Chương 31: Em thích đi đâu?
Hậu quả của ban sáng chính là Diệp Dở Noãn ngủ một mạch tới tận xế chiều mới tỉnh lại, điều đầu tiên cô cảm thấy được sau khi tỉnh lại là toàn thân đau nhức khó chịu.nhất là ở bộ phận nào đó.
Ngồi dậy phải đợi một lát cô mới có thể đứng dậy đi vào phòng tắm. Những hình ảnh kia lại một lần nữa hiện lên trước mặt cô bồn tắm lớn…bệ rửa tay…tường thuỷ tinh….
Diệp Sở Noãn lắc đầu loại bỏ những hình ảnh kia ra khỏi đầu rồi xả nước lạnh tạt vào mặt, giúp bớt nóng hơn.
“Phù…” . Cập ?hật t??yệ? ?ha?h tại _ t? ùmt??yệ?.VN _
Lại tới phòng thay đồ lấy quần áo rồi quay lại đi tắm, lúc xuống dưới nhà đã tới giờ cơm tối nhưng mà cũng chỉ có một mình cô ăn.
“Anh ấy đi đâu rồi ạ?” Nhìn bàn ăn đầy đủ chất trước mặt lại chẳng có cảm giác muốn ăn.
Dì Nhan bưng một cốc sữa bò lên cười nói: “Tôi cũng không rõ, ông chủ nói sáng mai sẽ quay lại”
Diệp Sở Noãn gật đầu coi như đã hiểu sau đó bắt đầu ăn tối, dù sao thì cứ lấp đầy bụng đã rồi tính.
Cô cũng chẳng suy nghĩ nhiều chắc là anh có việc bận thật. Dù nhìn đồ ăn có ngon nhưng Diệp Sở Noãn lại chỉ ăn qua loa rồi đứng dậy, bắt đầu tiếp tục sáng tác bản nhạc tiếp theo. Cô cần có cảm hứng.
Diệp Sở Noãn định lên phòng nhạc trên tầng 3 thì ngoài sân lớn vang lên tiếng động cơ xe thể thao, là Lãnh Tử Thiên sao?
Cũng đang rảnh nên cô đi ra ngó xem sao ai ngờ lại thấy chiếc MX-5 mui trần màu cam quen thuộc.
Âu Thường Hi không mở cửa mà nhảy thẳng xuống xe hất mái tóc đen óng ả mượt mà đi về phía cô: “Em gái Noãn chị đây đã về rồi đây!”
Biến mất gần một tháng mới quay lại Diệp Sở Noãn cũng cảm thấy có chút vui mừng: “Chị cuối cùng cũng về, một mình em ở đây chán làm sao”
“Lãnh đại ca không có nhà hả?”
Cô lắc đầu: “Anh ấy ra ngoài rồi, chắc mai mới trở về”
Âu Thường Hi ồ một tiếng định đi vào nhà bỗng nhiên lại nảy ra một kế sách, Lãnh đại ca không có nhà đây chẳng phải là một cơ hội tốt để làm mưa làm gió ư?
Cô nàng quay lại nhìn cô bằng ánh mắt đầy hứng thú: “Em gái Noãn! Chúng ta đi chơi!”
Không đợi cô đáp lại đã thẳng tay kéo cô lên xe, lúc định hình lại thì chỉ thấy gió mạnh phả vào mặt, tóc bay phấp phới. Không sai cô đang ngồi trên ghế lái phụ của chiếc MX-5.
Diệp Sở Noãn: “…”
Bên tai vang lên tiếng hét của Âu Thường Hi: “Có lẽ Lãnh đại ca đang ở chung với lão đại nhà chị! Đêm nay cưng là của chị!”
“Mình đi đâu thế? Em còn chưa nói lại với Hứa quản gia!”
“Không cần lo lắng! Đám vệ sĩ đi theo em sẽ tự có trách nhiệm! Bây giờ chỉ cần thừa hưởng là được rồi!”
