Chương : 57
Peter cứ thế nhìn bạn tốt chạy khỏi tầm mắt, trong đầu còn đang tiêu hóa lời nói vừa rồi của đối phương.
Này… vừa rồi Sev đang nói gì? Ai sẽ làm cái gì với ta vậy?
Lượng tin tức này có chút quá lớn, cực kỳ có tính khảo nghiệm năng lực trinh thám mà!
Peter vẫn còn đang cẩn thận hồi ức một chút xem vừa rồi rốt cuộc mình đã nói gì khiến Severus xù lông như vậy, ngoài cửa đã có một con lửng nhỏ nhìn dáo dác bước vào.
“Điện hạ, người và Severus cãi nhau sao?”
“Không có, tớ cũng không biết vì sao cậu ta lại bất chợt tức giận như vậy….”
“Điện hạ vẫn nên đuổi theo giải thích một chút đi, Regulus nói Slytherin đều có cái tính này, hừ một tiếng liền quay đầu bỏ chạy, kỳ thực là đang chờ đối phương đuổi theo. Nếu không lập tức đuổi theo, sau đó liền khó dỗ dành rồi”
“… …” Regulus, nhóc đánh giá nhà của mình như vậy thật sự không thành vấn đề sao? Còn có, nhóc mới năm nhất, cái thủ đoạn tương tự với định luật tán gái kia rốt cục là từ đâu ra!
Bất quá đuổi theo Severus thật ra lại là một ý kiến hay, chí ít có thể đem sự tình hiểu rõ, không phải sao?
Peter liền đứng lên bước ra ngoài, mà muốn biết Severus đi đâu cũng không phải chuyện khó, cậu ta một đường chạy vội ra ngoài như vậy hiển nhiên sẽ bị không ít học sinh thấy được, nếu không nữa thì còn một đám bức họa và hồn ma để làm gì chứ. Cho dù chỉ là bộ áo giáp đã bị trưng bày ở đây bám bụi mấy trăm năm, nếu như tâm tình tốt nói không chừng còn có thể chỉ đường một phen.
Tuy rằng diện tích của Hogwarts rộng lớn, đường lối cũng chằng chịt, thế nhưng dựa theo đặc thù bố trí lại không nhiều địa điểm có thể đi lắm, có thể chia thành, khu vực phòng học, khu vực văn phòng giáo sư, ký túc xá các, nhà, bệnh thất, ổ cú mèo, thư viện gì gì đó… các nơi còn lại không phải là phòng học bỏ trống thì là nơi chứa dụng cụ học tập hoặc phòng tạp vật. Dĩ nhiên, cũng có các loại mật thất tương tự với phòng cần thiết.
Tổng hợp mà nói, ở trong Hogwarts, những nơi Severus có thể chạy đến cũng không nhiều. Vì vậy Peter vừa đi đến nửa đường liền đoán ra Severus đang đi tìm ai.
Lại đi về phía trước vài bước nữa sẽ có ba hướng để chọn, một đường dẫn đến phòng học môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám và vài gian phòng bỏ trống khác, một đường là dẫn đến văn phòng của giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám cùng với vài gian phòng trống nữa.
Khụ khụ, Hogwarts chính là có hơi nhiều phòng bỏ trống một chút.
Tuy rằng không thể loại trừ khả năng người Severus muốn tìm vừa vặn rảnh rỗi đến đây tảngbộ, thế nhưng cái khả năng này cũng có thể tính như không có.
Mà lối đi cuối cùng sẽ dẫn đến bệnh thất, bất quá dựa theo lộ trình từ ký túc xá Hufflepuff mà tính, nếu như Severus muốn đi bệnh thất tuyệt đối không chọn lối này, bởi vì như thế quãng đường sẽ bị tăng lên gấp đôi.
Mà bất luận là phòng học hay văn phòng giáo sư Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám, mục tiêu cũng chỉ là tìm một người.
“Hắn đã làm cái gì với cậu!! Chết tiệt, tớ liền biết người đó tuyệt đối không có uy tín gì đáng nói, cậu mới chỉ năm hai thôi!”
Tuy rằng không biết tư duy của Severus vì sao lại nhảy đến phương diện này, thế nhưng rất hiển nhiên, phối hợp với mục tiêu đối phương muốn đến này, lượng tin tức quá lớn được nén trong câu nói giản lược kia hiện tại đã không còn giản lược nữa rồi.
Ý tứ rõ ràng nhất chính là, cái người mình vừa phát hiện có chút tâm tư kia cũng có tâm tư với mình, chuyện này tuy rằng không phải người nào cũng đã biết, thế nhưng bạn tốt của mình hiển nhiên đã thấy được.
Lại thêm một tầng ý tứ nữa chính là, Severus không chỉ biết hơn nữa còn đã đạt được hiệp nghị gì đó. Ừ… hẳn là do bạn tốt của mình đã quán triệt điều lệ bảo hộ trẻ em vị thành niên nên đã âm thầm đàm phán và ký kết hiệp nghị với thế lực tà ác kia.
Ý tứ càng sâu hơn là… y không biết đã làm ra hành động gì khiến Severus hiểu lầm Voldemort đã ra tay với y, vậy nên hiện tại mới ầm ầm chạy đến chất vấn người kia.
Suy nghĩ một chút, y vẫn là đi một vòng đến phòng cần thiết ở lầu tám thôi. Phòng cần thiết là tồn tại vô cùng quan trọng trong nội dung nguyên tác, Peter tự nhiên đã đến lầu tám thưởng thức qua nhiều lần. Bất quá ký túc xá của Hufflepuff ở tầng hầm, thang lầu của Hogwarts lại phải đi bộ mà lên… vì vậy y thật sự rất ít đến nơi này.
Hơn nữa ký túc xá của y là phòng đơn, có chuyện riêng tư gì cần làm cũng chỉ cần đóng cửa là được rồi, sau khi thưởng thức phòng cần thiết xong y cũng không hay đến nơi này. Tuy rằng chỗ này thật sự rất tiện lợi, cần gì cũng có, thế nhưng cũng không bì nổi hành trình dài dòng leo cầu thang từ tầng hầm đến lầu tám rồi quay lại. Hơn nữa, đây cũng không phải lầu tám thông thường, là lầu tám tại Hogwarts, nơi có các bậc thang không ngừng đổi hướng, muốn đến một nơi phải đi vòng hết mấy lượt.
