Chương : 247
Hơn nữa đã xem như là cực nhanh, mình còn từng đắc chí qua một quãng thời gian, hiện tại xem ra, quả thực chính là cứt chó a!
– Sức mạnh còn đang tăng thêm, trời ạ! Hắn sẽ không vọt thẳng tới cửu tinh chứ!
Trái tim của Y An đã lên đến yết hầu, không ngừng cảm nhận nguyên khí gợn sóng trên người Lý Vân Tiêu, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
– Hô! Cuối cùng cũng coi như ngừng lại, biến thái a!
Ngay ở thời điểm hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên nhìn thấy Lý Vân Tiêu hơi giương đôi mắt, lần thứ hai lấy ra một viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan, thả vào trong miệng, bắt đầu đả tọa.
– Chi! Hắn không muốn sống!
Con mắt Y An trợn lên giống như chuông đồng, sau khi Lý Vân Tiêu nuốt vào quả đan dược thứ hai, máu tươi ngưng tụ ở dưới da cuối cùng tràn ra ngoài, hơn nữa đã ra là không thể ngăn cản, rất nhanh khắp toàn thân là máu me đầm đìa, trên mặt cũng tràn đầy máu tươi.
Đồng thời nguyên khí gợn sóng vốn đã đình trệ không tăng trưởng, ở sau khi nuốt vào quả đan dược thứ hai, lại bắt đầu chậm rãi kéo lên.
Xèo!
Xèo!
Đột nhiên trong hang núi lại thêm ra hai bóng người, chính là Lý Trường Phong cùng Lạc Vân Thường, hai người cũng là một thân máu tươi, dáng dấp khủng bố. Hai người hơi liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ cùng mừng rỡ, còn có không thể tin tưởng ở bên trong, dĩ nhiên song song đều đột phá.
Y An cũng giật nảy cả mình, nhìn hai người dĩ nhiên nhanh như vậy liền đột phá!
Hắn theo bản năng sờ soạng viên thuốc trên người mình, có kích động hận không thể lập tức nuốt xuống. Mình nhọc nhằn khổ sở, tích lũy mấy năm mới đột phá đến nhất tinh Vũ Quân, những người này chỉ nuốt một viên đan dược, mới qua chút thời gian, liền trực tiếp tăng lên một tinh.
Giờ khắc này Huyền Lôi Kinh Vân Hống cong mình trên đất, cũng đình trệ kêu rên, thật giống như một con mèo nhỏ rơi xuống nước, cúi đầu ủ rũ nằm trên mặt đất. Nhưng từ khí thế trên người, xác thực tăng cường rất nhiều.
Oanh…
Ngay thời điểm tâm tình của Y An khó có thể bình phục, trên người Lý Vân Tiêu lần thứ hai truyền đến tiếng đột phá.
– Cửu tinh Võ sư!
Y An điên rồi, hầu như muốn mất đi tri giác. Một Võ sư mới vừa đột phá đến lục tinh, ở trước mặt hắn trong thời gian ngắn ngủi, phá liền cấp ba, vọt thẳng tới cửu tinh. Hơn nữa khí thế còn đang tăng trưởng!
Chuyện này…
Không chỉ có hắn, ngay cả Lý Trường Phong cùng Lạc Vân Thường cũng triệt để té xỉu, này hoàn toàn lật đổ thường thức của bọn họ. Tuy rằng Đan dược cường hãn, nhưng tác dụng cũng có hạn. Không ngừng nghỉ đột phá xuống như vậy, này vẫn là người sao? Những thiên tài khổ sở bế quan tu luyện mấy năm, mới có thể đột phá một, hai cấp, còn để người ta sống hay không a?
Phốc!
Rốt cục Lý Vân Tiêu cảm thấy không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi. Trong huyết ẩn chứa lượng lớn lực lượng đan dược còn chưa bị tiêu hóa. Hắn dùng quả thứ hai cũng là dị thường cẩn thận, dùng nguyên khí bao vây đan dược dần dần tiêu hóa, thời điểm phát hiện thực sự không chịu nổi, sẽ cùng máu tươi phun ra ngoài.
– Không xong rồi, nếu mạnh mẽ tiêu hóa xuống, sợ là sẽ trực tiếp bạo thể mà chết!
Lý Vân Tiêu bi thảm nở nụ cười, giương đôi mắt lên. Ngoại trừ Tiêu Khinh Vương ra, chỉ thấy tất cả mọi người đều lần thứ hai tụ tập cùng nhau, tất cả đều máu me đầm đìa, dị thường khủng bố, nhưng hai mắt tỏa ánh sáng theo dõi hắn, từng cái từng cái như Ngạ Lang xem dê con.
