Chương 16: Ta là một quả trứng
Nhẫn Thú Ngữ đã giải phong ấn.
Tuy không hiểu vì sao, đã nhiều năm nhẫn Thú Ngữ không động mà đột nhiên tự động giải phong ấn, nhưng vào lúc Vân Sanh giải phong ấn, trong đầu nàng xuất hiện một khái niệm hoàn toàn mới đó chính là Triệu Hoán Sư Chiến Thú.
Thì ra trên đại lục không chỉ có hai loại cường đại là Ma Pháp sư và Võ giả, mà ngoài hai loại này ra thì còn có một loại nữa mà cả Ma Pháp Sư và Võ giả đều giữ kín đó chính là Triệu Hoán Sư.
Triệu Hoán sư ám chỉ một người chỉ có thể khế ước với quái vật để trở thành đồng đội của Chiến Thú. Triệu Hoán Sư nhất định phải là Ma pháp Sư, nhưng không phải Ma pháp sư nào cũng có thể trở thành Triệu Hoán sư, theo trí nhớ của Hồ Cửu Sanh, trên đại lục tỷ lệ Ma Pháp Sư so với Triệu Hoán sư con số đã lên đến hàng trăm nghìn/một.
Trên Đại Lục Vô Cực, Triệu Hoán Sư rất hiếm, ở quốc gia Đại Chu, nơi thôn Tiêu Diệp tọa lạc số lượng Triệu Hoán Sư lại càng ít hơn.
Bởi vậy sự xuất hiện của một Triệu Hoán Sư mới là một vận may lớn đối với bất kỳ một quốc gia nào.
Mẹ của Vân Sanh chí ít cũng là một Triệu Hoán Sư, nhưng vì một số nguyên nhân nào đó không rõ mà bà không được gọi là Triệu Hoán Sư, một tập đoàn quyền lực kinh người dung túng không được thiên hạ chấp nhận.
Để bảo vệ con gái sắp chào đời của mình, Hồ Cửu Sanh đã bỏ lại nhẫn Thú Ngữ này và chỉ giải trừ phong ấn trên nó khi nào Vân Sanh lấy lại được năng lực vào một ngày nào đó.
Việc giải phóng phong ấn đồng nghĩa với việc chức năng của nhẫn Thú Ngữ cũng được hồi phục.
Thú Ngữ là một pháp khí đặc biệt được Hồ Cửu Sanh dùng để phong ấn năng lực của Vân Sanh, đồng thời cũng là một chiếc nhẫn trữ vật (để đồ), chứa đựng một số thông tin về Triệu Hoán Sư do Hồ Cửu Sanh để lại.
Cách để nhẫn Thú Ngữ nhận ra chủ nhân chính là để chủ nhân nhỏ máu nhận chủ.
Trước khi đến đây Vân Sanh đã vô tình làm vấy máu vào nhẫn Thú Ngữ, chiếc nhẫn nghiễm nhiên đã nhận ra chủ nhân.
Vân Sanh bẩm sinh là Thú Ngữ, nhưng trước đó do tài năng này của nàng đã bị phong ấn cùng nhẫn Thú Ngữ.
Vơi việc giải trử phong ấn trên nhẫn, Vân Sanh có thể cảm nhận được cảm xúc dao động của quái vật, thậm chí có thể hiểu được ngôn ngữ của quái vật nhất là khi đối mặt với quái vật cấp cao thì hiệu quả càng rõ ràng hơn.
Sáu năm qua, năng lực của Vân Sanh vẫn chưa được đánh thức, mãi đến gần đây nàng mới cảm nhận được tâm trạng thất thường của ma thú, nàng tưởng rằng mình đã sớm nhận ra tâm trạng bất thường của Tống Đầu Khuyển là do Thú Ngữ có năng lực thức tỉnh.
Thú Ngữ chỉ cần tu vi lên trình độ nhất định thì có thể vẽ ra trận pháp triệu hồi, triệu hồi Chiến Thú sơ cấp.
Vân Sanh nóng lòng muốn thử, lập tức theo thông tin để lại trong võ đài vẽ ra một trận pháp cơ bản.
Vẽ ma trận cơ bản không khó, vẽ xong Vân Sanh còn đứng bên trong ma trận. Nàng đang mong chờ Chiến Thú đầu tiên của mình sẽ là loại Chiến Thú nào.