Bất quá, ở những lúc đặc thì khi cần một quãng thời gian yên tĩnh nơi này vẫn là có thể cân nhắc. Mà từ lúc đến trường hơn một năm nay, loại thời điểm y cần sự thanh tĩnh cũng chỉ có hai lần, một là khi thi cuối kỳ năm ngoái (Bận việc của tổ kịch lại còn phải thi cử, mọi người đều khẩn trương, hơn nữa còn là lần đầu thi ma thuật), hai là hiện tại.
Nếu nói sự việc thật sự đúng là như vậy… một khắc trước y vừa dùng cả buổi căng não phân tích được mình có nảy sinh tình ý với người kia, bởi vì lo lắng tình huống đặc biệt mà quyết định dao sắc chặt đay rối dứt bỏ tình cảm. Có thể thật sự dứt bỏ hay không là một chuyện, dù sao đối phương thật sự rất hấp dẫn, thế nhưng ít nhất vẫn có một thái độ.
Chỉ là mới một khắc sau, y lại biết vị mà mình dự định chém kia đã động lòng từ lâu, thậm chí đã bắt đầu thâm nhập lòng địch, áp dụng chiến thuật vây giết từ lúc nào mà y không hề hay biết.
Muốn nói đến mừng rỡ tuyệt đối là có, dù sao đây cũng là hai bên tình nguyện, sau khi đỏ mặt xong rồi những chuyện muốn suy tính vẫn là nên suy tính.
Nếu như thứ tình cảm này không phải đơn phương như vậy những suy tư của y dù sao cũng chỉ là chuyện của một người, bất luận y muốn lựa chọn giữ nguyên hiện trạng hay lùi lại một bước thì đối phương cũng chưa chắc sẽ thuận theo tâm ý của y.
Nếu như đối phương thật sự sẽ bởi vì ý nghĩ của y mà lựa chọn lui lại, từ đây hai bên không dính líu gì nhau… Đây là loại lựa chọn Voldemort sẽ làm ra sao? Hắn là Hắc Ma Vương, là Slytherin, là ‘Lord’ được một đám quý tộc mặt áo choàng đen quỳ rạp lên mặt đất tôn kính, chỉ kém tung hô vạn tuế. Hắn không phải là nhân vật nam phụ hèn yếu trong tiểu thuyết tình cảm đã được định trước là lá xanh tô nền.
Nếu hắn đã nói cho Severus, còn có các loại hứa hẹn gì đó đã cho thấy rõ hắn tuyệt đối có quyết tâm đạt được mục đích của mình.
Như vậy, Voldemort hẳn là lựa chọn chậm rãi theo đuổi chính mình, không đúng… ngay cả Shiela cũng có thể là một trong những bước trong kế hoạch đã được bố trí trước của hắn.
Tuy rằng nói lần cảnh tỉnh này của Shiela không nhất định sẽ khiến y nhìn ra cái gì, thế nhưng với loại dung mạo và thân phận kia của cô ta, thật sự rất thích hợp dùng để kích thích người khác. Ban đầu y cảm thấy không thoải mái còn không phải là vì sự ăn ý của Shiela và Voldemort sao? Theo một trình độ nào đó mà nói, nếu như Shiela thật sự là một nước cờ do Voldemort mai phục, như vậy cô ta đã thực sự phát huy tác dụng.
Trong tình cảm, muốn trốn chạy hay chối bỏ không phải là chuyện của một mình y, dưới tình huống người mình có tình cảm cũng theo đuổi chính mình, nếu y còn muốn chơi trò cắt đứt tình cảm… quyển tiểu thuyết đó nhất định là có tựa đề 《 Thiếu Lâm thần tăng 》, bản thân y tuyệt đối sẽ là tên hòa thượng ngốc nhân vật chính sống chết cũng không chịu cùng người hữu tình trở thành quyến thuộc.
Thế nhưng nếu như tiếp nhận…
Món quà của địa phủ lần thứ hai nhảy ra quấy rối, được rồi, tình huống của y dù sao vẫn tốt hơn Edward[1] một chút. Edward không chỉ là người máy mà còn có một đôi tay hình kéo, ngay cả muốn ôm người yêu cũng không thể. Y nhiều nhất chỉ là không thể hôn mà thôi.
Hơn nữa…
“Giới pháp thuật có nhiều loại thậm chí như vậy, luôn sẽ có cách giải quyết những chuyện như thế này đi?” Peter cố gắng thả lỏng chính mình, để đại não không ngừng tính toán các loại tình huống có thể xảy ra. Đây là cách hắn được một nữ nghệ sỹ đời trước dạy cho.
Năm đó nữ nghệ sỹ kia xinh đẹp nổi tiếng, sự nghiệp đương lúc thăng hoa lại dứt khoát rời khỏi giới giải trí, gả cho một người ngoài nghề lớn hơn mình mười tuổi.
Đối phương là một luật sư, sự nghiệp không tệ, thế nhưng so với những đại gia quyền quý khác đang theo đuổi nữ ngôi sao, thân phận và công việc này liền có chút… thua kém, huống chi tuổi tác của người kia cũng không nhỏ, thậm chí có tin tức nói đã từng ly hôn lần. Nhìn thế nào cũng không phải chỗ dựa thích hợp cho một nữ nghệ sỹ đang nổi tiếng.
Năm đó y cũng từng dựa theo cách nghĩ chung khuyên nhủ người đồng nghiệp này, chí ít cũng hy vọng nữ minh tinh nọ sau khi rời khỏi giới giải trí có thể lưu lại cho mình một đường lui trên phương diện kinh tế.
“Anh ấy làm luật sư, giới giải trí nhiều thị phi, tôi không muốn mang phiền toái đến cho anh ấy. Vu Nghị, anh biết không? Khi tôi thả lỏng tư duy cái gì cũng không nghĩ, tất cả những hình ảnh trong đầu đều là kỷ niệm giữa tôi và anh ấy, nhỏ nhặt mà rõ ràng.” Trên gương mặt xinh đẹp của cô phát ra thứ ánh sáng hạnh phúc trước nay chưa từng có. “Cảm tình mà, chính là phải khiến người rung động. Huống hồ, người trong nhà biết chuyện nhà mình… anh ấy đối với tôi rất tốt.”
Cứ thế sau năm năm, giới giải trí nổi chìm chìm nổi, người nữ diễn viên kia lần thứ hai xuất hiện trước tầm mắt của mọi người, lúc đó cô đang ôm cặp song sinh kháu khỉnh của bọn họ quay quảng cáo cho văn phòng luật sư của chồng mình.
Cô đã dùng thực tế để chứng minh lựa chọn năm đó đối với của đời của mình là có bao nhiêu chính xác và hạnh phúc.
