Chương : 21
Bác gái, tôi đã nói qua, tôi sẽ không về, bác chết suy nghĩ này đi.
Lâm Triệt nói.
Trong điện thoại, Hàn Thái Anh bởi vì không còn thấy người, cuối cùng không dám kiêu ngạo như vậy, giọng điệu mang theo vài phần khuyên giải an ủi nói:Lâm Triệt cười lạnh:Lâm Triệt lạnh lùng nói:Nghe Lâm Triệt quyết tuyệt như vậy, thanh âm Hàn Thái Anh mới bỗng chốc bén nhọn lên:Lâm Triệt không nói gì nói:Hàn Thái Anh mắng:Lâm Triệt cau mày nói:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói xong, "bốp" một cái cúp điện thoại.
Ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch ở phía sau.
Đáy mắt tối đen của anh, sâu thẳm như nước biển, mê người lại thần bí.
Lâm Triệt một mặt xấu hổ, nhìn anh:Cố Tĩnh Trạch bước tiếp chân dài đi tới, tư thái tao nhã.
Lâm Triệt không nói gì nói:Cố Tĩnh Trạch chắp tay sau lưng:Cố Tĩnh Trạch nói.Cố Tĩnh Trạch nhìn kém chút phá công cười ra.
Lâm Triệt quay đầu nói:Anh nói:Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Triệt phồng lên nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, muốn nói chút gì, cũng không khỏi hỏi:Trên mặt Lâm Triệt treo tươi cười một bên bỗng chốc đọng lại rất nhiều, trong đồng tử mắt hiện lên một tia đau đớn kịch liệt:Lâm Triệt không có gì để nói:Ngẩng đầu lên, Lâm Triệt chống lại đồng tử mắt thâm thúy của Cố Tĩnh Trạch, trong lúc nhất thời cảm thấy, ánh mắt này khêu gợi, cơ hồ muốn xuyên thấu đến trong thân thể cô.Lâm Triệt không hiểu nhìn anh:Giọng nói của Cố Tĩnh Trạch hùng hồn, mang theo bá đạo không ai bì nổi.Lâm Triệt nói.
Cố Tĩnh Trạch nói:Cố Tĩnh Trạch cau mày:Lâm Triệt nhìn anh một bộ dáng nghiêm trang, nhanh chóng ngắt lời anh.
Cố Tĩnh Trạch nói:Thanh âm Cố Tĩnh Trạch nói nhẹ.Được rồi, Lâm Triệt không nói gì nhìn anh, nhưng mà, cũng biết, anh nói đích thị lời nói thật.
Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nghĩ, mặc kệ nói như thế nào, anh vẫn là muốn giúp cô.
Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt không khỏi cười nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô cười xinh đẹp, ánh mắt hơi hơi dừng dừng, theo sau mới chuyển tới một bên:Thời điểm vừa mới bắt đầu kết hôn, đã nói qua, sẽ bồi thường cho cô, anh nói được thì làm được.
Lâm Triệt giật mình, chỉ cảm thấy, anh thẳng tắp lập ở nơi đó, nói "Tôi đáp ứng cô, đều sẽ làm được." như vậy, cảm giác này, khêu gợi không có thuốc chữa.
Quay đầu, cô chớp chớp mắt, mới nhàn nhạt cười cười, dù cho, cũng là người khác, cô cùng anh sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn.
--------
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây
Lâm Triệt nói.
Trong điện thoại, Hàn Thái Anh bởi vì không còn thấy người, cuối cùng không dám kiêu ngạo như vậy, giọng điệu mang theo vài phần khuyên giải an ủi nói:Lâm Triệt cười lạnh:Lâm Triệt lạnh lùng nói:Nghe Lâm Triệt quyết tuyệt như vậy, thanh âm Hàn Thái Anh mới bỗng chốc bén nhọn lên:Lâm Triệt không nói gì nói:Hàn Thái Anh mắng:Lâm Triệt cau mày nói:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói xong, "bốp" một cái cúp điện thoại.
Ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch ở phía sau.
Đáy mắt tối đen của anh, sâu thẳm như nước biển, mê người lại thần bí.
Lâm Triệt một mặt xấu hổ, nhìn anh:Cố Tĩnh Trạch bước tiếp chân dài đi tới, tư thái tao nhã.
Lâm Triệt không nói gì nói:Cố Tĩnh Trạch chắp tay sau lưng:Cố Tĩnh Trạch nói.Cố Tĩnh Trạch nhìn kém chút phá công cười ra.
Lâm Triệt quay đầu nói:Anh nói:Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Triệt phồng lên nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, muốn nói chút gì, cũng không khỏi hỏi:Trên mặt Lâm Triệt treo tươi cười một bên bỗng chốc đọng lại rất nhiều, trong đồng tử mắt hiện lên một tia đau đớn kịch liệt:Lâm Triệt không có gì để nói:Ngẩng đầu lên, Lâm Triệt chống lại đồng tử mắt thâm thúy của Cố Tĩnh Trạch, trong lúc nhất thời cảm thấy, ánh mắt này khêu gợi, cơ hồ muốn xuyên thấu đến trong thân thể cô.Lâm Triệt không hiểu nhìn anh:Giọng nói của Cố Tĩnh Trạch hùng hồn, mang theo bá đạo không ai bì nổi.Lâm Triệt nói.
Cố Tĩnh Trạch nói:Cố Tĩnh Trạch cau mày:Lâm Triệt nhìn anh một bộ dáng nghiêm trang, nhanh chóng ngắt lời anh.
Cố Tĩnh Trạch nói:Thanh âm Cố Tĩnh Trạch nói nhẹ.Được rồi, Lâm Triệt không nói gì nhìn anh, nhưng mà, cũng biết, anh nói đích thị lời nói thật.
Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nghĩ, mặc kệ nói như thế nào, anh vẫn là muốn giúp cô.
Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt không khỏi cười nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô cười xinh đẹp, ánh mắt hơi hơi dừng dừng, theo sau mới chuyển tới một bên:Thời điểm vừa mới bắt đầu kết hôn, đã nói qua, sẽ bồi thường cho cô, anh nói được thì làm được.
Lâm Triệt giật mình, chỉ cảm thấy, anh thẳng tắp lập ở nơi đó, nói "Tôi đáp ứng cô, đều sẽ làm được." như vậy, cảm giác này, khêu gợi không có thuốc chữa.
Quay đầu, cô chớp chớp mắt, mới nhàn nhạt cười cười, dù cho, cũng là người khác, cô cùng anh sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn.
--------
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây