Chương 58
Ông Kiên đưa cho con trai mình cặp nhẫn, nói rằng sắp tới đây ngày 10/3, ngày hoàng đạo đấy. Ông sẽ mời bố mẹ cô này, mời ngày Smith cùng 2 chú trợ lý đi ăn. Ông cũng đã nói 1 lời với ngài Smith rồi.
- Bố à. Liệu em ấy có chấp nhận đeo nó không ạ?
- Cái này thì xem ở con. Còn 3 4 ngày nữa thôi con à. Mà làm sao lại say khướt khượt đi không vững thế hả con?
- Con buồn lắm bố ạ. Sau cái đêm đó, em ấy càng ngày càng lạnh nhạt với con. Đã vậy còn tới quán cafe L2 đó nữa trong khi trước đây em ấy không tới.
- Con à bố bảo này. Con đừng trẻ con như vậy. Con phải cho con bé thấy, là con bé yêu 1 người con trai mạnh mẽ và đã trưởng thành, chứ không phải 1 cậu bé lớn xác. Bố nói vậy con hiểu chứ?
Trung cất cặp nhẫn vào trong hộp, cầm cặp lồng súp gà mà bà Mary đã nấu từ sáng, còn ấm nóng nguyên nhé lò dò đi lên lớp. “Người con trai mạnh mẽ và trưởng thành, chứ không phải 1 cậu bé lớn xác? Mạnh mẽ ư? Trưởng thành?” Vừa đi vừa suy nghĩ, Trung không để ý đường đi cho nên là va vào 1 người nào đấy, may mà cặp lồng súo gà không bị đổ ra ngoài.
- Này thằng kia, mắt....
- Xin lỗi chị.
- Ơ. Anh là cái anh hôm nọ ở cửa hàng L2 Luxury?
Bạch Yến cũng chuyển tới đây học luôn nhưng khác lớp với mấy người bạn bởi học hành chưa giỏi giang lại ăn chơi đua đòi, bị xếp ở lớp 11A8, lớp này là lớp bét nhất khối 11 nhưng được cái ai cũng ngoan.
- Chị là?
- Em là con bé hôm đó ăn bánh ngập mồm, bị mẹ chửi là hay hốc. Anh cũng học trường này à?
- Vâng. Tôi học lớp 11A4.
- 11A4. Vậy cậu học cùng lớp bới Ngọc Sơn, thiếu gia của Khải Sơn à?
Trung gật đầu rồi nhanh chóng đi vào lớp, cô vẫn chưa tới nhưng đồ ăn mà Hiếu đưa đã để trên bàn rồi. Là cốc cafe sữa đá và 1 chiếc bánh bao gà phômai (bánh bao mà Hiếu thích ăn nhất). Yến đứng ngó ở cửa lớp rồi cảm thán:
- Ôi cực phẩm đẹp trai.
Cảm thán xong chạy về lớp mình soi gương điểm phấn rồi ngắm chiếc nhẫn Tiffany.
Quay trở lại với 2 cậu ấm, Hiếu cứ ngồi ỳ ở chỗ cô canh đồ ăn vì sợ Trung ăn mất của cô. 6h35’ rồi giờ này có phải tới rồi chứ.
- Tao bảo mày rồi cơ mà. Cầm đồ ăn xuống chỗ mày!
Hiếu im lặng tỏ vẻ khinh bỉ. Hiếu đã tìm hiểu kỹ càng về Trung qua 1 vài lần nhồi nhậu cùng, chỉ được cái dựa hơi bám đít mẹ thôi, chả làm ăn được gì đâu.
- Linh có ăn sáng rồi tao vẫn mua cho cô ấy được. Tao đã tự kiếm tiền được, không như mày chỉ bám đít mẹ. Đồ mamaboy.
- Công việc á haha. Công việc của mày là gì? Nói tao nghe thử xem?
- Ồ. Tao là lập trình viên làm bán thời gian ở công ty bố tao. Từ trước tết rồi cơ. Tiền tao kiếm được, tao có thể bao Linh ăn sáng và cafe từ giờ tới hết lớp 12.
7h kém 10 cô mới lò dò chạy lên sân trường nhưng không có vào lớp mà vào văn phòng đưa đề cho cô chữa. Bị cô gõ 1 cái vào đầu luôn.
- Dạ thưa cô. Em...
- Con bé này. Mày học bài thế này ngất ra đó thì làm sao hả? Rồi mẹ mày lại oán trách cô.
- Ơ dạ. Mẹ em làm sao dám oán trách cô ạ. Mẹ em còn phải gửi gắm em cho cô đó.
2 cô trò cùng nhau đi vào lớp vì hôm nay tiết đầu là 2 tiết Anh.
- Stand up please!
- Lớp ngồi xuống hết đi. Hiếu về chỗ em đi, sắp trống vào lớp rồi.
- Dạ vâng ạ cô. Linh à cafe của cậu.
- Ừm cảm ơn cậu.
Cô uống giấu uống giếm vì cờ đỏ đứng ngoài kia, 1 hơi hết già nữa cốc cafe đã tan đá. Học bài nghiêm túc hết 45’ đầu, vì tới tiết Anh là cô ngồi cuối mà cho nên Hiếu cầm bánh bao ở ngăn bàn cô xuống cuối cho cô ăn.
- Cảm ơn cậu nhé, vất vả quá.
- Không sao đâu.
Bạch Yến với son môi đỏ chót đi xuống dưới lớp 11A4, hiên ngang đi vào thấy cô chủ nhiệm cũng không thèm chào, đi tới bàn của Sơn đang ngồi vẽ vời rồi bù lu bù loa.
- Bạch Yến?
- Sơn à em năn nỉ anh đó. Đừng chia tay em mà.
- Tôi đã nói với em ngay từ đầu. Tôi không chịu được cái tính nết của em. Em đừng tưởng chuyển trường tới đây rồi là sẽ thay đổi tất cả.
Cả lớp bàng hoàng sững sờ luôn, bồ của Sơn cũng xinh đẹp, nhưng sao Sơn lại chia tay? Bạch Yến bù lu bù loa lên rồi quay ra cửa lớp đi về lớp 11A8. Vinh hỏi Sơn:
- Sao mày chia tay con Yến rồi à? Tao thấy nó cũng xinh mà, cũng tốt tính đấy chứ?
