Chương 23
"Ưm..." cô gái nhỏ rên rỉ ngọt ngào, nàng ngửa đầu, để hắn mút vú đầy đặn của mình.
Hơi thở Đoạn Quân Mặc ngày càng gấp gáp, nàng ôm đầu hắn ép sát vú mình, để hắn có thể nuốt trọn nhiều vú thịt hơn, khao khát sự xâm nhập của hắn, hắn đặt bàn tay nhỏ của nàng lên côn th*t thô to đã cương cứng của mình, bẹn dưới đã cứng rắn nóng rực, cái đó đã sẵn sàng phóng lên, một tay nàng không thể nào nắm trọn...
Có lẽ là bị hắn khêu gợi, âm hộ đã chảy ra mật ngọt trong suốt, ngón tay hắn nhẹ nhàng đặt lên cửa âm hộ, hắn cười tà, ngón tay dài càng táo bạo khơi ra một dòng nhờn nhợt từ âm hộ đỏ mọng, gương mặt tuấn tú yêu mị, giọng trầm khàn: "Dung tỷ... đã ướt thế này rồi..."
Trong căn phòng cổ điển thanh nhã tràn ngập bầu không khí tình tứ, dục vọng của Đoạn Quân Mặc ngày càng bừng cháy mãnh liệt, không thể kiềm chế, hắn lật người đè nàng xuống dưới, nhưng lại kéo căng vết thương trên ngực, cơn đau như con dao nhọn chậm rãi đâm vào từng tấc da thịt, xé nát đi xé nát lại, toàn thân đau nhức như bị vật nặng đè lên, hắn đau đến nhíu chặt mi mắt, phát ra tiếng rên khẽ.
"Tỷ... ta... ta nghỉ ngơi trước... không nhúc nhích được..."
Phó Dung thấy hắn lại nằm xuống giường, nhưng cái đó vẫn cương cứng ngạo nghễ, hoàn toàn không có dấu hiệu xuống dục, thấy hắn đau đớn khó nhịn, nàng thực sự xót xa không nỡ, Đoạn Quân Mặc thấy nàng từ từ cởi quần lót trắng, côn th*t thô to lại sưng to thêm vài phần, hắn khàn khàn nói: "Tỷ tỷ... ta..."
Chỉ thấy gương mặt cô gái nhỏ ửng hồng, vẻ mặt xấu hổ nói: "Chàng bị thương rồi... ta... ta tự làm..."
Đoạn Quân Mặc nghe vậy, ánh mắt khẽ động, yết hầu lên xuống, đôi mắt đen bừng lên ngọn lửa dục vọng, côn th*t thô to khổng lồ giật giật vài cái, hắn thấy gương mặt Phó Dung đỏ ửng, khẽ cắn môi dưới, nàng cởi quần lót của hắn, bàn tay ấm áp vuốt ve hai túi tinh, nàng cúi đầu, lưỡi mềm mại liếm nhẹ những nếp nhăn trên túi tinh, mút vòng tròn, hắn cảm thấy khoái lạc tột đỉnh, một luồng khoái cảm trực tiếp đâm thẳng xuống bẹn, không nhịn được thở dài trầm khàn quyến rũ: "Ưm... Tiểu Dung..."
Miệng nhỏ của Phó Dung hé ra, ngậm nửa đỉnh tròn căng tràn, lỗ đỉnh đầu hứng khởi phun dịch, đầu lưỡi liếm qua rãnh dọc, côn th*t thô to tím đỏ dưới sự khêu gợi của miệng lưỡi cô gái nhỏ ngày càng cứng cáp phồng to, giây sau, nàng ngậm nửa thân cây, đầu đỉnh đầu gần như muốn xuyên thủng cổ họng nàng, nó quá to quá dài, đầu nhỏ của cô gái nhỏ lắc qua lắc lại, côn th*t thô to ra vào, toàn bộ khoang miệng bị nhồi đầy, nàng rên rỉ không thành lời, Đoạn Quân Mặc bị ngậm đến tê dại lưng bụng...
"Ưm... tỷ tỷ... thật giỏi ngậm..." hắn rất thích Phó Dung dùng miệng, côn th*t thô to sưng to hơn.
Ngoài phòng, dòng sông Vô Minh chảy qua góc nhà, phát ra tiếng nước chảy xa xăm trầm bổng, như một bản nhạc ru dục vọng quỷ dị, hoa Bỉ Ngạn nở rộ bên bờ, rực rỡ mê hoặc, cánh hoa đỏ như máu bay phấp phới, trong ánh sáng mờ tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng quyến rũ.
