Tiểu Thư Băng Giá
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình |
Số chương | 54 |
Lượt đọc | 269 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Tóm tắt truyện: GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
- Nó_ Hoàng Thị Bảo Ngọc (Yun): là con gái của tập đoàn The Rose đứng đầu thế giới về mọi mặt. 17t, cực kì xinh đẹp,IQ 200/200. 13t đã tốt nghiệp 3 trường đại học nổi tiếng nhất thế giới (loại xuất sắc ).Vì ko muốn sd tiền của gia đình nên đứng ra mở cty K.W và trong vòng 2 năm đã đứng thứ 2 thế giới về tất cả mọi mặt ( sau ba của nó ), nhưng rất ít khi ra mặt. Là bang chủ của bang A&D ,có thế lực nhất trong thế giới ngầm.Biết tất cả các thế võ và đều là đai đen . Sd được tất cả loại vũ khí nhưng thường dùng nhất là súng ( lun có trong người ).Tính tình: lạnh lùng, vô cảm ( vì 1lí do chỉ có người nhà biết ).
- Nguyễn Ngọc Lan Như (Zan): con gái của tập đoàn Han Sun đứng thứ 2 thế giới về sản xuất vũ khí.17t, bạn thân từ nhỏ của nó , IQ 200/195 . Xinh đẹp ( nhưng thua nó ) cũng đã tốt nghiệp giống nó. Là bang phó của bang A&D và là người thiết kế súng cho nó. Cũng giỏi võ chỉ sau nó . Tính tình : dể thương, vui vẻ, biết nghĩ cho người khác, nhưng gặp chuyện thì trở nên lạnh lùng.
- Hắn_Huỳnh Thanh Phong (Kan): con trai của tập đoàn Hải Âu đứng thứ 3 thế giới về mọi mặt . 17t , IQ 200/198.Vô cùng handsome. tính tình : ngang ngược, kiêu ngạo ,thay bồ như thay áo ( chưa quen ai quá 3 ngày ). Cũng biết võ nhưng chỉ đủ xài. Là hotboy NO.1 của học viện Royal.
- Đoàn Quang Minh (Gin): con trai của tập đoàn IP đứng thứ 4 thế giới về mọi mặt. Là bạn thân của hắn. 17t, handsome ko kám gì hắn, IQ 200/190. Tính Tình: vui vẻ, hoà đồng , cũng lăng nhăng ko kém gì hắn và tất nhiên cũng biết võ.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.