Chương : 149
Diệp Thần liền dụ dỗ Khúc Cô làm viêc xấu hắn lập tức cởi ra quần áo đi. Vụ này thật tốt a, hắn hiện đang nhận ra chân lý tai mèo à. Sau này liền cho mấy cái khác nữ nhân thử mấy kiểu khác đi.
“Ân, Cô Ngốc ngươi xem đại ca ca cái này kẹo que a. Ăn rất ngon a. Đã thế còn có thể tạo sữa. “ Diệp Thần mặt đầy đen tối nói.
“Đại ca ca Cô Ngốc cắn cái này kẹo được không à.” Khúc Cô sờ sờ cái kẹo của Diệp Thần thích thú. Cái kẹo này giống như con lật đật vậy tốt chơi đi.
“Ấy, không được cắn a. Tuyệt đối không được cắn à. Cái này ta nói là ngươi dùng miệng mút tốt. Cây kẹo này chỉ có mút là tốt nhất. Ngươi mà cắn đại ca ca đều đau đâu.” Diệp Thần cười khổ nói. Ngươi mà cắn ta đều khốn khổ khốn nạn đi.
“Đại ca ca vậy Cô Ngốc ăn được sao à. Ta thấy nó thật sự nhìn rất ngon a.” Khúc Cô liền vuốt cuốt nói.
“Được a. Vậy liền để con mèo nhỏ ngươi ăn tốt.” Diệp Thần liền thoải mái nói bắt đầu giơ ra mình kẹo mút khổng lồ nói
“Vậy Cô Ngốc liền cảm ơn vì bữa ăn.” Khúc Cô ngoan ngoãn nói ngậm lấy Diệp Thần kẹo mút liền tục. Có lẽ nàng được Diệp Thần chữa thành đứa trẻ ngoan ứ chịu được đi. Ta đi bắt một đứa về nuôi mới được.
“Vị thế nào à.” Diệp Thần liền hỏi.
“Ân, Cô Ngốc Thấy rất lạ người đều nóng lên.” Khúc Cô liền nói. Nàng thấy có chút thích thú việc này à. Ngoài ra, vị của nó rất ngon.
“Ân, vậy đại ca ca mới nói ngươi cởi ra áo.” Diệp Thần liền viện cớ nói.
“Đại ca ca ngươi thật là tốt.” Khúc Cô như con cừu nhỏ không biết đang bị sói ăn dần liền cảm ơn hắn
Diệp Thần có chút cười khổ xong cũng có chút tội lỗi. Xong đạn đã lên nòng không thể không bắn, bát nước đổ đi không thể lấy lại. Làm việc xấu không thể dừng lại đi.
Một thời gian trôi qua.
“Đại ca ca bao giờ mới có sữa uống vậy? Cô Ngốc đều mỏi. “ Khúc Cô liền ngán ngẩm nói. Tuy vị giác rất tốt nhưng nàng miệng đều mỏi đi.
“Ân, rất nhanh. Cô Ngốc mau nhanh hơn chút.” Diệp Thần giữ lấy đầu Khúc Cô xong một chút liền cứ thế đi thẳng bên trong nàng miệng.
“Uhm...” Khúc Cô liền có chút khó thở.
“Bao nhiều công sức a, đừng bỏ phí mau nuốt vào a.” Diệp Thần liền rút kẹo ra khỏi nàng mồm nói.
Khúc Cô liền ánh mắt có chút nước bắt đầu nuốt vào bên trong miệng sau đó liếm xung quanh Diệp Thần que. Đây gọi là thơm ngon đến giọt cuối cùng a.
“Ân, Cô Ngốc ngươi nói vị giác thế nào a. Có phải hay không có vị ngọt à. “ Diệp Thần tò mò nói. Người ta nói trẻ con không nói dối a.
“Đại ca ca, sữa của ngươi uống thật lạ. Ngốc Cô cơ thể đều muốn tan chảy, thật ngon ăn a. Ngốc Cô uống đại ca ca sữa vậy Ngốc Cô không ngốc nữa đúng không.” Khúc Cô liền nói.
“Vị giác, cô ngốc nói vị giác a.” Diệp Thần liền nói.