Ngoài cửa sổ là một khu rừng tre đen, lay động trong gió nhẹ, bóng tre chồng chéo dường như ẩn chứa một sức mạnh thần bí nào đó, phản chiếu một màn mây mưa giữa người và quỷ.
Phó Dung cởi quần lót nhỏ, vắt lên mắt cá chân, hai chân trắng ngần dang rộng, mật ngọt như dòng suối nhỏ chảy ra từ khe âm hộ, mông đào mềm mại từ từ ngồi xuống côn th*t thô to cứng cáp, khóe mắt Đoạn Quân Mặc phiếm hồng, hận không thể hung hăng muốn nàng, gương mặt tuấn tú của hắn khẽ nhoẻn nụ cười quyến rũ, bàn tay to đè mạnh lên eo nhỏ của nàng, "Bộp" một tiếng, d*m thủy dư thừa văng ra chỗ hai người giao hợp, vài sợi lông mu trượt qua hoa nhuỵ đỏ hồng, ngứa ngáy tê dại.
Cực khoái.
"A..." Phó Dung ngửa đầu rên rỉ.
Âm hộ ướt đẫm bị côn th*t thô to to lớn đâm sâu căng phồng, thịt bên trong hồng hồng khao khát bám chặt thân côn th*t, quy đầu bị thịt âm hộ trơn mượt bao trùm, âm hộ mềm mại ấm áp hoàn toàn bao trùm thân cây, như tìm được chỗ quen thuộc ấm áp, hơi thở Đoạn Quân Mặc ngày càng nặng nề, thân thể trắng ngần của Phó Dung đẫm mồ hôi, nàng vặn vẹo âm hộ quanh côn th*t thô to tím xanh, hai tay chống lên ngực săn chắc của hắn, móng tay cào qua đầu v* cứng rắn...
"Ưm..." hắn sảng khoái đến tận cùng tê dại, rên rỉ khẽ.
Đoạn Quân Mặc đút một viên Thù Dương đan vào miệng hé mở của nàng, nàng ngửa cổ thiên nga trắng ngần, mị nhãn như tơ, hai quả vú mềm mại lắc lư trong không trung, sóng vú dâng trào, "bộp bộp bộp" tiếng thịt đập vào nhau hòa theo tiếng nước chảy róc rách của dòng sông Vô Minh.
Đoạn Quân Mặc nghĩ, lúc này đây, dù đổi cả ba hồn bảy vía cho cô gái nhỏ đang ngồi lên người hắn cũng sẵn lòng...
Hơi thở Đoạn Quân Mặc ngày càng gấp gáp, nàng ôm đầu hắn ép sát vú mình, để hắn có thể nuốt trọn nhiều vú thịt hơn, khao khát sự xâm nhập của hắn, hắn đặt bàn tay nhỏ của nàng lên côn th*t thô to đã cương cứng của mình, bẹn dưới đã cứng rắn nóng rực, cái đó đã sẵn sàng phóng lên, một tay nàng không thể nào nắm trọn...
Có lẽ là bị hắn khêu gợi, âm hộ đã chảy ra mật ngọt trong suốt, ngón tay hắn nhẹ nhàng đặt lên cửa âm hộ, hắn cười tà, ngón tay dài càng táo bạo khơi ra một dòng nhờn nhợt từ âm hộ đỏ mọng, gương mặt tuấn tú yêu mị, giọng trầm khàn: "Dung tỷ... đã ướt thế này rồi..."
Trong căn phòng cổ điển thanh nhã tràn ngập bầu không khí tình tứ, dục vọng của Đoạn Quân Mặc ngày càng bừng cháy mãnh liệt, không thể kiềm chế, hắn lật người đè nàng xuống dưới, nhưng lại kéo căng vết thương trên ngực, cơn đau như con dao nhọn chậm rãi đâm vào từng tấc da thịt, xé nát đi xé nát lại, toàn thân đau nhức như bị vật nặng đè lên, hắn đau đến nhíu chặt mi mắt, phát ra tiếng rên khẽ.
"Tỷ... ta... ta nghỉ ngơi trước... không nhúc nhích được..."
Phó Dung thấy hắn lại nằm xuống giường, nhưng cái đó vẫn cương cứng ngạo nghễ, hoàn toàn không có dấu hiệu xuống dục, thấy hắn đau đớn khó nhịn, nàng thực sự xót xa không nỡ, Đoạn Quân Mặc thấy nàng từ từ cởi quần lót trắng, côn th*t thô to lại sưng to thêm vài phần, hắn khàn khàn nói: "Tỷ tỷ... ta..."
Chỉ thấy gương mặt cô gái nhỏ ửng hồng, vẻ mặt xấu hổ nói: "Chàng bị thương rồi... ta... ta tự làm..."