- Xinh, tốt tính. Mày nhắm yêu được cả con Liên lẫn con Bạch Yến thì hốt luôn đi. Nó cũng nhà giàu đấy, môn đăng hộ đối.
- Thôi thôi. Tao xin mày.
Ở Sài Gòn, dự án Black Pearl của ông Phong và các bạn cũng đã gần xong xuôi hết rồi, ngoại trừ đường sắt trên cao còn lâu mới cong, còn lại đang tới giai đoạn sơn. Đi vào hoàn thiện nữa thôi là có thể mở cửa đón khách được rồi. Hôm nay ngày 9/3, những thành viên chủ chốt như ông Kiên tổng giám đốc tập đoàn bất động sản TK, bà Loan giám đốc ngân hàng nhà nước, bà Thoa chủ tịch tập đoàn xây dựng Khải Sơn, gia đình Minh Hùng cùng những người khác ra thì ông Sang và Trọng Lâm họp online. Mọi người cùng nhau nâng ly lên uống 1 hơi hết sạch rồi ông Phong bắt đầu vào chủ đề chính của ngày hôm nay, đó là những tiện ích cần có ở khu đô thị Black Pearl.
Vì họp sáng ở Sài Gòn thì tức là ở chỗ anh Lâm đang là tối ngày 8/3. Anh vừa tiếp ông bộ trưởng bộ quốc phòng Mỹ cho nên vẫn còn đang mặc nguyên cây vest.
- Mời mọi người cho ý kiến ạ. Trước là về quán bar, vấn đề nhức nhối và đau đầu của tất cả chúng ta ngồi đây.
- Bố cứ làm như bố chưa từng mở bar, chưa từng mở vũ trường đấy.
Lâm mỉa mai chính bố đẻ mình khiến các ông các bà cứ cười rả rích. Anh để cho Minh Hùng nói trước vì dù sao Minh Hùng cũng đã thấy được mặt bằng để mở bar, ít nhiều thuận tiện hơn anh.
- Vâng cảm ơn bố cảm ơn bạn. Thưa bố mẹ các cô chú và cả Lâm, con thì cũng không có kinh nghiệm gì, cho nên con sẽ chỉ mở bar như bình thường, vũ trường nhảy nhót ăn chơi thôi ạ.
- Sao bạn tự ti thế hở? Mình phải xông xáo tìm tòi lên chứ lại. Chỗ mặt bằng đó diện tích bao nhiêu bố?
- 2000m2 và 3 tầng con.
Trọng Lâm gật đầu rồi anh im lặng suy nghĩ. Trong lúc chờ đợi thì Lâm có nói Hùng gửi ảnh chụp của mặt bằng đó cho anh xem.
- Ok bạn tôi gửi đây.
- Mọi người cứ bàn tiếp về các tiện ích khác đi ạ. Nhất là về khách sạn 48 tầng của chúng ta.
Khách sạn 48 tầng Boulevard của tất cả các ông bà ngồi đây, 1 tầng chỉ vỏn vẹn 4 phòng thôi nhưng đều là phòng hạng sang, thiết kế châu Âu cho nên từ sảnh lễ tân cho tới phòng ngủ, nội thất đều là nhập khẩu.
- Tiện ích ở bên trong khách sạn đó thì sao ạ?
Bà Bình nói rằng bà sẽ cho mở spa chăm sóc da ở đó, tắm trắng.
- Mẹ bỏ spa tắm trắng của mẹ đi, nó quá xưa cũ rồi.
- Con có ý tưởng gì?
- Mẹ dành riêng cho con 1 tầng, tầng 47 48 thì càng tốt. Thiết kế cho con 2 hồ khoáng, đảm bảo nước khoáng ở 2 cái hồ đó luôn nóng. Thêm xông hơi nữa.
Anh nhớ lại lúc cùng đoàn doanh nhân đi tắm khoáng Quang Hanh, tắm xong ai nấy cũng bảo là rất thoải mái, mùa đông mà ngày nào cũng như thế này thì thật là thích thú, đỡ mệt mỏi hẳn. Ông Sang, người đi Nhật Bản như đi chợ, rất thích ý tưởng này của Lâm.
- Ý chủ tịch Lâm nói là kiểu tắm Onsen của Nhật Bản à?
- Tắm Onsen bây giờ lại đơn giản quá rồi chú. Ý cháu muốn nói ở đây, là trong hồ khoáng đó, mình thả vào đó những dưỡng chất làm đẹp da này, hay là cánh hoa khô nào đó cùng sữa tươi. Các bà có thể xông hơi thư giãn tám chuyện, các ông có thể lấy nơi đó ngâm mình cho đỡ căng thẳng.
Ý tưởng này các bà cũng rất là thích, bởi làm việc căng thẳng xong các bả cũng muốn ngâm mình lắm nhưng khổ nỗi chẳng có thời gian cơ. Ý tưởng hồ hoáng được 100% thành viên chấp thuận.
- Nếu vậy thì mọi người để 1 quầy đồ ăn nhẹ ở đó, nhớ là đừng bán rượu bia. Xuất vé tắm theo tháng hoặc theo quý. Bạn có ý tưởng gì ở nơi đó không Hùng?
- Tôi định mở phòng gym ở đó, và pilates dành cho phái đẹp.
- Hay đấy bạn. Bổ sung thêm hồ bơi cùng tầng nhé bạn.
- Tất nhiên rồi hehe. Bạn có ý tưởng gì cho bar chưa?
Ý tưởng của anh Lâm là pool bar, tuy là ở Sài Gòn và Hà Nội cũng có khá nhiều pool bar rồi, to nhỏ lớn bé có cả.
- Thế này nhé. Có 3 tầng đúng không? 2000m2. Cũng khá rộng. Tầng 1 tầng 2, mình vẫn làm vũ trường như bình thường. Nhưng tầng 3, mình làm 1 bể bơi rộng theo hình vòng tròn, nó có tiêu chí mát mẻ mà chú Sang đưa lúc đầu đấy.
- Tôi hiểu ý bạn rồi.