“Ngốc Cô thấy nó chua cũng có ngọt. Ngốc Cô muốn ăn tiếp.” Khúc Cô liền cầm lây Diệp Thần kẹo chủ động ngậm vào.
“Ân được tốt đừng ăn nữa. Cô Ngốc, đại ca ca nói có chỗ đều so với hiện tại đều tốt ăn à.” Diệp Thần liền cười khổ nói.
“Ân, Đại ca ca Ngốc Cô đều nghe đại ca ca.” Khúc Cô liền nói.
“Được a, nghe ta nói a. Cô Ngốc ngươi nằm xuống đi a.” Diệp Thần liền mặt đen nói. Đây là giai đoạn công phá a.
“Đại ca ca, ngươi muốn làm gì. Khúc Cô thấy sợ.” Khúc Cô nằm ra mặt đất thấy Diệp Thần tiến đến gần liền nói.
“Yên tâm, đại ca ca sẽ cố không làm đau ngươi.” Diệp Thần liền đên rang ra Khúc Cô hai chân. Người ta nói là trẻ nhỏ có ba cái tốt ngây thơ trong sáng, đáng yêu dễ đẩy đi.
“Á...đau quá...đại ca ca là người xấu làm đau Cô Ngốc.” Khúc Cô liền bị xâm chiếm liền khóc lên.
“Ân, rất nhanh sẽ tốt.” Diệp Thần liền tiếp tục công việc chữa bệnh đầy cao cả của mình.
“Đại ca ca, Cô Ngốc thấy rất lạ.” Khúc Cô dần dần mất đi cơn đau, mông nàng đều bắt đầu tự đẩy. Không gian dường như vang lên sắc xuân riêng của nó.
“Cô Ngốc, ta thực sự rất thích ngươi.” Diệp Thần tăng tốc nhanh hơn nói.
“Đại ca ca ngươi nhanh quá. Cô Ngốc cũng thích nhất Đại ca ca.” Khúc Cô càng lúc càng có cảm giác lạ lùng nói. Sau đó khẽ rướn lên người run lên một cái.
“Đại ca ca, Cô Ngốc vừa tiểu bậy sao.” Ngốc Cô liền nói.
“Ân, yên tâm nó rất sạch không có sao cả.” Diệp Thần xấu xa nói. Xong hắn còn chưa có xong vệc, tất nhiên Khúc Cô lại có thể nghỉ ngơi sao à,
Một lúc sau, Khúc Cô hoàn toàn thấy việc này thú vị còn có cảm giác rất lạ a.
“Đại ca ca Cô Ngốc muốn nữa. Đại ca ca thật la tốt, làm cho Cô Ngốc đều thoải mái.” Khúc Cô ngây thơ nói.
Câu nói này lại gây lên Diệp Thần với nàng một trận đại chiến nữa, có lẽ ddadaay là tai mèo sức mạnh đi a, khiến hắn đối với mỹ nữ sức đề kháng đều kém đi à. Việc chữa trị diễn ra xuất mấy ngày, Diệp Thần mới giúp nàng thi châm cứu chữa. Còn lại việc liền đào tạo nàng thành một đứa bé thông minh và ngoan ngoãn nghe lời hắn đi.
Mấy ngày sau liền trôi qua rất nhanh, Khúc Cô liền không có phát điên khi ở xa Diệp Thần hay là bị sao bệnh nữa. Nhưng hiện tại nàng lại xuât ngày đòi Đại ca ca chơi trò mèo con uống sữa cùng nàng khiến mọi người đều khinh bỉ hắn ngay cả cái trẻ nhỏ cũng không tha. Mấy nữ nhân của hắn thì cười khổ không thôi.
Quách Tĩnh cùng với Tiểu Dương Dương đều rất nhanh đến đoạn tình cảm yêu nhau cởi áo cho nhau đi. Hắn khi nghe thấy Chu Bá Thông nhìn trộm nói, đang uống trà đều xuýt nôn ra. Dù sao Tiểu Dương Dương chính là Dương Khang hắn một tay đào tạo nên a, nói đi nói lại đều là cái con trai, người chuyển giới. Quách Tĩnh mà biết không biết sẽ như thế nào đâu.
