Chương 1
1
Ba tháng ở thế giới thực bằng ba năm ở thế giới này.
Cho nên lúc tôi gặp lại Tạ Sơ lần nữa đã là ba năm sau.
Chàng trai ngang ngược năm nào đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, đứng trước ánh sáng của máy chiếu, trông hắn vừa học thức, vừa cao quý.
Tôi liếc mắt nhìn khắp hội trường.
Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn SG vô cùng náo nhiệt.
Nam chính và nữ chính đều có mặt ở đây.
Theo cốt truyện, Tạ Sơ sẽ cầu hôn nữ chính tại buổi họp báo truyền hình trực tiếp toàn cầu này.
Sau khi bị từ chối thảm hại thì hắn chính thức trở thành “hòn sắt” trên con đường về bên nhau của nam nữ chính.
“Sụp đổ chỗ nào? Tôi thấy đang rất ổn mà”
Tôi phàn nàn với hệ thống.
Hệ thống: 【 Ổn? Cô nhìn kỹ lại đi! 】
Vừa mới xuyên vào nên tôi vẫn chưa kịp thích nghi với cơ thể mới này.
Sau khi chỉnh trang lại bản thân, tôi mới quan sát kĩ lại lần nữa.
Người vốn phải trong mắt chỉ có nam chính, nữ chính vậy mà lại nhìn Tạ Sơ trên sân khấu bằng ánh mắt ngưỡng mộ?
Lại nhìn Tạ Sơ.
Nét tàn nhẫn quen thuộc ẩn giấu dưới đáy mắt hắn, khóe môi nở một nụ cười khó hiểu.
Thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón trỏ.
Trái tim tôi thắt lại.
Cái nhẫn đó……
Viên kim cương đó……
Làm từ tro cốt của tôi thật à?
2
Ba năm trước, tôi một dao đâm vào ngực Tạ Sơ, lương tâm còn sót lại của hắn bị xóa sạch.
Giá trị hắc hóa ngay lập tức đạt 100%.
Vệ sĩ của hắn xông tới, đá tôi văng ra.
Tôi thuận theo đó ngã ngửa ra đằng sau, đập đầu vào góc bàn, đi đời nhà ma.
Sau khi trở lại thế giới của mình, hệ thống nói với tôi hắn không hổ là trùm phản diện.
Đốt tôi thành tro không nói, còn dùng tro cốt của tôi làm thành một viên kim cương.
Mài giũa mỗi ngày.
【 May là tôi phản ứng nhanh, không là hắn t r a t ấ n cô đến ch ết rồi!!】
Cũng không hẳn.
Tôi đâm hắn một dao trí mạng ngay vào lúc Tạ Sơ yêu tôi nhất.
Hắn hận tôi thấu trời.
Theo giả thiết, hẳn là hắn phải dần dần quên tôi đi mới đúng.
Nhưng hắn lại biến tro cốt của tôi thành một viên kim cương, đeo ở trên tay.
Mỗi phút mỗi giây nhắc nhở hắn, rằng hắn đã bị một cô gái lừa gạt như thế nào
“Rồi giờ sao?” Tôi hỏi hệ thống.
Khi trước đưa tôi đến đây thì bảo với tôi là thiết lập nhân vật của Tạ Sơ xảy ra vấn đề, cốt truyện không thể đi tiếp.
Bắt tôi phải xóa đi tia sáng cuối cùng trong lòng hắn là họ.
Giờ hắn đã biến thành trùm phản diện như họ mong đợi.
Tôi đã biến thành kẻ hắn hận không thể nghiền xương tôi thành tro.
Lại bảo tôi đi cứu rỗi hắn.
Bị điên à?!
【 Chúng tôi không có bị điên. 】 hệ thống rên r ỉ.
【 Cô đừng nhìn mỗi cái nhẫn trên tay Tạ Sơ, nhìn kĩ xem trong trong tay hắn còn gì nữa? 】
Tôi chuyển ánh mắt.
“Điều khiển từ xa?” Cái thứ hắn đang dùng để chỉ lên máy chiếu “Làm sao vậy?”
【 Đó không phải là điều khiển từ xa của máy chiếu! 】
Tiếng hệ thống vặn vẹo tới nơi rồi:
【 Hắn ta bị điên rồi! 】
【 Tất cả các nhân vật quan trọng đều đang có mặt ở đây. 】
【 Trong vòng năm phút nữa, hắn sẽ cho nổ tung chỗ này!!! 】
3
【 Tôi chưa bao giờ nói cái này. 】
【 Sau khi xác nhận cô đã chết, giá trị hắc hóa của Tạ Sơ tăng vọt lên 200%. 】
【 Sau đó mỗi năm lại tăng lên gấp đôi. 】
【 Chúng tôi cứ tưởng nữ chính xuất hiện thì mọi chuyện sẽ tốt hơn. 】
【 Ai ngờ……】
Hệ thống òa khóc:
【 Nói tóm lại, bây giờ chỉ có thể dựa vào cô thôi! 】
【 Năm phút, à không, trong vòng bốn phút, cô cần phải ngăn lại hành động của Tạ Sơ. 】
【 Nếu nhiệm vụ không hoàn thành, cô cũng biết đấy, chúng ta cũng sẽ bị nổ tanh bành ngay tại đây! 】
【 Mau lên, Thiển Thiển, còn ba phút nữa! 】
Đầu tôi ong ong.
