Chương : 204
Chương 204
“Tôi vẫn muốn gọi cho người tổng phụ trách đó lần nữa.” Nhan Ôn vẫn không muốn từ bỏ như vậy.
Thụy Khắc nhìn Nhan Ôn đầy hàm ý, không thể không nói, đến bây giờ cô vẫn có thể kiên trì thì hoàn toàn khiến người ta không cách nào từ chối.
“Được, tôi sẽ đi trao đổi thêm.”
Hiệu suất làm việc của Thụy Khắc rất nhanh, nhưng không phải ai cũng có thể hỏi được cách liên lạc của Kiều Sâm. Anh đã tốn mất hai tiếng đồng hồ, cuối cùng đã liên lạc được người tổng phụ trách này.
“Thời gian cô không nhiều, hãy nắm bắt.”
Anh đưa điện thoại cho Nhan Ôn.
Nhan Ôn cầm lấy điện thoại với vẻ kiên định và nghiêm túc: “Xin chào, ông Kiều Sâm, tôi là Nhan Ôn, xin lỗi vì đã muộn như vậy còn làm phiền ông”
“Chào cô, có chuyện gì?”
“Tôi… muốn hỏi ông về bản hợp đồng đại diện lần này của UNIC, tôi thực sự không có cơ hội sao? Thật ra tôi rất muốn học tập và cố gắng, hi vọng ông có thể suy xét thêm”
Kiều Sâm sững sờ.
Lệnh của ông đã được ban hành, không thể nào đến bây giờ vẫn chưa thông báo, trừ khi xảy ra vấn đề trong quá trình chuyển giao.
Nhưng lúc này, ông đột nhiên muốn nghe thử quan điểm riêng của bản thân Nhan Ôn.
“Chuyện này..”
Giọng ông có chút do dự, Nhan Ôn lập tức tiếp lời: “Tôi biết có lẽ tôi vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn về mặt danh tiếng, nhưng tôi vừa gặp UNIC thì sẽ liên tưởng đến bản thân tôi. Quan niệm của thương hiệu này khiến tôi nhận ra cái gì là kiên trì và niềm tin, tôi cũng có lòng tin có thể trở thành một đại diện xuất sắc”
Kiều Sâm mỉm cười, trong lòng ông cũng có cảm giác tương tự.
Cơ hội này dường như chính là thượng đế chuẩn bị cho Nhan Ôn, ngoài cô ra không có ai thích hợp.
“Cô Nhan, thật ra đã có kết quả bỏ phiếu chiều nay rồi, người được ủy nhiệm làm đại diện của UNIC chính là cô. E rằng trong quá trình chuyển giao đã xuất hiện một số vấn đề nhỏ, tôi rất xin lỗi.”
“Bây giờ tôi chính thức thông báo với cô, sáng ngày mai đến tổng bộ UNIC ký hợp đồng.”
Nhan Ôn sững sờ.
Cô thành công rồi ư? “Tôi cảm thấy cô rất đặc biệt, người quản lý của cô cũng rất đặc biệt. Nếu không phải câu nói kia của anh ta, có lẽ chúng tôi đã bỏ lỡ cô rồi.”
“Hi vọng hợp tác suôn sẻ, ngày mai gặp.”
“Ngày mai gặp!”
Sau khi Nhan Ôn đưa điện thoại cho Thụy Khắc, ngoài sự kích động ra còn có một chút thắc mắc.
Sau khi chị Hà và Thụy Khắc biết kết quả đều vô cùng vui vẻ, chị Hà vỗ tay nói: “Tốt quá rồi, chị biết chắc em sẽ sáng ngày mai đến tổng bộ UNIC ký hợp đồng.”
Nhan Ôn sững sờ.
Cô thành công rồi ư? “Tôi cảm thấy cô rất đặc biệt, người quản lý của cô cũng rất đặc biệt. Nếu không phải câu nói kia của anh ta, có lẽ chúng tôi đã bỏ lỡ cô rồi.”
“Hi vọng hợp tác suôn sẻ, ngày mai gặp.”
“Ngày mai gặp!”
Sau khi Nhan Ôn đưa điện thoại cho Thụy Khắc, ngoài sự kích động ra còn có một chút thắc mắc.
Sau khi chị Hà và Thụy Khắc biết kết quả đều vô cùng vui vẻ, chị Hà vỗ tay nói: “Tốt quá rồi, chị biết chắc em sẽ không thua mà!”
“Thụy Khắc, là anh gọi điện thoại cho Kiều Sâm, xin ông ta suy nghĩ thêm nữa à?”
Nếu không ngoài anh ấy ra, còn ai sẽ tự xưng là người quản lý của cô.
Thụy Khắc lắc đầu và nói thắng: “Nếu tôi có năng lực này thì chúng ta đâu cần lo lắng lâu như vậy, cô yên tâm đi, người quản lý của cô thực sự rất có tài năng.”
“Rốt cuộc là ai?”
“Cái này… Đến lúc đó tự nhiên cô sẽ biết thôi, anh ấy tạm thời còn những công việc khác, chắc sẽ xuất hiện sớm thôi!” Thụy Khắc giải thích với vẻ gượng gạo.
“Các cô nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai tôi đưa các cô đến đó.” Thụy Khắc vội rời khỏi, nói tiếp nữa, anh sợ không chịu đựng nổi sự chất vấn của Nhan Ôn và chị Hà.