Quách Tĩnh và Tiểu Dương Dương giờ đã nên phu thê vợ chồng cùng nhau đi trinh đông dẹp bắc giúp hắn. Ai bảo hắn tiêu diệt ba thế lực lớn khiến khắp nơi thế lực đều nổi giận trỗi dậy muốn giành lại quyền lực về tay mình đâu. Đại Kim người liền phái ra quân số liên tục muốn xâm chiếm đi,
Hiện tại hắn đều đưa hắn lão bà đến Mông Cổ, thật là nhớ đi có lẽ đây là nơi câu chuyện bắt đầu cũng là nơi nó lên kết thúc. Còn tốt có chút phép thuật liền có thể dịch chuyển đến Mông Cổ nơi. Hiện tại nơi đó hắn liền là vua đi. Ẩn sát liền thay hắn thành lập một cái đế chế. Mấy cái nữ nhân cùng hắn phát sinh quan hệ như vợ cùng con dâu Hoàn Nhan Hồng Liệt đều tình nguyện trở thành hắn người trong nội cung đi.
Diệp Thần cũng quyết định rời đảo đi đến Cổ Mộ phái a. Hắn cũng không nên để mỹ nữ chờ đợi đi a. Đã đến lúc lên tỉnh lại các nàng a, dù sao đám cưới hắn không thể để các nàng vắng mặt. Lần này liền không có dịch chuyển đi, dù sao lần này hắn cũng thức tỉnh các nàng liền rời đi cái này thế giới a. Hắn muốn ngắm cái này thế giới một lần trước khi rời đi a. Còn các nàng đợi khi nào hắn hoàn thành xong nhiệm vụ hệ thống trường học hắn liền có thể mời các nàng đi ra tốt.
Chuyện hắn là người thế giới khác cũng như hệ thống đều để các nàng khi đến thế giới hiện thực tốt đi. Dù sao đối với các nàng cũng chỉ có chớp mắt liền có thể gặp lại mà. Hắn cũng không muốn để các nàng nhớ thương hắn. Để gặp lại càng thêm ngậm ngùi đi. Chỉ cần mình hắn nhớ là đủ.
Hắn tạm biệt hắn các nữ nhân liền lên đường đi đến Cổ Mộ phái. Lần này rất dễ liền nhún nhẹ bước chân liền tại đến bên trong Trung Nguyên. Nơi đây mọi thứ như mờ nhạt đi nhiều a. Sau trận đánh hắn cùng Tây Độc có lẽ còn chưa có khôi phục lại đi à.
Diệp Thần đi vài bước liền bắt gặp lấy va vào một cô gái va vào.
“Xin lỗi.” Cô gái liền lập tức muốn rời đi.
“Đợi đã, ngươi là người phái Cổ Mộ.” Diệp Thần liền kéo lại nàng nói. Trên người nàng có nội công Cổ Mộ phái a.
“Ngươi là?” Nàng liền đầu hiện đầy dấu hỏi nói. Chẳng lẽ là địch nhân của sư phụ nàng sao, nghĩ đến đây nàng liền lùi lại đề phòng.
“Ngươi không thấy ta quen hay sao? Lý Mạc Sầu.” Diệp Thần quá thuộc cốt truyện nào không đoán ra cái trước mắt thiếu nữ xinh đẹp này là ai chứ. Hôm nay chắc chắn là ngày nàng trốn ra ngoài chơi gặp được Lục Triển Nguyên đi à.
“Ngươi là ai? Đợi đã ngươi sao rất giống một người. Rốt cuộc là ai đâu.” Lý Mạc Sầu ngờ ngợ nói xong cũng không có tiếp tục đề phòng quá lớn. Dù sao người thanh niên trước mặt này cũng không có nội công. Với lại nàng cũng không tài nào nhớ ra đã gặp hắn ở đâu à.
“Không cần vội, dần dần ngươi sẽ nhớ ra rất nhanh à. Còn bây giờ đi theo ta tốt.” Diệp Thần liền cười nói xoay người kéo đi nàng.