Cho nổ tung hội trường.
Đúng là chuyện Tạ Sơ có thể làm ra.
【 Mau lên Thiển Thiển, mau nghĩ ra cách gì đó đi! 】
【 Aaaaa, hắn di chuyển điều khiển từ xa rồi, hắn chuẩn bị kích nổ sao! 】
【 Aaaaa hắn cười nham hiểm quá! Hắn……】
“Câm miệng!”
Ồn muốn ch ết.
Tôi nhìn chằm chằm vào Tạ Sơ.
Hắn mặc một bộ vest đen, dáng người mảnh khảnh, phong thái lịch lãm.
Đúng là hắn đang cười, nhưng đáy mắt lại tối tăm đến mức không thể nhìn thấy một chút tia sáng nào.
Nhìn xuống khán giả như nhìn thứ đã ch ết.
【 Thiển Thiển…… Còn hai phút nữa……】
Tôi buông nắm tay ra, rũ vai:
“Tôi cũng không có cách nào.”
Đừng nói là chỉ có hai phút.
Bây giờ tôi đã đổi thân xác, cái thân xác này không có bất cứ quan hệ gì với Tạ Sơ cả.
Dù cho tôi hai tiếng tôi cũng không thể nghĩ ra được một cách nào để thay đổi được ý định của hắn.
【 Oa……】
【 Chế không chịu, chế không chịu, mạng sống của chế! 】
【 Thiển Thiển, giờ chế sẽ đánh đổi tất cả tài sản của chế để đổi lấy một cơ hội cuối cùng. 】
【 Chỉ được một phút thôi. 】
【 Cô phải nắm chắc đấy! 】
Một cơ hội cuối cùng?
Vừa lúc Tạ Sơ vừa kết thúc màn thuyết trình, đang cúi đầu một cái thật đẹp:
“Mong các vị sẽ mong chờ nó.”
Sau đó ngẩng đầu, cong môi cười.
Tôi nhìn ngón cái khẽ cử động của hắn mà tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực tới nơi ——
Tách.
Cúp điện.
Trong hội trường lập tức ồn ào.
Tôi đột nhiên cảm giác được một hơi thở quen thuộc.
Nương theo ánh sáng mờ mờ nhìn qua.……
Má đưa tôi đến cạnh Tạ Sơ thật à?
【 Thiển Thiên, nhanh lên, làm đi! 】
Tôi hoàn toàn không thấy điều khiển từ xa của Tạ Sơ ở đâu cả!
【 Thiển Thiển! Hãy nhớ tới mẹ cô đang nằm trên giường bệnh đi! 】
Trong lòng quyết định, tôi túm chặt lấy cổ áo của người trước mặt, sau đó kéo xuống.
Quen thuộc tìm được môi hắn trong bóng tối.
Hôn lên.
4
Thế giới này là một thế giới trò chơi.
Mà Tạ Sơ chính là trùm cuối của trò chơi này.
Trong cốt truyện, hắn là kẻ ba không thương mẹ không yêu.
Ba hắn vì leo vào nhà giàu mà vứt bỏ người vợ tội nghiệp đã ở bên ông ta bấy lâu.
Mẹ hắn bị vứt bỏ thì tinh thần xảy ra vấn đề, đối xử với hắn không đánh thì mắng.
Năm hắn 6 tuổi, mẹ mất, hắn lưu lạc đầu đường xó chợ.
Sau khi được cha ruột tìm thấy, tưởng là được sống yên bình thì đến lượt mẹ kế ngược đãi thậm tệ.
Bởi vậy sau khi Tạ Sơ lớn lên hắn mang theo ý chí hủy thiên diệt địa, vô cùng tà ác.
Nhưng bối cảnh lớn lên này của hắn đã bị tôi phá nát.
Hệ thống nói rằng trước đây lúc tôi chơi bản beta đã dùng đạo cụ đưa cho Tạ Sơ một chén cơm trong lúc hắn lang thang trên đường, hành động này đã trở thành một lỗi hệ thống trong quá trình tạo nên nhân vật này.
Dẫn tới việc giá trị hắc hóa của Tạ Sơ luôn dừng lại ở mức 95%.
Trong lòng hắn vẫn luôn giữ lại một chút lòng nhân ái.
Không thể thực sự bước vào con đường trở thành trùm cuối.
Thậm chí đến cả nữ chính trong trò chơi hắn cũng không có hứng thú.
Thế giới trò chơi không thể tiếp tục được nữa.
Cho nên hệ thống mới tìm “đầu sỏ gây tội” là tôi đến để sửa lại thiết lập của hắn.
Tôi vui vẻ đồng ý.
Vì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể nhận được 500 vạn.
Mẹ tôi nằm trên giường bệnh nhiều năm, 500 vạn biết đâu có thể chữa khỏi được cho bà.
Huống hồ nhiệm vụ này cũng không khó lắm.
Chỉ cần khiến cho một người hắc hóa mà thôi.
Cho hắn một chút ánh sáng cuối cùng để hắn trân trọng, tin tưởng và bảo vệ.