Khi sức mạnh tinh thần đi qua vòng trong ma thuật, nó lặng lẽ lan truyền, triệu hồi sóng và âm thâm lan truyền trong bán kính hàng chục dặm.
Ở vùng núi gần thôn Tiêu Diệp, đám quái vật cấp thấp trở nên bồn chồn.
Vân Thương Hải không có ở nhà, trong góc phòng, Tiểu Khuyển vẫn chưa hết tác dụng thuốc mê hoàn toàn cũng đã cảm nhận được sức mạnh triệu hồi thần kỳ.
Mặc dù nó vẫn còn yếu nhưng lại rất cảnh giác, cái đầu đang rũ xuống lập tức lại ngẩng cao lên, trong con ngươi màu xanh nhạt của nó lộ ra tia cảnh giác.
Vân Sanh cảm nhận được một luồng ma lực kỳ dị.
“Thành công rồi” Vân Sanh cúi đầu song sững sờ.
Nàng nhìn thấy một quả trứng bật ra khỏi vòng tròn ma thuật.
Trứng có hai cánh, to bằng quả trứng gà màu hồng nhạt.
“Ba Ba – Tiểu chủ nhân thân yêu của ta, cuối cùng dị năng cũng thức tỉnh rồi” Quả trứng như đã lâu không thấy ánh sáng, hôm nay được triệu hồi hưng phấn nhảy cẫng lên lăn lộn trong phòng.
“Trứng…gà” Vân Sanh ngẩn ra, nàng không ngờ được linh thú đầu tiên của mình lại là một quả trứng.
“Ô, Ba Ba không phải là trứng, ngài có thấy quả trứng nào có cánh thế này chưa? Ba Ba vẫn còn chưa nở, sau này ba ba nở ra rồi thì ai cũng thích cả, dã thú thấy thì trốn đó” Quả trứng chạy lòng quanh Vân Sanh.
Hóa ra là một quả trứng quái vật vẫn còn chưa nở, Vân Sanh thở phào nhẹ nhõm, nghe nói Chiến Thú Triệu Hoán Sư toàn là nhảm nhí, Chiến Thú đủ kiểu ngầu, Triệu Hoán Sư với một quả trứng, chỉ nghĩ về nó thôi cũng đã thấy khủng rồi.
“Vậy thì là Ba Ba” thấy quả trứng không ngừng quay quanh, Vân Sanh đơn giản gọi nó là Ba Ba, “Mày sẽ ấp trong bao lâu, hơn nữa mày có biết chiến kỹ hay pháp thuật gì không?”
Trong thông tin Hồ Cửu Sanh để lại cho Vân Sanh có nói rõ rằng tất cả quái vật kể cả quái vật cấp một cũng có thể sử dụng kỹ năng chiến đấu hoặc phép thuật.
Chỉ là không rõ yêu thú của nàng là Chiến Thú ma pháp hay Chiến Thú chiến kỹ nữa.
“Ma pháp kỹ năng chiến đấu là cái gì? Có ăn được không? Chủ nhân đại sư, Ba Ban không hiểu những thứ đó, ba ba chỉ thích phơi nắng, ba ba thích ăn nguyên tố ma pháp thôi” Ba Ba nói với vẻ mặt nghiêm túc sà xuống để Vân Sanh ôm lấy.
Vân Sanh chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kỳ dị ập tới, quả trứng còn chưa kịp tới gần thì cả người nàng đã bay ra ngoài ngã chổng bốn vó.
“Ba Ba không cố ý đâu sư phụ” Quả trứng chỉ to bằng quả trứng gà nhưng sức mạnh kinh người, cú va chạm vừa rồi đã hất tung Vân Sanh lên không trung.
“Đừng đừng tới đây. Đợi đã, ăn nguyên tố ma pháp hả, đừng có nói với ta nguyên tố Ma pháp mà ta lấy Nguyệt Quang Thảo lúc trước tích lũy không thể ngưng tụ được đều do mày ăn đó nha!” Vân Sanh đầy hoảng loạn đau đầu và phẫn nộ.
