Chương : 151
Trong biệt viện tại tầng chín cửu trọng tử địa.
Toàn bộ mười bốn người đều đã tập trung không thiếu một ai. Mà Minh thần cùng sáu cường giả khác cũng đã xuất hiện.
Minh thần rơi ánh mắt của mình xuống Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Trong ba tháng qua ta có quan sát. Các ngươi dường như không có quay về với gia đình. Không lẽ là có chuyện gì sao?
Minh thần hỏi.
-Bẩm sư tôn, thật ra chúng ta trước khi đến đây tham gia tuyển chọn đệ tử, đã xác định từ biệt gia đình từ sớm rồi. Tu hành phải biết từ bỏ những thứ như vậy mới có thể đắc đạo.
Tiêu Ngưng Nhi cung kính nói. Phi Linh đứng kế bên khoanh tay gật đầu đồng ý. Minh thần nghe cũng phải gật đầu. Tiêu Ngưng Nhi nói đâu có sai.
Lúc này, trên bầu trời Cửu Trọng Tử Địa xuất hiện một lỗ đen, có lẽ là lối đi dẫn đến Long Khư Giới Vực.
Thấy một màn này, bảy người Minh thần đều ngẩng đầu lên, trong mắt bắn ra thần quang, như thể xuyên phá hư không. Thật ra Phi Linh không phải không có năng lực không gian, mặc dù những lần xuyên không đã qua, đều là nhờ hệ thống mà xuyên qua, Phi Linh chỉ là không dám dùng lấy mà thôi. Thử hỏi xem một thế giới mà pháp tắc không ổn định, mà cậu còn là một cái người ngoài xen lấn vào hoạt động của thế giới này, nếu Phi Linh đả động đến năng lực không gian thì có nguy cơ sẽ dẫn đến không gian sụp đổ a.
Sau đó, sáu cái cường giả trong đó có cả Linh Vận cũng dẫn đi đệ tử của mình hóa thành những đạo quang sáng hướng lên lối vào kia, biến mất không thấy đâu nữa.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi thì được đưa đến Vũ Thần Tông, mà Minh thần không thể nào rời khỏi tiêu thế giới linh lung được nên đã cử Tiêu Ngữ xuống dưới đây mà đưa đệ tử của mình đến Vũ Thần Tông ở Long Khư Giới Vực.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cùng Tiêu Ngữ ba người bắt đầu bay về phía lối vào kia. Sau đó biến mất không thấy đâu nữa.
---------
Long Khư Giới Vực.
Đây là một mảnh mênh mông không gian, phân bố rất nhiều thế lực cường đại, chính đạo gồm: Vũ Thần Tông, Thiên Âm Thần Tông, Vô Tướng Thần Tông, Bách Hoa Thần Tông, Hỗn Nguyên Thần Tông cùng Hoả Thần Tông; tà đạo gồm: Yêu Thần Tông, Ngũ Lôi Ma Tông, Xích Nguyệt Ma Tông, còn có một chút thế lực cực kỳ thần bí, Thiên Thần tổ địa, Thánh Ma tổ địa,…
Những thế lực này, truyền thừa vô tận tuế nguyệt, cường giả vô số, không người nào có thể rung chuyển.
Long Khư Giới Vực phương Đông.
Nơi này là một mảng lớn lãnh thổ quốc gia, đều thuộc về chính đạo lục đại Thần Tông, một trong Vũ Thần Tông.
Không ai biết Vũ Thần Tông tồn tại đã lâu cỡ nào cùng tuế nguyệt, Vũ Thần Tông quản lý mấy trăm tòa thành trì, vài tỷ đại dân cư, chỉ là đệ tử ngoại môn, liền ít ỏi hơn triệu. Không ai biết, Vũ Thần Tông bên trong rốt cuộc có bao nhiêu cường giả.