Sau đó phá nát nó ngay trước mặt hắn.
Tôi dựa vào thân phận “người cho hắn cơm” năm đó mà dễ dàng tiếp cận hắn.
Ba năm đó, tôi sủng hắn trong lòng bàn tay.
Mẹ kế mắng chửi hắn, tôi đáp trả.
Ba ruột đánh hắn, tôi bảo vệ hắn sau lưng.
Tôi tự mình bước từng bậc cầu thang chỉ đề cầu cho hắn một tấm bùa bình an, cầu mong cho hắn được sống một cuộc sống hạnh phúc.
Tôi lặp đi lặp lại bên tai hắn:
“Họ không thích anh cũng không sao, có em thích anh là được.”
“Em sẽ luôn luôn ở bên anh.”
Thiếu niên nhìn tôi bằng ánh mắt trong sáng lại sạch sẽ, không cần nói cũng biết đang cực kỳ vui vẻ.
Cho đến khi giá trị hắc hóa giảm xuống còn đúng 1% thì tôi biết.
Tình yêu của hắn dành cho tôi đã ăn sâu vào tận xương tủy.
5
Ngày hôm đó là một ngày tuyết đầu mùa.
Tạ Sơ ngượng ngùng quàng khăn cổ lên cho tôi.
Màu trắng của tuyết.
Rất đẹp.
Tôi nhìn mũi len lúc lên lúc xuống trên cái khăn, ôm bụng cười lớn:
“Cái này không phải là anh tự đan đó chứ?”
Tạ Sơ hừ nhẹ:
“Anh mà làm chuyện ngốc nghếch như vậy à?”
Thế nhưng lỗ tai hắn lại đỏ bừng.
Sau khi hắn rời đi, hệ thống không ngừng lải nhải bên tai tôi:
【 Giả, tất cả chỉ là giả thôi! Đây chỉ là nhân vật trong thế giới ảo mà thôi, ký chủ tỉnh táo lại đi! 】
“Câm miệng! Tôi chỉ đeo có cái khăn quàng cổ thì có làm sao đâu?”
Tôi xà nẹo một lúc lâu mới ra cửa.
Mọi thứ đã được sắp xếp một cách hoàn hảo.
Ba của Tạ Sơ bị bệnh nặng mấy năm nay, lương tâm đột nhiên trỗi dậy, bắt đầu chú ý tới đứa con trai duy nhất của người vợ cũ trước đây.
Muốn giao thành quả ông ta dốc sức mấy năm nay cho Tạ Sơ.
Coi như là đền bù cho hắn.
Hôm đó là thứ hai, hắn với hai thằng con trai của ông ba hắn bất hòa.
Không thể không ra tay.
Tài sản bây giờ của hắn có được đều là do người trước để lại.
Bên kia làm sao có thể cam tâm tình nguyện mà từ bỏ được?
Trong một nhà kho bỏ hoang, anh em đánh nhau.
Vào thời khắc mấu chốt, tôi xuất hiện với một văn kiện có chữ ký của Tạ Sơ.
Hắn sớm đã bị tôi dỗ dành trong lòng bàn tay đến mức không biết đâu là nam đâu là bắc, tôi bảo hắn ký cái gì hắn cũng ký, cũng không thèm nhìn xem là mình đã ký cái gì.
Mặt Tạ Sơ trắng bệch.
“Thiển Thiển, em không cố ý đúng không?”
“Không, tôi cố ý đấy.”
【 Giá trị hắc hóa 10%. 】
“Em bị bọn họ nắm được nhược điểm gì phải không?”
“Không.”
【 Giá trị hắc hóa 20%. 】
“Có phải em bị bọn họ uy hiếp gì không? Bọn họ ép em làm vậy phải không?”
“Không phải.”
【 Giá trị hắc hóa 30%. 】
Mẹ kế của Tạ Sơ đứng một bên cười nói:
“Một thằng ranh sinh ra bởi một con đ ĩ, tại sao con gái nhà người ta phải đi theo mày?”
“Thiển Thiển đã ở bên A Lãng từ lâu rồi, tao hứa là tao sẽ gửi thiệp cưới vào t ù cho mày”
Tạ Sơ nhìn tôi: “Thật sao?”
“Ừ.”
【 Giá trị hắc hóa 40%. 】
“Lâm Thiển, lại đây.”
“Chỉ cần em lại đây, anh sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra.”
Mắt Tạ Sơ đỏ hoe.
Tôi quay đầu không dám nhìn hắn.
【 Nhìn hắn! 】
【 Nói cái gì quá đáng hơn nữa đi! 】
【 Giá trị hắc hóa tăng chậm quá! 】
Tôi không cảm xúc nhìn hắn.
Tạ Sơ đá bay cái bàn trước mặt:
“Mẹ nó anh bảo em lại đây!”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Hôn lễ của tôi với Tạ Lãng sẽ tổ chức vào ba tháng sau, anh nhớ đến xem nhé.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Đừng có nhìn tôi như vậy, tôi chưa bao giờ thích anh cả.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Ai bảo anh ngu thế, mới chỉ cho anh có một chút ngọt ngào mà anh đã vui như chó vẫy đuôi rồi.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
【 Vô dụng thôi, hắn không tin. 】
【 Thiển Thiển, quá đáng hơn nữa đi! 】
Tôi nắm lấy tay Tạ Lãng.