“Đợi đã, ta đã có hẹn. Ấy. Đợi đã.” Lý Mạc Sầu cứ vậy không hiểu chuyện gì mà bị kéo đi. Nàng càng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy không có lực phản kháng cứ bị người đàn ông bí ẩn này kéo đi một cách kì lạ.
“Ân, Cô Ngốc ngươi xem đại ca ca cái này kẹo que a. Ăn rất ngon a. Đã thế còn có thể tạo sữa. “ Diệp Thần mặt đầy đen tối nói.
“Đại ca ca Cô Ngốc cắn cái này kẹo được không à.” Khúc Cô sờ sờ cái kẹo của Diệp Thần thích thú. Cái kẹo này giống như con lật đật vậy tốt chơi đi.
“Ấy, không được cắn a. Tuyệt đối không được cắn à. Cái này ta nói là ngươi dùng miệng mút tốt. Cây kẹo này chỉ có mút là tốt nhất. Ngươi mà cắn đại ca ca đều đau đâu.” Diệp Thần cười khổ nói. Ngươi mà cắn ta đều khốn khổ khốn nạn đi.
“Đại ca ca vậy Cô Ngốc ăn được sao à. Ta thấy nó thật sự nhìn rất ngon a.” Khúc Cô liền vuốt cuốt nói.
“Được a. Vậy liền để con mèo nhỏ ngươi ăn tốt.” Diệp Thần liền thoải mái nói bắt đầu giơ ra mình kẹo mút khổng lồ nói
“Vậy Cô Ngốc liền cảm ơn vì bữa ăn.” Khúc Cô ngoan ngoãn nói ngậm lấy Diệp Thần kẹo mút liền tục. Có lẽ nàng được Diệp Thần chữa thành đứa trẻ ngoan ứ chịu được đi. Ta đi bắt một đứa về nuôi mới được.
“Vị thế nào à.” Diệp Thần liền hỏi.
“Ân, Cô Ngốc Thấy rất lạ người đều nóng lên.” Khúc Cô liền nói. Nàng thấy có chút thích thú việc này à. Ngoài ra, vị của nó rất ngon.
“Ân, vậy đại ca ca mới nói ngươi cởi ra áo.” Diệp Thần liền viện cớ nói.
“Đại ca ca ngươi thật là tốt.” Khúc Cô như con cừu nhỏ không biết đang bị sói ăn dần liền cảm ơn hắn
Diệp Thần có chút cười khổ xong cũng có chút tội lỗi. Xong đạn đã lên nòng không thể không bắn, bát nước đổ đi không thể lấy lại. Làm việc xấu không thể dừng lại đi.
Một thời gian trôi qua.
“Đại ca ca bao giờ mới có sữa uống vậy? Cô Ngốc đều mỏi. “ Khúc Cô liền ngán ngẩm nói. Tuy vị giác rất tốt nhưng nàng miệng đều mỏi đi.
“Ân, rất nhanh. Cô Ngốc mau nhanh hơn chút.” Diệp Thần giữ lấy đầu Khúc Cô xong một chút liền cứ thế đi thẳng bên trong nàng miệng.
“Uhm...” Khúc Cô liền có chút khó thở.
“Bao nhiều công sức a, đừng bỏ phí mau nuốt vào a.” Diệp Thần liền rút kẹo ra khỏi nàng mồm nói.
Khúc Cô liền ánh mắt có chút nước bắt đầu nuốt vào bên trong miệng sau đó liếm xung quanh Diệp Thần que. Đây gọi là thơm ngon đến giọt cuối cùng a.
“Ân, Cô Ngốc ngươi nói vị giác thế nào a. Có phải hay không có vị ngọt à. “ Diệp Thần tò mò nói. Người ta nói trẻ con không nói dối a.
“Đại ca ca, sữa của ngươi uống thật lạ. Ngốc Cô cơ thể đều muốn tan chảy, thật ngon ăn a. Ngốc Cô uống đại ca ca sữa vậy Ngốc Cô không ngốc nữa đúng không.” Khúc Cô liền nói.
“Vị giác, cô ngốc nói vị giác a.” Diệp Thần liền nói.
“Ngốc Cô thấy nó chua cũng có ngọt. Ngốc Cô muốn ăn tiếp.” Khúc Cô liền cầm lây Diệp Thần kẹo chủ động ngậm vào.