Có thể giành được hợp đồng đại diện này, Nhan Ôn thở phào nhẹ nhõm. Cô quả thật rất thích văn hóa doanh nghiệp của UNIC, đôi khi có thể làm đại diện cho thứ mình thích là điều đáng vui nhất.
Nhan Ôn rất muốn lập tức nói tin vui này cho Giang Tùy An biết, nhưng theo múi giờ thì chắc bây giờ anh đang nghỉ ngơi.
Nhưng không ngờ Giang Tùy An đã gửi tin nhắn đến.
“Có tin vui muốn nói với anh sao?”
Biết anh chưa ngủ, Nhan Ôn vội gọi video với anh: “Em vừa mới ra nước ngoài thôi thì anh bắt đầu thức khuya làm việc rồi à?”
“Không có… Chỉ đợi em một chút thôi.” Giang Tùy An điều chỉnh lại tư thế ngồi, anh thực sự đang ngồi trên giường lớn của nhà họ chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nhan Ôn mỉm cười ngọt ngào: “Tùy An, em làm được rồi!”
“Anh biết, em chắc chắn làm được.” Giang Tùy An mỉm cười trả lời. Anh hiểu tính cách của Nhan Ôn, chỉ sau khi cô cố gắng, niềm vui của sự thành công sẽ khiến cô cảm thấy mãn nguyện.
Ban đầu anh vì cô mà suy xét hợp đồng đại diện của thương hiệu này, cũng là vì anh biết Nhan Ôn chắc chắn sẽ thích. Mọi thứ anh làm đều muốn Nhan Ôn trở nên tốt hơn, nếu không cũng sẽ không cố tình gọi cho Kiều Sâm để tìm kiếm cơ hội.
“Tùy An… Nếu anh ở bên em thì tốt rồi.”
Nhan Ôn quá buồn ngủ quá mệt rồi, đang cầm điện thoại thì ngủ thiếp đi.
Giang Tùy An nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô trên màn hình, anh nở một nụ cười xót xa. Lúc này anh cũng muốn ôm cô và trao cho cô một vòng ôm ấm áp, nhưng vấn đề hợp tác với tập đoàn Đường Thị vẫn chưa giải quyết, anh không thể rời đi được.
Chị Hà ngủ trong phòng kế bên của Nhan Ôn, trằn trọc khó ngủ, cô thấy Nhan Ôn và Giang Tùy An đằm thắm như vậy thì không khỏi nghĩ đến người trong lòng mình.
Nhưng bây giờ chắc Tần Vũ đã ngủ rồi nhỉ?
Chị Hà do dự hồi lâu nhưng vẫn gọi cho Tần Vũ. Ngoài dự đoán của cô là điện thoại nhanh chóng được kết nối, hơn nữa giọng nói của Tần Vũ vô cùng rõ ràng.
“Alo?”
“À, tôi… Sao anh vẫn chưa ngủ vậy?” Chị Hà đột nhiên không biết nên nói gì, thậm chí giọng nói cô hơi run rẩy.
“Còn một số tài liệu phải xử lý nên tăng ca, bên các cô thuận lợi không?” Tần Vũ ngồi trước bàn làm việc và xoa huyệt thái dương.
Khoảng thời gian này, mối quan hệ giữa anh và chị Hà dường như đã tiến gần thêm một bước lớn.
Chị Hà vui vẻ nói hết ra tất cả những chuyện của ngày hôm nay: “Tôi biết chắc Nhan Ôn chắc chắn sẽ thành công!”
“Ừm..”
Chị Hà đột nhiên phát hiện ngoài chuyện này ra, dường như cô không còn chuyện gì khác nói với Tần Vũ nữa. Vừa định lên tiếng thì nghe thấy giọng nói của Tần Vũ: “Vậy cô nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai phải bàn bạc hợp đồng.”
“Ừm, anh cũng ngủ đi.”
Sau khi cúp máy, trong lòng chị Hà không thoải mái lắm. Bây giờ Tần Vũ chắc hẳn rất bận, vậy mà cô còn trò chuyện với anh lâu như vậy.
Bỗng cô hắt hơi một cái thật mạnh, chị Hà mới phát hiện mình đã ngồi đờ đẫn cả nửa tiếng rồi.
Mà ở phía bên kia, sau khi Tần Vũ hoàn thành công việcxong, để điện thoại lên đầu giường.
Bên cạnh anh cuối cùng đã có một người có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào, cuộc sống của anh không chỉ có công việc nữa. Nghĩ đến vẻ mặt vui vẻ của chị Hà trong điện thoại, khóe miệng anh vô thức nhếch lên.
Nếu là người khác gọi điện đến ảnh hưởng việc anh tăng ca, chắc anh sẽ rất không vui nhưng chị Hà…
Là một ngoại lệ.
Bởi vì tối chị Hà ngủ quá muộn và ăn mặc phong phanh, sáng hôm sau khi bước vào phòng của Nhan Ôn, cô không ngừng hắt hơi. Cô đeo khẩu trang, trông có vẻ không được tỉnh táo.
Nhan Ôn quan tâm hỏi thăm: “Bị cảm à?”
Chị Hà gật đầu, sau đó lui về sau vài bước, nói với giọng khàn đặc: “Coi chừng lây cho em.”