– Làm gì? Các ngươi đây là muốn làm gì?
– Hảo tiểu tử, có thứ tốt như vậy hiện tại mới lấy ra, xem ta không đánh chết ngươi!
Lý Trường Phong xông lên một phát bắt được cổ áo Lý Vân Tiêu, cũng không để ý hắn trọng thương, giận dữ hét:
– Còn có bao nhiêu, toàn bộ giao ra đây cho ta!
Trần Đại Sinh ở phía sau reo lên:
– Người thấy có phần, đều là vì tiểu tử này bán mạng, cha cũng không thể có đặc thù. Mỗi người thêm mười viên!
– Mười viên…, ân, ta không có ý kiến.
Hồng Binh nâng hai tay tán thành.
Giờ khắc này chỉ có Lý Thuần Dương cùng Y An chưa dùng, nhưng hai người cũng là nóng lòng muốn thử, nhìn tất cả mọi người đột phá, dáng vẻ kích động. Ngay cả Huyền Lôi Kinh Vân Hống cũng ngoắt ngoắt cái đuôi đứng lên, thật giống như đang nói “ta cũng muốn”.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Cửu Khiếu Phá Ách Đan này hiệu quả một viên so với một viên giảm lợi hại, nhưng thống khổ lại một viên mạnh hơn một viên. Coi như là thân thể Vũ Vương, cũng tuyệt đối sống không quá ba viên. Mà hiệu quả sau viên thứ hai, liền trên căn bản mất đi hiệu lực. Huống hồ dựa vào đan dược tăng cao thực lực, trước sau không phải chính đạo, nếu không lĩnh ngộ vũ ý, có lên cấp cũng là toi công.
– Không sai!
Lý Thuần Dương một mặt nghiêm nghị nói:
– Then chốt vẫn là phải dựa vào chính mình tu luyện, nếu hoàn toàn ngược lại, bạo thể mà chết, vậy thì thật quái đản. Có điều ta là Vũ Vương cảnh giới, có thể dùng thêm một viên…
– …
Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ, chỉ có thể lại cho lão gia tử một viên, đồng thời vứt một viên cho Huyền Lôi Kinh Vân Hống, mười sáu viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan liền còn lại hai viên. Lúc này mọi người mới phẫn nộ rời đi, vội vã trở lại vững chắc cảnh giới của mình.
Y An nhìn Lý Vân Tiêu thay quần áo khác liền muốn rời đi, cả kinh nói:
– Vân thiếu, ngươi không vững chắc cảnh giới?
Dù sao một lần nhảy lên cấp ba, quả thực chính là chưa từng nghe thấy. Coi như mạnh mẽ tăng lên, sợ là vững chắc cảnh giới cũng vô cùng phiền phức.
– Không cần.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, hắn là tồn tại đã từng ở Cửu Thiên đỉnh cao, đối với lĩnh ngộ võ đạo hầu như đã dung hợp thiên địa quy tắc, chỉ là cảnh giới cửu tinh Võ sư, căn bản không phải một chuyện, hắn dặn dò:
– Ngươi ngàn vạn lần phải ổn định ở nhất tinh Vũ Quân xong mới có thể dùng đan dược, bằng không cực kỳ nguy hiểm.
Hắn nói xong, liền trực tiếp biến mất ở trong huyệt động, lưu lại Y An một mặt dại ra cùng Huyền Lôi Kinh Vân Hống lăn lộn trên đất. Y An hơi tập trung ý chí, vội vàng ngồi xếp bằng, bắt đầu vững chắc cảnh giới.
Bóng người Lý Vân Tiêu lóe lên, liền xuất hiện ở trên Phương Thốn Sơn, lập tức dọa đến Cổ Vinh nhảy một cái.
Chờ thấy rõ là Lý Vân Tiêu, nhất thời “Oa!” một tiếng gào khóc nhào tới, khóc rống nói:
– Vân thiếu, ngươi không thể bất công a! Ta nhọc nhằn khổ sở ở bên ngoài bán mạng cho ngài, mấy tên khốn kiếp này chỉ ở bên trong luyện chút huyền khí, liền từng cái từng cái đột phá, những tên kia nguyên bản bị ta bỏ ở phía sau ăn bụi bậm, đều từng cái từng cái chạy ở phía trước ta. Ô ô ô!
Hắn đau lòng lau nước mắt nước mũi, liền muốn hướng về trên người Lý Vân Tiêu sát qua.
Ầm!
Lý Vân Tiêu đánh tới một quyền, quyền kình trực tiếp đánh vào đầu của hắn, trên mặt nhất thời bầm tím một tảng lớn, máu mũi cũng không ngừng chảy xuống.