Lông mày Tạ Sơ đột nhiên nhảy dựng lên, lao vào đánh người.
Cả hai đứa em nhào vô cùng hội đồng hắn, thế mà hắn không hề bị chút sứt mẻ nào.
【 Giá trị hắc hóa 40%. 】
【 Thiển Thiển, Tạ Sơ quá thông minh, hắn nhìn thấy được biểu cảm của cô. 】
【 Lấy con át chủ bài của cô ra đi! 】
Mẹ kế thét chói tai không dám tới gần.
Tạ Sơ đánh cho hai đứa em của hắn bầm dật nằm trên đất, sau đó kéo tôi ra ngoài.
【 Thiển Thiển, không được theo hắn! 】
【 Thời hạn ba năm đã hết, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ ch ết ở thế giới này đấy! 】
【 Thiển Thiển, dao găm đâu? Dao găm của cô đâu? 】
Tôi sợ tới phát run.
Một tay bị Tạ Sơ giữ chặt.
Một tay…… Nắm dao găm.
Tôi không làm được.
【 Thiển Thiển, hắn sẽ không chết đâu. 】
【 Ở thế giới này hắn là trùm cuối, hắc hóa sẽ khiến hắn càng mạnh mẽ hơn! 】
【 Bỏ qua cơ hội lần này cô sẽ ch ết mất! 】
Tạ Lãng bị đánh bầm dập đuổi theo.
Tiếp theo là Tạ Duệ.
Cả mẹ kế cũng gia nhập.
Tôi bị bỏ sang một bên.
Trong đầu toàn là tiếng kêu của hệ thống.
【 Thiển Thiển, làm đi! 】
【 Cô ch ết ở đây cũng không sao, nhưng mẹ cô thì sao? 】
【 Thiển Thiển, quỹ đạo của cốt truyện đã lệch ra quá xa rồi, thế giới này mà sụp đổ thì lúc đó Tạ Sơ mới thật sự ch ết đấy! 】
【 Thiển Thiển, ngay bây giờ! 】
Giây phút dao găm cắm vào ngực Tạ Sơ.
Cả thế giới như yên tĩnh lại.
M á u tươi bắn tung tóe vấy lên chiếc khăn quàng cổ trắng tinh, giống như đang điểm hoa.
Tạ Sơ không thể tin nổi nhìn tôi, đôi mắt đen đầy sương mù.
【 Thiển Thiển, phải nói một câu nữa! 】
【 Một câu cuối cùng thôi! 】
Câu cuối cùng ——
“Sinh ra đã thấp hèn thì đáng ra phải ch ết từ lâu rồi.”
Ánh sáng trong mắt Tạ Sơ nhanh chóng biến mất.
【 Giá trị hắc hóa 30%, 20%, 10%, 5%, 1%……】
【 Cảnh cáo, cảnh cáo, thế giới sắp sụp đổ. 】
【 Giá trị hắc hóa 100%, nhiệm vụ hoàn thành. 】
Cửa nhà kho bị phá tung ra.
Ai đó đã đá tôi ra khỏi người Tạ Sơ.
Khi cơ thể ngã xuống, hệ thống thờ dài một cái:
【 Cuối cùng cũng kết thúc rồi, tôi đưa cô đi 】
Vào giây phút cuối cùng trước khi ý thức biến mất, tôi nhìn thấy Tạ Sơ.
Trên mặt toàn là m á u, đôi bàn tay mảnh khảnh cũng dính đầy m á u.
Hắn đẩy những người xung quanh ra, loạng choạng chạy về phía tôi.
6
Hai đôi môi chạm vào nhau.
Độ ấm đã lâu, hơi thở đã lâu.
Tạ Sơ dường như đờ người trong giây lát.
Không tránh đi, cũng không tiến lên.
Giống như ngừng thở tới nơi rồi vậy.
Tôi chạm vào tay hắn.
Hắn vẫn trong trạng thái nhập định như cũ, không hề phản ứng.
Tôi dễ như trở bàn tay lấy được điều khiển từ xa từ trong tay hắn.
【 Đứng yên, đừng để hắn phát hiện. 】
Nghe hệ thống nói vậy, tôi cũng không dám cử động.
Chỉ túm lấy cổ tay áo của hắn, nghe tiếng tim đập rõ ràng của hắn.
Thình thịch, thình thịch ——
Đầy sức sống.
Ngón tay khẽ cong lại, không dám tiến lên sờ vào.
Thật xin lỗi.
Trái tim này, chắc là lúc ấy…… Rất đau phải không?
【 Giữ thêm 10 giây nữa. 】
Hô hấp của Tạ Sơ bắt đầu xảy ra biến hóa.
Hắn đưa tay lên chạm vào mặt tôi.
Bóng tối khiến các giác quan bị khuếch đại.
Tôi không thể không lùi lại.
【3……】
Tôi lùi một bước, hắn lại tiến lên một bước.
【2……】
Tôi lùi thêm bước nữa, hắn lại tiến lên thêm một bước.
【1……】
Hắn ôm chặt lấy eo tôi.
【 Đi! 】
Tách ——
Đèn sáng.