“Ô, chủ nhân, Ba Ba ở trong nhẫn Thú Ngũ quá lâu rồi, đói bụng quá lỡ ăn ….của sự phụ, người trách ba ba sao?” Ba Ba Trứng có cánh kêu lên một câu.
Toàn bộ mái nhà lập tức như bị lật đổ.
Tiếng khóc kinh thiên động địa vang lên, chén bát trong nhà lập tức vỡ nát.
Vân Sanh chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đây thực sự là muốn khóc thì chắc chắn là nàng khóc rồi.
Đây là Chiến Thú nàng gọi ra đó.
Biến đau thương thành tốc độ, Vân Sanh ôm chặt lấy Trứng Ba Ba với tốc độ cực nhanh.
Chỉ hét mấy câu khí thế lại kinh người như vậy, thứ này thật sự là do mẹ để lại cho mình sao?
Có chắc là mẹ của mình không đây? Nó không đến từ việc nạp tiền điện thoại.
Bi kịch nhất của Vân Sanh là nàng sớm phát hiện ra quả trứng yêu thú đã nhuốm máu mình với chiếc nhẫn trong Thú Ngữ, vô tình ký kết khế ước chung thân với Vân Sanh.
Khế ước Chiến Thú được chia thành ba loại: một là khế ước chủ tớ, một là loại khế ước bình đẳng và một còn lại là khế ước sinh mệnh.
Trong ba loại thì khế ước sinh mệnh quan trọng nhất và có mối liên quan lớn nhất tới Triệu Hoán Sư.
Khế ước bình đẳng và khế ước chủ tớ thì ít hạn chế hơn chút và việc hủy khế ước cũng dễ hơn nhiều.
Quả trứng quái vật này được Hồ Cửu Sanh đặc biệt dánh riêng cho con gái bà từ những năm đầu, bà vốn có tình cảm với Vân Sanh nên chỉ cần dùng khế ước là máu thì được.
Vân Sanh đành chấp nhận sự thật này. Ba Ba bị đuổi về nhẫn Thú Ngữ, Vân Sanh cảm thấy sức lực như cạn kiệt, nàng nghĩ đi nghĩ lại quyết định sau khi phẫu thuật xong sẽ đi xem Tống Đầu Khuyển xem thế nào
Tuy không hiểu vì sao, đã nhiều năm nhẫn Thú Ngữ không động mà đột nhiên tự động giải phong ấn, nhưng vào lúc Vân Sanh giải phong ấn, trong đầu nàng xuất hiện một khái niệm hoàn toàn mới đó chính là Triệu Hoán Sư Chiến Thú.
Thì ra trên đại lục không chỉ có hai loại cường đại là Ma Pháp sư và Võ giả, mà ngoài hai loại này ra thì còn có một loại nữa mà cả Ma Pháp Sư và Võ giả đều giữ kín đó chính là Triệu Hoán Sư.
Triệu Hoán sư ám chỉ một người chỉ có thể khế ước với quái vật để trở thành đồng đội của Chiến Thú. Triệu Hoán Sư nhất định phải là Ma pháp Sư, nhưng không phải Ma pháp sư nào cũng có thể trở thành Triệu Hoán sư, theo trí nhớ của Hồ Cửu Sanh, trên đại lục tỷ lệ Ma Pháp Sư so với Triệu Hoán sư con số đã lên đến hàng trăm nghìn/một.
Trên Đại Lục Vô Cực, Triệu Hoán Sư rất hiếm, ở quốc gia Đại Chu, nơi thôn Tiêu Diệp tọa lạc số lượng Triệu Hoán Sư lại càng ít hơn.
Bởi vậy sự xuất hiện của một Triệu Hoán Sư mới là một vận may lớn đối với bất kỳ một quốc gia nào.
Mẹ của Vân Sanh chí ít cũng là một Triệu Hoán Sư, nhưng vì một số nguyên nhân nào đó không rõ mà bà không được gọi là Triệu Hoán Sư, một tập đoàn quyền lực kinh người dung túng không được thiên hạ chấp nhận.
Để bảo vệ con gái sắp chào đời của mình, Hồ Cửu Sanh đã bỏ lại nhẫn Thú Ngữ này và chỉ giải trừ phong ấn trên nó khi nào Vân Sanh lấy lại được năng lực vào một ngày nào đó.