Thả lỏng tư duy, cái gì cũng không cần nghĩ…
Những thứ hiện lên là những kỷ niệm giữa hai người…
Tình cảm chính là phải khiến người rung động…
Người kia đối với mình rất tốt…
“Tốt, mỗi điều kiện đều có được, không xung động một lần hiển nhiên là có lỗi với chính mình.” Về phần có nên đem ‘món quà’ kia nói cho Voldemort biết để cùng nhau tìm cách giải quyết vấn đề hay không, Peter chính là không từng nghĩ ngợi qua.
Nếu như hai người cuối cùng không đến được với nhau, như vậy cái bí mật này cũng không cần thiết nói ra, dù sao đối với phù thủy mà nói, cái năng lực kia thực sự quá khiến người kiêng kỵ. Nếu như cuối cùng hai người lại đến được với nhau… (Peter nở nụ cười), y cho dù có ma lực gấp đôi nguyên chủ, thế nhưng cho dù là thủ đoạn, thực lực hay kinh nghiệm đều xa xa không bằng Hắc ma vương, thế nào cũng nên giữ lại một con bài chưa lật để mưu cầu một ít lợi thế cho mình chứ.
“Như vậy… thuận theo tự nhiên? Dù sao ta cũng chỉ mới có 12 tuổi, người sốt ruột đến phát nhiệt cũng không phải ta.” Peter nhàn nhã ngã người về phía sau, tiếp tục mối dây suy nghĩ vừa rồi. Khoan hãy nói, cứ để tư duy trống rỗng cái gì cũng không nghĩ như vậy thật sự cũng là một việc tốt, dù sao gần đây cũng không có gì quá sốt ruột, vì vậy những hình ảnh trong đầu đều là…
Thiếu niên vốn rất nhàn nhã nằm dài trên sopha nghỉ ngơi trong phòng cần thiết lập tức nhảy dựng lên, gương mặt đỏ bừng, còn chụp lấy ly thức uống lạnh được gia tinh phục vụ hớp một hơi dài mới bình tĩnh lại. Sau đó chính là đem mặt mình chôn vào trong sopha xám hối.
“Xuyên việt quả thực không phải là chuyện để cho người làm, nhất là hồn xuyên, tuổi tác cùng thân thể không tương xứng rõ ràng là một chuyện rất bình thường, hiện tại trên người ta lại càng đặc biệt có vẻ bỉ ổi.”
Nhớ tới cái gì? Chỉ bất quá là không cẩn thận nhớ lại cảnh quay nào đó trong kỳ nghỉ hè mà thôi… Ồ… cái kia… không cẩn thận nhớ lại vài lần… chỉ vài lần mà thôi
–
Trong lúc Peter ở bên này đang nhớ đến một ít chuyện cua đồng, Voldemort lại đang phải đối mặt với đại pháo oanh tạc của Severus. Đương nhiên, người bị oanh tạc lại có chút không giải thích được.
“Ta cũng chưa làm gì với y, có phải ngươi đã hiểu lầm hay không.” Voldemort một điểm tức giận cũng không có, tiếp tục phê chữa bài tập trên tay.
Mấy hôm nay hắn tương đối bận rộn, ngoại trừ lúc lên lớp cũng chưa gặp qua Peter, lại có thể làm được chuyện gì khiến Severus nổi trận lôi đình đâu?
Sau khi Severus biết được hắn có ý định với Peter, sự sùng bái và tôn kính trong nội tâm cũng không mất đi, thế nhưng sắc mặt vẫn chưa từng tốt đẹp qua, ngay cả Voldemort cũng đã quen rồi. Cho dù hiện tại xét cả giới phù thủy, người có thể quăng vẻ mặt cho Voldemort không quá một bàn tay, mà Severus làm bạn tốt nhất của Peter lại là một người trong số đó, cố tình đối phương lại là nghé con không sợ cọp, hơn nữa còn có ‘hậu trường cứng rắn’, Voldemort quả thực đối với y không còn biện pháp nào. Thêm nữa, cha mẹ của đối phương đều đang công tác ở chỗ của Peter, hắn có muốn dùng đường cong trấn áp cũng không có cơ hội.
Được rồi, như vậy cho dù Severus có xù lông hơn nữa, chỉ cần không để ý đến y là xong.
“… …” Severus bị một câu của Voldemort làm cho bình tĩnh lại, sau đó bắt đầu ngây người nhớ một chút… tựa hồ chỉ là Shiela phán đoán Peter có cảm giác với Voldemort, sau đó chính y đi tìm Peter, Peter thì vừa nhìn chậu tưởng ký xong liền đờ ra, còn nói một câu ‘Phát hiện một chút chuyện riêng không thể cho người khác biết’. Sau đó y liền ngẩn người, bàn tay còn đặt trên môi.
Severus tuy rằng cũng mới năm hai, thế nhưng trẻ con nước ngoài trưởng thành sớm, hơn nữa y còn lăn lộn trên trường quay đến lớn, Fowler đối với y cũng là có không ít chiếu cố, bình thường còn đem không ít kịch bản tốt đưa cho Severus xem như tiểu thuyết mà đọc giải trí. Vì vậy sức tưởng tượng của tiểu giáo sư cũng không khỏi phát triển sớm một chút.
Chỉ dựa vào một chút manh mối kia liền cho rằng Voldemort đã làm chuyện “Đột phá” gì đó khiến cho Peter có “bỗng chốc hiểu ra” như vậy. Hiện tại vừa bị hỏi ngược lại… chứng cứ liền không đủ rồi.
Severus khí thế vừa xẹp liền bắt đầu khó xử, hiện tại y đi cũng không được mà không đi cũng không được. Dù sao Voldemort cũng là người mà trong lòng y kính trọng nhất… cái này…
“Nếu như ta và Peter có tiến triển, ta tuyệt đối sẽ không che giấu.” Đây cũng chính là ngạo khí của Hắc Ma Vương. Bất quá…
Voldemort liếc nhìn Severus tay chân luống cuống trước mặt. “Có phải cô nhóc Shiela kia lại nói gì đó rồi?”
“Không hoàn toàn như vậy.” Shiela chỉ nói với y những gì cô ta phỏng đoán, sau đó là do y quá kích động.
Rắc.
Một tiếng vang thanh thúy chợt lướt qua, Severus còn đang xoắn xuýt ngẩng đầu, phát hiện Voldemort đã bóp nát bút lông chim của mình, biểu tình kích động trước nay chưa từng có.
