Chương : 248
Lúc này Cổ Vinh mới vô cùng đáng thương bụm mặt, báo cáo:
– Không nhục sứ mệnh, toàn bộ hoàn công! Có điều nguyên thạch cũng dùng hết, ta còn từ chỗ Mộng Vũ triệu tập hơn hai vạn thượng phẩm nguyên thạch mới bố trí hoàn thành. Vân thiếu, nghe nói ngươi diễn luyện một loại gọi Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết…
Hắn còn chưa nói xong, liền trực tiếp kẹt trong cổ họng, Lý Vân Tiêu ở trước mắt đột nhiên trở nên trong suốt, cuối cùng vặn vẹo biến mất ở trước mắt.
– Oa! Vân thiếu, ngươi không thể bất công a!
Cổ Vinh hướng về không trung hô to lên.
Lý Vân Tiêu từ trong Giới Thần Bi đi ra, đi thẳng tới khu nhà nhỏ trong phủ thành chủ, trong tay ngắt mấy cái pháp quyết, nhất thời cảm nhận được hai cỗ sức mạnh kỳ dị bao phủ ở trên bầu trời Viêm Vũ Thành, theo quyết ấn trong tay hắn biến hóa, hai trận pháp này nhất thời cùng mình sản sinh ra liên hệ cực kỳ vi diệu.
Lúc này mới tầng tầng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện ra sắc mặt vui mừng. Mặc dù là đại trận hết sức đơn giản hoá, nhưng đủ để đem lực phòng ngự cùng công kích của Viêm Vũ Thành ròng rã tăng lên gấp đôi.
Hắn đi ra ngoài phủ thành chủ, giờ khắc này người báo danh cũng đã cực kỳ ít ỏi. Đồng ý gia nhập hầu như đã toàn bộ báo danh, lĩnh lượng lớn tài nguyên, giờ khắc này đang trốn ở một nơi nào đó trong Viêm Vũ Thành liều mạng tu luyện.
Mộng Vũ vừa thấy Lý Vân Tiêu, vội vàng đứng dậy bắt chuyện, những võ giả xung quanh kia cũng kỳ dị nhìn Thành chủ thần kỳ này.
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Tổng cộng có bao nhiêu người báo danh? Phân biệt thực lực ra sao?
Mộng Vũ vội vàng đem thống kê số liệu báo lên.
– Tới nay mới thôi, Vũ Vương một người, Vũ Quân bốn người, Đại vũ sư 120 người, Võ sư 1,722 người.
Nàng từ trong giới chỉ lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Lý Vân Tiêu nói:
– Vân thiếu, thời điểm ngươi không ở, Thiên Nguyên Thương Hội Đinh tiểu thư đưa tới, còn nữa, lượng lớn vật phẩm cấp thấp, đã gần như sắp hết rồi.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên quang mang, tiếp nhận túi chứa đồ, cảm nhận được mặt trên còn có một tầng cấm chỉ, nhất thời khẽ mỉm cười, hắn trực tiếp mở ra. Tất nhiên là Đinh Linh Nhi sợ Mộng Vũ nhìn lén mới bố trí.
Bên trong quả nhiên là lượng lớn chiến xa cùng lượng lớn đồ vật cấp bốn, còn không đủ tất cả đều dùng lượng lớn các loại vật liệu cấp bốn bổ sung vào, giá trị không thể đánh giá.
Trong lòng hắn vui vẻ, khẽ cười nói:
– Vật liệu còn lại háo hết liền dừng, chiêu mộ chấm dứt ở đây. Ngươi sai người thông báo xuống, giữa trưa ngày mai trên quảng trường Viêm Vũ Thành, hết thảy võ giả gia nhập liên minh toàn bộ phải đến, bằng không coi là trốn tránh xử lý!
Võ giả bốn phía vừa nghe, liền dồn dập xông lên báo danh, đây chính là một cơ hội nhỏ nhoi cuối cùng. Nguyên bản đám người ít ỏi đột nhiên gia tăng không ít.
Lý Vân Tiêu trực tiếp tiến vào trong Giới Thần Bi, đem Cổ Vinh bắt đi ra khen:
– Trận pháp này không tệ, hiện tại lại có nhiệm vụ phái ngươi đi làm.
Cổ Vinh vẻ mặt đau khổ nói:
– Vân thiếu, tu vi của ta…
– Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
– Đừng quên thân phận của ngươi, hiện tại ngươi vẫn là nô bộc của ta, há có lý cò kè mặc cả. Làm tốt, tự có chỗ tốt của ngươi! Làm hay là không làm?
