Chương 35: Lâm Ảnh
Chiếc Lexus LS dừng lại trước cổng của một căn biệt thự rộng lớn, Diệp Sở Noãn căng thẳng khoác tay anh tiến vào trong, Triệu Dương theo đằng sau còn tài xế đã lái xe về.
Bên trong đèn điện sáng choang, từng tốp người theo nhau vào trong sảnh lớn.
Hôm nay bọn họ mặc đồ cặp, váy dài cup ngực xanh dương của cô kết hợp với chiếc caravat cùng màu của anh, trên người cô có thêm một sợi dây kim cương mảnh vắt chéo từ vai xuống eo. Cô có chọn cho anh một cặp khuy cài áo hình mặt trăng lưỡi liềm màu đen tuyền. Nhìn vừa quyến rũ vừa lộ rõ khí chất ngời ngời của anh.
Hai người sánh vai đi vào đại sảnh gây không ít sự chú ý.
Chủ tịch Lâm một thân sang trọng cao ráo từ xa bước tới nhiệt tình chào hỏi: “Thật vinh hạnh Lãnh thiếu có thể dành chút thời gian tới dự bữa tiệc nhỏ này!”
Đối diện với thái độ nhiệt tình của chủ tịch Lâm anh chỉ hờ hững nhếch miệng cười nhẹ: “Quá lời rồi”
“Không có không có, mời Lãnh thiếu…vị bên cạnh ngài là…?” Ánh mắt Chủ tịch Lâm từ đầu tới cuối đều giữ trên người anh nên bây giờ mới để ý Diệp Sở Noãn đi bên cạnh.
“Vợ tôi”
Cô lịch sự mỉm cười: “Chủ tịch Lâm! Nghe danh đã lâu!”
Ông ta nghe vậy sững sờ nhìn cô, Lãnh Nguỵ Thần kết hôn rồi? Tin tức quỷ dị gì vậy???
Đang thất thần bỗng nhiên cảm nhận được ánh mắt sắc bén của ai đó đành gượng cười mở lời: “Lãnh phu nhân! Thất lễ rồi! Mời hai người vào trong!”
Vốn dĩ bên ngoài cũng chẳng có mấy ai biết tới mối quan hệ vợ chồng giữa bọn họ, ngoại trừ Chủ tịch Lâm vừa mới biết thì hầu hết người trong buổi tiệc đều chỉ nghĩ cô là bạn gái đi cùng đêm nay. À không vẫn còn người biết mối quan hệ giữa họ hơn nữa còn biết cả mối thù bên trong.
Lát sau khách mời ổn định chỗ ngồi, Diệp Sở Noãn và Lãnh Nguỵ Thần ngồi ở bàn gần với khán đài nhất, trên bàn có 6 người, bọn họ ngồi chung bàn với chủ nhà, ngoài ra còn có hai vị khách khá đặc biệt là Bạch Nhược và ba cô ta Bạch Vân Mã-ông trùm vũ khí. Cô không mấy để ý tới cha con nhà họ, đỡ gây phiền phức thì tốt hơn, vả lại không thể làm mất mặt anh ở đây được.
Người thừa kế của Lâm Ảnh là một chàng trai trẻ 28 tuổi tên Lâm Đình, vóc dáng cao ráo, dáng người chuẩn mực nhưng so với Lãnh Nguỵ Thần vẫn còn thiếu đi cái gọi là khí chất tối cao và phong thái của người đứng đầu.
Hiển nhiên 2 người em trai bên cạnh Lâm Đình đã gỡ bỏ nguỵ trang vì người thừa kế đã được định, vì chênh lệch tuổi tác không lớn nên nhan sắc 3 anh em đứng cạnh nhau phải nói là vẻ đẹp tập thể.
Tất cả các khách mời có mặt tại đây mỗi người sẽ được tặng một món trang sức ngoại trừ cô, khi mở hộp quà tặng thì nó không chỉ có một món mà là cả một bộ đầy đủ bao gồm vòng cổ, nhẫn, khuyên tai, lắc tay toàn bộ đều được làm từ kim cương.
Diệp Sở Noãn quay chiếc hộp về phía anh lia ánh mắt vào đó ý muốn hỏi sao của em lại là cả một bộ thế?
Người như Lãnh Nguỵ Thần chỉ cần nhìn qua ánh mắt là biết cô đang nghĩ gì chỉ thấy anh ghé lại gần cô: “Đặc quyền của Lãnh phu nhân”
Diệp Sở Noãn thoáng sửng sốt, hơi thở anh sát ngay bên tai cảm giác ấm ấm nhột nhột ở cổ khiến cô đỏ mặt trong phút chốc.