- Ok. DJ và dàn nhạc tôi sẽ sắp xếp. Còn bạn chuẩn bị khâu thức uống đồ ăn và nhân viên phục vụ. Lấy đám vệ sĩ của bạn làm bảo kê cho quán đi, đẹp zai mà khách nữ nó mê. Haha.
Anh Lâm chuyển 50 tỷ vào tài khoản chung của nhóm dự án Black Pearl, tài khoản này do bà Loan mẹ cô cầm. Anh Lâm nói rằng 50 tỷ này là để dành cho việc thiết kế thi công hồ bơi, đồ ăn thức uống, phải làm sao cho thật hoành tráng vào.
- Bạn đặt tên bar là gì Lâm?
- Bạn đặt tên gì?
- Tôi định đặt là Ngọc Trai Đen.
- Ok tên đó hay đấy bạn. Nói với bên thi công biển quảng cáo là làm sao cho thật hài hoà, ngọc trai đen thì tất nhiên là phải có ngọc trai rồi, thiết kế menu với tờ rơi pr làm sao cho phù hợp nhé.
- Ok bạn.
Bệnh viện tư nhân có vốn đầu tư nước ngoài sẽ do ngài Smith cùng các bạn của ngài đảm nhiệm. Siêu thị trong khu đô thị này, vì diện tích khá rộng cho nên là sẽ phải mở từ 2 cho tới 3 siêu thị. Anh Lâm nghe xong gật gật đầu, và nói rằng chỉ cần 2 thôi là đủ, ít nhưng phải to và chất lượng.
- Mẹ Loan ơi.
- Ừ con.
- Mẹ thiết kế cho con vài cây atm ở đó nhé. Và 1 ngân hàng ngay trong khu đó luôn. Nhà hàng và quán cafe, mọi người cho ý kiến đi ạ.
Nhà hàng thì cũng như bình thường thôi, hải sản gà qué các thứ.
- Mọi người cho con 1 mặt bằng nho nhỏ 1 2 tầng cũng được, bán cơm buffet tự khách phục vụ. Đồng giá 25 30 35k 1 suất chẳng hạn.
- Khu đô thị sang trọng mà con.
- Cháu biết ạ cô Nhàn. Nhưng người ta ăn sang trọng mãi cũng chán. Các cô chú ngồi đây, có thể 1 tháng 30 ngày đều ăn đồ Âu không ạ? Ví dụ như 1 gia đình nọ sinh sống ở khách sạn hay mua 1 căn shophouse, có 4 người đi, bố mẹ đi làm hết để 2 đứa con ở nhà với 100k, để ăn trưa và ăn tối trong 1 ngày. Cơm bình dân buffet là lựa chọn tối ưu. Mọi người cứ mở đi ạ.
Ông Kiên hỏi có nên mở 1 trường học tư nhân ở đó không? Trường tư nhân thì sao mà đọ nổi với Vinschool hay các trường quốc tế khác đây. Đó là ý kiến của ngài Smith. Chưa kể việc mở trường học sẽ rất phức tạp. Thích mở trường chứ gì.
- Dạ con thưa ngài, đúng là mở trường học tư nhân sẽ rất phức tạp. Nhưng mình cho mở các lớp dạy tiếng cho trẻ nhỏ hay các lớp năng khiếu thì sao ạ? 1 cơ sở dạy nấu ăn cho trẻ. Nơi đó con trẻ có thể được dạy các món bánh đơn giản, pha 1 cốc trà sữa. Còn bố mẹ không phải trông con, chỉ ngồi uống cafe các thứ hoặc đi làm.
- Nhưng mặt bằng, chúng ta đâu có xây tràn lan đâu cậu Lâm?
- Vấn đề đó thì lại quá đơn giản đi ạ. Mình tận dụng những cơ sở mình có sẵn, ví dụ như lớp dạy trẻ con bơi lội chẳng hạn thì mình có thể trưng dụng bể bơi của khách sạn hoặc pool bar. Những lớp như vẽ hay dạy tiếng thì có thể tận dụng phòng hội thảo của khách sạn chẳng hạn, kiểu vậy.
Ông Kiên phải công nhận cách ứng xử nhạy bén này của anh Lâm đấy. Hầu như không có gì khó khăn với anh cả.
Ở bên Nevada đã là 11h đêm rồi. Anh Lâm xin phép đi ngủ trước, ngày mai anh bay về Los Angeles rồi. Anh thoát khỏi cuộc gọi video và đắp chăn đi ngủ. Các ông bà còn lại bắt đầu bàn chuyện lại từ đầu. Dựa theo ý tưởng làm hồ khoáng của anh Lâm thì bố già Phong cùng các bạn của ông thống nhất cho lắp bồn tắm nóng và lắp máy nóng lạnh gián tiếp Panasonic. Bà Thoa cũng gọi cho đội thi công hồ bơi bên Sài Gòn. Minh Hùng thì đang nói chuyện với đàn em của mình ở biệt thự, rằng tất cả có mặt ở Sài Gòn đi, phụ giúp mọi người công việc xâu dựng bar bên Sài Gòn đây. Mỗi người 1 công 1 việc không ai đùn đẩy.
Xong việc của sáng nay ở đây rồi, bà Loan cùng thư ký của mình về khách sạn trước để nghỉ ngơi, chuyến bay sớm nay làm cho bà khá mệt mỏi. Cũng chưa thể nào về được vì ở đây chiều tối nay còn tiếp đón chủ tịch thành phố Sài Gòn nữa. Mệt, mệt không tả nổi.
Đang đi taxi về khách sạn thì thư ký của bà nhận được tin nhắn của trợ lý của ông Kiên:
- Dạ thưa giám đốc. Ông Kiên mời giám đốc cùng ngài Smith đi ăn trưa ạ.
- Huỷ đi huỷ đi. Hẹn anh ấy vào tối nay. Cô mệt lắm rồi.
Ở Hà Nội, bà Bình nay đi Sài Gòn cho nên bà Mary tới cùng với Trung nấu đồ ăn chiều cho cô, cô vì đi học đội tuyển nên chỉ có chị Nhã ở nhà. Nhưng tới nói thì có cả Ninh và Hùng ở đó nữa mới đểu. Trung cầm đồ vào cho mẹ mình với 1 thái độ hết sức trịch thượng với 2 anh vệ sĩ.