Dưới sự quản hạt, Vũ Thần Tông được chia làm tiểu thiên giới, nội môn cùng ngoại môn, người bình thường đối với Ngoại môn cũng đã không thể đụng rồi, nội môn càng là thần bí khó lường, về phần tiểu thiên giới, thì là tồn tại theo truyền thuyết.
Trừ những nơi đó ra, Vũ Thần Tông bên trong còn có một địa phương gọi là Thiên Linh Viện, những thiên tài đến từ từng cái thành trì cùng với các tiểu thế giới khác, đều tiến vào Thiên Linh Viện tu luyện. Thiên Linh Viện vô cùng khổng lồ, số lượng đệ tử thì có hơn trăm vạn, nghiễm nhiên như một tiểu vương quốc độc lập.
Thiên Linh Viện ở trong một mảnh thâm sơn, sum xuê rừng cây, loáng thoáng có thể trông thấy khu kiến trúc như mọc thành phiến, liên miên bất tuyệt, đồ sộ hùng vĩ.
Trên đường nhỏ trong rừng, Tiêu Ngữ đi trước, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đi phía sau, bên cạnh lui tới đều là đệ tử của Thiên Linh Viện. Hiện tại đúng là thời gian mười năm một lần, Thiên Linh Viện chiêu nạp học viên mới, cho nên chung quanh nơi này cơ bản đều là học viên mới của Thiên Linh Viện.
Tiêu Ngữ đi ở phía trước. Vừa nói:
-Thiên Linh Viện chia làm năm bộ phận, đẳng cấp sâm nghiêm. Trung viện mạnh nhất, Đông viện thứ hai, Tây viện thứ ba, Nam viện cùng Bắc viện đứng cuối, các ngươi trước phải tham gia khảo thí, mới có thể xác định được an bài ở viện nào. Đến được Long Khư Giới Vực, đẳng cấp cũng được phân chia lại, Thiên Mệnh, Thiên Tinh, Thiên Chuyển, Long Đạo, Vũ Tông năm đại cảnh giới. Có thể cảm thụ Ngưng Nhi lúc này cảnh giới đã đạt được Thiên Mệnh cảnh nhị tinh, cũng là có một chút thành tựu ở nơi này. Nhưng vẫn chưa phải quá cao thâm gì cả, vẫn cần cố gắng nâng cao thực lực.
Cả hai người dưới sự hướng dẫn của Tiêu Ngữ, tiến nhập cùng một chỗ trong sân, trong sân có một số cường giả đạo sư đang tại thanh sổ điểm danh. Những đạo sư này thân mặc trường bào, khí thế uy nghiêm, trên người lộ ra khí tức cường đại, ít nhất đều là cấp Thiên Mệnh cường giả.
-Đây là thư tiến cử hai vị học viên mới.
Tiêu Ngữ đi tới trước một vị đạo sư, tay đưa ra một phong thư, nói.
Đạo sư kia là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, ăn mặc trường bào màu bạc, ngẩng đầu sau khi thấy Tiêu Ngữ, trong đôi mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc, nói:
-Hóa ra là Tiêu Ngữ a!
Nghe được lời nói của người đạo sư này, mấy vị đạo sư còn lại cũng đưa ánh mắt phóng qua.
Đạo sư này nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, quay đầu nói với một đạo sư trong đó nói:
-Thư tiến cử đã được thu, ngươi dẫn bọn họ vào đi.
Tiêu Ngữ nghe thế liền gật đầu, rồi dẫn hai người Phi Linh, Tiêu Ngưng Nhi đi vào.
Phi Linh tinh tế nhìn lướt qua đám đạo sư kia, những đạo sư này nghe được tên Tiêu Ngữ có chút kinh ngạc, xem ra Tiêu Ngữ tại bên trong Thiên Linh Viện vẫn có chút danh tiếng, tuy rằng tu vi Tiêu Ngữ, bề ngoài giống như chưa có ngưng ra Mệnh Hồn.
