Chương : 13
Trở về phòng nhỏ Kỳ Phong là chuẩn bị bế quan, hắn muốn trong thời gian nhanh nhất khôi phục lại linh lực, Kỳ Phong cũng không phải nghĩ mình suốt đời trốn tại trong tông môn, hắn còn có nhiều việc cần đi làm nhất là hắn rất muốn đi tìm hiểu lý do vì sao phụ thân phải ôm nguyên chủ trốn đi, người nam nhân ưu tú như vậy vì cái gì phải chết, chính là hắn bây giờ còn chưa có cái thực lực có thể tự mình đi khám phá.
Huỳnh Kỳ Phong là biết con đường mà hắn chọn có rất nhiều chông gai nhưng hắn không sợ, lúc ban đầu đến thế giới này hắn suy nghĩ rất đơn giản chỉ cần hắn có thể sống đơn giản vui vẻ là được nhưng từ lúc hắn gặp phụ thân Lam Thanh, nhận được truyền thừa từ người suy nghĩ của hắn là hoàn toàn thay đổi.
Ở cái thế giới này còn không có đơn giản như hắn nghĩ, có rất nhiều thứ khác hoàn toàn với thế giới mà hắn từng sống. Phụ thân từng nói con đường là do hắn chọn và hắn lựa chọn đối mặt với thực tế và luôn tiến về phía trước nhưng vẫn với tiêu chí của mình là tự do cùng tiêu dao.
Phòng nhỏ của Kỳ Phong nằm ở chân Đan Phong, tuy rằng nơi này thiên địa nguyên khí còn không có nồng đậm như trên đỉnh Đan Phong nhưng so với những Phong khác trong tông môn ngoại trừ chủ phong Huyền Phù Phong của Cố Viễn tông chủ ra thì thiên địa nguyên khí dưới chân Đan Phong nồng đậm hơn những Phong khác một chúc nên đối với đệ tử ngoại môn như Kỳ Phong vừa mới tiến vào tông môn mà đã được xếp vào ở Đan Phong là một may mắn cỡ nào, là cỡ nào khiến người đỏ mắt a.
Đệ tử bình thường rất khó vào Đan Phong, ngoài Trần Quân trưởng lão là không nhận đệ tử thân truyền ở trên đỉnh Đan Phong ra còn có mười vị sư huynh sư tỷ là đệ tử ký doanh theo con đường đan đạo ở vào giữa Đan Phong thôi, còn dưới chân Đan Phong cũng chỉ có hơn ba mươi người là đệ tử nội môn trong đó đặt cách cũng chỉ có hai người Kiến Huân cùng Kỳ Phong là đệ tử ngoại môn là một ngoại lệ mà thôi.
………..
Điều chỉnh tốt tâm tình ăn một viên tích cốc đan Kỳ Phong tiến vào nhập định, từng vòng chu thiên liên tục vận chuyển theo Thiên Địa Hoàng Quyết Kỳ Phong bắt đầu chậm rải hấp thu thiên địa nguyên khí, theo từng dòng nguyên khí tiến vào cơ thể dưới Thiên Địa Hoàng Quyết chuyển hoá thành linh khí cọ rửa linh mạch cắn nuốt tàn độc còn sót lại khắp căn mạch, linh khí chảy đến đâu Kỳ Phong cảm thấy như được tắm mát đến đó.
Kỳ Phong hiện giờ là triệt để hoà mình vào cùng thiên địa, hắn điên cuồng hấp thu nguyên khí, nữa tháng sau Kỳ Phong vẫn còn trong nhập định và hiện giờ đã khôi phục được một nữa tu vi và tu vi còn không ngừng tăng lên, Kỳ Phong còn không có dừng lại, hiện tại cơ thể Kỳ phong đã hoàn toàn bài trừ toàn bộ tàn độc, hắn không còn cái cảm giác cơ thể nặng nề trói buộc như bị gông cùm xiềng xích nữa.
Lại tiếp nữa tháng Kỳ Phong còn không có tỉnh lại, Kiến Huân đến xem hắn hai lần nhưng thấy hắn vẫn bế quan nên không quấy rầy hắn mà là để hắn tỉnh tâm tu luyện.
