ánh mắt lên Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Từ nay các ngươi có thể gọi ta là sư tôn.
Minh thần nói. Hắn dạo gần đây đúng là gặp rất nhiều chuyện kì quái rồi, Phi Linh dò không ra tu vi, cô nương tuyết trắng giết Chúc Long, Tiêu Ngưng Nhi giep linh hồn pháp ấn mờ nhạt kết quả, mà Phi Linh thậm còn không thể gieo được nữa. Hắn hơi có chút stress rồi.
Nghe Minh thần nói thể Tiêu Ngưng Nhi lễ phép trả lời, còn Phi Linh cũng không có nói cái gì.
Ba tháng trôi qua nhanh chóng. Trong ba tháng, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vẫn ở lại Hắc Thạch thành, dù sao thì cũng đã nói lời từ biệt đến toàn bộ Quang Huy chi Thành, không lẽ lại quay lại sao? Chắc chắn một điều rằng sau này Quang Huy chi Thành sẽ còn mở rộng ra nhiều hướng nữa trong Thánh Lan đại lục chứ không còn ru rú tại một vùng núi hẻo lánh ấy nữa. Có khi sau này sẽ gặp lại những người đồng hương thì sao. Dường như mọi chuyện ở nơi đây đã được thực hiện xong xuôi, đây mới là ý nghĩa của việc tu luyện thực sự, vứt bỏ mọi thứ, gia đình, của cải,… để theo con đường tu đạo sau này. Và đây có lẽ cũng là bước ngoặc đối với Tiêu Ngưng Nhi, dù sao phải rời bỏ quá khứ cùng hiện tại không phải ai cũng làm được. Có lẽ đây cũng là thứ mà Phi Linh chưa học được. Cậu, còn vấn vươn nhiều thứ lắm, như gia đình cậu ở Trang Viên này, Sử Lai Khắc này,…