Đoạn Quân Mặc nghe vậy, ánh mắt khẽ động, yết hầu lên xuống, đôi mắt đen bừng lên ngọn lửa dục vọng, côn th*t thô to khổng lồ giật giật vài cái, hắn thấy gương mặt Phó Dung đỏ ửng, khẽ cắn môi dưới, nàng cởi quần lót của hắn, bàn tay ấm áp vuốt ve hai túi tinh, nàng cúi đầu, lưỡi mềm mại liếm nhẹ những nếp nhăn trên túi tinh, mút vòng tròn, hắn cảm thấy khoái lạc tột đỉnh, một luồng khoái cảm trực tiếp đâm thẳng xuống bẹn, không nhịn được thở dài trầm khàn quyến rũ: "Ưm... Tiểu Dung..."
Miệng nhỏ của Phó Dung hé ra, ngậm nửa đỉnh tròn căng tràn, lỗ đỉnh đầu hứng khởi phun dịch, đầu lưỡi liếm qua rãnh dọc, côn th*t thô to tím đỏ dưới sự khêu gợi của miệng lưỡi cô gái nhỏ ngày càng cứng cáp phồng to, giây sau, nàng ngậm nửa thân cây, đầu đỉnh đầu gần như muốn xuyên thủng cổ họng nàng, nó quá to quá dài, đầu nhỏ của cô gái nhỏ lắc qua lắc lại, côn th*t thô to ra vào, toàn bộ khoang miệng bị nhồi đầy, nàng rên rỉ không thành lời, Đoạn Quân Mặc bị ngậm đến tê dại lưng bụng...
"Ưm... tỷ tỷ... thật giỏi ngậm..." hắn rất thích Phó Dung dùng miệng, côn th*t thô to sưng to hơn.
Ngoài phòng, dòng sông Vô Minh chảy qua góc nhà, phát ra tiếng nước chảy xa xăm trầm bổng, như một bản nhạc ru dục vọng quỷ dị, hoa Bỉ Ngạn nở rộ bên bờ, rực rỡ mê hoặc, cánh hoa đỏ như máu bay phấp phới, trong ánh sáng mờ tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng quyến rũ.
Ngoài cửa sổ là một khu rừng tre đen, lay động trong gió nhẹ, bóng tre chồng chéo dường như ẩn chứa một sức mạnh thần bí nào đó, phản chiếu một màn mây mưa giữa người và quỷ.
Phó Dung cởi quần lót nhỏ, vắt lên mắt cá chân, hai chân trắng ngần dang rộng, mật ngọt như dòng suối nhỏ chảy ra từ khe âm hộ, mông đào mềm mại từ từ ngồi xuống côn th*t thô to cứng cáp, khóe mắt Đoạn Quân Mặc phiếm hồng, hận không thể hung hăng muốn nàng, gương mặt tuấn tú của hắn khẽ nhoẻn nụ cười quyến rũ, bàn tay to đè mạnh lên eo nhỏ của nàng, "Bộp" một tiếng, d*m thủy dư thừa văng ra chỗ hai người giao hợp, vài sợi lông mu trượt qua hoa nhuỵ đỏ hồng, ngứa ngáy tê dại.
Cực khoái.
"A..." Phó Dung ngửa đầu rên rỉ.
Âm hộ ướt đẫm bị côn th*t thô to to lớn đâm sâu căng phồng, thịt bên trong hồng hồng khao khát bám chặt thân côn th*t, quy đầu bị thịt âm hộ trơn mượt bao trùm, âm hộ mềm mại ấm áp hoàn toàn bao trùm thân cây, như tìm được chỗ quen thuộc ấm áp, hơi thở Đoạn Quân Mặc ngày càng nặng nề, thân thể trắng ngần của Phó Dung đẫm mồ hôi, nàng vặn vẹo âm hộ quanh côn th*t thô to tím xanh, hai tay chống lên ngực săn chắc của hắn, móng tay cào qua đầu v* cứng rắn...
"Ưm..." hắn sảng khoái đến tận cùng tê dại, rên rỉ khẽ.
Đoạn Quân Mặc đút một viên Thù Dương đan vào miệng hé mở của nàng, nàng ngửa cổ thiên nga trắng ngần, mị nhãn như tơ, hai quả vú mềm mại lắc lư trong không trung, sóng vú dâng trào, "bộp bộp bộp" tiếng thịt đập vào nhau hòa theo tiếng nước chảy róc rách của dòng sông Vô Minh.
Đoạn Quân Mặc nghĩ, lúc này đây, dù đổi cả ba hồn bảy vía cho cô gái nhỏ đang ngồi lên người hắn cũng sẵn lòng...