– Chớ ở trước mặt ta giả bộ đáng thương, ba trận pháp bố trí thế nào?
– Sức mạnh còn đang tăng thêm, trời ạ! Hắn sẽ không vọt thẳng tới cửu tinh chứ!
Trái tim của Y An đã lên đến yết hầu, không ngừng cảm nhận nguyên khí gợn sóng trên người Lý Vân Tiêu, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
– Hô! Cuối cùng cũng coi như ngừng lại, biến thái a!
Ngay ở thời điểm hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên nhìn thấy Lý Vân Tiêu hơi giương đôi mắt, lần thứ hai lấy ra một viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan, thả vào trong miệng, bắt đầu đả tọa.
– Chi! Hắn không muốn sống!
Con mắt Y An trợn lên giống như chuông đồng, sau khi Lý Vân Tiêu nuốt vào quả đan dược thứ hai, máu tươi ngưng tụ ở dưới da cuối cùng tràn ra ngoài, hơn nữa đã ra là không thể ngăn cản, rất nhanh khắp toàn thân là máu me đầm đìa, trên mặt cũng tràn đầy máu tươi.
Đồng thời nguyên khí gợn sóng vốn đã đình trệ không tăng trưởng, ở sau khi nuốt vào quả đan dược thứ hai, lại bắt đầu chậm rãi kéo lên.
Xèo!
Xèo!
Đột nhiên trong hang núi lại thêm ra hai bóng người, chính là Lý Trường Phong cùng Lạc Vân Thường, hai người cũng là một thân máu tươi, dáng dấp khủng bố. Hai người hơi liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ cùng mừng rỡ, còn có không thể tin tưởng ở bên trong, dĩ nhiên song song đều đột phá.
Y An cũng giật nảy cả mình, nhìn hai người dĩ nhiên nhanh như vậy liền đột phá!
Hắn theo bản năng sờ soạng viên thuốc trên người mình, có kích động hận không thể lập tức nuốt xuống. Mình nhọc nhằn khổ sở, tích lũy mấy năm mới đột phá đến nhất tinh Vũ Quân, những người này chỉ nuốt một viên đan dược, mới qua chút thời gian, liền trực tiếp tăng lên một tinh.
Giờ khắc này Huyền Lôi Kinh Vân Hống cong mình trên đất, cũng đình trệ kêu rên, thật giống như một con mèo nhỏ rơi xuống nước, cúi đầu ủ rũ nằm trên mặt đất. Nhưng từ khí thế trên người, xác thực tăng cường rất nhiều.
Oanh…
Ngay thời điểm tâm tình của Y An khó có thể bình phục, trên người Lý Vân Tiêu lần thứ hai truyền đến tiếng đột phá.
– Cửu tinh Võ sư!
Y An điên rồi, hầu như muốn mất đi tri giác. Một Võ sư mới vừa đột phá đến lục tinh, ở trước mặt hắn trong thời gian ngắn ngủi, phá liền cấp ba, vọt thẳng tới cửu tinh. Hơn nữa khí thế còn đang tăng trưởng!
Chuyện này…
Không chỉ có hắn, ngay cả Lý Trường Phong cùng Lạc Vân Thường cũng triệt để té xỉu, này hoàn toàn lật đổ thường thức của bọn họ. Tuy rằng Đan dược cường hãn, nhưng tác dụng cũng có hạn. Không ngừng nghỉ đột phá xuống như vậy, này vẫn là người sao? Những thiên tài khổ sở bế quan tu luyện mấy năm, mới có thể đột phá một, hai cấp, còn để người ta sống hay không a?
Phốc!
Rốt cục Lý Vân Tiêu cảm thấy không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi. Trong huyết ẩn chứa lượng lớn lực lượng đan dược còn chưa bị tiêu hóa. Hắn dùng quả thứ hai cũng là dị thường cẩn thận, dùng nguyên khí bao vây đan dược dần dần tiêu hóa, thời điểm phát hiện thực sự không chịu nổi, sẽ cùng máu tươi phun ra ngoài.
– Không xong rồi, nếu mạnh mẽ tiêu hóa xuống, sợ là sẽ trực tiếp bạo thể mà chết!
Lý Vân Tiêu bi thảm nở nụ cười, giương đôi mắt lên. Ngoại trừ Tiêu Khinh Vương ra, chỉ thấy tất cả mọi người đều lần thứ hai tụ tập cùng nhau, tất cả đều máu me đầm đìa, dị thường khủng bố, nhưng hai mắt tỏa ánh sáng theo dõi hắn, từng cái từng cái như Ngạ Lang xem dê con.
– Làm gì? Các ngươi đây là muốn làm gì?
