Chương : 203
Chương 203
Sau khi về phòng, Nhan Ôn lập tức nghỉ ngơi.
Cô hiểu rõ hơn ai hết về tầm quan trọng của hợp đồng đại diện này, rốt cuộc có thể thông qua cuộc phỏng vấn hay không thì phải thử mới biết được!
Cách thời gian phỏng vấn chưa tới nửa tiếng.
Các nghệ sĩ đã đến nơi đều ngồi ở phòng chờ.
Những người có sức cạnh tranh nhất chính là Trương Y Lâm của Long Đằng và Nhan Ôn của Đại Hoa. Hai nữ nghệ sĩ này đều rất quen mặt với công chúng, rốt cuộc ai hơn ai, điều này khiến người phụ trách của phía thương hiệu đau đầu không thôi.
Nhưng từ đầu năm ngoái đến bây giờ, Trương Y Lâm nổi đình nổi đám. Sắp tới cô còn có ba bộ phim sắp lên sóng, so với Nhan Ôn quả thật chiếm ưu thế rất lớn.
Vì vậy, Trương Y Lâm là lựa chọn đầu tiên của UNIC.
Sau khi trợ lý của Trương Y Lâm biết được tin liền trở nên đắc ý, khi nhìn đám người Nhan Ôn, ánh mắt đầy mỉa mai.
Thụy Khắc nhận thấy sự thay đổi của bầu không khí, anh lập tức gọi cho Giang Tùy An.
“Chủ tịch, có lẽ đại diện đã được quyết định nội bộ rồi.”
Giang Tùy An nghe vậy liền do dự, so với hợp đồng đại diện đó, anh lo lắng cho sức khỏe của Nhan Ôn hơn. Vừa nghĩ đến bây giờ cô đang bệnh mà vẫn tham gia cuộc phỏng vấn thì anh vô cùng đau lòng.
“Để tôi giải quyết.”
Thụy Khắc gật đầu, chủ tịch bọn họ ra mặt chẳng lẽ còn có chuyện không giải quyết được sao? Anh bắt đầu mong chờ đến ngày Giang Tùy An thực sự đảm nhận vị trí người quản lý của Nhan Ôn.
Sau đó Thụy Khắc quay về bên Nhan Ôn, cho cô và chị Hà một cái nhìn yên tâm.
Mười phút sau, người phụ trách của UNIC đưa ra câu trả lời. Người tổng phụ trách của họ vẫn phải xem xét lại các nghệ sĩ lọt vào vòng trong, kết quả cuối cùng sẽ được thông báo qua điện thoại.
Sắc mặt của Trương Y Lâm lập tức thay đổi, thông tin họ vừa nhận được không phải như vậy!
Rõ ràng đã quyết định cho Trương Y Lâm làm người đại diện, tại sao lại đột nhiên thay đổi chứ?
Chẳng lẽ là Nhan Ôn..
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Thụy Khắc, Giang Tùy An dùng thân phận là người quản lý của Nhan Ôn trực tiếp liên lạc với Kiều Sâm, người tổng phụ trách của quảng cáo UNIC.
“Xin chào, tôi là người quản lý của Nhan Ôn, trước kia chúng ta từng liên hệ qua email. Tôi tin rằng ông đã gặp Nhan Ôn, nhưng thật ra Đại Hoa cử Nhan Ôn đến ứng tuyển tham gia quảng cáo lần này của công ty ông còn có một nguyên nhân đặc biệt.”
“Anh nói tiếp đi.” Lúc này Kiều Sâm đang ngồi trong phòng họp, mà trên bàn trước mặt ông ta đang để hai tấm hình, một hình là Trương Y Lâm, một hình là Nhan Ôn.
Khi Giang Tùy An nói những lời này, tay trái của ông ta đã cầm tấm hình của Nhan Ôn lên.
“Có lẽ tầm ảnh hưởng và địa vị hiện giờ của Nhan Ôn có bất lợi, nhưng cô ấy có một nét quyến rũ độc đáo riêng của cô ấy. Tôi thừa nhận Trương Y Lâm là một sao nữ có năng lực, nhưng cho Nhan Ôn làm người đại diện lần này của UNIC thì sẽ thích hợp hơn.”
Lòng tò mò của Kiều Sâm đã bị Giang Tùy An khơi gợi lên.
Vì vậy Kiều Sâm dặn dò tuyên bố trì hoãn vấn đề đại diện, sau đó lập tức cho người sắp xếp một phần tài liệu so sánh giữa hai người họ. Sau khi xem qua, ông đã có phát hiện mới.
Quả thật, Trương Y Lâm là nữ nghệ sĩ được Long Đẳng nâng đỡ nhất trong những năm gần đây, địa vị và thực lực cũng không phải tầm thường. Nhưng chính vì từng bước đi của cô ta đều thuận buồm xuôi gió, ngược lại khiến cho thành tựu hiện giờ của cô ta không được xuất chúng lắm.
Mà Nhan Ôn thì trái ngược hoàn toàn, con đường ngôi sao của cô ấy tràn đầy sóng gió và câu chuyện.
Vừa khéo lại phù hợp với quan niệm doanh nghiệp trăm năm không suy thoái của UNIC, bất kể gặp phải sóng gió gì cũng có thể chuyển nguy thành an.