“Không hoàn toàn do Shiela, như vậy chính là Peter. Peter đã làm ra động tác hoặc là nói gì đó khiến trò sinh ra hiểu lầm. Mà có thể khiến trò hiểu lầm như vậy… có phải hay không là do… Peter đã biết cái gì đó, hoặc là trong lòng của em ấy cũng có chút tâm tư tương tự? Thế nhưng bởi vì phương thức biểu đạt có chút tối nghĩa mới khiến trò hiểu lầm.”
“&@¥@#” Biểu tình của Severus trong nháy mắt liền trở nên vặn vẹo. Điều này nói rõ cái gì? Y giận dữ đến hỏi tội không những không có kết quả trái lại còn mở ra con đường sáng cho người trước mặt?
Nếu như Peter không biết, như vậy hiện tại Peter có thể cũng đã biết.
Nếu như Peter đã biết… hiện tại Voldemort cũng biết!!!
Đối với hành động đem bạn tốt đẩy vào miệng sói này, Severus thật sự là… ngay cả tâm tình muốn đập đầu vào tường cũng có rồi. Y dùng vẻ mặt phẫn hận nhìn Voldemort, phát hiện sau khi đối phương qua cơn hưng phấn cũng đã trầm ổn trở lại, rất bình tĩnh đưa mình ra ngoài.
Hắn phải bắt đầu thực hiện một kế hoạch khác.
–
“Tớ vì sao lại cảm thấy không khí giữa bọn họ trở nên là lạ?” Shiela đẩy nhẹ Severus đang ngồi bên cạnh mình. “Tớ đã bỏ lỡ cái gì sao?”
“Không biết.” Severus lạnh lùng, y thực sự không biết hai người kia đang nghĩ những gì.
Sau hôm đó, lúc Severus nhìn thấy Peter lần nữa liền phát hiện đối phương tinh thần phấn chấn không có chút khác biệt nào, mà Voldemort cũng giữ nguyên tác phong ngày thường, đối với bọn họ đều làm tròn bổn phận một trưởng bối kiêm bạn bè, đối ngoại vẫn là phong phạm vương giả ngời ngời, khí thế bất phàm.
Thế nhưng mỗi khi hai người ngồi lại với nhau…. Thế nào cũng có chút quái dị.
Hơn nữa đến khi loại quái dị này kéo dài được một tuần, là người biết chuyện, Shiela và Severus đột nhiên cảm thấy cả người không được tự nhiên, luôn cảm giác mình nhìn thấy thứ gì đó người khác không thấy được. Thế nhưng ngay cả bản thân họ cũng không biết mình đã nhìn thấy những gì.
Giống như bây giờ, Peter lại mang ra một kịch bản khác, không giống với lần trước, kịch bản lần này rõ ràng mô phỏng theo chuyện tình của Dumbledore và vị kia ở nước Đức sát sao hơn một chút.
Vì vậy Peter mới mời Severus, Shiela và Voldemort đến cùng nhau đọc kịch bản, thử xem có phải đã hơi quá mức một chút rồi không. Nếu như quá lộ liễu còn cần sửa chữa một chút.
Thế nhưng không khí giữa hai người lại là:
“Thầy cảm thấy thế nào? V…” Thanh âm thoáng trầm thấp ám muội, trong ánh mắt lưu chuyển mang theo một chút khiêu khích như có như không.
“Đối với chuyện tình cảm của Dumbledore, trên thực tế ta còn ước gì em phơi bày rõ ràng hơn một chút. Ta đây không có ý kiến.” Bình tĩnh như vậy, người ngoài tuyệt đối không nghe được gì kỳ lạ, thế nhưng ánh mắt lại khiến người ta tê dại.
“Thế nhưng em lại muốn thầy nhận một vai. Có thì giờ rãnh không?” Vừa xoay người Peter liền mang ra biểu tình giải quyết việc công, một chút ái muội trước đó tựa hồ chỉ là ảo giác.
“Ta nhất định sẽ nhận vai Giles rồi… Em thật sự muốn ta chết trong tay em như vậy sao?”
“Ha hả.”
“Ha hả.”
“… …” Severus.
“… …” Shiela.
———-
Tác giả có lời:
Về ‘Ha hả’, mọi người đều biết cái chữ này có rất nhiều hàm nghĩa. Hiện tại ta nói cho mọi người biết, hai kẻ kia đang trong tình thế đối chọi gay gắt, phân tích cụ thể và nội hàm trong đó ta tuyệt không bật mí.
————-
1/ Edward: Nhân vật chính của bộ phim Người kéo học yêu (tiếng Anh: Edward Scissorhands) là bộ phim điện ảnh Mỹ do Tim Burton đạo diễn, theo thể loại khoa học viễn tưởng lãng mạn, phát hành vào năm 1990. Phim được đề cử giải Oscar cho hạng mục Hóa trang xuất sắc cũng như giải thưởng của Viện phim Anh và giải Saturn.
Edward Scissorhands được một nhà khoa học chế tạo nên từ chiếc máy cắt bánh, ông cho Edward đầy đủ những thứ mà con người có: bộ óc, trái tim… Nhưng nhà khoa học đã chết trước khi kịp chế tạo đôi tay người cho Edward. Sau đó, Edward sống cô độc trên tòa lâu đài hoang, cho đến một hôm cậu được bà Peg Boggs phát hiện và đưa về nhà làm con nuôi. Bước vào thế giới mới, Edward được mọi người yêu quý vì những tác phẩm tuyệt vời được cậu tạo ra với đôi bàn tay kéo cùng sự hiền lành, thân thiện và ngây thơ của mình. Rồi, Edward có tình cảm với Kim Boggs, cô con gái của bà Peg. Nhưng Kim đã có người yêu và không để ý gì đến cậu, thậm chí sợ cậu vì hình hài lập dị. Edward quyết tâm chiếm trái tim của cô gái bằng việc thực hiện tất cả những gì cô gái yêu cầu, kể cả trộm cắp. Dần dần Kim yêu Edward nhưng mối tình này bị ngăn trở bởi bạn trai cũ của Kim – người luôn dùng mọi thủ đoạn làm hại Edward, bịa chuyện khiến cậu bị mọi người hiểu lầm và xa lánh, bị cảnh sát truy đuổi. Edward chạy trốn về tòa lâu đài nhưng tên người yêu cũ ko để yên, đuổi theo đòi sát hại cậu. Sau đó Edward đâm hắn chết trước sự chứng kiến của Kim. Người dân cũng đuổi theo và phát hiện cái xác, điều đó có nghĩa là Edward sẽ không được mọi người chấp nhận. Kim phải nói dối mọi người rằng Edward đã chết và họ không bao giờ được gặp lại nhau sau đêm đó nữa…
Các bạn có thể GG để tìm thêm chi tiết và xem phim.