“Ân được tốt đừng ăn nữa. Cô Ngốc, đại ca ca nói có chỗ đều so với hiện tại đều tốt ăn à.” Diệp Thần liền cười khổ nói.
“Ân, Đại ca ca Ngốc Cô đều nghe đại ca ca.” Khúc Cô liền nói.
“Được a, nghe ta nói a. Cô Ngốc ngươi nằm xuống đi a.” Diệp Thần liền mặt đen nói. Đây là giai đoạn công phá a.
“Đại ca ca, ngươi muốn làm gì. Khúc Cô thấy sợ.” Khúc Cô nằm ra mặt đất thấy Diệp Thần tiến đến gần liền nói.
“Yên tâm, đại ca ca sẽ cố không làm đau ngươi.” Diệp Thần liền đên rang ra Khúc Cô hai chân. Người ta nói là trẻ nhỏ có ba cái tốt ngây thơ trong sáng, đáng yêu dễ đẩy đi.
“Á...đau quá...đại ca ca là người xấu làm đau Cô Ngốc.” Khúc Cô liền bị xâm chiếm liền khóc lên.
“Ân, rất nhanh sẽ tốt.” Diệp Thần liền tiếp tục công việc chữa bệnh đầy cao cả của mình.
“Đại ca ca, Cô Ngốc thấy rất lạ.” Khúc Cô dần dần mất đi cơn đau, mông nàng đều bắt đầu tự đẩy. Không gian dường như vang lên sắc xuân riêng của nó.
“Cô Ngốc, ta thực sự rất thích ngươi.” Diệp Thần tăng tốc nhanh hơn nói.
“Đại ca ca ngươi nhanh quá. Cô Ngốc cũng thích nhất Đại ca ca.” Khúc Cô càng lúc càng có cảm giác lạ lùng nói. Sau đó khẽ rướn lên người run lên một cái.
“Đại ca ca, Cô Ngốc vừa tiểu bậy sao.” Ngốc Cô liền nói.
“Ân, yên tâm nó rất sạch không có sao cả.” Diệp Thần xấu xa nói. Xong hắn còn chưa có xong vệc, tất nhiên Khúc Cô lại có thể nghỉ ngơi sao à,
Một lúc sau, Khúc Cô hoàn toàn thấy việc này thú vị còn có cảm giác rất lạ a.
“Đại ca ca Cô Ngốc muốn nữa. Đại ca ca thật la tốt, làm cho Cô Ngốc đều thoải mái.” Khúc Cô ngây thơ nói.
Câu nói này lại gây lên Diệp Thần với nàng một trận đại chiến nữa, có lẽ ddadaay là tai mèo sức mạnh đi a, khiến hắn đối với mỹ nữ sức đề kháng đều kém đi à. Việc chữa trị diễn ra xuất mấy ngày, Diệp Thần mới giúp nàng thi châm cứu chữa. Còn lại việc liền đào tạo nàng thành một đứa bé thông minh và ngoan ngoãn nghe lời hắn đi.
Mấy ngày sau liền trôi qua rất nhanh, Khúc Cô liền không có phát điên khi ở xa Diệp Thần hay là bị sao bệnh nữa. Nhưng hiện tại nàng lại xuât ngày đòi Đại ca ca chơi trò mèo con uống sữa cùng nàng khiến mọi người đều khinh bỉ hắn ngay cả cái trẻ nhỏ cũng không tha. Mấy nữ nhân của hắn thì cười khổ không thôi.
Quách Tĩnh cùng với Tiểu Dương Dương đều rất nhanh đến đoạn tình cảm yêu nhau cởi áo cho nhau đi. Hắn khi nghe thấy Chu Bá Thông nhìn trộm nói, đang uống trà đều xuýt nôn ra. Dù sao Tiểu Dương Dương chính là Dương Khang hắn một tay đào tạo nên a, nói đi nói lại đều là cái con trai, người chuyển giới. Quách Tĩnh mà biết không biết sẽ như thế nào đâu.