- Ôi cô Mary. Cô Loan mua cả đống đồ ăn đây rồi. Cô sao phải vất vả thế ạ?
- Cô lại không biết nên cô mua thêm chút ít.
Bà Mary bắt tay vào nấu trước nồi chè hạt sen long nhãn. Còn Trung cậu ta bóc nấy gói thuốc bắc cho vào nồi, đổ nước vào để mẹ mình nấu móng giò hầm thuốc bắc bồi bổ cho cô.
- Thế này thì con bé hét ầm ĩ lên cho mà xem. Cô Mary biết không, con bé Linh nó phải đem cho bớt gà ngải cứu đó cô ạ. Cô Loan cứ bắt ép con bé ăn hết, trong khi nấu đầy 1 nồi cô ạ.
- Nhưng biết sao bây giờ Nhã. Con bé nó gầy quá.
- Dạ vâng cô. Nhiều lúc cháu xót lắm cô ạ. Ai đời, có hôm học tới 2 3h sáng ấy cô ạ. Khổ thân.
Nấu xong cơm chiều thì cũng vừa vặn cô về nhà. Chào mẹ Mary, chị với các anh xong cô ngồi ở sofa nghỉ ngơi 1 chút. Trung bê bát chè xen long nhãn ra cho cô, nâng người cô dậy lay nhẹ cô dậy để đút cho cô bát chè.
- Công chúa à. Chè mẹ nấu đó còn nóng lắm này. Ăn 1 chút nha? Há miệng tôi đút cho. Aa.
- Chút nữa em ăn. Em nghỉ 1 chút đã.
Cô nằm vật ra sofa ngủ nhưng Trung muốn cho cô thoải mái hơn nên bế cô lên trên phòng, mặc cho cô nói không có cần thiết phải bế lên phòng đâu.
- Tôi muốn em nghỉ ngơi đàng hoàng. Ngủ 1 giấc rồi dạy ăn chân giò hầm thuốc bắc. Mẹ nấu món đó rất ngon đấy hihi.
Đặt cô xuống giường xong đưa tay cởi áo sơ mi của cô ra làm cô hãi quá. Cô nhanh chóng bắt lấy tay Trung rồi sợ sệt nói:
- Ơ Trung! Anh anh làm gì vậy?
- Tôi thay đồ cho em.
- Em... em chút nữa sẽ thay ạ.
Trung hôm nay nhẹ nhàng tình cảm, đặt 1 nụ hôn phớt nhẹ lên trán cô, 1 nụ hôn nữa lên 2 bên khoé mắt đang mệt mỏi nặng nề kia. Hôn xong ôm chầm lấy cô vuốt ve cô 1 chút rồi tự nhiên Trung đánh mạnh vào gáy cô 1 cái. Ơ đang yên đang lành... Đặt cô nằm lại giường, Trung ra tủ lấy quần áo thay cho cô, chỉ có cách này Trung mới có thể gần gũi ôm hôn cô, 1 cách trọn vẹn.
Bế cô vào trong nhà vệ sinh, đóng cửa lại xả nước ấm vào bồn, thả vào đó 1 chút sữa tắm tạo bọt, cởi từng cái áo cái quần, cơ thể trắng nõn mịn màng hiện ra trước mặt Trung. Trung cũng không chịu được mà lột tuốt tuột quần áo của mình treo lên móc treo quần áo trong nhà vệ sinh của cô rồi cùng cô vào bồn tắm. Đưa tay bóp bóp nhẹ nhàng khuôn ngực mềm mại căng tròn, Trung nâng người cô cao hơn 1 chút rồi bắt đầu công việc **** *** của mình.
5’ sau Trung đổi bên, 1 bên bú mút 1 bên xoa nắn, cô có dấu hiệu hồi tỉnh rồi liền sững sờ tột độ. Tình huống gì đây? Tại sao?
- ÁAAA Đức Trung! Trung!
- Em sướng không công chúa?
- Anh đi ra ngoài cho em. Mau lên!
- Coi kìa. Chúng ta đã là của nhau rồi mà em quên sao Thục Linh?
Cô tỉnh rồi thì hôn thôi, cô đẩy Trung 1 cái rõ mạnh khiến lưng cậu ta đập vào thành bồn tắm, khá đau đấy. Cô ngó nghiêng thấy có khăn tắm ngay trên đầu mình cô liền lấy che chắn thân trên của mình.
- Chúng ta đã làm chuyện đó. Em còn ngại ngùng cái gì nữa Thục Linh? Em muốn giày vò tôi tới lúc nào đây?
- Em đâu có giày vò anh. Anh thôi tự biên tự diễn được không?
- Tôi muốn tắm cùng em, bộ là sai hay sao?
- Không sai. Nhưng mà em muốn tắm 1 mình anh hiểu không? Đi ra ngoài khẩn trương!
Trung nói rằng mình sẽ không tốt bụng với cô nữa, đưa tay kéo cô sát lại vào phía mình rồi đặt lên môi cô 1 nụ hôn mạnh mẽ. 2 khuôn ngực ép vào người Trung, mềm mại quá, sướng quá đi thôi. Nếu như cô mà có thai, Trung sẽ xoa bóp cho 2 đứa nó tới khi cô tiết ra sữa, để cậu ta ngày nào cũng được bú.
Trung nhân từ chán khi hôn được hơn 5’ là bỏ cô ra cho cô thở 1 chút, tội quá chừng.
- Tới nhà tôi ở đi Thục Linh.
- Nhà em ở đây mà. Bố mẹ em, em không thể bỏ họ được.
- Nếu em không tới đó, tôi sẽ tới đây ở cùng em.
Liệu mama boy Bùi Đức Trung này có cãi lại được mẹ của mình để tới đây chung phòng với cô không nhỉ? Có cãi lại được hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết 1 chuyện đấy, đó là bà Mary đang lở trong phòng cô, không thấy 2 đứa nhot đâu bà liền đứng chống nạnh ở gàn cửa phòng nhà vệ sinh. Trung nói xong câu cuối đó liền đừng dậy tắm qua loa 1 chút, mặc lại đồ rồi mở cửa đi ra ngoài.
- M... m mẹ.