Ba tháng ở thế giới thực bằng ba năm ở thế giới này.
Cho nên lúc tôi gặp lại Tạ Sơ lần nữa đã là ba năm sau.
Chàng trai ngang ngược năm nào đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, đứng trước ánh sáng của máy chiếu, trông hắn vừa học thức, vừa cao quý.
Tôi liếc mắt nhìn khắp hội trường.
Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn SG vô cùng náo nhiệt.
Nam chính và nữ chính đều có mặt ở đây.
Theo cốt truyện, Tạ Sơ sẽ cầu hôn nữ chính tại buổi họp báo truyền hình trực tiếp toàn cầu này.
Sau khi bị từ chối thảm hại thì hắn chính thức trở thành “hòn sắt” trên con đường về bên nhau của nam nữ chính.
“Sụp đổ chỗ nào? Tôi thấy đang rất ổn mà”
Tôi phàn nàn với hệ thống.
Hệ thống: 【 Ổn? Cô nhìn kỹ lại đi! 】
Vừa mới xuyên vào nên tôi vẫn chưa kịp thích nghi với cơ thể mới này.
Sau khi chỉnh trang lại bản thân, tôi mới quan sát kĩ lại lần nữa.
Người vốn phải trong mắt chỉ có nam chính, nữ chính vậy mà lại nhìn Tạ Sơ trên sân khấu bằng ánh mắt ngưỡng mộ?
Lại nhìn Tạ Sơ.
Nét tàn nhẫn quen thuộc ẩn giấu dưới đáy mắt hắn, khóe môi nở một nụ cười khó hiểu.
Thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón trỏ.
Trái tim tôi thắt lại.
Cái nhẫn đó……
Viên kim cương đó……
Làm từ tro cốt của tôi thật à?
2
Ba năm trước, tôi một dao đâm vào ngực Tạ Sơ, lương tâm còn sót lại của hắn bị xóa sạch.
Giá trị hắc hóa ngay lập tức đạt 100%.
Vệ sĩ của hắn xông tới, đá tôi văng ra.
Tôi thuận theo đó ngã ngửa ra đằng sau, đập đầu vào góc bàn, đi đời nhà ma.
Sau khi trở lại thế giới của mình, hệ thống nói với tôi hắn không hổ là trùm phản diện.
Đốt tôi thành tro không nói, còn dùng tro cốt của tôi làm thành một viên kim cương.
Mài giũa mỗi ngày.
【 May là tôi phản ứng nhanh, không là hắn t r a t ấ n cô đến ch ết rồi!!】
Cũng không hẳn.
Tôi đâm hắn một dao trí mạng ngay vào lúc Tạ Sơ yêu tôi nhất.
Hắn hận tôi thấu trời.
Theo giả thiết, hẳn là hắn phải dần dần quên tôi đi mới đúng.
Nhưng hắn lại biến tro cốt của tôi thành một viên kim cương, đeo ở trên tay.
Mỗi phút mỗi giây nhắc nhở hắn, rằng hắn đã bị một cô gái lừa gạt như thế nào
“Rồi giờ sao?” Tôi hỏi hệ thống.
Khi trước đưa tôi đến đây thì bảo với tôi là thiết lập nhân vật của Tạ Sơ xảy ra vấn đề, cốt truyện không thể đi tiếp.
Bắt tôi phải xóa đi tia sáng cuối cùng trong lòng hắn là họ.
Giờ hắn đã biến thành trùm phản diện như họ mong đợi.
Tôi đã biến thành kẻ hắn hận không thể nghiền xương tôi thành tro.
Lại bảo tôi đi cứu rỗi hắn.
Bị điên à?!
【 Chúng tôi không có bị điên. 】 hệ thống rên r ỉ.
【 Cô đừng nhìn mỗi cái nhẫn trên tay Tạ Sơ, nhìn kĩ xem trong trong tay hắn còn gì nữa? 】
Tôi chuyển ánh mắt.
“Điều khiển từ xa?” Cái thứ hắn đang dùng để chỉ lên máy chiếu “Làm sao vậy?”
【 Đó không phải là điều khiển từ xa của máy chiếu! 】
Tiếng hệ thống vặn vẹo tới nơi rồi:
【 Hắn ta bị điên rồi! 】
【 Tất cả các nhân vật quan trọng đều đang có mặt ở đây. 】
【 Trong vòng năm phút nữa, hắn sẽ cho nổ tung chỗ này!!! 】
3
【 Tôi chưa bao giờ nói cái này. 】
【 Sau khi xác nhận cô đã chết, giá trị hắc hóa của Tạ Sơ tăng vọt lên 200%. 】
【 Sau đó mỗi năm lại tăng lên gấp đôi. 】
【 Chúng tôi cứ tưởng nữ chính xuất hiện thì mọi chuyện sẽ tốt hơn. 】
【 Ai ngờ……】
Hệ thống òa khóc:
【 Nói tóm lại, bây giờ chỉ có thể dựa vào cô thôi! 】
【 Năm phút, à không, trong vòng bốn phút, cô cần phải ngăn lại hành động của Tạ Sơ. 】
【 Nếu nhiệm vụ không hoàn thành, cô cũng biết đấy, chúng ta cũng sẽ bị nổ tanh bành ngay tại đây! 】
【 Mau lên, Thiển Thiển, còn ba phút nữa! 】
Đầu tôi ong ong.