– Làm, đương nhiên làm!
Cổ Vinh vừa nghe có lợi, nhất thời phấn chấn lên.
Lý Vân Tiêu lấy ra giấy bút viết hai phong thư đựng vào trong hộp, khẽ cười nói:
– Hai phong thư này ngươi tự mình đi một chuyến, đưa cho Thiên Nguyên Thương Hội Đinh Linh Nhi cùng Vạn Bảo Lâu Ân Triêu Dương, nói vật tư của Viêm Vũ Thành báo nguy, mượn bọn hắn hai mươi vạn thượng phẩm nguyên thạch dùng tạm.
Chi!
Cổ Vinh giật nảy cả mình, sợ hãi nói:
– Hai mươi vạn thượng phẩm nguyên thạch! Bọn họ sẽ cho mượn sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Mượn, đương nhiên sẽ cho mượn, nhưng không hẳn có thể mượn đến số này. Nói chung càng nhiều càng tốt.
Cổ Vinh đang muốn rời đi, đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhướng mày nói:
– Vân thiếu, có chuyện ta không biết có nên nói hay không?
Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, cười nói:
– Có chuyện nói thẳng, ta là người khó nói chuyện như vậy sao?
Cổ Vinh mới lên tiếng:
– Lần này bố trí ba trận pháp, hơn hai ngàn người của Thiên Xu tiểu đội đều chịu không ít khổ sở. Thiên Xu tiểu đội là từ Thiên Thủy quốc theo ngài đi ra, trình độ trung tâm tự nhiên so với những võ giả lâm thời chiêu mộ kia mạnh hơn rất nhiều. Thế nhưng hiện tại trang bị cùng tu vi của bọn hắn, đều kém xa những võ giả này. Đặc biệt trên trang bị, hơn hai ngàn người, có Huyền Binh sẽ không vượt qua mười người, hơn nữa đều là những người như Trần Chân, là dòng chính của ngài, càng đừng nói cấp hai, cấp ba Huyền Binh cùng lượng lớn đan dược phụ trợ.
Mấy ngày qua hắn cùng những thiếu niên này ở cùng nhau, từ lâu đã hoà mình, nội tâm đối với những thiếu niên này cũng rất có hảo cảm, nhất thời thay bọn họ cảm thấy có chút bất công lên.
Trên mặt Lý Vân Tiêu cũng lộ ra vẻ trầm tư, ngưng tiếng nói:
– Lần này ta để Trương Thanh Phàm đại sư mang đội lại đây, chính là vì luyện chế lượng lớn đan dược cùng Huyền Binh cấp thấp, thay bọn họ tăng cao thực lực. Nhưng hơn hai ngàn người, số lượng quá mức khổng lồ, trong ngắn hạn xác thực rất khó thỏa mãn toàn bộ. Mà tài nguyên cấp thấp của Thiên Nguyên Thương Hội cùng Vạn Bảo Lâu đã bị ta phân phối xuống. Chuyện này ta sẽ nghĩ biện pháp khác, Thiên Xu tiểu đội là chi lực lượng thứ nhất trong tay ta, hơn nữa những thiếu niên này thiên phú vô cùng tốt, tiềm năng phát triển to lớn, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ.
Lúc này Cổ Vinh mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm đi truyền tin. Nhưng nghĩ đến nội dung cùng mức tiền mượn trong thư, nhất thời cái trán bốc lên mồ hôi lạnh, chỉ lo người Thiên Nguyên Thương Hội cùng Vạn Bảo Lâu dưới cơn tức giận, trực tiếp đem hắn xé thành mảnh nhỏ.
Cổ Vinh đi rồi, Lý Vân Tiêu hơi trầm tư chốc lát, lúc này mới quay người lại biến mất ở trong đại sảnh, đi tới Giới Thần Bi. Mặc dù Phương Thốn Sơn là trung tâm linh khí, nhưng theo Nhiếp Linh Trận không ngừng lấy ra linh khí, sau khi linh khí trong núi đầy tự nhiên sẽ tràn ra đến toàn bộ Giới Thần Bi.
Hắn tùy tiện chọn một nơi ngồi xuống, lần thứ hai lấy ra một viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan nuốt xuống.
Tu vi của hắn chỉ có Võ Sư, vì lẽ đó Cửu Khiếu Phá Ách Đan mang đến tăng lên là rất lớn. Tuy rằng sau ba viên không có hiệu quả chút nào, nhưng nuốt vào quả thứ ba, vẫn có thể cảm nhận được thực lực không ngừng tăng lên, nhưng loại đau khổ kia cũng không phải quả thứ nhất có thể nhịn được. Dưới đau đớn to lớn kích thích, rốt cục cũng phát điên rống to lên.