- Con giỏi nhỉ? Con bé đã học hành vất vả rồi con còn làm phiền con bé
- Con chỉ giúp em ấy thôi mà. Cả...cả con muốn tắm tắm chung với em ấy.
- Cút xuống dưới nhà, mau lên!
- Bố à. Liệu em ấy có chấp nhận đeo nó không ạ?
- Cái này thì xem ở con. Còn 3 4 ngày nữa thôi con à. Mà làm sao lại say khướt khượt đi không vững thế hả con?
- Con buồn lắm bố ạ. Sau cái đêm đó, em ấy càng ngày càng lạnh nhạt với con. Đã vậy còn tới quán cafe L2 đó nữa trong khi trước đây em ấy không tới.
- Con à bố bảo này. Con đừng trẻ con như vậy. Con phải cho con bé thấy, là con bé yêu 1 người con trai mạnh mẽ và đã trưởng thành, chứ không phải 1 cậu bé lớn xác. Bố nói vậy con hiểu chứ?
Trung cất cặp nhẫn vào trong hộp, cầm cặp lồng súp gà mà bà Mary đã nấu từ sáng, còn ấm nóng nguyên nhé lò dò đi lên lớp. “Người con trai mạnh mẽ và trưởng thành, chứ không phải 1 cậu bé lớn xác? Mạnh mẽ ư? Trưởng thành?” Vừa đi vừa suy nghĩ, Trung không để ý đường đi cho nên là va vào 1 người nào đấy, may mà cặp lồng súo gà không bị đổ ra ngoài.
- Này thằng kia, mắt....
- Xin lỗi chị.
- Ơ. Anh là cái anh hôm nọ ở cửa hàng L2 Luxury?
Bạch Yến cũng chuyển tới đây học luôn nhưng khác lớp với mấy người bạn bởi học hành chưa giỏi giang lại ăn chơi đua đòi, bị xếp ở lớp 11A8, lớp này là lớp bét nhất khối 11 nhưng được cái ai cũng ngoan.
- Chị là?
- Em là con bé hôm đó ăn bánh ngập mồm, bị mẹ chửi là hay hốc. Anh cũng học trường này à?
- Vâng. Tôi học lớp 11A4.
- 11A4. Vậy cậu học cùng lớp bới Ngọc Sơn, thiếu gia của Khải Sơn à?
Trung gật đầu rồi nhanh chóng đi vào lớp, cô vẫn chưa tới nhưng đồ ăn mà Hiếu đưa đã để trên bàn rồi. Là cốc cafe sữa đá và 1 chiếc bánh bao gà phômai (bánh bao mà Hiếu thích ăn nhất). Yến đứng ngó ở cửa lớp rồi cảm thán:
- Ôi cực phẩm đẹp trai.
Cảm thán xong chạy về lớp mình soi gương điểm phấn rồi ngắm chiếc nhẫn Tiffany.
Quay trở lại với 2 cậu ấm, Hiếu cứ ngồi ỳ ở chỗ cô canh đồ ăn vì sợ Trung ăn mất của cô. 6h35’ rồi giờ này có phải tới rồi chứ.
- Tao bảo mày rồi cơ mà. Cầm đồ ăn xuống chỗ mày!
Hiếu im lặng tỏ vẻ khinh bỉ. Hiếu đã tìm hiểu kỹ càng về Trung qua 1 vài lần nhồi nhậu cùng, chỉ được cái dựa hơi bám đít mẹ thôi, chả làm ăn được gì đâu.
- Linh có ăn sáng rồi tao vẫn mua cho cô ấy được. Tao đã tự kiếm tiền được, không như mày chỉ bám đít mẹ. Đồ mamaboy.
- Công việc á haha. Công việc của mày là gì? Nói tao nghe thử xem?
- Ồ. Tao là lập trình viên làm bán thời gian ở công ty bố tao. Từ trước tết rồi cơ. Tiền tao kiếm được, tao có thể bao Linh ăn sáng và cafe từ giờ tới hết lớp 12.
7h kém 10 cô mới lò dò chạy lên sân trường nhưng không có vào lớp mà vào văn phòng đưa đề cho cô chữa. Bị cô gõ 1 cái vào đầu luôn.
- Dạ thưa cô. Em...
- Con bé này. Mày học bài thế này ngất ra đó thì làm sao hả? Rồi mẹ mày lại oán trách cô.
- Ơ dạ. Mẹ em làm sao dám oán trách cô ạ. Mẹ em còn phải gửi gắm em cho cô đó.
2 cô trò cùng nhau đi vào lớp vì hôm nay tiết đầu là 2 tiết Anh.
- Stand up please!
- Lớp ngồi xuống hết đi. Hiếu về chỗ em đi, sắp trống vào lớp rồi.
- Dạ vâng ạ cô. Linh à cafe của cậu.
- Ừm cảm ơn cậu.
Cô uống giấu uống giếm vì cờ đỏ đứng ngoài kia, 1 hơi hết già nữa cốc cafe đã tan đá. Học bài nghiêm túc hết 45’ đầu, vì tới tiết Anh là cô ngồi cuối mà cho nên Hiếu cầm bánh bao ở ngăn bàn cô xuống cuối cho cô ăn.
- Cảm ơn cậu nhé, vất vả quá.
- Không sao đâu.
Bạch Yến với son môi đỏ chót đi xuống dưới lớp 11A4, hiên ngang đi vào thấy cô chủ nhiệm cũng không thèm chào, đi tới bàn của Sơn đang ngồi vẽ vời rồi bù lu bù loa.
- Bạch Yến?
- Sơn à em năn nỉ anh đó. Đừng chia tay em mà.
- Tôi đã nói với em ngay từ đầu. Tôi không chịu được cái tính nết của em. Em đừng tưởng chuyển trường tới đây rồi là sẽ thay đổi tất cả.
Cả lớp bàng hoàng sững sờ luôn, bồ của Sơn cũng xinh đẹp, nhưng sao Sơn lại chia tay? Bạch Yến bù lu bù loa lên rồi quay ra cửa lớp đi về lớp 11A8. Vinh hỏi Sơn:
- Sao mày chia tay con Yến rồi à? Tao thấy nó cũng xinh mà, cũng tốt tính đấy chứ?