Việc giải phóng phong ấn đồng nghĩa với việc chức năng của nhẫn Thú Ngữ cũng được hồi phục.
Thú Ngữ là một pháp khí đặc biệt được Hồ Cửu Sanh dùng để phong ấn năng lực của Vân Sanh, đồng thời cũng là một chiếc nhẫn trữ vật (để đồ), chứa đựng một số thông tin về Triệu Hoán Sư do Hồ Cửu Sanh để lại.
Cách để nhẫn Thú Ngữ nhận ra chủ nhân chính là để chủ nhân nhỏ máu nhận chủ.
Trước khi đến đây Vân Sanh đã vô tình làm vấy máu vào nhẫn Thú Ngữ, chiếc nhẫn nghiễm nhiên đã nhận ra chủ nhân.
Vân Sanh bẩm sinh là Thú Ngữ, nhưng trước đó do tài năng này của nàng đã bị phong ấn cùng nhẫn Thú Ngữ.
Vơi việc giải trử phong ấn trên nhẫn, Vân Sanh có thể cảm nhận được cảm xúc dao động của quái vật, thậm chí có thể hiểu được ngôn ngữ của quái vật nhất là khi đối mặt với quái vật cấp cao thì hiệu quả càng rõ ràng hơn.
Sáu năm qua, năng lực của Vân Sanh vẫn chưa được đánh thức, mãi đến gần đây nàng mới cảm nhận được tâm trạng thất thường của ma thú, nàng tưởng rằng mình đã sớm nhận ra tâm trạng bất thường của Tống Đầu Khuyển là do Thú Ngữ có năng lực thức tỉnh.
Thú Ngữ chỉ cần tu vi lên trình độ nhất định thì có thể vẽ ra trận pháp triệu hồi, triệu hồi Chiến Thú sơ cấp.
Vân Sanh nóng lòng muốn thử, lập tức theo thông tin để lại trong võ đài vẽ ra một trận pháp cơ bản.
Vẽ ma trận cơ bản không khó, vẽ xong Vân Sanh còn đứng bên trong ma trận. Nàng đang mong chờ Chiến Thú đầu tiên của mình sẽ là loại Chiến Thú nào.
Khi sức mạnh tinh thần đi qua vòng trong ma thuật, nó lặng lẽ lan truyền, triệu hồi sóng và âm thâm lan truyền trong bán kính hàng chục dặm.
Ở vùng núi gần thôn Tiêu Diệp, đám quái vật cấp thấp trở nên bồn chồn.
Vân Thương Hải không có ở nhà, trong góc phòng, Tiểu Khuyển vẫn chưa hết tác dụng thuốc mê hoàn toàn cũng đã cảm nhận được sức mạnh triệu hồi thần kỳ.
Mặc dù nó vẫn còn yếu nhưng lại rất cảnh giác, cái đầu đang rũ xuống lập tức lại ngẩng cao lên, trong con ngươi màu xanh nhạt của nó lộ ra tia cảnh giác.
Vân Sanh cảm nhận được một luồng ma lực kỳ dị.
“Thành công rồi” Vân Sanh cúi đầu song sững sờ.
Nàng nhìn thấy một quả trứng bật ra khỏi vòng tròn ma thuật.
Trứng có hai cánh, to bằng quả trứng gà màu hồng nhạt.
“Ba Ba – Tiểu chủ nhân thân yêu của ta, cuối cùng dị năng cũng thức tỉnh rồi” Quả trứng như đã lâu không thấy ánh sáng, hôm nay được triệu hồi hưng phấn nhảy cẫng lên lăn lộn trong phòng.
“Trứng…gà” Vân Sanh ngẩn ra, nàng không ngờ được linh thú đầu tiên của mình lại là một quả trứng.
“Ô, Ba Ba không phải là trứng, ngài có thấy quả trứng nào có cánh thế này chưa? Ba Ba vẫn còn chưa nở, sau này ba ba nở ra rồi thì ai cũng thích cả, dã thú thấy thì trốn đó” Quả trứng chạy lòng quanh Vân Sanh.