Thật ra Kỳ Phong không biết hắn bế quan yên tỉnh như vậy cũng không có ai đi quấy rầy một chút vì mọi người cũng là đang bế quan tu luyện, năm tháng sao là tông môn khảo hạch, khảo hạch lần này cũng như mọi khi là thực hiện khảo hạch ở Lãnh Sương Cốc. Hiện tại Kỳ Phong còn đang bế quan khôi phục tu vi nên chưa biết gì về vấn đề khảo hạch lần này.
Một tháng bế quan để cho Kỳ Phong khôi phục hoàn toàn tu vi nhưng Kỳ Phong vẫn không có dừng lại, Kỳ Phong cảm giác linh lực trong cơ thể hắn vẫn đang không ngừng tăng lên Luyện Khí chín tầng trung đỉnh phong, tăng đến Luyện Khí chính tầng hậu kỳ thì Kỳ Phong dừng lại.
Kỳ Phong biết hắn vẫn còn có thể tăng lên tu vi nhưng nơi này nguyên khí thiếu thốn tăng lên nhanh chóng như vậy hắn vẫn là thôi đi.
Để Kỳ Phong kinh hỷ là trong lúc tu vi lại tăng lên một tầng cảnh giới cũng đồng thời cùng lúc hắn cảm nhận được không gian, Kỳ Phong cũng không vội vào không gian mà là lấy ra trận kỳ bố trí ảo trận tạo cảm giác cho người ngoài có quan sát cũng sẽ nhìn thấy ảo ảnh hắn còn đang trong nhập định, rồi mới tiến vào Hỗn Độn Không Gian.
Kỳ Phong không sợ bị người mở ra cấm chế tiểu phòng mà là sợ bí mật không gian của hắn bị bại lộ, cũng may hắn là sáng suốt trước khi rời khỏi núi Phục Sơn không quên thu thập hết trận kỳ chứ hắn là quỷ nghèo lấy đâu ra tài liệu luyện chế trận kỳ mà muốn luyện chế hắn cũng không biết luyện a.
……….
Tiến vào Hỗn Độn Không Gian đập vào mắt Kỳ Phong là một mãnh trống không, tiểu Kim đâu, Tử Hồ đâu, nhà gỗ đâu, thảo dược được hắn gom góp đi đâu rồi, cây cối hắn vất vả đem trồng trên núi đâu. Nhiều câu hỏi cứ nhảy loạn trong đầu Kỳ Phong làm cho hắn muốn lo lắng không thôi.
Nhưng mà khoan đã, nếu tất cả biến mất vậy trận kỳ là từ đâu mà đến trong tay hắn.
Huỳnh Kỳ Phong là biết con đường mà hắn chọn có rất nhiều chông gai nhưng hắn không sợ, lúc ban đầu đến thế giới này hắn suy nghĩ rất đơn giản chỉ cần hắn có thể sống đơn giản vui vẻ là được nhưng từ lúc hắn gặp phụ thân Lam Thanh, nhận được truyền thừa từ người suy nghĩ của hắn là hoàn toàn thay đổi.
Ở cái thế giới này còn không có đơn giản như hắn nghĩ, có rất nhiều thứ khác hoàn toàn với thế giới mà hắn từng sống. Phụ thân từng nói con đường là do hắn chọn và hắn lựa chọn đối mặt với thực tế và luôn tiến về phía trước nhưng vẫn với tiêu chí của mình là tự do cùng tiêu dao.
Phòng nhỏ của Kỳ Phong nằm ở chân Đan Phong, tuy rằng nơi này thiên địa nguyên khí còn không có nồng đậm như trên đỉnh Đan Phong nhưng so với những Phong khác trong tông môn ngoại trừ chủ phong Huyền Phù Phong của Cố Viễn tông chủ ra thì thiên địa nguyên khí dưới chân Đan Phong nồng đậm hơn những Phong khác một chúc nên đối với đệ tử ngoại môn như Kỳ Phong vừa mới tiến vào tông môn mà đã được xếp vào ở Đan Phong là một may mắn cỡ nào, là cỡ nào khiến người đỏ mắt a.
Đệ tử bình thường rất khó vào Đan Phong, ngoài Trần Quân trưởng lão là không nhận đệ tử thân truyền ở trên đỉnh Đan Phong ra còn có mười vị sư huynh sư tỷ là đệ tử ký doanh theo con đường đan đạo ở vào giữa Đan Phong thôi, còn dưới chân Đan Phong cũng chỉ có hơn ba mươi người là đệ tử nội môn trong đó đặt cách cũng chỉ có hai người Kiến Huân cùng Kỳ Phong là đệ tử ngoại môn là một ngoại lệ mà thôi.