Mấy canh giờ sau, Lý Vân Tiêu cả người máu tươi ngã trên mặt đất, đau đến hôn mê đi. Sức mạnh trên người tăng lên tới cửu tinh Võ sư đỉnh cao, rốt cục dừng lại, chung quy không có đột phá một lớp bình phong cuối cùng.
Giữa trưa ngày thứ hai, quảng trường Viêm Vũ Thành.
Lít nha lít nhít tất cả đều là bóng người, phân biệt đứng thành hai hàng.
– Không nhục sứ mệnh, toàn bộ hoàn công! Có điều nguyên thạch cũng dùng hết, ta còn từ chỗ Mộng Vũ triệu tập hơn hai vạn thượng phẩm nguyên thạch mới bố trí hoàn thành. Vân thiếu, nghe nói ngươi diễn luyện một loại gọi Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết…
Hắn còn chưa nói xong, liền trực tiếp kẹt trong cổ họng, Lý Vân Tiêu ở trước mắt đột nhiên trở nên trong suốt, cuối cùng vặn vẹo biến mất ở trước mắt.
– Oa! Vân thiếu, ngươi không thể bất công a!
Cổ Vinh hướng về không trung hô to lên.
Lý Vân Tiêu từ trong Giới Thần Bi đi ra, đi thẳng tới khu nhà nhỏ trong phủ thành chủ, trong tay ngắt mấy cái pháp quyết, nhất thời cảm nhận được hai cỗ sức mạnh kỳ dị bao phủ ở trên bầu trời Viêm Vũ Thành, theo quyết ấn trong tay hắn biến hóa, hai trận pháp này nhất thời cùng mình sản sinh ra liên hệ cực kỳ vi diệu.
Lúc này mới tầng tầng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện ra sắc mặt vui mừng. Mặc dù là đại trận hết sức đơn giản hoá, nhưng đủ để đem lực phòng ngự cùng công kích của Viêm Vũ Thành ròng rã tăng lên gấp đôi.
Hắn đi ra ngoài phủ thành chủ, giờ khắc này người báo danh cũng đã cực kỳ ít ỏi. Đồng ý gia nhập hầu như đã toàn bộ báo danh, lĩnh lượng lớn tài nguyên, giờ khắc này đang trốn ở một nơi nào đó trong Viêm Vũ Thành liều mạng tu luyện.
Mộng Vũ vừa thấy Lý Vân Tiêu, vội vàng đứng dậy bắt chuyện, những võ giả xung quanh kia cũng kỳ dị nhìn Thành chủ thần kỳ này.
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Tổng cộng có bao nhiêu người báo danh? Phân biệt thực lực ra sao?
Mộng Vũ vội vàng đem thống kê số liệu báo lên.
– Tới nay mới thôi, Vũ Vương một người, Vũ Quân bốn người, Đại vũ sư 120 người, Võ sư 1,722 người.
Nàng từ trong giới chỉ lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Lý Vân Tiêu nói:
– Vân thiếu, thời điểm ngươi không ở, Thiên Nguyên Thương Hội Đinh tiểu thư đưa tới, còn nữa, lượng lớn vật phẩm cấp thấp, đã gần như sắp hết rồi.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên quang mang, tiếp nhận túi chứa đồ, cảm nhận được mặt trên còn có một tầng cấm chỉ, nhất thời khẽ mỉm cười, hắn trực tiếp mở ra. Tất nhiên là Đinh Linh Nhi sợ Mộng Vũ nhìn lén mới bố trí.
Bên trong quả nhiên là lượng lớn chiến xa cùng lượng lớn đồ vật cấp bốn, còn không đủ tất cả đều dùng lượng lớn các loại vật liệu cấp bốn bổ sung vào, giá trị không thể đánh giá.
Trong lòng hắn vui vẻ, khẽ cười nói:
– Vật liệu còn lại háo hết liền dừng, chiêu mộ chấm dứt ở đây. Ngươi sai người thông báo xuống, giữa trưa ngày mai trên quảng trường Viêm Vũ Thành, hết thảy võ giả gia nhập liên minh toàn bộ phải đến, bằng không coi là trốn tránh xử lý!