Diệp Sở Noãn không lên tiếng nữa, nghe lời thả lỏng biểu cảm nhắm mắt thư giãn ngồi im hưởng gió đêm. Cô chưa bao giờ dám buông thả bản thân, cuộc sống có chút quyền lực như Diệp gia đã đủ gò bó với thế hệ con cháu rồi, làm bất cứ việc gì cũng phải để ý đến cái nhìn của người khác.
Âu Thường Hi nhìn cô một cái rồi nhếch miệng cười tay trái gác lên cửa xe bấm gửi một tin nhắn: Nhiệm vụ hoàn thành! Tâm trạng đã thả lỏng!
Đột nhiên Âu Thường Hi dừng xe lại bên đường nghiêm túc nhìn cô: “Em gái Noãn! Em thích đi đâu? Bar? Đua xe? Đánh nhau? Hay là đi phá hoại?”
Diệp Sở Noãn: “…” Có thể bình thường một chút không?
“Còn chỗ nào bình thường chút không?”
“Có thì có khu tập bắn!”
“…” Bất lực!
Cuối cùng họ đành đi vào Bar vì nơi đó là bình thường nhất trong số những địa điểm mà Âu Thường Hi đề nghị. Một quán Bar nổi tiếng ở trung tâm Đạt Thành.
Hai người dù tới sớm nhưng vẫn hết sạch phòng bao chỉ đành ngồi ở quầy Bar.
“Người đẹp uống gì?”
Âu Thường Hi đã xác định cô có thể uống được rượu nên gọi hai ly Whisky. Mọi thứ im lặng như vậy thì không đáng kể, Diệp Sở Noãn uống liền 4 ly liền, hai má hơi hồng ánh mắt mông lung.
“Ổn không?” Âu Thường Hi ngó nghiêng nhìn Diệp Sở Noãn.
Cô khẽ gật đầu vẫn muốn uống thêm, đem nay là lần đầu tiên được phóng túng thoải mái ngồi uống rượu nghe nhạc như vậy.
“Được rồi, uống từ từ thôi”
Lúc này một đám thanh niên đi tới cạnh ghế cô gác một tay lên bàn cất giọng: “Em gái! Đi một mình à? Đi chơi không?”
Diệp Sở Noãn không thèm tiếp khinh bỉ nhích ghế lùi ra.
“Ồ! Tránh à?” Tên cầm đầu cười lớn nói với anh em phía sau.
“Muốn sống thì cút đi!” Âu Thường Hi mân mê ly rượu trên tay nói.
“Ồ! Có một cô em nữa này! Biết anh đây là ai không?”
Diệp Sở Noãn vẫn không quan tâm tiếp tục uống rượu của mình. Âu Thường Hi cũng chẳng thèm liếc mắt: “Cậu là ai tôi quan tâm làm gì? Biết rồi cũng chẳng để làm gì, chàng trai trẻ đi về đi thì hơn!”
“Cô em cá tính thật đấy! Anh đây thích! Đi với anh một đêm thế nào?”
Âu Thường Hi liếc nhìn hắn từ trên xuống dưới cuối cùng dừng lại ở chỗ đó: “Nhỏ quá! Không thích!”
Gã đại ca: “…” Nhỏ? Này cũng là cỡ hai ngón vẫn nhỏ?
“Haha! Cô em thật hài hước, đi với anh em muốn gì cũng được”
Diệp Sở Noãn lúc này mới phản ứng: “Muốn chết à?”
Không chỉ gã đàn ông sững sờ mà Âu Thường Hi cũng ngạc nhiên lần đầu thấy em gái Noãn nạt người!
Mấy người ở gần hóng hớt được chuyện, gã nghĩ nếu hôm nay không chiếm được hai cực phẩm trước mắt về sau sẽ rời khỏi giới.
“Đàn bà yếu đuối thì nên ngoan ngoãn mà nghe lời anh đây hứa sẽ làm em sướng, thế nào?”