- Xinh, tốt tính. Mày nhắm yêu được cả con Liên lẫn con Bạch Yến thì hốt luôn đi. Nó cũng nhà giàu đấy, môn đăng hộ đối.
- Thôi thôi. Tao xin mày.
Ở Sài Gòn, dự án Black Pearl của ông Phong và các bạn cũng đã gần xong xuôi hết rồi, ngoại trừ đường sắt trên cao còn lâu mới cong, còn lại đang tới giai đoạn sơn. Đi vào hoàn thiện nữa thôi là có thể mở cửa đón khách được rồi. Hôm nay ngày 9/3, những thành viên chủ chốt như ông Kiên tổng giám đốc tập đoàn bất động sản TK, bà Loan giám đốc ngân hàng nhà nước, bà Thoa chủ tịch tập đoàn xây dựng Khải Sơn, gia đình Minh Hùng cùng những người khác ra thì ông Sang và Trọng Lâm họp online. Mọi người cùng nhau nâng ly lên uống 1 hơi hết sạch rồi ông Phong bắt đầu vào chủ đề chính của ngày hôm nay, đó là những tiện ích cần có ở khu đô thị Black Pearl.
Vì họp sáng ở Sài Gòn thì tức là ở chỗ anh Lâm đang là tối ngày 8/3. Anh vừa tiếp ông bộ trưởng bộ quốc phòng Mỹ cho nên vẫn còn đang mặc nguyên cây vest.
- Mời mọi người cho ý kiến ạ. Trước là về quán bar, vấn đề nhức nhối và đau đầu của tất cả chúng ta ngồi đây.
- Bố cứ làm như bố chưa từng mở bar, chưa từng mở vũ trường đấy.
Lâm mỉa mai chính bố đẻ mình khiến các ông các bà cứ cười rả rích. Anh để cho Minh Hùng nói trước vì dù sao Minh Hùng cũng đã thấy được mặt bằng để mở bar, ít nhiều thuận tiện hơn anh.
- Vâng cảm ơn bố cảm ơn bạn. Thưa bố mẹ các cô chú và cả Lâm, con thì cũng không có kinh nghiệm gì, cho nên con sẽ chỉ mở bar như bình thường, vũ trường nhảy nhót ăn chơi thôi ạ.
- Sao bạn tự ti thế hở? Mình phải xông xáo tìm tòi lên chứ lại. Chỗ mặt bằng đó diện tích bao nhiêu bố?
- 2000m2 và 3 tầng con.
Trọng Lâm gật đầu rồi anh im lặng suy nghĩ. Trong lúc chờ đợi thì Lâm có nói Hùng gửi ảnh chụp của mặt bằng đó cho anh xem.
- Ok bạn tôi gửi đây.
- Mọi người cứ bàn tiếp về các tiện ích khác đi ạ. Nhất là về khách sạn 48 tầng của chúng ta.
Khách sạn 48 tầng Boulevard của tất cả các ông bà ngồi đây, 1 tầng chỉ vỏn vẹn 4 phòng thôi nhưng đều là phòng hạng sang, thiết kế châu Âu cho nên từ sảnh lễ tân cho tới phòng ngủ, nội thất đều là nhập khẩu.
- Tiện ích ở bên trong khách sạn đó thì sao ạ?
Bà Bình nói rằng bà sẽ cho mở spa chăm sóc da ở đó, tắm trắng.
- Mẹ bỏ spa tắm trắng của mẹ đi, nó quá xưa cũ rồi.
- Con có ý tưởng gì?
- Mẹ dành riêng cho con 1 tầng, tầng 47 48 thì càng tốt. Thiết kế cho con 2 hồ khoáng, đảm bảo nước khoáng ở 2 cái hồ đó luôn nóng. Thêm xông hơi nữa.
Anh nhớ lại lúc cùng đoàn doanh nhân đi tắm khoáng Quang Hanh, tắm xong ai nấy cũng bảo là rất thoải mái, mùa đông mà ngày nào cũng như thế này thì thật là thích thú, đỡ mệt mỏi hẳn. Ông Sang, người đi Nhật Bản như đi chợ, rất thích ý tưởng này của Lâm.
- Ý chủ tịch Lâm nói là kiểu tắm Onsen của Nhật Bản à?
- Tắm Onsen bây giờ lại đơn giản quá rồi chú. Ý cháu muốn nói ở đây, là trong hồ khoáng đó, mình thả vào đó những dưỡng chất làm đẹp da này, hay là cánh hoa khô nào đó cùng sữa tươi. Các bà có thể xông hơi thư giãn tám chuyện, các ông có thể lấy nơi đó ngâm mình cho đỡ căng thẳng.
Ý tưởng này các bà cũng rất là thích, bởi làm việc căng thẳng xong các bả cũng muốn ngâm mình lắm nhưng khổ nỗi chẳng có thời gian cơ. Ý tưởng hồ hoáng được 100% thành viên chấp thuận.
- Nếu vậy thì mọi người để 1 quầy đồ ăn nhẹ ở đó, nhớ là đừng bán rượu bia. Xuất vé tắm theo tháng hoặc theo quý. Bạn có ý tưởng gì ở nơi đó không Hùng?
- Tôi định mở phòng gym ở đó, và pilates dành cho phái đẹp.
- Hay đấy bạn. Bổ sung thêm hồ bơi cùng tầng nhé bạn.
- Tất nhiên rồi hehe. Bạn có ý tưởng gì cho bar chưa?
Ý tưởng của anh Lâm là pool bar, tuy là ở Sài Gòn và Hà Nội cũng có khá nhiều pool bar rồi, to nhỏ lớn bé có cả.
- Thế này nhé. Có 3 tầng đúng không? 2000m2. Cũng khá rộng. Tầng 1 tầng 2, mình vẫn làm vũ trường như bình thường. Nhưng tầng 3, mình làm 1 bể bơi rộng theo hình vòng tròn, nó có tiêu chí mát mẻ mà chú Sang đưa lúc đầu đấy.
- Tôi hiểu ý bạn rồi.
- Ok. DJ và dàn nhạc tôi sẽ sắp xếp. Còn bạn chuẩn bị khâu thức uống đồ ăn và nhân viên phục vụ. Lấy đám vệ sĩ của bạn làm bảo kê cho quán đi, đẹp zai mà khách nữ nó mê. Haha.
