Chương 3:
Tô Hồng rốt cuộc buông tay, từ trên cao nhìn xuống mà nhìn cô, ánh mắt ác độc giống như muốn ở trên người cô xẻo ra cái lỗ thủng, “Tiện nhân, chính là mày lạt mềm buộc chặt, thông đồng Chấn Huy 30 năm, làm anh ấy ưu tư thành bệnh. Anh ấy muốn tới thăm hỏi, vì cái gì mày không gặp anh ấy, vì cái gì?”Tô Miên cười khổ, muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do, cô không gặp anh cũng thành không đúng.Tô Hồng lại giơ tay bóp chặt cổ Tô Miên, hung hăng mà ấn ở trên tường, “Có biết hay không, đàn ông chính là tiện, không chiếm được chính là tốt, mày càng không gặp anh ấy, anh ấy liền càng nhớ thương mày.”“Không rõ cô đang nói cái gì, anh ấy là chồng cô, vì cái gì sẽ nhớ thương tôi?”Lời còn chưa dứt, Tô Hồng trở tay bang một cái tát ở trên má trái Tô Miên.Tô Miên khóe miệng lập tức liền chảy máu, gương mặt cũng sưng lên.Tô Miên run rẩy duỗi tay lau vết máu ở khóe miệng.“Hai người chúng mày coi tao là đứa ngốc chắc! Năm đó chúng mày đã sớm lén lút qua lại, nếu không phải tao cùng mẹ tao kịp thời ngăn cản, chỉ sợ gả cho anh ấy chính là Tô Miên mày đi?”“Cô có ý tứ gì?”Tô Miên khiếp sợ, năm đó cô cùng Ngụy Chấn Huy kết giao chỉ có thầy Cao cùng Sư trưởng biết, ngay cả đội trưởng đội vệ sinh cũng không biết.“Ha ha ha, hiện tại nói nói cho mày cũng không sao.” Tô Hồng cười đắc ý, “Tô Miên, biết vì cái gì tao hận mày như vậy sao?”“Cô hận tôi?” Tô Miên không biết cô địa phương nào đắc tội Tô Hồng.“Đúng, từ lúc cô nhập ngũ ngày đó tao liền hận mày! Hận mày mọi thứ đều hơn tao! Hận mày đoạt đi danh hiệu quân hoa của tao, hận thầy Cao nhận mày làm học trò, hận mày đoạt đi người đàn ông tao yêu thương.Tao từ khi nhập ngũ liền thích Ngụy Chấn Huy, nhưng anh ấy cũng chưa nhìn tao liếc mắt một cái!Dựa vào cái gì?Mày rõ ràng cũng là tân binh vừa nhập ngũ, anh ấy liền coi trọng mày?Có phải bởi vì gương mặt này hay không, hả?”Tô Hồng nói xong lại nâng cằm Tô Miên lên, ác độc ở trên mặt cô tìm tòi một vòng, rốt cuộc vừa lòng mà cười, “Mày hiện giờ bộ dáng này, anh ấy phỏng chừng nhìn cũng không nhận ra được đi.”Tô Miên bây giờ, hàng năm không thấy mặt trời, hơn nữa trúng độc mãn tính, sắc mặt xám trắng, nhìn qua giống hơn lão thái thái 60 tuổi, nơi nào còn như năm đó ở bộ đội, nam nữ đều tranh nhau liếc nhìn phong thái tuyệt sắc của cô một cái.“Có thể gả cho anh ấy còn muốn cảm tạ mẹ chồng tao. Vì mỗi mẫu đất năm phần, liền thiết kế chính con trai mình. Bà ta cùng Ngụy Chấn Huy nói đi Tô gia cầu hôn, Ngụy Chấn Huy liền tưởng là nhà mày, kỳ thật đi nhà tao. Thời điểm anh ấy biết đến đã là ngày đính hôn đó, anh ấy còn có thể thế nào? Đương trường từ hôn chính là hủy danh tiết tao, hơn nữa mẹ anh ấy lấy cái chết bức, hơn nữa chúng tao chính là quân hôn, chịu pháp luật bảo hộ.”“Ha ha ha, thế nào, Tô Miên, biết chân tướng, mày hận sao?”Nguyên lai là như thế này!Tô Miên nhắm mắt lại, nước mắt vẩn đục rốt cuộc khắc chế không được, từ từ chảy xuống.Năm đó giết người bỏ tù cô không có rơi nước máy, bị Tưởng Nghị mỗi đêm tra tấn đến thương tích đầy mình cô không có rơi lệ.Hôm nay, biết nguyên nhân chân chính Ngụy Chấn Huy cùng cô chia tay, cô khóc.Cô hận Ngụy Chấn Huy 30 năm, cũng oán anh 30 năm, cô như thế nào cũng không nghĩ tới nội tình là như thế này.Chính là, anh vì cái gì không cùng cô giải thích rõ ràng, làm cô hận anh cả đời!Nhìn Tô Miên khóc lóc thảm thiết, Tô Hồng trong lòng cực kỳ thống khoái, cô ta còn muốn lại đâm thêm một đao, “Tưởng Nghị là người bệnh của tao, bệnh của hắn tao sớm đã biết.Hắn ở trên giường đem mày hầu hạ thoải mái không?Ha ha ha, Ngụy Chấn Huy cả đời không chạm qua tao, để tao sống cả đời như quả phụ, tao khiến cho người phụ nữ anh ấy thích ở dưới thân người đàn ông khác xin tha.Hắn theo đuổi mày vẫn là tao sắp đặt, tài nguyên tốt như vậy, tao như thế nào bỏ được để lại cho người ngoài chứ! Ha ha ha!” Tô Hồng nói xong môi đỏ mở ra tươi cười dữ tợn.