Vừa dứt lời một chiếc cốc thuỷ tinh bay thẳng vào đầu anh ta.
Ngồi dậy phải đợi một lát cô mới có thể đứng dậy đi vào phòng tắm. Những hình ảnh kia lại một lần nữa hiện lên trước mặt cô bồn tắm lớn…bệ rửa tay…tường thuỷ tinh….
Diệp Sở Noãn lắc đầu loại bỏ những hình ảnh kia ra khỏi đầu rồi xả nước lạnh tạt vào mặt, giúp bớt nóng hơn.
“Phù…” . Cập ?hật t??yệ? ?ha?h tại _ t? ùmt??yệ?.VN _
Lại tới phòng thay đồ lấy quần áo rồi quay lại đi tắm, lúc xuống dưới nhà đã tới giờ cơm tối nhưng mà cũng chỉ có một mình cô ăn.
“Anh ấy đi đâu rồi ạ?” Nhìn bàn ăn đầy đủ chất trước mặt lại chẳng có cảm giác muốn ăn.
Dì Nhan bưng một cốc sữa bò lên cười nói: “Tôi cũng không rõ, ông chủ nói sáng mai sẽ quay lại”
Diệp Sở Noãn gật đầu coi như đã hiểu sau đó bắt đầu ăn tối, dù sao thì cứ lấp đầy bụng đã rồi tính.
Cô cũng chẳng suy nghĩ nhiều chắc là anh có việc bận thật. Dù nhìn đồ ăn có ngon nhưng Diệp Sở Noãn lại chỉ ăn qua loa rồi đứng dậy, bắt đầu tiếp tục sáng tác bản nhạc tiếp theo. Cô cần có cảm hứng.
Diệp Sở Noãn định lên phòng nhạc trên tầng 3 thì ngoài sân lớn vang lên tiếng động cơ xe thể thao, là Lãnh Tử Thiên sao?
Cũng đang rảnh nên cô đi ra ngó xem sao ai ngờ lại thấy chiếc MX-5 mui trần màu cam quen thuộc.
Âu Thường Hi không mở cửa mà nhảy thẳng xuống xe hất mái tóc đen óng ả mượt mà đi về phía cô: “Em gái Noãn chị đây đã về rồi đây!”
Biến mất gần một tháng mới quay lại Diệp Sở Noãn cũng cảm thấy có chút vui mừng: “Chị cuối cùng cũng về, một mình em ở đây chán làm sao”
“Lãnh đại ca không có nhà hả?”
Cô lắc đầu: “Anh ấy ra ngoài rồi, chắc mai mới trở về”
Âu Thường Hi ồ một tiếng định đi vào nhà bỗng nhiên lại nảy ra một kế sách, Lãnh đại ca không có nhà đây chẳng phải là một cơ hội tốt để làm mưa làm gió ư?
Cô nàng quay lại nhìn cô bằng ánh mắt đầy hứng thú: “Em gái Noãn! Chúng ta đi chơi!”
Không đợi cô đáp lại đã thẳng tay kéo cô lên xe, lúc định hình lại thì chỉ thấy gió mạnh phả vào mặt, tóc bay phấp phới. Không sai cô đang ngồi trên ghế lái phụ của chiếc MX-5.
Diệp Sở Noãn: “…”
Bên tai vang lên tiếng hét của Âu Thường Hi: “Có lẽ Lãnh đại ca đang ở chung với lão đại nhà chị! Đêm nay cưng là của chị!”
“Mình đi đâu thế? Em còn chưa nói lại với Hứa quản gia!”
“Không cần lo lắng! Đám vệ sĩ đi theo em sẽ tự có trách nhiệm! Bây giờ chỉ cần thừa hưởng là được rồi!”