Xuyên qua từng đạo hành lang gấp khúc, đi vào một đại điện, trong đại điện tụ tập mấy nghìn vị đệ tử, chưa biết đang làm chuyện gì.
Tiêu Ngữ quay đầu lại với hai người nói:
-Từng thiên tài của thành trì, tiểu thế giới gia nhập Thiên Linh Viện, lúc trước đều tiến hành một vòng khảo thí, khảo thí đẳng cấp linh căn, linh căn chia làm Thiên - Địa - Nhân ba cấp bậc, trong đó lại chia làm chín phẩm cấp. Một cái linh căn phẩm cấp càng cao, thiên phú liền càng mạnh, tu luyện Thiên Đạo chi lực tốc độ liền càng nhanh.
Tiêu Ngưng Nhi chú ý lắng nghe, sau đó gật đầu đã hiểu.
Phía trước người khảo sát tham dự càng ngày càng nhiều, phía bên trên ba vị đạo sư đang ngồi ghi chép.
-Nhân Linh Căn Tam phẩm, khiển hồi!
-Nhân Linh Căn nhị phẩm, khiển hồi!
...
Những đạo sư kia thanh âm truyền tới.
-À. Khiển hồi có ý tứ là, Thiên Linh Viện không thu nhận, Thiên Linh Viện chỉ lấy Nhân linh căn ngũ phẩm trở lên, tư chất quá kém liền không nhận mà trả về.
Đột nhiên nghe thấy đạo sư những câu nói kia, Tiêu Ngữ sợt nhớ ra rồi nói.
Trong lúc đang nghe Tiêu Ngữ hướng dẫn, bên cạnh một đám người đi tới, đầu lĩnh là một thiếu niên tuấn dật trong người mang theo một tia tà khí, bộ dáng khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mang trên mặt vài phần dáng ngả ngớn tươi cười.
-Này không phải Tây Viện thiên tài siêu cấp Tiêu Ngữ của chúng ta sao? Không nghĩ tới lại gặp ở nơi này, Tiêu công tử, thật là có duyên a!
Thiếu niên kia sách sách miệng, kỳ dị nói.
-Hoa Lăng, nơi đây không có việc của ngươi, ta cũng không có công phu ở chỗ này cùng ngươi nói chuyện tào lao?
Tiêu Ngữ trên mặt sương lạnh che kín, lạnh lùng nói.
Cảm giác được giữa bầu không khí hai người có chút địch ý, Phi Linh ánh mắt hướng lên trên người của Hoa Lăng, dường như khí tức của tên này mạnh hơn của Tiêu Ngưng Nhi cũng khá nhiều, có vẻ là Thiên Mệnh cảnh lục thất tinh rồi, nhưng dù là như vậy, cũng không chắc chắn là thắng được Tiêu Ngưng Nhi trong thực chiến.
Hoa Lăng cười ha ha một tiếng, thò tay muốn khoác Tiêu Ngữ bả vai, bị Tiêu Ngữ tát một cái đánh ra ngoài. Hoa Lăng bắt tay thu hồi lại, cười hắc hắc nói:
-Tiêu công tử vẫn như cũ, một chút cũng không khách khí a!
-Hoa Lăng, ta với ngươi rất thân thiết sao?
Tiêu Ngữ lạnh lùng liếc nhìn Hoa Lăng, hừ một tiếng.
-Tiêu công tử, ngươi nói như vậy, liền quá khách khí.
Hoa Lăng cười nói:
-Phụ thân ngươi cùng phụ thân ta, tốt xấu đều là Vũ Thần Tông chấp sự, không cần phải thấy ta, liền như thấy cừu nhân a.
Sau khi nói xong, Hoa Lăng ánh mắt nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Ánh mắt của hắn rơi vào khuôn mặt cùng ngực của Tiêu Ngưng Nhi. Ánh mắt hắn có chút chăm chăm khi nhìn vào Tiêu Ngưng Nhi.