Con đường tái xuất của Nhan Ôn là những cú lội ngược dòng, từ sự tiếng tăm vang dội của “Hậu trường” đến sức ảnh hưởng to lớn của quảng cáo WM, sản phẩm cô làm đại diện đã tạo tên tiếng vang lớn trên thị trường. Ông phải thừa nhận rằng Nhan Ôn đã sáng tạo ra một kỳ tích.
Thứ họ cần cũng chính là một người đại diện như vậy.
Nhưng hậu thuẫn của Trương Y Lâm khiến họ không thể không do dự.
Là tổng phụ trách của UNIC, một mình Kiều Sâm không tài nào đưa ra quyết định. Vì vậy ông đã tổ chức một cuộc bỏ phiếu ẩn danh để chín người phụ trách bỏ phiếu.
Mặc dù ông đã thiên về phía Nhan Ôn nhưng để giải thích cho các lãnh đạo cấp cao, ông phải dùng sự thật để làm chứng cứ, chứng minh rằng để Nhan Ôn làm đại diện sẽ hiệu quả hơn.
Trước khi bỏ phiếu, chín người phụ trách xem xét lại tài liệu của hai người, đang định viết phiếu bầu thì Kiều Sâm thốt lên một câu.
“Các người phải nhớ lấy một tôn chỉ, cái
UNIC cần không phải là siêu sao, mà là một nghệ sĩ thực sự hiểu rõ thương hiệu này và có thể làm đại diện cho UNIC. Cô ta nhất định phải độc đáo, đây mới là quan niệm của UNIC.”
Sau khi nói xong, các người phụ trách bắt đầu tự cân nhắc sau đó tiến hành bỏ phiếu.
Kiều Sâm biết ông có thể không nói câu nói đó, nhưng ông muốn thấy đáp án chân thật nhất.
Trong những người đại diện trước đây của UNIC, tính độc đáo vô cùng quan trọng, vì vậy họ đều có thể trở thành trào lưu của thời đại, đây cũng là nguyên nhân UNIC chọn đại diện cẩn thận như vậy.
Sau khi kết thúc bỏ phiếu, kết quả rất rõ ràng, Trương Y Lâm ba phiếu, Nhan Ôn sáu phiếu.
Có thể không cần kiêng dè đến hậu thuẫn và thực lực của người ứng cử, chọn một đại diện mình yêu thích. Chỉ có như vậy mới không làm trái quan niệm của công ty và xứng đáng là một người UNIC đủ tiêu chuẩn.
Tại thời điểm này, có một niềm tin quan trọng hơn nhiều so với tiền bạc và gia thế.
Kết quả chính là Nhan Ôn thăng!
Kiều Sâm sai trợ lý báo tin này cho Nhan Ôn biết, đồng thời mời họ ngày mai đến tổng công ty ký hợp đồng và tham quan, sau đó thảo luận về việc hợp tác tiếp theo.
Nhưng trong quá trình chuyển giao tài liệu xảy ra một số vấn đề, trợ lý để nhầm thông tin liên lạc của Trương Y Lâm vào trong tài liệu của Nhan Ôn.
Vì vậy tối hôm đó, Nhan Ôn và chị Hà không nhận được bất kỳ thông báo nào, ngược lại người quản lý của Trương Y Lâm đã nhận được điện thoại. Cô ta tưởng người cuối cùng thắng được tư cách làm người đại diện là Trương Y Lâm nên hét lên đầy hưng phấn: “Thắng rồi! Chúng ta thắng rồi! Tôi đã nói rồi mà, Nhan Ôn đó không thể nào là đối thủ của em.”
Sự thật chứng tỏ Trương Y Lâm là nữ hoàng giới giải trí thực thụ.
Bởi vì hôm đó đã tiến hành bốn vòng sàng lọc tài liệu, tài liệu của rất nhiều nữ nghệ sĩ để chung với nhau, trợ lý và nhân viên công tác khó tránh sẽ bị nhầm lẫn.
Thụy Khắc và chị Hà vẫn đang đợi điện thoại.
Nhưng càng đợi thì hi vọng càng nhỏ, cuối cùng anh không thể không thừa nhận rằng có lẽ họ đã không có cơ hội.
“Đừng nản lòng, cô đã làm rất tốt rồi, chúng ta chuẩn bị về nước, vẫn sẽ có những cơ hội khác.”
Nhan Ôn quay lưng với anh, nhìn ra khung cảnh đường phố phồn hoa bên ngoài cửa sổ. Cô nói cho Thụy Khắc biết bằng hình thức im lặng này, cô không muốn chịu thua.
“Mặc dù gần đây thành tích của cô rất nổi bật, nhưng so với bộ phim bom tấn của Trương Y Lâm tham diễn thì vẫn còn chỗ thiếu sót, đây cũng là điều trước mắt cô cần cải thiện nhất.”
Nhan Ôn không phải không có thực lực, cô chỉ thiếu một số cơ hội mà thôi.
“Tôi có thể làm gì để giành lấy hợp đồng nữa không?” Nhan Ôn cúi đầu hỏi.
“Cô kiên trì đến bây giờ đã rất tốt rồi, hãy nghỉ ngơi đi.”