Diệp Sở Noãn không lên tiếng nữa, nghe lời thả lỏng biểu cảm nhắm mắt thư giãn ngồi im hưởng gió đêm. Cô chưa bao giờ dám buông thả bản thân, cuộc sống có chút quyền lực như Diệp gia đã đủ gò bó với thế hệ con cháu rồi, làm bất cứ việc gì cũng phải để ý đến cái nhìn của người khác.
Âu Thường Hi nhìn cô một cái rồi nhếch miệng cười tay trái gác lên cửa xe bấm gửi một tin nhắn: Nhiệm vụ hoàn thành! Tâm trạng đã thả lỏng!
Đột nhiên Âu Thường Hi dừng xe lại bên đường nghiêm túc nhìn cô: “Em gái Noãn! Em thích đi đâu? Bar? Đua xe? Đánh nhau? Hay là đi phá hoại?”
Diệp Sở Noãn: “…” Có thể bình thường một chút không?
“Còn chỗ nào bình thường chút không?”
“Có thì có khu tập bắn!”
“…” Bất lực!
Cuối cùng họ đành đi vào Bar vì nơi đó là bình thường nhất trong số những địa điểm mà Âu Thường Hi đề nghị. Một quán Bar nổi tiếng ở trung tâm Đạt Thành.
Hai người dù tới sớm nhưng vẫn hết sạch phòng bao chỉ đành ngồi ở quầy Bar.
“Người đẹp uống gì?”
Âu Thường Hi đã xác định cô có thể uống được rượu nên gọi hai ly Whisky. Mọi thứ im lặng như vậy thì không đáng kể, Diệp Sở Noãn uống liền 4 ly liền, hai má hơi hồng ánh mắt mông lung.
“Ổn không?” Âu Thường Hi ngó nghiêng nhìn Diệp Sở Noãn.
Cô khẽ gật đầu vẫn muốn uống thêm, đem nay là lần đầu tiên được phóng túng thoải mái ngồi uống rượu nghe nhạc như vậy.
“Được rồi, uống từ từ thôi”
Lúc này một đám thanh niên đi tới cạnh ghế cô gác một tay lên bàn cất giọng: “Em gái! Đi một mình à? Đi chơi không?”
Diệp Sở Noãn không thèm tiếp khinh bỉ nhích ghế lùi ra.
“Ồ! Tránh à?” Tên cầm đầu cười lớn nói với anh em phía sau.
“Muốn sống thì cút đi!” Âu Thường Hi mân mê ly rượu trên tay nói.
“Ồ! Có một cô em nữa này! Biết anh đây là ai không?”
Diệp Sở Noãn vẫn không quan tâm tiếp tục uống rượu của mình. Âu Thường Hi cũng chẳng thèm liếc mắt: “Cậu là ai tôi quan tâm làm gì? Biết rồi cũng chẳng để làm gì, chàng trai trẻ đi về đi thì hơn!”
“Cô em cá tính thật đấy! Anh đây thích! Đi với anh một đêm thế nào?”
Âu Thường Hi liếc nhìn hắn từ trên xuống dưới cuối cùng dừng lại ở chỗ đó: “Nhỏ quá! Không thích!”
Gã đại ca: “…” Nhỏ? Này cũng là cỡ hai ngón vẫn nhỏ?
“Haha! Cô em thật hài hước, đi với anh em muốn gì cũng được”
Diệp Sở Noãn lúc này mới phản ứng: “Muốn chết à?”
Không chỉ gã đàn ông sững sờ mà Âu Thường Hi cũng ngạc nhiên lần đầu thấy em gái Noãn nạt người!
Mấy người ở gần hóng hớt được chuyện, gã nghĩ nếu hôm nay không chiếm được hai cực phẩm trước mắt về sau sẽ rời khỏi giới.
“Đàn bà yếu đuối thì nên ngoan ngoãn mà nghe lời anh đây hứa sẽ làm em sướng, thế nào?”
Vừa dứt lời một chiếc cốc thuỷ tinh bay thẳng vào đầu anh ta.