Chương 12
PHẦN ĐẶC BIỆT:
Tân hôn hạnh phúc.
Cố Vong hai mươi lăm, tôi hai mươi ba.
Tôi đã kết hôn với Cố Vong. Cả nhà chúng tôi đã ra nước ngoài sinh sống. Hôn lễ được tổ chức long trọng trong giáo đường. Tôi mặc áo cưới màu trắng tay cầm hoa cưới.
Khi cánh cửa được mở ra, tôi nhìn thấy mắt Cố Vong sáng rực lên. Đây là nụ cười mà tôi chưa từng thấy. chúng tôi đã trút đi thanh xuân ngây thơ, trở nên trưởng thành trầm ổn, ngũ quan càng thêm sắc sảo.
Anh mặc bộ vest màu xanh đậm, rất hợp với anh.
Chúng tôi đứng đối diện nhau. Giáo mục đọc cái gì chúng tôi cũng đáp “con đồng ý”. Lúc trao hẫn, anh vui mừng như trẻ con, ôm tôi xoay vòng tròn.
Nghe mọi người chúc phúc, chúng tôi liền dùng một nụ hôn để kết thúc hôn lễ này.
Cố Vong, Cố Niệm Niệm, nhớ mãi không quên.
Cuộc đời của anh, tôi chỉ dẫn một đoạn đường. Đoạn đường này chính là quãng đời còn lại. Quãng đời còn lại, xin chỉ bảo nhiều hơn.
- ----Hoàn-----
Tân hôn hạnh phúc.
Cố Vong hai mươi lăm, tôi hai mươi ba.
Tôi đã kết hôn với Cố Vong. Cả nhà chúng tôi đã ra nước ngoài sinh sống. Hôn lễ được tổ chức long trọng trong giáo đường. Tôi mặc áo cưới màu trắng tay cầm hoa cưới.
Khi cánh cửa được mở ra, tôi nhìn thấy mắt Cố Vong sáng rực lên. Đây là nụ cười mà tôi chưa từng thấy. chúng tôi đã trút đi thanh xuân ngây thơ, trở nên trưởng thành trầm ổn, ngũ quan càng thêm sắc sảo.
Anh mặc bộ vest màu xanh đậm, rất hợp với anh.
Chúng tôi đứng đối diện nhau. Giáo mục đọc cái gì chúng tôi cũng đáp “con đồng ý”. Lúc trao hẫn, anh vui mừng như trẻ con, ôm tôi xoay vòng tròn.
Nghe mọi người chúc phúc, chúng tôi liền dùng một nụ hôn để kết thúc hôn lễ này.
Cố Vong, Cố Niệm Niệm, nhớ mãi không quên.
Cuộc đời của anh, tôi chỉ dẫn một đoạn đường. Đoạn đường này chính là quãng đời còn lại. Quãng đời còn lại, xin chỉ bảo nhiều hơn.
- ----Hoàn-----