Phi Linh nhìn ra được cái ánh nhìn đấy, đứng chắn trước Tiêu Ngưng Nhi, làm mất đi tầm nhìn của Hoa Lăng, hắn cũng theo đó mà không có nhìn nữa. Mà hình như tên này chỉ có thấy đẹp là ngắm mà thôi. Rồi hắn ha ha cười nói:
-Tiểu linh lung thế giới thật đúng là nhân tài tàn lụi a, cũng chỉ chọn trúng có hai người sao? Xem ra tiểu linh lung thế giới, cùng chúng ta tiểu thiên nguyên thế giới vẫn không thể so với nhau a!
Hoa Lăng nhìn lấy Tiêu Ngữ mà khinh thường. Phi Linh nghe thế cũng không có để vào trong lòng, bởi vì tên này không có đủ trình độ gây uy hiếp gì cho Tiêu Ngưng Nhi cả. Tiêu Ngưng Nhi cũng tương tự không để những lời nói của Hoa Lăng trong lòng.
Sau lưng Hoa Lăng, có chừng hơn hai mươi cường giả, mỗi người đều là thứ thần cấp, khoảng cách Thiên Mệnh cảnh giới chỉ có một đường chi chênh lệch.
Phi Linh đem thanh âm ngưng tụ thành một nhúm, hỏi thăm Tiêu Ngữ:
-Tên Hoa Lăng này là ai?
-Phụ thân hắn cùng nghĩa phụ ta đều là Vũ Thần Tông ngoại môn chấp sự, cùng phụ thân ta tranh đoạt chức vị tổng chấp sự, các ngươi không cần để ý bọn hắn là được, ở chỗ này bọn hắn cũng không làm gì được các ngươi.
Tiêu Ngữ truyền âm cho Phi Linh. Phi Linh có chút đã minh bạch, khó trách Hoa Lăng cùng Tiêu Ngữ hiềm khích, thì ra là thế.
Toàn bộ mười bốn người đều đã tập trung không thiếu một ai. Mà Minh thần cùng sáu cường giả khác cũng đã xuất hiện.
Minh thần rơi ánh mắt của mình xuống Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Trong ba tháng qua ta có quan sát. Các ngươi dường như không có quay về với gia đình. Không lẽ là có chuyện gì sao?
Minh thần hỏi.
-Bẩm sư tôn, thật ra chúng ta trước khi đến đây tham gia tuyển chọn đệ tử, đã xác định từ biệt gia đình từ sớm rồi. Tu hành phải biết từ bỏ những thứ như vậy mới có thể đắc đạo.
Tiêu Ngưng Nhi cung kính nói. Phi Linh đứng kế bên khoanh tay gật đầu đồng ý. Minh thần nghe cũng phải gật đầu. Tiêu Ngưng Nhi nói đâu có sai.
Lúc này, trên bầu trời Cửu Trọng Tử Địa xuất hiện một lỗ đen, có lẽ là lối đi dẫn đến Long Khư Giới Vực.
Thấy một màn này, bảy người Minh thần đều ngẩng đầu lên, trong mắt bắn ra thần quang, như thể xuyên phá hư không. Thật ra Phi Linh không phải không có năng lực không gian, mặc dù những lần xuyên không đã qua, đều là nhờ hệ thống mà xuyên qua, Phi Linh chỉ là không dám dùng lấy mà thôi. Thử hỏi xem một thế giới mà pháp tắc không ổn định, mà cậu còn là một cái người ngoài xen lấn vào hoạt động của thế giới này, nếu Phi Linh đả động đến năng lực không gian thì có nguy cơ sẽ dẫn đến không gian sụp đổ a.
