Chương 51 : Chương 51: Danh Ngạch
Chu Phàm dưới sự dẫn dắt của Lỗ Khôi, rất nhanh đã gặp được Hoàng phù sư. Hai người giới thiệu đơn giản một chút, vị Hoàng lão đại nhân kia đưa cho Chu Phàm hai tấm Tiểu Diễm Phù. Hôm qua, Chu Phàm đã dùng mất một tấm, hôm nay lại được thêm hai tấm, chức vụ phó đội trưởng cho phép được dùng hơn một tấm bùa Tiểu Diễm phù.
Chu Phàm cũng rất nhanh được Lỗ Khôi dẫn đường gặp Trứu Thâm Thâm. Trứu Thâm Thâm đã sớm biết Chu Phàm muốn theo y học hỏi. Lỗ Khôi chỉ nói vài câu ngắn gọn liền quay người đi làm việc khác. Thoáng chốc chỉ còn lại Trứu Thâm Thâm và Chu Phàm.
Chu Phàm cười hỏi chuyện:
- Trứu đội trưởng, bây giờ chúng ta làm gì?
Trứu Thâm Thâm mặt vẫn lạnh lùng đáp:
- Thực ra phó đội trưởng chẳng có việc gì cần làm, chỉ cần tuần tra bốn phía khu vực mình phụ trách, đốc thúc đội viên, không để bọn họ lười biếng trốn việc là được.
- Đương nhiên, ngươi cũng có thể lười biếng, không cần đi tuần, chẳng qua một khi xảy ra chuyện lớn mà ngươi lại không làm gì, người trong thôn sẽ truy cứu chúng ta tắc trách.
- Kỳ thực, tốt nhất là ngươi nên cầu không có việc gì để làm, bởi vì một khi có việc, nghĩa là phải xử lý lũ quái quyệt, chúng ta phải nhanh chóng đến nơi chúng xuất hiện, giống như hôm ngươi bắn pháo tín hiệu. Nếu như ngươi chết, không ngăn chặn được quái quyệt, các đội viên khác sẽ thay thế, chúng ta là đội trưởng cũng sẽ nhanh chóng đến nơi thu phục lũ quái quyệt.
- Nếu như chúng ta không có cách nào đối phó với lũ quái quyệt thì phải làm thế nào?
Chu Phàm chau mày hỏi.
Trịnh Chân Mộc đã từng nói với Chu Phàm, nếu như không đối phó được với lũ quái quyệt thì để cho đội trưởng giải quyết, nhưng nếu đội trưởng cũng chẳng có cách nào thì sao?
Chu Phàm vẫn muốn minh bạch điều này.
Mặt Trứu Thâm Thâm lộ vẻ giễu cợt:
- Loại quái quyệt cấp Hắc Du, nếu chỉ có một con thì ta có thể thu phục được, nhưng nếu có hai con thì toàn đội phải phối hợp hoặc Lỗ đội trưởng phải đến giúp mới chắc chắn thắng. Nếu mạo hiểm thì cũng có thể giết chết được, nhưng nếu có ba con Hắc Du hoặc gặp phải Huyết Du thì…
- Vậy chúng ta chỉ có thể cầu cứu phù sư trong thôn, nếu phù sư cũng không thu phục được quái quyệt…thì ta cũng chưa từng gặp phải tình huống như vậy. Nếu như thực sự có, ta nghĩ thôn Tam Khưu coi như xong rồi.
Chu Phàm đi tuần bên cạnh Trứu Thâm Thâm, vừa đi vừa hỏi chuyện. Mặt Trứu Thâm Thâm mặc dù vẫn luôn lạnh lùng, nhưng đối với vấn đề của Chu Phàm, nếu biết thì y vẫn trả lời Chu Phàm.
Một ngày cứ thế vội vã trôi qua. Ngày hôm nay, đội tuần tra bình yên vô sự, thỉnh thoảng xuất hiện mấy con quái quyệt Bạch Du nhưng đều được xử lý xong xuôi.
Chu Phàm có chút buồn bực, hắn biết quái quyệt là mồi câu, vốn còn muốn ra tay giết vài con, nhưng hắn đi cùng Trứu Thâm Thâm lại không gặp được con nào.
Tất nhiên cũng không phải là không thu hoạch được thứ gì, ít ra đi cùng Trứu Thâm Thâm cũng học được không ít kiến thức, Trứu Thâm Thâm còn đặc biệt đưa hắn men theo “Vòng Xuyến” đi một vòng thôn Tam Khưu.
Hai người từ từ tuần tra, đi một vòng thôn Tam Khưu cũng mất một canh giờ, thôn Tam Khưu này đúng là không nhỏ.
Đối với Trứu Thâm Thâm, Chu Phàm cũng có một chút quen biết, đúng như Trịnh Chân Mộc lúc còn sống từng nói, y là một người rất lãnh khốc, đội tuần tra đều rất sợ y.
Nhưng y cũng là người rất công bằng chính trực, không vô cớ trách phạt đội viên. Chu Phàm còn phát hiện, Trứu Thâm Thâm không dành hết thời gian vào đi tuần mà thỉnh thoảng còn luyện kiếm.
Trứu Thâm Thâm cũng không tránh Chu Phàm, chỉ có điều y tự tập một mình. Kiếm pháp của y không hề hoa mỹ chút nào, mỗi một chiêu y đánh ra đều khiến người khác có cảm giác rùng mình ớn lạnh.