Cho nổ tung hội trường.
Đúng là chuyện Tạ Sơ có thể làm ra.
【 Mau lên Thiển Thiển, mau nghĩ ra cách gì đó đi! 】
【 Aaaaa, hắn di chuyển điều khiển từ xa rồi, hắn chuẩn bị kích nổ sao! 】
【 Aaaaa hắn cười nham hiểm quá! Hắn……】
“Câm miệng!”
Ồn muốn ch ết.
Tôi nhìn chằm chằm vào Tạ Sơ.
Hắn mặc một bộ vest đen, dáng người mảnh khảnh, phong thái lịch lãm.
Đúng là hắn đang cười, nhưng đáy mắt lại tối tăm đến mức không thể nhìn thấy một chút tia sáng nào.
Nhìn xuống khán giả như nhìn thứ đã ch ết.
【 Thiển Thiển…… Còn hai phút nữa……】
Tôi buông nắm tay ra, rũ vai:
“Tôi cũng không có cách nào.”
Đừng nói là chỉ có hai phút.
Bây giờ tôi đã đổi thân xác, cái thân xác này không có bất cứ quan hệ gì với Tạ Sơ cả.
Dù cho tôi hai tiếng tôi cũng không thể nghĩ ra được một cách nào để thay đổi được ý định của hắn.
【 Oa……】
【 Chế không chịu, chế không chịu, mạng sống của chế! 】
【 Thiển Thiển, giờ chế sẽ đánh đổi tất cả tài sản của chế để đổi lấy một cơ hội cuối cùng. 】
【 Chỉ được một phút thôi. 】
【 Cô phải nắm chắc đấy! 】
Một cơ hội cuối cùng?
Vừa lúc Tạ Sơ vừa kết thúc màn thuyết trình, đang cúi đầu một cái thật đẹp:
“Mong các vị sẽ mong chờ nó.”
Sau đó ngẩng đầu, cong môi cười.
Tôi nhìn ngón cái khẽ cử động của hắn mà tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực tới nơi ——
Tách.
Cúp điện.
Trong hội trường lập tức ồn ào.
Tôi đột nhiên cảm giác được một hơi thở quen thuộc.
Nương theo ánh sáng mờ mờ nhìn qua.……
Má đưa tôi đến cạnh Tạ Sơ thật à?
【 Thiển Thiên, nhanh lên, làm đi! 】
Tôi hoàn toàn không thấy điều khiển từ xa của Tạ Sơ ở đâu cả!
【 Thiển Thiển! Hãy nhớ tới mẹ cô đang nằm trên giường bệnh đi! 】
Trong lòng quyết định, tôi túm chặt lấy cổ áo của người trước mặt, sau đó kéo xuống.
Quen thuộc tìm được môi hắn trong bóng tối.
Hôn lên.
4
Thế giới này là một thế giới trò chơi.
Mà Tạ Sơ chính là trùm cuối của trò chơi này.
Trong cốt truyện, hắn là kẻ ba không thương mẹ không yêu.
Ba hắn vì leo vào nhà giàu mà vứt bỏ người vợ tội nghiệp đã ở bên ông ta bấy lâu.
Mẹ hắn bị vứt bỏ thì tinh thần xảy ra vấn đề, đối xử với hắn không đánh thì mắng.
Năm hắn 6 tuổi, mẹ mất, hắn lưu lạc đầu đường xó chợ.
Sau khi được cha ruột tìm thấy, tưởng là được sống yên bình thì đến lượt mẹ kế ngược đãi thậm tệ.
Bởi vậy sau khi Tạ Sơ lớn lên hắn mang theo ý chí hủy thiên diệt địa, vô cùng tà ác.
Nhưng bối cảnh lớn lên này của hắn đã bị tôi phá nát.
Hệ thống nói rằng trước đây lúc tôi chơi bản beta đã dùng đạo cụ đưa cho Tạ Sơ một chén cơm trong lúc hắn lang thang trên đường, hành động này đã trở thành một lỗi hệ thống trong quá trình tạo nên nhân vật này.
Dẫn tới việc giá trị hắc hóa của Tạ Sơ luôn dừng lại ở mức 95%.
Trong lòng hắn vẫn luôn giữ lại một chút lòng nhân ái.
Không thể thực sự bước vào con đường trở thành trùm cuối.
Thậm chí đến cả nữ chính trong trò chơi hắn cũng không có hứng thú.
Thế giới trò chơi không thể tiếp tục được nữa.
Cho nên hệ thống mới tìm “đầu sỏ gây tội” là tôi đến để sửa lại thiết lập của hắn.
Tôi vui vẻ đồng ý.
Vì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể nhận được 500 vạn.
Mẹ tôi nằm trên giường bệnh nhiều năm, 500 vạn biết đâu có thể chữa khỏi được cho bà.
Huống hồ nhiệm vụ này cũng không khó lắm.
Chỉ cần khiến cho một người hắc hóa mà thôi.
Cho hắn một chút ánh sáng cuối cùng để hắn trân trọng, tin tưởng và bảo vệ.
Sau đó phá nát nó ngay trước mặt hắn.