Sau đó, sáu cái cường giả trong đó có cả Linh Vận cũng dẫn đi đệ tử của mình hóa thành những đạo quang sáng hướng lên lối vào kia, biến mất không thấy đâu nữa.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi thì được đưa đến Vũ Thần Tông, mà Minh thần không thể nào rời khỏi tiêu thế giới linh lung được nên đã cử Tiêu Ngữ xuống dưới đây mà đưa đệ tử của mình đến Vũ Thần Tông ở Long Khư Giới Vực.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cùng Tiêu Ngữ ba người bắt đầu bay về phía lối vào kia. Sau đó biến mất không thấy đâu nữa.
---------
Long Khư Giới Vực.
Đây là một mảnh mênh mông không gian, phân bố rất nhiều thế lực cường đại, chính đạo gồm: Vũ Thần Tông, Thiên Âm Thần Tông, Vô Tướng Thần Tông, Bách Hoa Thần Tông, Hỗn Nguyên Thần Tông cùng Hoả Thần Tông; tà đạo gồm: Yêu Thần Tông, Ngũ Lôi Ma Tông, Xích Nguyệt Ma Tông, còn có một chút thế lực cực kỳ thần bí, Thiên Thần tổ địa, Thánh Ma tổ địa,…
Những thế lực này, truyền thừa vô tận tuế nguyệt, cường giả vô số, không người nào có thể rung chuyển.
Long Khư Giới Vực phương Đông.
Nơi này là một mảng lớn lãnh thổ quốc gia, đều thuộc về chính đạo lục đại Thần Tông, một trong Vũ Thần Tông.
Không ai biết Vũ Thần Tông tồn tại đã lâu cỡ nào cùng tuế nguyệt, Vũ Thần Tông quản lý mấy trăm tòa thành trì, vài tỷ đại dân cư, chỉ là đệ tử ngoại môn, liền ít ỏi hơn triệu. Không ai biết, Vũ Thần Tông bên trong rốt cuộc có bao nhiêu cường giả.
Dưới sự quản hạt, Vũ Thần Tông được chia làm tiểu thiên giới, nội môn cùng ngoại môn, người bình thường đối với Ngoại môn cũng đã không thể đụng rồi, nội môn càng là thần bí khó lường, về phần tiểu thiên giới, thì là tồn tại theo truyền thuyết.
Trừ những nơi đó ra, Vũ Thần Tông bên trong còn có một địa phương gọi là Thiên Linh Viện, những thiên tài đến từ từng cái thành trì cùng với các tiểu thế giới khác, đều tiến vào Thiên Linh Viện tu luyện. Thiên Linh Viện vô cùng khổng lồ, số lượng đệ tử thì có hơn trăm vạn, nghiễm nhiên như một tiểu vương quốc độc lập.
Thiên Linh Viện ở trong một mảnh thâm sơn, sum xuê rừng cây, loáng thoáng có thể trông thấy khu kiến trúc như mọc thành phiến, liên miên bất tuyệt, đồ sộ hùng vĩ.
Trên đường nhỏ trong rừng, Tiêu Ngữ đi trước, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đi phía sau, bên cạnh lui tới đều là đệ tử của Thiên Linh Viện. Hiện tại đúng là thời gian mười năm một lần, Thiên Linh Viện chiêu nạp học viên mới, cho nên chung quanh nơi này cơ bản đều là học viên mới của Thiên Linh Viện.
Tiêu Ngữ đi ở phía trước. Vừa nói:
-Thiên Linh Viện chia làm năm bộ phận, đẳng cấp sâm nghiêm. Trung viện mạnh nhất, Đông viện thứ hai, Tây viện thứ ba, Nam viện cùng Bắc viện đứng cuối, các ngươi trước phải tham gia khảo thí, mới có thể xác định được an bài ở viện nào. Đến được Long Khư Giới Vực, đẳng cấp cũng được phân chia lại, Thiên Mệnh, Thiên Tinh, Thiên Chuyển, Long Đạo, Vũ Tông năm đại cảnh giới. Có thể cảm thụ Ngưng Nhi lúc này cảnh giới đã đạt được Thiên Mệnh cảnh nhị tinh, cũng là có một chút thành tựu ở nơi này. Nhưng vẫn chưa phải quá cao thâm gì cả, vẫn cần cố gắng nâng cao thực lực.