………..
Điều chỉnh tốt tâm tình ăn một viên tích cốc đan Kỳ Phong tiến vào nhập định, từng vòng chu thiên liên tục vận chuyển theo Thiên Địa Hoàng Quyết Kỳ Phong bắt đầu chậm rải hấp thu thiên địa nguyên khí, theo từng dòng nguyên khí tiến vào cơ thể dưới Thiên Địa Hoàng Quyết chuyển hoá thành linh khí cọ rửa linh mạch cắn nuốt tàn độc còn sót lại khắp căn mạch, linh khí chảy đến đâu Kỳ Phong cảm thấy như được tắm mát đến đó.
Kỳ Phong hiện giờ là triệt để hoà mình vào cùng thiên địa, hắn điên cuồng hấp thu nguyên khí, nữa tháng sau Kỳ Phong vẫn còn trong nhập định và hiện giờ đã khôi phục được một nữa tu vi và tu vi còn không ngừng tăng lên, Kỳ Phong còn không có dừng lại, hiện tại cơ thể Kỳ phong đã hoàn toàn bài trừ toàn bộ tàn độc, hắn không còn cái cảm giác cơ thể nặng nề trói buộc như bị gông cùm xiềng xích nữa.
Lại tiếp nữa tháng Kỳ Phong còn không có tỉnh lại, Kiến Huân đến xem hắn hai lần nhưng thấy hắn vẫn bế quan nên không quấy rầy hắn mà là để hắn tỉnh tâm tu luyện.
Thật ra Kỳ Phong không biết hắn bế quan yên tỉnh như vậy cũng không có ai đi quấy rầy một chút vì mọi người cũng là đang bế quan tu luyện, năm tháng sao là tông môn khảo hạch, khảo hạch lần này cũng như mọi khi là thực hiện khảo hạch ở Lãnh Sương Cốc. Hiện tại Kỳ Phong còn đang bế quan khôi phục tu vi nên chưa biết gì về vấn đề khảo hạch lần này.
Một tháng bế quan để cho Kỳ Phong khôi phục hoàn toàn tu vi nhưng Kỳ Phong vẫn không có dừng lại, Kỳ Phong cảm giác linh lực trong cơ thể hắn vẫn đang không ngừng tăng lên Luyện Khí chín tầng trung đỉnh phong, tăng đến Luyện Khí chính tầng hậu kỳ thì Kỳ Phong dừng lại.
Kỳ Phong biết hắn vẫn còn có thể tăng lên tu vi nhưng nơi này nguyên khí thiếu thốn tăng lên nhanh chóng như vậy hắn vẫn là thôi đi.
Để Kỳ Phong kinh hỷ là trong lúc tu vi lại tăng lên một tầng cảnh giới cũng đồng thời cùng lúc hắn cảm nhận được không gian, Kỳ Phong cũng không vội vào không gian mà là lấy ra trận kỳ bố trí ảo trận tạo cảm giác cho người ngoài có quan sát cũng sẽ nhìn thấy ảo ảnh hắn còn đang trong nhập định, rồi mới tiến vào Hỗn Độn Không Gian.
Kỳ Phong không sợ bị người mở ra cấm chế tiểu phòng mà là sợ bí mật không gian của hắn bị bại lộ, cũng may hắn là sáng suốt trước khi rời khỏi núi Phục Sơn không quên thu thập hết trận kỳ chứ hắn là quỷ nghèo lấy đâu ra tài liệu luyện chế trận kỳ mà muốn luyện chế hắn cũng không biết luyện a.
……….
Tiến vào Hỗn Độn Không Gian đập vào mắt Kỳ Phong là một mãnh trống không, tiểu Kim đâu, Tử Hồ đâu, nhà gỗ đâu, thảo dược được hắn gom góp đi đâu rồi, cây cối hắn vất vả đem trồng trên núi đâu. Nhiều câu hỏi cứ nhảy loạn trong đầu Kỳ Phong làm cho hắn muốn lo lắng không thôi.
Nhưng mà khoan đã, nếu tất cả biến mất vậy trận kỳ là từ đâu mà đến trong tay hắn.