– Hảo tiểu tử, có thứ tốt như vậy hiện tại mới lấy ra, xem ta không đánh chết ngươi!
Lý Trường Phong xông lên một phát bắt được cổ áo Lý Vân Tiêu, cũng không để ý hắn trọng thương, giận dữ hét:
– Còn có bao nhiêu, toàn bộ giao ra đây cho ta!
Trần Đại Sinh ở phía sau reo lên:
– Người thấy có phần, đều là vì tiểu tử này bán mạng, cha cũng không thể có đặc thù. Mỗi người thêm mười viên!
– Mười viên…, ân, ta không có ý kiến.
Hồng Binh nâng hai tay tán thành.
Giờ khắc này chỉ có Lý Thuần Dương cùng Y An chưa dùng, nhưng hai người cũng là nóng lòng muốn thử, nhìn tất cả mọi người đột phá, dáng vẻ kích động. Ngay cả Huyền Lôi Kinh Vân Hống cũng ngoắt ngoắt cái đuôi đứng lên, thật giống như đang nói “ta cũng muốn”.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Cửu Khiếu Phá Ách Đan này hiệu quả một viên so với một viên giảm lợi hại, nhưng thống khổ lại một viên mạnh hơn một viên. Coi như là thân thể Vũ Vương, cũng tuyệt đối sống không quá ba viên. Mà hiệu quả sau viên thứ hai, liền trên căn bản mất đi hiệu lực. Huống hồ dựa vào đan dược tăng cao thực lực, trước sau không phải chính đạo, nếu không lĩnh ngộ vũ ý, có lên cấp cũng là toi công.
– Không sai!
Lý Thuần Dương một mặt nghiêm nghị nói:
– Then chốt vẫn là phải dựa vào chính mình tu luyện, nếu hoàn toàn ngược lại, bạo thể mà chết, vậy thì thật quái đản. Có điều ta là Vũ Vương cảnh giới, có thể dùng thêm một viên…
– …
Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ, chỉ có thể lại cho lão gia tử một viên, đồng thời vứt một viên cho Huyền Lôi Kinh Vân Hống, mười sáu viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan liền còn lại hai viên. Lúc này mọi người mới phẫn nộ rời đi, vội vã trở lại vững chắc cảnh giới của mình.
Y An nhìn Lý Vân Tiêu thay quần áo khác liền muốn rời đi, cả kinh nói:
– Vân thiếu, ngươi không vững chắc cảnh giới?
Dù sao một lần nhảy lên cấp ba, quả thực chính là chưa từng nghe thấy. Coi như mạnh mẽ tăng lên, sợ là vững chắc cảnh giới cũng vô cùng phiền phức.
– Không cần.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, hắn là tồn tại đã từng ở Cửu Thiên đỉnh cao, đối với lĩnh ngộ võ đạo hầu như đã dung hợp thiên địa quy tắc, chỉ là cảnh giới cửu tinh Võ sư, căn bản không phải một chuyện, hắn dặn dò:
– Ngươi ngàn vạn lần phải ổn định ở nhất tinh Vũ Quân xong mới có thể dùng đan dược, bằng không cực kỳ nguy hiểm.
Hắn nói xong, liền trực tiếp biến mất ở trong huyệt động, lưu lại Y An một mặt dại ra cùng Huyền Lôi Kinh Vân Hống lăn lộn trên đất. Y An hơi tập trung ý chí, vội vàng ngồi xếp bằng, bắt đầu vững chắc cảnh giới.
Bóng người Lý Vân Tiêu lóe lên, liền xuất hiện ở trên Phương Thốn Sơn, lập tức dọa đến Cổ Vinh nhảy một cái.
Chờ thấy rõ là Lý Vân Tiêu, nhất thời “Oa!” một tiếng gào khóc nhào tới, khóc rống nói:
– Vân thiếu, ngươi không thể bất công a! Ta nhọc nhằn khổ sở ở bên ngoài bán mạng cho ngài, mấy tên khốn kiếp này chỉ ở bên trong luyện chút huyền khí, liền từng cái từng cái đột phá, những tên kia nguyên bản bị ta bỏ ở phía sau ăn bụi bậm, đều từng cái từng cái chạy ở phía trước ta. Ô ô ô!
Hắn đau lòng lau nước mắt nước mũi, liền muốn hướng về trên người Lý Vân Tiêu sát qua.
Ầm!
Lý Vân Tiêu đánh tới một quyền, quyền kình trực tiếp đánh vào đầu của hắn, trên mặt nhất thời bầm tím một tảng lớn, máu mũi cũng không ngừng chảy xuống.
– Chớ ở trước mặt ta giả bộ đáng thương, ba trận pháp bố trí thế nào?