Này… vừa rồi Sev đang nói gì? Ai sẽ làm cái gì với ta vậy?
Lượng tin tức này có chút quá lớn, cực kỳ có tính khảo nghiệm năng lực trinh thám mà!
Peter vẫn còn đang cẩn thận hồi ức một chút xem vừa rồi rốt cuộc mình đã nói gì khiến Severus xù lông như vậy, ngoài cửa đã có một con lửng nhỏ nhìn dáo dác bước vào.
“Điện hạ, người và Severus cãi nhau sao?”
“Không có, tớ cũng không biết vì sao cậu ta lại bất chợt tức giận như vậy….”
“Điện hạ vẫn nên đuổi theo giải thích một chút đi, Regulus nói Slytherin đều có cái tính này, hừ một tiếng liền quay đầu bỏ chạy, kỳ thực là đang chờ đối phương đuổi theo. Nếu không lập tức đuổi theo, sau đó liền khó dỗ dành rồi”
“… …” Regulus, nhóc đánh giá nhà của mình như vậy thật sự không thành vấn đề sao? Còn có, nhóc mới năm nhất, cái thủ đoạn tương tự với định luật tán gái kia rốt cục là từ đâu ra!
Bất quá đuổi theo Severus thật ra lại là một ý kiến hay, chí ít có thể đem sự tình hiểu rõ, không phải sao?
Peter liền đứng lên bước ra ngoài, mà muốn biết Severus đi đâu cũng không phải chuyện khó, cậu ta một đường chạy vội ra ngoài như vậy hiển nhiên sẽ bị không ít học sinh thấy được, nếu không nữa thì còn một đám bức họa và hồn ma để làm gì chứ. Cho dù chỉ là bộ áo giáp đã bị trưng bày ở đây bám bụi mấy trăm năm, nếu như tâm tình tốt nói không chừng còn có thể chỉ đường một phen.
Tuy rằng diện tích của Hogwarts rộng lớn, đường lối cũng chằng chịt, thế nhưng dựa theo đặc thù bố trí lại không nhiều địa điểm có thể đi lắm, có thể chia thành, khu vực phòng học, khu vực văn phòng giáo sư, ký túc xá các, nhà, bệnh thất, ổ cú mèo, thư viện gì gì đó… các nơi còn lại không phải là phòng học bỏ trống thì là nơi chứa dụng cụ học tập hoặc phòng tạp vật. Dĩ nhiên, cũng có các loại mật thất tương tự với phòng cần thiết.
Tổng hợp mà nói, ở trong Hogwarts, những nơi Severus có thể chạy đến cũng không nhiều. Vì vậy Peter vừa đi đến nửa đường liền đoán ra Severus đang đi tìm ai.
Lại đi về phía trước vài bước nữa sẽ có ba hướng để chọn, một đường dẫn đến phòng học môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám và vài gian phòng bỏ trống khác, một đường là dẫn đến văn phòng của giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám cùng với vài gian phòng trống nữa.
Khụ khụ, Hogwarts chính là có hơi nhiều phòng bỏ trống một chút.
Tuy rằng không thể loại trừ khả năng người Severus muốn tìm vừa vặn rảnh rỗi đến đây tảngbộ, thế nhưng cái khả năng này cũng có thể tính như không có.
Mà lối đi cuối cùng sẽ dẫn đến bệnh thất, bất quá dựa theo lộ trình từ ký túc xá Hufflepuff mà tính, nếu như Severus muốn đi bệnh thất tuyệt đối không chọn lối này, bởi vì như thế quãng đường sẽ bị tăng lên gấp đôi.
Mà bất luận là phòng học hay văn phòng giáo sư Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám, mục tiêu cũng chỉ là tìm một người.
“Hắn đã làm cái gì với cậu!! Chết tiệt, tớ liền biết người đó tuyệt đối không có uy tín gì đáng nói, cậu mới chỉ năm hai thôi!”
Tuy rằng không biết tư duy của Severus vì sao lại nhảy đến phương diện này, thế nhưng rất hiển nhiên, phối hợp với mục tiêu đối phương muốn đến này, lượng tin tức quá lớn được nén trong câu nói giản lược kia hiện tại đã không còn giản lược nữa rồi.
Ý tứ rõ ràng nhất chính là, cái người mình vừa phát hiện có chút tâm tư kia cũng có tâm tư với mình, chuyện này tuy rằng không phải người nào cũng đã biết, thế nhưng bạn tốt của mình hiển nhiên đã thấy được.
Lại thêm một tầng ý tứ nữa chính là, Severus không chỉ biết hơn nữa còn đã đạt được hiệp nghị gì đó. Ừ… hẳn là do bạn tốt của mình đã quán triệt điều lệ bảo hộ trẻ em vị thành niên nên đã âm thầm đàm phán và ký kết hiệp nghị với thế lực tà ác kia.
Ý tứ càng sâu hơn là… y không biết đã làm ra hành động gì khiến Severus hiểu lầm Voldemort đã ra tay với y, vậy nên hiện tại mới ầm ầm chạy đến chất vấn người kia.
Suy nghĩ một chút, y vẫn là đi một vòng đến phòng cần thiết ở lầu tám thôi. Phòng cần thiết là tồn tại vô cùng quan trọng trong nội dung nguyên tác, Peter tự nhiên đã đến lầu tám thưởng thức qua nhiều lần. Bất quá ký túc xá của Hufflepuff ở tầng hầm, thang lầu của Hogwarts lại phải đi bộ mà lên… vì vậy y thật sự rất ít đến nơi này.
Hơn nữa ký túc xá của y là phòng đơn, có chuyện riêng tư gì cần làm cũng chỉ cần đóng cửa là được rồi, sau khi thưởng thức phòng cần thiết xong y cũng không hay đến nơi này. Tuy rằng chỗ này thật sự rất tiện lợi, cần gì cũng có, thế nhưng cũng không bì nổi hành trình dài dòng leo cầu thang từ tầng hầm đến lầu tám rồi quay lại. Hơn nữa, đây cũng không phải lầu tám thông thường, là lầu tám tại Hogwarts, nơi có các bậc thang không ngừng đổi hướng, muốn đến một nơi phải đi vòng hết mấy lượt.
Bất quá, ở những lúc đặc thì khi cần một quãng thời gian yên tĩnh nơi này vẫn là có thể cân nhắc. Mà từ lúc đến trường hơn một năm nay, loại thời điểm y cần sự thanh tĩnh cũng chỉ có hai lần, một là khi thi cuối kỳ năm ngoái (Bận việc của tổ kịch lại còn phải thi cử, mọi người đều khẩn trương, hơn nữa còn là lần đầu thi ma thuật), hai là hiện tại.
