Thập Thất Thiếp
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không, Cung Đấu, Gia Đấu |
Số chương | 115 |
Lượt đọc | 617 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Edit: Sara + Heo Mọi [Vy Vy]
Beta: Sara
Số chươn : 197 chương
Một khi tỉnh lại, bề ngoài tuy lười nhác,
Kì thực trong khung lại có điểm gian xảo phúc hắc, nàng đã biến thành cửu đẳng thị thiếp của Thụy vương phủ mặc người lăng nhục
Còn xếp thứ mười bảy.
Trăm tên thị thiếp đấu đá, nàng trở thành túi trút giận đáng thương chỉ bởi vì bị Vương gia sờ tay nhỏ bé một chút,
Liền bị thiết kế hãm hại, chịu khổ độc thủ.
Hừ! Nghĩ nàng là bánh nhân đậu, tùy tiện vuốt ve sao?
Nàng thề, nhất định phải khiến thiên hạ của hắn đại loạn!
“Chưa qua thị tẩm thì đều tống ra ngoài!”
Vị Vương gia nào đó ngồi ở phía trước, nhìn một hàng nữ nhân trang điểm, ăn mặc xinh đẹp đứng trước mặt mình, lãnh huyết vô tình nói.
Cửu đẳng thị thiếp bài danh thứ mười bảy mang theo vẻ mặt hưng phấn tiến lên,
Mặt đỏ au như đít khỉ, chu đôi môi đỏ mọng hôn gió với vị Vương gia nào đó,
Hai mắt nàng đầy nùng tình, giọng nũng nịu, õng ẽo nói:
“Vương gia, thiếp thân còn chưa có được thị tẩm đâu.”
Vẻ mặt vị Vương gia nào đó đầy chán ghét, “Cút!”
Hai mắt thập thất thiếp ngấn lệ, bờ vai run rẩy, “Vương gia. . .”
Vị Vương gia nào đó lại càng chán ghét đến cực điểm,
“Đừng để cho bổn vương ở trong vương phủ lại thấy được ngươi.”
Thập thất thiếp bi thương xoay người, lúc rời đi,
Điềm đạm đáng yêu, nhất thời, hai mắt nàng tỏa sáng lấp lánh,
Trên môi hiện lên nụ cười gian trá vô cùng. . .
Gặp lại, vị Vương gia nào đó ôm lấy âu yếm nữ tử,
Nhìn nữ tử một thân hào quang khiếp người, đây là cô nàng háo sắc kia đó sao?
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.