Anh Lâm chuyển 50 tỷ vào tài khoản chung của nhóm dự án Black Pearl, tài khoản này do bà Loan mẹ cô cầm. Anh Lâm nói rằng 50 tỷ này là để dành cho việc thiết kế thi công hồ bơi, đồ ăn thức uống, phải làm sao cho thật hoành tráng vào.
- Bạn đặt tên bar là gì Lâm?
- Bạn đặt tên gì?
- Tôi định đặt là Ngọc Trai Đen.
- Ok tên đó hay đấy bạn. Nói với bên thi công biển quảng cáo là làm sao cho thật hài hoà, ngọc trai đen thì tất nhiên là phải có ngọc trai rồi, thiết kế menu với tờ rơi pr làm sao cho phù hợp nhé.
- Ok bạn.
Bệnh viện tư nhân có vốn đầu tư nước ngoài sẽ do ngài Smith cùng các bạn của ngài đảm nhiệm. Siêu thị trong khu đô thị này, vì diện tích khá rộng cho nên là sẽ phải mở từ 2 cho tới 3 siêu thị. Anh Lâm nghe xong gật gật đầu, và nói rằng chỉ cần 2 thôi là đủ, ít nhưng phải to và chất lượng.
- Mẹ Loan ơi.
- Ừ con.
- Mẹ thiết kế cho con vài cây atm ở đó nhé. Và 1 ngân hàng ngay trong khu đó luôn. Nhà hàng và quán cafe, mọi người cho ý kiến đi ạ.
Nhà hàng thì cũng như bình thường thôi, hải sản gà qué các thứ.
- Mọi người cho con 1 mặt bằng nho nhỏ 1 2 tầng cũng được, bán cơm buffet tự khách phục vụ. Đồng giá 25 30 35k 1 suất chẳng hạn.
- Khu đô thị sang trọng mà con.
- Cháu biết ạ cô Nhàn. Nhưng người ta ăn sang trọng mãi cũng chán. Các cô chú ngồi đây, có thể 1 tháng 30 ngày đều ăn đồ Âu không ạ? Ví dụ như 1 gia đình nọ sinh sống ở khách sạn hay mua 1 căn shophouse, có 4 người đi, bố mẹ đi làm hết để 2 đứa con ở nhà với 100k, để ăn trưa và ăn tối trong 1 ngày. Cơm bình dân buffet là lựa chọn tối ưu. Mọi người cứ mở đi ạ.
Ông Kiên hỏi có nên mở 1 trường học tư nhân ở đó không? Trường tư nhân thì sao mà đọ nổi với Vinschool hay các trường quốc tế khác đây. Đó là ý kiến của ngài Smith. Chưa kể việc mở trường học sẽ rất phức tạp. Thích mở trường chứ gì.
- Dạ con thưa ngài, đúng là mở trường học tư nhân sẽ rất phức tạp. Nhưng mình cho mở các lớp dạy tiếng cho trẻ nhỏ hay các lớp năng khiếu thì sao ạ? 1 cơ sở dạy nấu ăn cho trẻ. Nơi đó con trẻ có thể được dạy các món bánh đơn giản, pha 1 cốc trà sữa. Còn bố mẹ không phải trông con, chỉ ngồi uống cafe các thứ hoặc đi làm.
- Nhưng mặt bằng, chúng ta đâu có xây tràn lan đâu cậu Lâm?
- Vấn đề đó thì lại quá đơn giản đi ạ. Mình tận dụng những cơ sở mình có sẵn, ví dụ như lớp dạy trẻ con bơi lội chẳng hạn thì mình có thể trưng dụng bể bơi của khách sạn hoặc pool bar. Những lớp như vẽ hay dạy tiếng thì có thể tận dụng phòng hội thảo của khách sạn chẳng hạn, kiểu vậy.
Ông Kiên phải công nhận cách ứng xử nhạy bén này của anh Lâm đấy. Hầu như không có gì khó khăn với anh cả.
Ở bên Nevada đã là 11h đêm rồi. Anh Lâm xin phép đi ngủ trước, ngày mai anh bay về Los Angeles rồi. Anh thoát khỏi cuộc gọi video và đắp chăn đi ngủ. Các ông bà còn lại bắt đầu bàn chuyện lại từ đầu. Dựa theo ý tưởng làm hồ khoáng của anh Lâm thì bố già Phong cùng các bạn của ông thống nhất cho lắp bồn tắm nóng và lắp máy nóng lạnh gián tiếp Panasonic. Bà Thoa cũng gọi cho đội thi công hồ bơi bên Sài Gòn. Minh Hùng thì đang nói chuyện với đàn em của mình ở biệt thự, rằng tất cả có mặt ở Sài Gòn đi, phụ giúp mọi người công việc xâu dựng bar bên Sài Gòn đây. Mỗi người 1 công 1 việc không ai đùn đẩy.
Xong việc của sáng nay ở đây rồi, bà Loan cùng thư ký của mình về khách sạn trước để nghỉ ngơi, chuyến bay sớm nay làm cho bà khá mệt mỏi. Cũng chưa thể nào về được vì ở đây chiều tối nay còn tiếp đón chủ tịch thành phố Sài Gòn nữa. Mệt, mệt không tả nổi.
Đang đi taxi về khách sạn thì thư ký của bà nhận được tin nhắn của trợ lý của ông Kiên:
- Dạ thưa giám đốc. Ông Kiên mời giám đốc cùng ngài Smith đi ăn trưa ạ.
- Huỷ đi huỷ đi. Hẹn anh ấy vào tối nay. Cô mệt lắm rồi.
Ở Hà Nội, bà Bình nay đi Sài Gòn cho nên bà Mary tới cùng với Trung nấu đồ ăn chiều cho cô, cô vì đi học đội tuyển nên chỉ có chị Nhã ở nhà. Nhưng tới nói thì có cả Ninh và Hùng ở đó nữa mới đểu. Trung cầm đồ vào cho mẹ mình với 1 thái độ hết sức trịch thượng với 2 anh vệ sĩ.
- Ôi cô Mary. Cô Loan mua cả đống đồ ăn đây rồi. Cô sao phải vất vả thế ạ?
- Cô lại không biết nên cô mua thêm chút ít.