Nếu nói sự việc thật sự đúng là như vậy… một khắc trước y vừa dùng cả buổi căng não phân tích được mình có nảy sinh tình ý với người kia, bởi vì lo lắng tình huống đặc biệt mà quyết định dao sắc chặt đay rối dứt bỏ tình cảm. Có thể thật sự dứt bỏ hay không là một chuyện, dù sao đối phương thật sự rất hấp dẫn, thế nhưng ít nhất vẫn có một thái độ.
Chỉ là mới một khắc sau, y lại biết vị mà mình dự định chém kia đã động lòng từ lâu, thậm chí đã bắt đầu thâm nhập lòng địch, áp dụng chiến thuật vây giết từ lúc nào mà y không hề hay biết.
Muốn nói đến mừng rỡ tuyệt đối là có, dù sao đây cũng là hai bên tình nguyện, sau khi đỏ mặt xong rồi những chuyện muốn suy tính vẫn là nên suy tính.
Nếu như thứ tình cảm này không phải đơn phương như vậy những suy tư của y dù sao cũng chỉ là chuyện của một người, bất luận y muốn lựa chọn giữ nguyên hiện trạng hay lùi lại một bước thì đối phương cũng chưa chắc sẽ thuận theo tâm ý của y.
Nếu như đối phương thật sự sẽ bởi vì ý nghĩ của y mà lựa chọn lui lại, từ đây hai bên không dính líu gì nhau… Đây là loại lựa chọn Voldemort sẽ làm ra sao? Hắn là Hắc Ma Vương, là Slytherin, là ‘Lord’ được một đám quý tộc mặt áo choàng đen quỳ rạp lên mặt đất tôn kính, chỉ kém tung hô vạn tuế. Hắn không phải là nhân vật nam phụ hèn yếu trong tiểu thuyết tình cảm đã được định trước là lá xanh tô nền.
Nếu hắn đã nói cho Severus, còn có các loại hứa hẹn gì đó đã cho thấy rõ hắn tuyệt đối có quyết tâm đạt được mục đích của mình.
Như vậy, Voldemort hẳn là lựa chọn chậm rãi theo đuổi chính mình, không đúng… ngay cả Shiela cũng có thể là một trong những bước trong kế hoạch đã được bố trí trước của hắn.
Tuy rằng nói lần cảnh tỉnh này của Shiela không nhất định sẽ khiến y nhìn ra cái gì, thế nhưng với loại dung mạo và thân phận kia của cô ta, thật sự rất thích hợp dùng để kích thích người khác. Ban đầu y cảm thấy không thoải mái còn không phải là vì sự ăn ý của Shiela và Voldemort sao? Theo một trình độ nào đó mà nói, nếu như Shiela thật sự là một nước cờ do Voldemort mai phục, như vậy cô ta đã thực sự phát huy tác dụng.
Trong tình cảm, muốn trốn chạy hay chối bỏ không phải là chuyện của một mình y, dưới tình huống người mình có tình cảm cũng theo đuổi chính mình, nếu y còn muốn chơi trò cắt đứt tình cảm… quyển tiểu thuyết đó nhất định là có tựa đề 《 Thiếu Lâm thần tăng 》, bản thân y tuyệt đối sẽ là tên hòa thượng ngốc nhân vật chính sống chết cũng không chịu cùng người hữu tình trở thành quyến thuộc.
Thế nhưng nếu như tiếp nhận…
Món quà của địa phủ lần thứ hai nhảy ra quấy rối, được rồi, tình huống của y dù sao vẫn tốt hơn Edward[1] một chút. Edward không chỉ là người máy mà còn có một đôi tay hình kéo, ngay cả muốn ôm người yêu cũng không thể. Y nhiều nhất chỉ là không thể hôn mà thôi.
Hơn nữa…
“Giới pháp thuật có nhiều loại thậm chí như vậy, luôn sẽ có cách giải quyết những chuyện như thế này đi?” Peter cố gắng thả lỏng chính mình, để đại não không ngừng tính toán các loại tình huống có thể xảy ra. Đây là cách hắn được một nữ nghệ sỹ đời trước dạy cho.
Năm đó nữ nghệ sỹ kia xinh đẹp nổi tiếng, sự nghiệp đương lúc thăng hoa lại dứt khoát rời khỏi giới giải trí, gả cho một người ngoài nghề lớn hơn mình mười tuổi.
Đối phương là một luật sư, sự nghiệp không tệ, thế nhưng so với những đại gia quyền quý khác đang theo đuổi nữ ngôi sao, thân phận và công việc này liền có chút… thua kém, huống chi tuổi tác của người kia cũng không nhỏ, thậm chí có tin tức nói đã từng ly hôn lần. Nhìn thế nào cũng không phải chỗ dựa thích hợp cho một nữ nghệ sỹ đang nổi tiếng.
Năm đó y cũng từng dựa theo cách nghĩ chung khuyên nhủ người đồng nghiệp này, chí ít cũng hy vọng nữ minh tinh nọ sau khi rời khỏi giới giải trí có thể lưu lại cho mình một đường lui trên phương diện kinh tế.
“Anh ấy làm luật sư, giới giải trí nhiều thị phi, tôi không muốn mang phiền toái đến cho anh ấy. Vu Nghị, anh biết không? Khi tôi thả lỏng tư duy cái gì cũng không nghĩ, tất cả những hình ảnh trong đầu đều là kỷ niệm giữa tôi và anh ấy, nhỏ nhặt mà rõ ràng.” Trên gương mặt xinh đẹp của cô phát ra thứ ánh sáng hạnh phúc trước nay chưa từng có. “Cảm tình mà, chính là phải khiến người rung động. Huống hồ, người trong nhà biết chuyện nhà mình… anh ấy đối với tôi rất tốt.”
Cứ thế sau năm năm, giới giải trí nổi chìm chìm nổi, người nữ diễn viên kia lần thứ hai xuất hiện trước tầm mắt của mọi người, lúc đó cô đang ôm cặp song sinh kháu khỉnh của bọn họ quay quảng cáo cho văn phòng luật sư của chồng mình.
Cô đã dùng thực tế để chứng minh lựa chọn năm đó đối với của đời của mình là có bao nhiêu chính xác và hạnh phúc.