Hóa ra là một quả trứng quái vật vẫn còn chưa nở, Vân Sanh thở phào nhẹ nhõm, nghe nói Chiến Thú Triệu Hoán Sư toàn là nhảm nhí, Chiến Thú đủ kiểu ngầu, Triệu Hoán Sư với một quả trứng, chỉ nghĩ về nó thôi cũng đã thấy khủng rồi.
“Vậy thì là Ba Ba” thấy quả trứng không ngừng quay quanh, Vân Sanh đơn giản gọi nó là Ba Ba, “Mày sẽ ấp trong bao lâu, hơn nữa mày có biết chiến kỹ hay pháp thuật gì không?”
Trong thông tin Hồ Cửu Sanh để lại cho Vân Sanh có nói rõ rằng tất cả quái vật kể cả quái vật cấp một cũng có thể sử dụng kỹ năng chiến đấu hoặc phép thuật.
Chỉ là không rõ yêu thú của nàng là Chiến Thú ma pháp hay Chiến Thú chiến kỹ nữa.
“Ma pháp kỹ năng chiến đấu là cái gì? Có ăn được không? Chủ nhân đại sư, Ba Ban không hiểu những thứ đó, ba ba chỉ thích phơi nắng, ba ba thích ăn nguyên tố ma pháp thôi” Ba Ba nói với vẻ mặt nghiêm túc sà xuống để Vân Sanh ôm lấy.
Vân Sanh chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kỳ dị ập tới, quả trứng còn chưa kịp tới gần thì cả người nàng đã bay ra ngoài ngã chổng bốn vó.
“Ba Ba không cố ý đâu sư phụ” Quả trứng chỉ to bằng quả trứng gà nhưng sức mạnh kinh người, cú va chạm vừa rồi đã hất tung Vân Sanh lên không trung.
“Đừng đừng tới đây. Đợi đã, ăn nguyên tố ma pháp hả, đừng có nói với ta nguyên tố Ma pháp mà ta lấy Nguyệt Quang Thảo lúc trước tích lũy không thể ngưng tụ được đều do mày ăn đó nha!” Vân Sanh đầy hoảng loạn đau đầu và phẫn nộ.
“Ô, chủ nhân, Ba Ba ở trong nhẫn Thú Ngũ quá lâu rồi, đói bụng quá lỡ ăn ….của sự phụ, người trách ba ba sao?” Ba Ba Trứng có cánh kêu lên một câu.
Toàn bộ mái nhà lập tức như bị lật đổ.
Tiếng khóc kinh thiên động địa vang lên, chén bát trong nhà lập tức vỡ nát.
Vân Sanh chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đây thực sự là muốn khóc thì chắc chắn là nàng khóc rồi.
Đây là Chiến Thú nàng gọi ra đó.
Biến đau thương thành tốc độ, Vân Sanh ôm chặt lấy Trứng Ba Ba với tốc độ cực nhanh.
Chỉ hét mấy câu khí thế lại kinh người như vậy, thứ này thật sự là do mẹ để lại cho mình sao?
Có chắc là mẹ của mình không đây? Nó không đến từ việc nạp tiền điện thoại.
Bi kịch nhất của Vân Sanh là nàng sớm phát hiện ra quả trứng yêu thú đã nhuốm máu mình với chiếc nhẫn trong Thú Ngữ, vô tình ký kết khế ước chung thân với Vân Sanh.
Khế ước Chiến Thú được chia thành ba loại: một là khế ước chủ tớ, một là loại khế ước bình đẳng và một còn lại là khế ước sinh mệnh.
Trong ba loại thì khế ước sinh mệnh quan trọng nhất và có mối liên quan lớn nhất tới Triệu Hoán Sư.
Khế ước bình đẳng và khế ước chủ tớ thì ít hạn chế hơn chút và việc hủy khế ước cũng dễ hơn nhiều.
Quả trứng quái vật này được Hồ Cửu Sanh đặc biệt dánh riêng cho con gái bà từ những năm đầu, bà vốn có tình cảm với Vân Sanh nên chỉ cần dùng khế ước là máu thì được.
Vân Sanh đành chấp nhận sự thật này. Ba Ba bị đuổi về nhẫn Thú Ngữ, Vân Sanh cảm thấy sức lực như cạn kiệt, nàng nghĩ đi nghĩ lại quyết định sau khi phẫu thuật xong sẽ đi xem Tống Đầu Khuyển xem thế nào