Cả hai người dưới sự hướng dẫn của Tiêu Ngữ, tiến nhập cùng một chỗ trong sân, trong sân có một số cường giả đạo sư đang tại thanh sổ điểm danh. Những đạo sư này thân mặc trường bào, khí thế uy nghiêm, trên người lộ ra khí tức cường đại, ít nhất đều là cấp Thiên Mệnh cường giả.
-Đây là thư tiến cử hai vị học viên mới.
Tiêu Ngữ đi tới trước một vị đạo sư, tay đưa ra một phong thư, nói.
Đạo sư kia là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, ăn mặc trường bào màu bạc, ngẩng đầu sau khi thấy Tiêu Ngữ, trong đôi mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc, nói:
-Hóa ra là Tiêu Ngữ a!
Nghe được lời nói của người đạo sư này, mấy vị đạo sư còn lại cũng đưa ánh mắt phóng qua.
Đạo sư này nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, quay đầu nói với một đạo sư trong đó nói:
-Thư tiến cử đã được thu, ngươi dẫn bọn họ vào đi.
Tiêu Ngữ nghe thế liền gật đầu, rồi dẫn hai người Phi Linh, Tiêu Ngưng Nhi đi vào.
Phi Linh tinh tế nhìn lướt qua đám đạo sư kia, những đạo sư này nghe được tên Tiêu Ngữ có chút kinh ngạc, xem ra Tiêu Ngữ tại bên trong Thiên Linh Viện vẫn có chút danh tiếng, tuy rằng tu vi Tiêu Ngữ, bề ngoài giống như chưa có ngưng ra Mệnh Hồn.
Xuyên qua từng đạo hành lang gấp khúc, đi vào một đại điện, trong đại điện tụ tập mấy nghìn vị đệ tử, chưa biết đang làm chuyện gì.
Tiêu Ngữ quay đầu lại với hai người nói:
-Từng thiên tài của thành trì, tiểu thế giới gia nhập Thiên Linh Viện, lúc trước đều tiến hành một vòng khảo thí, khảo thí đẳng cấp linh căn, linh căn chia làm Thiên - Địa - Nhân ba cấp bậc, trong đó lại chia làm chín phẩm cấp. Một cái linh căn phẩm cấp càng cao, thiên phú liền càng mạnh, tu luyện Thiên Đạo chi lực tốc độ liền càng nhanh.
Tiêu Ngưng Nhi chú ý lắng nghe, sau đó gật đầu đã hiểu.
Phía trước người khảo sát tham dự càng ngày càng nhiều, phía bên trên ba vị đạo sư đang ngồi ghi chép.
-Nhân Linh Căn Tam phẩm, khiển hồi!
-Nhân Linh Căn nhị phẩm, khiển hồi!
...
Những đạo sư kia thanh âm truyền tới.
-À. Khiển hồi có ý tứ là, Thiên Linh Viện không thu nhận, Thiên Linh Viện chỉ lấy Nhân linh căn ngũ phẩm trở lên, tư chất quá kém liền không nhận mà trả về.
Đột nhiên nghe thấy đạo sư những câu nói kia, Tiêu Ngữ sợt nhớ ra rồi nói.
Trong lúc đang nghe Tiêu Ngữ hướng dẫn, bên cạnh một đám người đi tới, đầu lĩnh là một thiếu niên tuấn dật trong người mang theo một tia tà khí, bộ dáng khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mang trên mặt vài phần dáng ngả ngớn tươi cười.
-Này không phải Tây Viện thiên tài siêu cấp Tiêu Ngữ của chúng ta sao? Không nghĩ tới lại gặp ở nơi này, Tiêu công tử, thật là có duyên a!
Thiếu niên kia sách sách miệng, kỳ dị nói.
-Hoa Lăng, nơi đây không có việc của ngươi, ta cũng không có công phu ở chỗ này cùng ngươi nói chuyện tào lao?
Tiêu Ngữ trên mặt sương lạnh che kín, lạnh lùng nói.
Cảm giác được giữa bầu không khí hai người có chút địch ý, Phi Linh ánh mắt hướng lên trên người của Hoa Lăng, dường như khí tức của tên này mạnh hơn của Tiêu Ngưng Nhi cũng khá nhiều, có vẻ là Thiên Mệnh cảnh lục thất tinh rồi, nhưng dù là như vậy, cũng không chắc chắn là thắng được Tiêu Ngưng Nhi trong thực chiến.
Hoa Lăng cười ha ha một tiếng, thò tay muốn khoác Tiêu Ngữ bả vai, bị Tiêu Ngữ tát một cái đánh ra ngoài. Hoa Lăng bắt tay thu hồi lại, cười hắc hắc nói:
-Tiêu công tử vẫn như cũ, một chút cũng không khách khí a!
-Hoa Lăng, ta với ngươi rất thân thiết sao?
Tiêu Ngữ lạnh lùng liếc nhìn Hoa Lăng, hừ một tiếng.
-Tiêu công tử, ngươi nói như vậy, liền quá khách khí.
Hoa Lăng cười nói:
-Phụ thân ngươi cùng phụ thân ta, tốt xấu đều là Vũ Thần Tông chấp sự, không cần phải thấy ta, liền như thấy cừu nhân a.
Sau khi nói xong, Hoa Lăng ánh mắt nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Ánh mắt của hắn rơi vào khuôn mặt cùng ngực của Tiêu Ngưng Nhi. Ánh mắt hắn có chút chăm chăm khi nhìn vào Tiêu Ngưng Nhi.
Phi Linh nhìn ra được cái ánh nhìn đấy, đứng chắn trước Tiêu Ngưng Nhi, làm mất đi tầm nhìn của Hoa Lăng, hắn cũng theo đó mà không có nhìn nữa. Mà hình như tên này chỉ có thấy đẹp là ngắm mà thôi. Rồi hắn ha ha cười nói:
-Tiểu linh lung thế giới thật đúng là nhân tài tàn lụi a, cũng chỉ chọn trúng có hai người sao? Xem ra tiểu linh lung thế giới, cùng chúng ta tiểu thiên nguyên thế giới vẫn không thể so với nhau a!
Hoa Lăng nhìn lấy Tiêu Ngữ mà khinh thường. Phi Linh nghe thế cũng không có để vào trong lòng, bởi vì tên này không có đủ trình độ gây uy hiếp gì cho Tiêu Ngưng Nhi cả. Tiêu Ngưng Nhi cũng tương tự không để những lời nói của Hoa Lăng trong lòng.
Sau lưng Hoa Lăng, có chừng hơn hai mươi cường giả, mỗi người đều là thứ thần cấp, khoảng cách Thiên Mệnh cảnh giới chỉ có một đường chi chênh lệch.
Phi Linh đem thanh âm ngưng tụ thành một nhúm, hỏi thăm Tiêu Ngữ:
-Tên Hoa Lăng này là ai?
-Phụ thân hắn cùng nghĩa phụ ta đều là Vũ Thần Tông ngoại môn chấp sự, cùng phụ thân ta tranh đoạt chức vị tổng chấp sự, các ngươi không cần để ý bọn hắn là được, ở chỗ này bọn hắn cũng không làm gì được các ngươi.
Tiêu Ngữ truyền âm cho Phi Linh. Phi Linh có chút đã minh bạch, khó trách Hoa Lăng cùng Tiêu Ngữ hiềm khích, thì ra là thế.