Quách Tĩnh và Tiểu Dương Dương giờ đã nên phu thê vợ chồng cùng nhau đi trinh đông dẹp bắc giúp hắn. Ai bảo hắn tiêu diệt ba thế lực lớn khiến khắp nơi thế lực đều nổi giận trỗi dậy muốn giành lại quyền lực về tay mình đâu. Đại Kim người liền phái ra quân số liên tục muốn xâm chiếm đi,
Hiện tại hắn đều đưa hắn lão bà đến Mông Cổ, thật là nhớ đi có lẽ đây là nơi câu chuyện bắt đầu cũng là nơi nó lên kết thúc. Còn tốt có chút phép thuật liền có thể dịch chuyển đến Mông Cổ nơi. Hiện tại nơi đó hắn liền là vua đi. Ẩn sát liền thay hắn thành lập một cái đế chế. Mấy cái nữ nhân cùng hắn phát sinh quan hệ như vợ cùng con dâu Hoàn Nhan Hồng Liệt đều tình nguyện trở thành hắn người trong nội cung đi.
Diệp Thần cũng quyết định rời đảo đi đến Cổ Mộ phái a. Hắn cũng không nên để mỹ nữ chờ đợi đi a. Đã đến lúc lên tỉnh lại các nàng a, dù sao đám cưới hắn không thể để các nàng vắng mặt. Lần này liền không có dịch chuyển đi, dù sao lần này hắn cũng thức tỉnh các nàng liền rời đi cái này thế giới a. Hắn muốn ngắm cái này thế giới một lần trước khi rời đi a. Còn các nàng đợi khi nào hắn hoàn thành xong nhiệm vụ hệ thống trường học hắn liền có thể mời các nàng đi ra tốt.
Chuyện hắn là người thế giới khác cũng như hệ thống đều để các nàng khi đến thế giới hiện thực tốt đi. Dù sao đối với các nàng cũng chỉ có chớp mắt liền có thể gặp lại mà. Hắn cũng không muốn để các nàng nhớ thương hắn. Để gặp lại càng thêm ngậm ngùi đi. Chỉ cần mình hắn nhớ là đủ.
Hắn tạm biệt hắn các nữ nhân liền lên đường đi đến Cổ Mộ phái. Lần này rất dễ liền nhún nhẹ bước chân liền tại đến bên trong Trung Nguyên. Nơi đây mọi thứ như mờ nhạt đi nhiều a. Sau trận đánh hắn cùng Tây Độc có lẽ còn chưa có khôi phục lại đi à.
Diệp Thần đi vài bước liền bắt gặp lấy va vào một cô gái va vào.
“Xin lỗi.” Cô gái liền lập tức muốn rời đi.
“Đợi đã, ngươi là người phái Cổ Mộ.” Diệp Thần liền kéo lại nàng nói. Trên người nàng có nội công Cổ Mộ phái a.
“Ngươi là?” Nàng liền đầu hiện đầy dấu hỏi nói. Chẳng lẽ là địch nhân của sư phụ nàng sao, nghĩ đến đây nàng liền lùi lại đề phòng.
“Ngươi không thấy ta quen hay sao? Lý Mạc Sầu.” Diệp Thần quá thuộc cốt truyện nào không đoán ra cái trước mắt thiếu nữ xinh đẹp này là ai chứ. Hôm nay chắc chắn là ngày nàng trốn ra ngoài chơi gặp được Lục Triển Nguyên đi à.
“Ngươi là ai? Đợi đã ngươi sao rất giống một người. Rốt cuộc là ai đâu.” Lý Mạc Sầu ngờ ngợ nói xong cũng không có tiếp tục đề phòng quá lớn. Dù sao người thanh niên trước mặt này cũng không có nội công. Với lại nàng cũng không tài nào nhớ ra đã gặp hắn ở đâu à.
“Không cần vội, dần dần ngươi sẽ nhớ ra rất nhanh à. Còn bây giờ đi theo ta tốt.” Diệp Thần liền cười nói xoay người kéo đi nàng.
“Đợi đã, ta đã có hẹn. Ấy. Đợi đã.” Lý Mạc Sầu cứ vậy không hiểu chuyện gì mà bị kéo đi. Nàng càng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy không có lực phản kháng cứ bị người đàn ông bí ẩn này kéo đi một cách kì lạ.