Tôi dựa vào thân phận “người cho hắn cơm” năm đó mà dễ dàng tiếp cận hắn.
Ba năm đó, tôi sủng hắn trong lòng bàn tay.
Mẹ kế mắng chửi hắn, tôi đáp trả.
Ba ruột đánh hắn, tôi bảo vệ hắn sau lưng.
Tôi tự mình bước từng bậc cầu thang chỉ đề cầu cho hắn một tấm bùa bình an, cầu mong cho hắn được sống một cuộc sống hạnh phúc.
Tôi lặp đi lặp lại bên tai hắn:
“Họ không thích anh cũng không sao, có em thích anh là được.”
“Em sẽ luôn luôn ở bên anh.”
Thiếu niên nhìn tôi bằng ánh mắt trong sáng lại sạch sẽ, không cần nói cũng biết đang cực kỳ vui vẻ.
Cho đến khi giá trị hắc hóa giảm xuống còn đúng 1% thì tôi biết.
Tình yêu của hắn dành cho tôi đã ăn sâu vào tận xương tủy.
5
Ngày hôm đó là một ngày tuyết đầu mùa.
Tạ Sơ ngượng ngùng quàng khăn cổ lên cho tôi.
Màu trắng của tuyết.
Rất đẹp.
Tôi nhìn mũi len lúc lên lúc xuống trên cái khăn, ôm bụng cười lớn:
“Cái này không phải là anh tự đan đó chứ?”
Tạ Sơ hừ nhẹ:
“Anh mà làm chuyện ngốc nghếch như vậy à?”
Thế nhưng lỗ tai hắn lại đỏ bừng.
Sau khi hắn rời đi, hệ thống không ngừng lải nhải bên tai tôi:
【 Giả, tất cả chỉ là giả thôi! Đây chỉ là nhân vật trong thế giới ảo mà thôi, ký chủ tỉnh táo lại đi! 】
“Câm miệng! Tôi chỉ đeo có cái khăn quàng cổ thì có làm sao đâu?”
Tôi xà nẹo một lúc lâu mới ra cửa.
Mọi thứ đã được sắp xếp một cách hoàn hảo.
Ba của Tạ Sơ bị bệnh nặng mấy năm nay, lương tâm đột nhiên trỗi dậy, bắt đầu chú ý tới đứa con trai duy nhất của người vợ cũ trước đây.
Muốn giao thành quả ông ta dốc sức mấy năm nay cho Tạ Sơ.
Coi như là đền bù cho hắn.
Hôm đó là thứ hai, hắn với hai thằng con trai của ông ba hắn bất hòa.
Không thể không ra tay.
Tài sản bây giờ của hắn có được đều là do người trước để lại.
Bên kia làm sao có thể cam tâm tình nguyện mà từ bỏ được?
Trong một nhà kho bỏ hoang, anh em đánh nhau.
Vào thời khắc mấu chốt, tôi xuất hiện với một văn kiện có chữ ký của Tạ Sơ.
Hắn sớm đã bị tôi dỗ dành trong lòng bàn tay đến mức không biết đâu là nam đâu là bắc, tôi bảo hắn ký cái gì hắn cũng ký, cũng không thèm nhìn xem là mình đã ký cái gì.
Mặt Tạ Sơ trắng bệch.
“Thiển Thiển, em không cố ý đúng không?”
“Không, tôi cố ý đấy.”
【 Giá trị hắc hóa 10%. 】
“Em bị bọn họ nắm được nhược điểm gì phải không?”
“Không.”
【 Giá trị hắc hóa 20%. 】
“Có phải em bị bọn họ uy hiếp gì không? Bọn họ ép em làm vậy phải không?”
“Không phải.”
【 Giá trị hắc hóa 30%. 】
Mẹ kế của Tạ Sơ đứng một bên cười nói:
“Một thằng ranh sinh ra bởi một con đ ĩ, tại sao con gái nhà người ta phải đi theo mày?”
“Thiển Thiển đã ở bên A Lãng từ lâu rồi, tao hứa là tao sẽ gửi thiệp cưới vào t ù cho mày”
Tạ Sơ nhìn tôi: “Thật sao?”
“Ừ.”
【 Giá trị hắc hóa 40%. 】
“Lâm Thiển, lại đây.”
“Chỉ cần em lại đây, anh sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra.”
Mắt Tạ Sơ đỏ hoe.
Tôi quay đầu không dám nhìn hắn.
【 Nhìn hắn! 】
【 Nói cái gì quá đáng hơn nữa đi! 】
【 Giá trị hắc hóa tăng chậm quá! 】
Tôi không cảm xúc nhìn hắn.
Tạ Sơ đá bay cái bàn trước mặt:
“Mẹ nó anh bảo em lại đây!”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Hôn lễ của tôi với Tạ Lãng sẽ tổ chức vào ba tháng sau, anh nhớ đến xem nhé.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Đừng có nhìn tôi như vậy, tôi chưa bao giờ thích anh cả.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
“Ai bảo anh ngu thế, mới chỉ cho anh có một chút ngọt ngào mà anh đã vui như chó vẫy đuôi rồi.”