Thả lỏng tư duy, cái gì cũng không cần nghĩ…
Những thứ hiện lên là những kỷ niệm giữa hai người…
Tình cảm chính là phải khiến người rung động…
Người kia đối với mình rất tốt…
“Tốt, mỗi điều kiện đều có được, không xung động một lần hiển nhiên là có lỗi với chính mình.” Về phần có nên đem ‘món quà’ kia nói cho Voldemort biết để cùng nhau tìm cách giải quyết vấn đề hay không, Peter chính là không từng nghĩ ngợi qua.
Nếu như hai người cuối cùng không đến được với nhau, như vậy cái bí mật này cũng không cần thiết nói ra, dù sao đối với phù thủy mà nói, cái năng lực kia thực sự quá khiến người kiêng kỵ. Nếu như cuối cùng hai người lại đến được với nhau… (Peter nở nụ cười), y cho dù có ma lực gấp đôi nguyên chủ, thế nhưng cho dù là thủ đoạn, thực lực hay kinh nghiệm đều xa xa không bằng Hắc ma vương, thế nào cũng nên giữ lại một con bài chưa lật để mưu cầu một ít lợi thế cho mình chứ.
“Như vậy… thuận theo tự nhiên? Dù sao ta cũng chỉ mới có 12 tuổi, người sốt ruột đến phát nhiệt cũng không phải ta.” Peter nhàn nhã ngã người về phía sau, tiếp tục mối dây suy nghĩ vừa rồi. Khoan hãy nói, cứ để tư duy trống rỗng cái gì cũng không nghĩ như vậy thật sự cũng là một việc tốt, dù sao gần đây cũng không có gì quá sốt ruột, vì vậy những hình ảnh trong đầu đều là…
Thiếu niên vốn rất nhàn nhã nằm dài trên sopha nghỉ ngơi trong phòng cần thiết lập tức nhảy dựng lên, gương mặt đỏ bừng, còn chụp lấy ly thức uống lạnh được gia tinh phục vụ hớp một hơi dài mới bình tĩnh lại. Sau đó chính là đem mặt mình chôn vào trong sopha xám hối.
“Xuyên việt quả thực không phải là chuyện để cho người làm, nhất là hồn xuyên, tuổi tác cùng thân thể không tương xứng rõ ràng là một chuyện rất bình thường, hiện tại trên người ta lại càng đặc biệt có vẻ bỉ ổi.”
Nhớ tới cái gì? Chỉ bất quá là không cẩn thận nhớ lại cảnh quay nào đó trong kỳ nghỉ hè mà thôi… Ồ… cái kia… không cẩn thận nhớ lại vài lần… chỉ vài lần mà thôi
–
Trong lúc Peter ở bên này đang nhớ đến một ít chuyện cua đồng, Voldemort lại đang phải đối mặt với đại pháo oanh tạc của Severus. Đương nhiên, người bị oanh tạc lại có chút không giải thích được.
“Ta cũng chưa làm gì với y, có phải ngươi đã hiểu lầm hay không.” Voldemort một điểm tức giận cũng không có, tiếp tục phê chữa bài tập trên tay.
Mấy hôm nay hắn tương đối bận rộn, ngoại trừ lúc lên lớp cũng chưa gặp qua Peter, lại có thể làm được chuyện gì khiến Severus nổi trận lôi đình đâu?
Sau khi Severus biết được hắn có ý định với Peter, sự sùng bái và tôn kính trong nội tâm cũng không mất đi, thế nhưng sắc mặt vẫn chưa từng tốt đẹp qua, ngay cả Voldemort cũng đã quen rồi. Cho dù hiện tại xét cả giới phù thủy, người có thể quăng vẻ mặt cho Voldemort không quá một bàn tay, mà Severus làm bạn tốt nhất của Peter lại là một người trong số đó, cố tình đối phương lại là nghé con không sợ cọp, hơn nữa còn có ‘hậu trường cứng rắn’, Voldemort quả thực đối với y không còn biện pháp nào. Thêm nữa, cha mẹ của đối phương đều đang công tác ở chỗ của Peter, hắn có muốn dùng đường cong trấn áp cũng không có cơ hội.
Được rồi, như vậy cho dù Severus có xù lông hơn nữa, chỉ cần không để ý đến y là xong.
“… …” Severus bị một câu của Voldemort làm cho bình tĩnh lại, sau đó bắt đầu ngây người nhớ một chút… tựa hồ chỉ là Shiela phán đoán Peter có cảm giác với Voldemort, sau đó chính y đi tìm Peter, Peter thì vừa nhìn chậu tưởng ký xong liền đờ ra, còn nói một câu ‘Phát hiện một chút chuyện riêng không thể cho người khác biết’. Sau đó y liền ngẩn người, bàn tay còn đặt trên môi.
Severus tuy rằng cũng mới năm hai, thế nhưng trẻ con nước ngoài trưởng thành sớm, hơn nữa y còn lăn lộn trên trường quay đến lớn, Fowler đối với y cũng là có không ít chiếu cố, bình thường còn đem không ít kịch bản tốt đưa cho Severus xem như tiểu thuyết mà đọc giải trí. Vì vậy sức tưởng tượng của tiểu giáo sư cũng không khỏi phát triển sớm một chút.
Chỉ dựa vào một chút manh mối kia liền cho rằng Voldemort đã làm chuyện “Đột phá” gì đó khiến cho Peter có “bỗng chốc hiểu ra” như vậy. Hiện tại vừa bị hỏi ngược lại… chứng cứ liền không đủ rồi.
Severus khí thế vừa xẹp liền bắt đầu khó xử, hiện tại y đi cũng không được mà không đi cũng không được. Dù sao Voldemort cũng là người mà trong lòng y kính trọng nhất… cái này…
“Nếu như ta và Peter có tiến triển, ta tuyệt đối sẽ không che giấu.” Đây cũng chính là ngạo khí của Hắc Ma Vương. Bất quá…
Voldemort liếc nhìn Severus tay chân luống cuống trước mặt. “Có phải cô nhóc Shiela kia lại nói gì đó rồi?”
“Không hoàn toàn như vậy.” Shiela chỉ nói với y những gì cô ta phỏng đoán, sau đó là do y quá kích động.
Rắc.
Một tiếng vang thanh thúy chợt lướt qua, Severus còn đang xoắn xuýt ngẩng đầu, phát hiện Voldemort đã bóp nát bút lông chim của mình, biểu tình kích động trước nay chưa từng có.
