Chương : 3
Chủ nhật, ngày 25 tháng 6 năm 2019, trời trong.
Hôm nay là chủ nhật.
Chủ nhật là một ngày đẹp trời, bởi vì cứ đến sáng chủ nhật là tôi sẽ được nhìn thấy vợ tôi ngay khi vừa mới tỉnh dậy.
Vợ tôi theo đạo Thiên Chúa, cứ tới chủ nhật là em ấy sẽ đi đến nhà thờ ở ngay gần đây để làm lễ Misa (*). Cho nên vào mỗi buổi tối trước ngày hôm đó, em ấy thường sẽ về nhà từ rất sớm, sau đó đi thay quần áo, luyện các bài tập kỹ năng cơ bản, tắm rửa, và cuối cùng là ngồi vào bàn ăn chờ tôi sắp cơm.
Chỉ có người làm chủ gia đình mới có quyền được nấu ăn mà thôi. Đây là điều mẹ đã dạy cho tôi. Cho nên, người làm chủ gia đình như tôi cảm thấy rất hài lòng đối với chuyện nấu ăn này.
Thế nhưng tôi lại không thấy hài lòng lắm đối với các món ăn mà tôi làm ra.
Ví dụ như hôm nay, rõ ràng là tôi muốn làm nem rán, thế mà không hiểu sao nem rán lại biến thành món lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu.
Tôi: ???
Vợ tôi đi vào lấy bát, hỏi hôm nay tôi làm món gì.
Tôi bảo là lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu.
Vợ tôi hỏi thế đã xào chín chưa?
Tôi nói chín rồi.
Vậy là được rồi. Nói xong thì em ấy cầm lấy bát rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Tôi lặng lẽ chỉnh lửa lên mức cao nhất, chỉ lo không cẩn thận lại xào không chín đồ ăn thì chết.
“Leng keng” đảo qua đảo lại một lúc lâu, rốt cuộc cũng “thành công” xào cháy cả đồ ăn.
Tôi bình tĩnh nhìn vào cái đống đen ngòm ở trong nồi, vung tay một cái đổ toàn bộ vào trong thùng rác, tiếp đó lấy đồ ăn đóng gói mới mua ở quán ăn hôm nọ từ trong tủ lạnh ra rồi cho vào lò vi sóng.
Thế là bữa tối nay có món cải làn xào tôm, cải luộc, canh củ cải nấu với đầu cá (**) và cơm trắng của nhà hàng Nhã Thúy Hiên.
Vợ tôi ăn không được nhiều lắm, nhưng trông em ấy ăn rất ngon miệng.
Tôi chỉ nhìn thôi mà cũng đã thấy rất thỏa mãn lắm rồi.
Kỳ thật tôi muốn hỏi em ấy rằng, em có còn nhớ đến cái món lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu kia không? Đó mới là món mà anh muốn làm.
Nhưng rồi cuối cùng tôi vẫn không hỏi.
Yêu vợ của anh.
—
Chú thích
(*) Thánh lễ Misa hay Thánh Lễ Tạ Ơn Thiên Chúa là một nghi thức Tạ Ơn Thiên Chúa của những người theo đạo Thiên Chúa giáo.
(**) Nguyên văn đoạn này là: “ 翡翠虾仁 , 白灼菜心 , 鱼头萝卜汤 ”, tên hán việt cũng rất chi là soang-chảnh, “phỉ thúy hà nhân, bạch chước thái tâm, ngư đầu la bốc thang”.
Hôm nay là chủ nhật.
Chủ nhật là một ngày đẹp trời, bởi vì cứ đến sáng chủ nhật là tôi sẽ được nhìn thấy vợ tôi ngay khi vừa mới tỉnh dậy.
Vợ tôi theo đạo Thiên Chúa, cứ tới chủ nhật là em ấy sẽ đi đến nhà thờ ở ngay gần đây để làm lễ Misa (*). Cho nên vào mỗi buổi tối trước ngày hôm đó, em ấy thường sẽ về nhà từ rất sớm, sau đó đi thay quần áo, luyện các bài tập kỹ năng cơ bản, tắm rửa, và cuối cùng là ngồi vào bàn ăn chờ tôi sắp cơm.
Chỉ có người làm chủ gia đình mới có quyền được nấu ăn mà thôi. Đây là điều mẹ đã dạy cho tôi. Cho nên, người làm chủ gia đình như tôi cảm thấy rất hài lòng đối với chuyện nấu ăn này.
Thế nhưng tôi lại không thấy hài lòng lắm đối với các món ăn mà tôi làm ra.
Ví dụ như hôm nay, rõ ràng là tôi muốn làm nem rán, thế mà không hiểu sao nem rán lại biến thành món lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu.
Tôi: ???
Vợ tôi đi vào lấy bát, hỏi hôm nay tôi làm món gì.
Tôi bảo là lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu.
Vợ tôi hỏi thế đã xào chín chưa?
Tôi nói chín rồi.
Vậy là được rồi. Nói xong thì em ấy cầm lấy bát rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Tôi lặng lẽ chỉnh lửa lên mức cao nhất, chỉ lo không cẩn thận lại xào không chín đồ ăn thì chết.
“Leng keng” đảo qua đảo lại một lúc lâu, rốt cuộc cũng “thành công” xào cháy cả đồ ăn.
Tôi bình tĩnh nhìn vào cái đống đen ngòm ở trong nồi, vung tay một cái đổ toàn bộ vào trong thùng rác, tiếp đó lấy đồ ăn đóng gói mới mua ở quán ăn hôm nọ từ trong tủ lạnh ra rồi cho vào lò vi sóng.
Thế là bữa tối nay có món cải làn xào tôm, cải luộc, canh củ cải nấu với đầu cá (**) và cơm trắng của nhà hàng Nhã Thúy Hiên.
Vợ tôi ăn không được nhiều lắm, nhưng trông em ấy ăn rất ngon miệng.
Tôi chỉ nhìn thôi mà cũng đã thấy rất thỏa mãn lắm rồi.
Kỳ thật tôi muốn hỏi em ấy rằng, em có còn nhớ đến cái món lá hẹ xào nấm với tôm nõn và thịt cắt hạt lựu kia không? Đó mới là món mà anh muốn làm.
Nhưng rồi cuối cùng tôi vẫn không hỏi.
Yêu vợ của anh.
—
Chú thích
(*) Thánh lễ Misa hay Thánh Lễ Tạ Ơn Thiên Chúa là một nghi thức Tạ Ơn Thiên Chúa của những người theo đạo Thiên Chúa giáo.
(**) Nguyên văn đoạn này là: “ 翡翠虾仁 , 白灼菜心 , 鱼头萝卜汤 ”, tên hán việt cũng rất chi là soang-chảnh, “phỉ thúy hà nhân, bạch chước thái tâm, ngư đầu la bốc thang”.