Bạch Vân Mã vẫn luôn quan sát con gái nhận thấy con mình đang cố gắng kìm nén tâm trạng mà ánh mắt đánh giá Diệp Sở Noãn ngày càng kĩ hơn.
Bên trong đèn điện sáng choang, từng tốp người theo nhau vào trong sảnh lớn.
Hôm nay bọn họ mặc đồ cặp, váy dài cup ngực xanh dương của cô kết hợp với chiếc caravat cùng màu của anh, trên người cô có thêm một sợi dây kim cương mảnh vắt chéo từ vai xuống eo. Cô có chọn cho anh một cặp khuy cài áo hình mặt trăng lưỡi liềm màu đen tuyền. Nhìn vừa quyến rũ vừa lộ rõ khí chất ngời ngời của anh.
Hai người sánh vai đi vào đại sảnh gây không ít sự chú ý.
Chủ tịch Lâm một thân sang trọng cao ráo từ xa bước tới nhiệt tình chào hỏi: “Thật vinh hạnh Lãnh thiếu có thể dành chút thời gian tới dự bữa tiệc nhỏ này!”
Đối diện với thái độ nhiệt tình của chủ tịch Lâm anh chỉ hờ hững nhếch miệng cười nhẹ: “Quá lời rồi”
“Không có không có, mời Lãnh thiếu…vị bên cạnh ngài là…?” Ánh mắt Chủ tịch Lâm từ đầu tới cuối đều giữ trên người anh nên bây giờ mới để ý Diệp Sở Noãn đi bên cạnh.
“Vợ tôi”
Cô lịch sự mỉm cười: “Chủ tịch Lâm! Nghe danh đã lâu!”
Ông ta nghe vậy sững sờ nhìn cô, Lãnh Nguỵ Thần kết hôn rồi? Tin tức quỷ dị gì vậy???
Đang thất thần bỗng nhiên cảm nhận được ánh mắt sắc bén của ai đó đành gượng cười mở lời: “Lãnh phu nhân! Thất lễ rồi! Mời hai người vào trong!”
Vốn dĩ bên ngoài cũng chẳng có mấy ai biết tới mối quan hệ vợ chồng giữa bọn họ, ngoại trừ Chủ tịch Lâm vừa mới biết thì hầu hết người trong buổi tiệc đều chỉ nghĩ cô là bạn gái đi cùng đêm nay. À không vẫn còn người biết mối quan hệ giữa họ hơn nữa còn biết cả mối thù bên trong.
Lát sau khách mời ổn định chỗ ngồi, Diệp Sở Noãn và Lãnh Nguỵ Thần ngồi ở bàn gần với khán đài nhất, trên bàn có 6 người, bọn họ ngồi chung bàn với chủ nhà, ngoài ra còn có hai vị khách khá đặc biệt là Bạch Nhược và ba cô ta Bạch Vân Mã-ông trùm vũ khí. Cô không mấy để ý tới cha con nhà họ, đỡ gây phiền phức thì tốt hơn, vả lại không thể làm mất mặt anh ở đây được.
Người thừa kế của Lâm Ảnh là một chàng trai trẻ 28 tuổi tên Lâm Đình, vóc dáng cao ráo, dáng người chuẩn mực nhưng so với Lãnh Nguỵ Thần vẫn còn thiếu đi cái gọi là khí chất tối cao và phong thái của người đứng đầu.
Hiển nhiên 2 người em trai bên cạnh Lâm Đình đã gỡ bỏ nguỵ trang vì người thừa kế đã được định, vì chênh lệch tuổi tác không lớn nên nhan sắc 3 anh em đứng cạnh nhau phải nói là vẻ đẹp tập thể.
Tất cả các khách mời có mặt tại đây mỗi người sẽ được tặng một món trang sức ngoại trừ cô, khi mở hộp quà tặng thì nó không chỉ có một món mà là cả một bộ đầy đủ bao gồm vòng cổ, nhẫn, khuyên tai, lắc tay toàn bộ đều được làm từ kim cương.
Diệp Sở Noãn quay chiếc hộp về phía anh lia ánh mắt vào đó ý muốn hỏi sao của em lại là cả một bộ thế?
Người như Lãnh Nguỵ Thần chỉ cần nhìn qua ánh mắt là biết cô đang nghĩ gì chỉ thấy anh ghé lại gần cô: “Đặc quyền của Lãnh phu nhân”
Diệp Sở Noãn thoáng sửng sốt, hơi thở anh sát ngay bên tai cảm giác ấm ấm nhột nhột ở cổ khiến cô đỏ mặt trong phút chốc.
Bạch Vân Mã vẫn luôn quan sát con gái nhận thấy con mình đang cố gắng kìm nén tâm trạng mà ánh mắt đánh giá Diệp Sở Noãn ngày càng kĩ hơn.