“Không hoàn toàn do Shiela, như vậy chính là Peter. Peter đã làm ra động tác hoặc là nói gì đó khiến trò sinh ra hiểu lầm. Mà có thể khiến trò hiểu lầm như vậy… có phải hay không là do… Peter đã biết cái gì đó, hoặc là trong lòng của em ấy cũng có chút tâm tư tương tự? Thế nhưng bởi vì phương thức biểu đạt có chút tối nghĩa mới khiến trò hiểu lầm.”
“&@¥@#” Biểu tình của Severus trong nháy mắt liền trở nên vặn vẹo. Điều này nói rõ cái gì? Y giận dữ đến hỏi tội không những không có kết quả trái lại còn mở ra con đường sáng cho người trước mặt?
Nếu như Peter không biết, như vậy hiện tại Peter có thể cũng đã biết.
Nếu như Peter đã biết… hiện tại Voldemort cũng biết!!!
Đối với hành động đem bạn tốt đẩy vào miệng sói này, Severus thật sự là… ngay cả tâm tình muốn đập đầu vào tường cũng có rồi. Y dùng vẻ mặt phẫn hận nhìn Voldemort, phát hiện sau khi đối phương qua cơn hưng phấn cũng đã trầm ổn trở lại, rất bình tĩnh đưa mình ra ngoài.
Hắn phải bắt đầu thực hiện một kế hoạch khác.
–
“Tớ vì sao lại cảm thấy không khí giữa bọn họ trở nên là lạ?” Shiela đẩy nhẹ Severus đang ngồi bên cạnh mình. “Tớ đã bỏ lỡ cái gì sao?”
“Không biết.” Severus lạnh lùng, y thực sự không biết hai người kia đang nghĩ những gì.
Sau hôm đó, lúc Severus nhìn thấy Peter lần nữa liền phát hiện đối phương tinh thần phấn chấn không có chút khác biệt nào, mà Voldemort cũng giữ nguyên tác phong ngày thường, đối với bọn họ đều làm tròn bổn phận một trưởng bối kiêm bạn bè, đối ngoại vẫn là phong phạm vương giả ngời ngời, khí thế bất phàm.
Thế nhưng mỗi khi hai người ngồi lại với nhau…. Thế nào cũng có chút quái dị.
Hơn nữa đến khi loại quái dị này kéo dài được một tuần, là người biết chuyện, Shiela và Severus đột nhiên cảm thấy cả người không được tự nhiên, luôn cảm giác mình nhìn thấy thứ gì đó người khác không thấy được. Thế nhưng ngay cả bản thân họ cũng không biết mình đã nhìn thấy những gì.
Giống như bây giờ, Peter lại mang ra một kịch bản khác, không giống với lần trước, kịch bản lần này rõ ràng mô phỏng theo chuyện tình của Dumbledore và vị kia ở nước Đức sát sao hơn một chút.
Vì vậy Peter mới mời Severus, Shiela và Voldemort đến cùng nhau đọc kịch bản, thử xem có phải đã hơi quá mức một chút rồi không. Nếu như quá lộ liễu còn cần sửa chữa một chút.
Thế nhưng không khí giữa hai người lại là:
“Thầy cảm thấy thế nào? V…” Thanh âm thoáng trầm thấp ám muội, trong ánh mắt lưu chuyển mang theo một chút khiêu khích như có như không.
“Đối với chuyện tình cảm của Dumbledore, trên thực tế ta còn ước gì em phơi bày rõ ràng hơn một chút. Ta đây không có ý kiến.” Bình tĩnh như vậy, người ngoài tuyệt đối không nghe được gì kỳ lạ, thế nhưng ánh mắt lại khiến người ta tê dại.
“Thế nhưng em lại muốn thầy nhận một vai. Có thì giờ rãnh không?” Vừa xoay người Peter liền mang ra biểu tình giải quyết việc công, một chút ái muội trước đó tựa hồ chỉ là ảo giác.
“Ta nhất định sẽ nhận vai Giles rồi… Em thật sự muốn ta chết trong tay em như vậy sao?”
“Ha hả.”
“Ha hả.”
“… …” Severus.
“… …” Shiela.
———-
Tác giả có lời:
Về ‘Ha hả’, mọi người đều biết cái chữ này có rất nhiều hàm nghĩa. Hiện tại ta nói cho mọi người biết, hai kẻ kia đang trong tình thế đối chọi gay gắt, phân tích cụ thể và nội hàm trong đó ta tuyệt không bật mí.
————-
1/ Edward: Nhân vật chính của bộ phim Người kéo học yêu (tiếng Anh: Edward Scissorhands) là bộ phim điện ảnh Mỹ do Tim Burton đạo diễn, theo thể loại khoa học viễn tưởng lãng mạn, phát hành vào năm 1990. Phim được đề cử giải Oscar cho hạng mục Hóa trang xuất sắc cũng như giải thưởng của Viện phim Anh và giải Saturn.
Edward Scissorhands được một nhà khoa học chế tạo nên từ chiếc máy cắt bánh, ông cho Edward đầy đủ những thứ mà con người có: bộ óc, trái tim… Nhưng nhà khoa học đã chết trước khi kịp chế tạo đôi tay người cho Edward. Sau đó, Edward sống cô độc trên tòa lâu đài hoang, cho đến một hôm cậu được bà Peg Boggs phát hiện và đưa về nhà làm con nuôi. Bước vào thế giới mới, Edward được mọi người yêu quý vì những tác phẩm tuyệt vời được cậu tạo ra với đôi bàn tay kéo cùng sự hiền lành, thân thiện và ngây thơ của mình. Rồi, Edward có tình cảm với Kim Boggs, cô con gái của bà Peg. Nhưng Kim đã có người yêu và không để ý gì đến cậu, thậm chí sợ cậu vì hình hài lập dị. Edward quyết tâm chiếm trái tim của cô gái bằng việc thực hiện tất cả những gì cô gái yêu cầu, kể cả trộm cắp. Dần dần Kim yêu Edward nhưng mối tình này bị ngăn trở bởi bạn trai cũ của Kim – người luôn dùng mọi thủ đoạn làm hại Edward, bịa chuyện khiến cậu bị mọi người hiểu lầm và xa lánh, bị cảnh sát truy đuổi. Edward chạy trốn về tòa lâu đài nhưng tên người yêu cũ ko để yên, đuổi theo đòi sát hại cậu. Sau đó Edward đâm hắn chết trước sự chứng kiến của Kim. Người dân cũng đuổi theo và phát hiện cái xác, điều đó có nghĩa là Edward sẽ không được mọi người chấp nhận. Kim phải nói dối mọi người rằng Edward đã chết và họ không bao giờ được gặp lại nhau sau đêm đó nữa…
Các bạn có thể GG để tìm thêm chi tiết và xem phim.