【 Giá trị hắc hóa 50%. 】
【 Vô dụng thôi, hắn không tin. 】
【 Thiển Thiển, quá đáng hơn nữa đi! 】
Tôi nắm lấy tay Tạ Lãng.
Lông mày Tạ Sơ đột nhiên nhảy dựng lên, lao vào đánh người.
Cả hai đứa em nhào vô cùng hội đồng hắn, thế mà hắn không hề bị chút sứt mẻ nào.
【 Giá trị hắc hóa 40%. 】
【 Thiển Thiển, Tạ Sơ quá thông minh, hắn nhìn thấy được biểu cảm của cô. 】
【 Lấy con át chủ bài của cô ra đi! 】
Mẹ kế thét chói tai không dám tới gần.
Tạ Sơ đánh cho hai đứa em của hắn bầm dật nằm trên đất, sau đó kéo tôi ra ngoài.
【 Thiển Thiển, không được theo hắn! 】
【 Thời hạn ba năm đã hết, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ ch ết ở thế giới này đấy! 】
【 Thiển Thiển, dao găm đâu? Dao găm của cô đâu? 】
Tôi sợ tới phát run.
Một tay bị Tạ Sơ giữ chặt.
Một tay…… Nắm dao găm.
Tôi không làm được.
【 Thiển Thiển, hắn sẽ không chết đâu. 】
【 Ở thế giới này hắn là trùm cuối, hắc hóa sẽ khiến hắn càng mạnh mẽ hơn! 】
【 Bỏ qua cơ hội lần này cô sẽ ch ết mất! 】
Tạ Lãng bị đánh bầm dập đuổi theo.
Tiếp theo là Tạ Duệ.
Cả mẹ kế cũng gia nhập.
Tôi bị bỏ sang một bên.
Trong đầu toàn là tiếng kêu của hệ thống.
【 Thiển Thiển, làm đi! 】
【 Cô ch ết ở đây cũng không sao, nhưng mẹ cô thì sao? 】
【 Thiển Thiển, quỹ đạo của cốt truyện đã lệch ra quá xa rồi, thế giới này mà sụp đổ thì lúc đó Tạ Sơ mới thật sự ch ết đấy! 】
【 Thiển Thiển, ngay bây giờ! 】
Giây phút dao găm cắm vào ngực Tạ Sơ.
Cả thế giới như yên tĩnh lại.
M á u tươi bắn tung tóe vấy lên chiếc khăn quàng cổ trắng tinh, giống như đang điểm hoa.
Tạ Sơ không thể tin nổi nhìn tôi, đôi mắt đen đầy sương mù.
【 Thiển Thiển, phải nói một câu nữa! 】
【 Một câu cuối cùng thôi! 】
Câu cuối cùng ——
“Sinh ra đã thấp hèn thì đáng ra phải ch ết từ lâu rồi.”
Ánh sáng trong mắt Tạ Sơ nhanh chóng biến mất.
【 Giá trị hắc hóa 30%, 20%, 10%, 5%, 1%……】
【 Cảnh cáo, cảnh cáo, thế giới sắp sụp đổ. 】
【 Giá trị hắc hóa 100%, nhiệm vụ hoàn thành. 】
Cửa nhà kho bị phá tung ra.
Ai đó đã đá tôi ra khỏi người Tạ Sơ.
Khi cơ thể ngã xuống, hệ thống thờ dài một cái:
【 Cuối cùng cũng kết thúc rồi, tôi đưa cô đi 】
Vào giây phút cuối cùng trước khi ý thức biến mất, tôi nhìn thấy Tạ Sơ.
Trên mặt toàn là m á u, đôi bàn tay mảnh khảnh cũng dính đầy m á u.
Hắn đẩy những người xung quanh ra, loạng choạng chạy về phía tôi.
6
Hai đôi môi chạm vào nhau.
Độ ấm đã lâu, hơi thở đã lâu.
Tạ Sơ dường như đờ người trong giây lát.
Không tránh đi, cũng không tiến lên.
Giống như ngừng thở tới nơi rồi vậy.
Tôi chạm vào tay hắn.
Hắn vẫn trong trạng thái nhập định như cũ, không hề phản ứng.
Tôi dễ như trở bàn tay lấy được điều khiển từ xa từ trong tay hắn.
【 Đứng yên, đừng để hắn phát hiện. 】
Nghe hệ thống nói vậy, tôi cũng không dám cử động.
Chỉ túm lấy cổ tay áo của hắn, nghe tiếng tim đập rõ ràng của hắn.
Thình thịch, thình thịch ——
Đầy sức sống.
Ngón tay khẽ cong lại, không dám tiến lên sờ vào.
Thật xin lỗi.
Trái tim này, chắc là lúc ấy…… Rất đau phải không?
【 Giữ thêm 10 giây nữa. 】
Hô hấp của Tạ Sơ bắt đầu xảy ra biến hóa.
Hắn đưa tay lên chạm vào mặt tôi.
Bóng tối khiến các giác quan bị khuếch đại.
Tôi không thể không lùi lại.
【3……】
Tôi lùi một bước, hắn lại tiến lên một bước.
【2……】
Tôi lùi thêm bước nữa, hắn lại tiến lên thêm một bước.
【1……】
Hắn ôm chặt lấy eo tôi.
【 Đi! 】
Tách ——
Đèn sáng.