Bà Mary bắt tay vào nấu trước nồi chè hạt sen long nhãn. Còn Trung cậu ta bóc nấy gói thuốc bắc cho vào nồi, đổ nước vào để mẹ mình nấu móng giò hầm thuốc bắc bồi bổ cho cô.
- Thế này thì con bé hét ầm ĩ lên cho mà xem. Cô Mary biết không, con bé Linh nó phải đem cho bớt gà ngải cứu đó cô ạ. Cô Loan cứ bắt ép con bé ăn hết, trong khi nấu đầy 1 nồi cô ạ.
- Nhưng biết sao bây giờ Nhã. Con bé nó gầy quá.
- Dạ vâng cô. Nhiều lúc cháu xót lắm cô ạ. Ai đời, có hôm học tới 2 3h sáng ấy cô ạ. Khổ thân.
Nấu xong cơm chiều thì cũng vừa vặn cô về nhà. Chào mẹ Mary, chị với các anh xong cô ngồi ở sofa nghỉ ngơi 1 chút. Trung bê bát chè xen long nhãn ra cho cô, nâng người cô dậy lay nhẹ cô dậy để đút cho cô bát chè.
- Công chúa à. Chè mẹ nấu đó còn nóng lắm này. Ăn 1 chút nha? Há miệng tôi đút cho. Aa.
- Chút nữa em ăn. Em nghỉ 1 chút đã.
Cô nằm vật ra sofa ngủ nhưng Trung muốn cho cô thoải mái hơn nên bế cô lên trên phòng, mặc cho cô nói không có cần thiết phải bế lên phòng đâu.
- Tôi muốn em nghỉ ngơi đàng hoàng. Ngủ 1 giấc rồi dạy ăn chân giò hầm thuốc bắc. Mẹ nấu món đó rất ngon đấy hihi.
Đặt cô xuống giường xong đưa tay cởi áo sơ mi của cô ra làm cô hãi quá. Cô nhanh chóng bắt lấy tay Trung rồi sợ sệt nói:
- Ơ Trung! Anh anh làm gì vậy?
- Tôi thay đồ cho em.
- Em... em chút nữa sẽ thay ạ.
Trung hôm nay nhẹ nhàng tình cảm, đặt 1 nụ hôn phớt nhẹ lên trán cô, 1 nụ hôn nữa lên 2 bên khoé mắt đang mệt mỏi nặng nề kia. Hôn xong ôm chầm lấy cô vuốt ve cô 1 chút rồi tự nhiên Trung đánh mạnh vào gáy cô 1 cái. Ơ đang yên đang lành... Đặt cô nằm lại giường, Trung ra tủ lấy quần áo thay cho cô, chỉ có cách này Trung mới có thể gần gũi ôm hôn cô, 1 cách trọn vẹn.
Bế cô vào trong nhà vệ sinh, đóng cửa lại xả nước ấm vào bồn, thả vào đó 1 chút sữa tắm tạo bọt, cởi từng cái áo cái quần, cơ thể trắng nõn mịn màng hiện ra trước mặt Trung. Trung cũng không chịu được mà lột tuốt tuột quần áo của mình treo lên móc treo quần áo trong nhà vệ sinh của cô rồi cùng cô vào bồn tắm. Đưa tay bóp bóp nhẹ nhàng khuôn ngực mềm mại căng tròn, Trung nâng người cô cao hơn 1 chút rồi bắt đầu công việc **** *** của mình.
5’ sau Trung đổi bên, 1 bên bú mút 1 bên xoa nắn, cô có dấu hiệu hồi tỉnh rồi liền sững sờ tột độ. Tình huống gì đây? Tại sao?
- ÁAAA Đức Trung! Trung!
- Em sướng không công chúa?
- Anh đi ra ngoài cho em. Mau lên!
- Coi kìa. Chúng ta đã là của nhau rồi mà em quên sao Thục Linh?
Cô tỉnh rồi thì hôn thôi, cô đẩy Trung 1 cái rõ mạnh khiến lưng cậu ta đập vào thành bồn tắm, khá đau đấy. Cô ngó nghiêng thấy có khăn tắm ngay trên đầu mình cô liền lấy che chắn thân trên của mình.
- Chúng ta đã làm chuyện đó. Em còn ngại ngùng cái gì nữa Thục Linh? Em muốn giày vò tôi tới lúc nào đây?
- Em đâu có giày vò anh. Anh thôi tự biên tự diễn được không?
- Tôi muốn tắm cùng em, bộ là sai hay sao?
- Không sai. Nhưng mà em muốn tắm 1 mình anh hiểu không? Đi ra ngoài khẩn trương!
Trung nói rằng mình sẽ không tốt bụng với cô nữa, đưa tay kéo cô sát lại vào phía mình rồi đặt lên môi cô 1 nụ hôn mạnh mẽ. 2 khuôn ngực ép vào người Trung, mềm mại quá, sướng quá đi thôi. Nếu như cô mà có thai, Trung sẽ xoa bóp cho 2 đứa nó tới khi cô tiết ra sữa, để cậu ta ngày nào cũng được bú.
Trung nhân từ chán khi hôn được hơn 5’ là bỏ cô ra cho cô thở 1 chút, tội quá chừng.
- Tới nhà tôi ở đi Thục Linh.
- Nhà em ở đây mà. Bố mẹ em, em không thể bỏ họ được.
- Nếu em không tới đó, tôi sẽ tới đây ở cùng em.
Liệu mama boy Bùi Đức Trung này có cãi lại được mẹ của mình để tới đây chung phòng với cô không nhỉ? Có cãi lại được hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết 1 chuyện đấy, đó là bà Mary đang lở trong phòng cô, không thấy 2 đứa nhot đâu bà liền đứng chống nạnh ở gàn cửa phòng nhà vệ sinh. Trung nói xong câu cuối đó liền đừng dậy tắm qua loa 1 chút, mặc lại đồ rồi mở cửa đi ra ngoài.
- M... m mẹ.
- Con giỏi nhỉ? Con bé đã học hành vất vả rồi con còn làm phiền con bé
- Con chỉ giúp em ấy thôi mà. Cả...cả con muốn tắm tắm chung với em ấy.
- Cút xuống dưới nhà, mau lên!