Còn nhiều hơn nữa, Chu Phàm xem cũng không rõ, nhưng tự nghĩ cao siêu hơn hắn vài lần.
Trứu Thâm Thâm tập xong, Chu Phàm còn đặc biệt thỉnh giáo y, chỉ có điều thỉnh giáo cũng chỉ là luyện tập đao pháp. Mặt Trứu Thâm Thâm vẫn thờ ơ đáp:
- Nếu là kiếm pháp thì ta có thể chỉ dạy ngươi một vài chiêu, còn đao pháp thì ta không giúp ngươi được.
- Vậy nếu ta đổi sang học kiếm pháp thì sao?
Chu Phàm cũng không có quá nhiều cố kị, lúc đầu hắn lựa chọn học đao chỉ vì thấy rằng đao sử dụng đơn giản, lại dễ dàng phát huy ra khí lực của mình. Nhưng nếu có người dạy hắn kiếm pháp, Chu Phàm hoàn toàn có thể bỏ đao luyện kiếm.
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói:
- Kiếm pháp của ta là ta phải dùng một cái giá không hề nhỏ để đổi lấy. Nếu như muốn ta dạy cho ngươi, ngươi phải trả một huyền tệ.
Chu Phàm liền chẳng còn gì để nói, hiện giờ hắn không có nấy một huyền tệ, việc học kiếm pháp đành phải tạm thời gác lại.
Trứu Thâm Thâm nhìn Chu Phàm nói:
- Tiếc là ngươi chỉ mới đạt Lực Khí sơ đoạn, nếu như ngươi bước vào Lực Khí trung đoạn, khí lực gia tăng, ta ngược lại có thể cùng ngươi đối luyện. Coi như ta không thể chỉ dạy cho ngươi đao pháp, nhưng một khi đối luyện thì đao pháp của ngươi cũng sẽ thuần thục hơn nhiều.
Chu Phàm nhất thời im lặng, hắn không ngờ thực lực của mình còn bị Trứu Thâm Thâm coi thường, có điều hắn cũng tranh thủ dò hỏi thực lực của ba vị đội trưởng.
Trứu Thâm Thâm cười lạnh đáp:
- Ta sẽ không nói cho ngươi. Mà hai người Ô Thiên Bát và Lỗ Khôi, ta cũng khng biết.
- Lẽ nào đây đều là bí mật?
Chu Phàm ngẩn ra hỏi.
Trứu Thâm Thâm im lặng một lúc mới đáp:
- Thời gian ngươi bước vào Lực Khí sơ đoạn quá ngắn, không thể cạnh tranh được với bọn ta, nói cho ngươi biết cũng không sao. Quan hệ giũa ba người chúng ta, tin là ngươi cũng đã nhận ra, chẳng tốt gì cả. Ngoại trừ một vài vấn đề nhỏ, nhưng xét đến cùng cũng là vì liên quan đến sự cạnh tranh giữa bọn ta.
- Cạnh tranh cái gì? Cạnh tranh chức đội trưởng hay sao?
Chu Phàm lại chau mày hỏi.
Trứu Thâm Thâm trầm giọng đáp:
- Đãi ngộ của chức đội trưởng tốt hơn so với phó đội trưởng, nhưng cái phần tốt hơn này cũng không đáng là gì. Cái mà chúng ta tranh chính là danh ngạch, danh ngạch đến Thiên Lương Lý học tập, ba năm một lần. Lần trước ta và Ô Thiên Bát thua Lỗ Khôi, năm nay chính là năm thứ ba.
- Đi Thiên Lương Lý học thì có chỗ tốt gì?
Tim Chu Phàm đập mạnh, bây giờ hắn mới hiểu, hóa ra làm đội trưởng còn có chỗ tốt bực này.
- Chỗ tốt gì hả?
Đôi mắt băng lãnh của Trứu Thâm Thâm trở nên nóng rực,
- Chỗ tốt nhiều đến mức ngươi không thể nào tưởng tượng được đâu, vô luận là công pháp tiến giai hay là võ kỹ, Thiên Lương Lý đều có hết!
- Đến Thiên Lương Lý có thể học được công pháp võ kỹ, hóa ra còn có chỗ tốt như vậy.
Chu Phàm lộ vẻ sửng sốt.
- Nhưng cứ cho là vậy, ta thấy ai đi cũng như nhau, chỉ cần giao hẹn người trở về sẽ truyền dạy lại công pháp võ kỹ, vậy các người không cần tranh đấu đến đầu rơi máu chảy…
Trứu Thâm Thâm lạnh giọng ngắt lời:
- Không được, chưa nói đến việc người đi có giấu diếm gì hay không, nhưng có một điều chắc chắn đó là hắn không có dũng khí truyền loạn công pháp võ kỹ của Thiên Lương Lý. Hễ là người tiến về Thiên Lương Lý học tập thì đều phải lập Quỷ thệ.
- Quỷ thệ là cái gì?
Chu Phàm kinh ngạc hỏi.
Trứu Thâm Thâm nhướn mày nói:
- Quỷ thệ là một lời thề tuyệt đối không thể làm trái, nếu như làm trái, vậy cùng chết không có gì khác nhau.
Chu Phàm vốn định hỏi tiếp, nhưng Trứu Thâm Thâm đã quay người tiếp tục luyện kiếm, không còn nhắc tới chủ đề này nữa.