Võ giả bốn phía vừa nghe, liền dồn dập xông lên báo danh, đây chính là một cơ hội nhỏ nhoi cuối cùng. Nguyên bản đám người ít ỏi đột nhiên gia tăng không ít.
Lý Vân Tiêu trực tiếp tiến vào trong Giới Thần Bi, đem Cổ Vinh bắt đi ra khen:
– Trận pháp này không tệ, hiện tại lại có nhiệm vụ phái ngươi đi làm.
Cổ Vinh vẻ mặt đau khổ nói:
– Vân thiếu, tu vi của ta…
– Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
– Đừng quên thân phận của ngươi, hiện tại ngươi vẫn là nô bộc của ta, há có lý cò kè mặc cả. Làm tốt, tự có chỗ tốt của ngươi! Làm hay là không làm?
– Làm, đương nhiên làm!
Cổ Vinh vừa nghe có lợi, nhất thời phấn chấn lên.
Lý Vân Tiêu lấy ra giấy bút viết hai phong thư đựng vào trong hộp, khẽ cười nói:
– Hai phong thư này ngươi tự mình đi một chuyến, đưa cho Thiên Nguyên Thương Hội Đinh Linh Nhi cùng Vạn Bảo Lâu Ân Triêu Dương, nói vật tư của Viêm Vũ Thành báo nguy, mượn bọn hắn hai mươi vạn thượng phẩm nguyên thạch dùng tạm.
Chi!
Cổ Vinh giật nảy cả mình, sợ hãi nói:
– Hai mươi vạn thượng phẩm nguyên thạch! Bọn họ sẽ cho mượn sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Mượn, đương nhiên sẽ cho mượn, nhưng không hẳn có thể mượn đến số này. Nói chung càng nhiều càng tốt.
Cổ Vinh đang muốn rời đi, đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhướng mày nói:
– Vân thiếu, có chuyện ta không biết có nên nói hay không?
Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, cười nói:
– Có chuyện nói thẳng, ta là người khó nói chuyện như vậy sao?
Cổ Vinh mới lên tiếng:
– Lần này bố trí ba trận pháp, hơn hai ngàn người của Thiên Xu tiểu đội đều chịu không ít khổ sở. Thiên Xu tiểu đội là từ Thiên Thủy quốc theo ngài đi ra, trình độ trung tâm tự nhiên so với những võ giả lâm thời chiêu mộ kia mạnh hơn rất nhiều. Thế nhưng hiện tại trang bị cùng tu vi của bọn hắn, đều kém xa những võ giả này. Đặc biệt trên trang bị, hơn hai ngàn người, có Huyền Binh sẽ không vượt qua mười người, hơn nữa đều là những người như Trần Chân, là dòng chính của ngài, càng đừng nói cấp hai, cấp ba Huyền Binh cùng lượng lớn đan dược phụ trợ.
Mấy ngày qua hắn cùng những thiếu niên này ở cùng nhau, từ lâu đã hoà mình, nội tâm đối với những thiếu niên này cũng rất có hảo cảm, nhất thời thay bọn họ cảm thấy có chút bất công lên.
Trên mặt Lý Vân Tiêu cũng lộ ra vẻ trầm tư, ngưng tiếng nói:
– Lần này ta để Trương Thanh Phàm đại sư mang đội lại đây, chính là vì luyện chế lượng lớn đan dược cùng Huyền Binh cấp thấp, thay bọn họ tăng cao thực lực. Nhưng hơn hai ngàn người, số lượng quá mức khổng lồ, trong ngắn hạn xác thực rất khó thỏa mãn toàn bộ. Mà tài nguyên cấp thấp của Thiên Nguyên Thương Hội cùng Vạn Bảo Lâu đã bị ta phân phối xuống. Chuyện này ta sẽ nghĩ biện pháp khác, Thiên Xu tiểu đội là chi lực lượng thứ nhất trong tay ta, hơn nữa những thiếu niên này thiên phú vô cùng tốt, tiềm năng phát triển to lớn, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ.
Lúc này Cổ Vinh mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm đi truyền tin. Nhưng nghĩ đến nội dung cùng mức tiền mượn trong thư, nhất thời cái trán bốc lên mồ hôi lạnh, chỉ lo người Thiên Nguyên Thương Hội cùng Vạn Bảo Lâu dưới cơn tức giận, trực tiếp đem hắn xé thành mảnh nhỏ.
Cổ Vinh đi rồi, Lý Vân Tiêu hơi trầm tư chốc lát, lúc này mới quay người lại biến mất ở trong đại sảnh, đi tới Giới Thần Bi. Mặc dù Phương Thốn Sơn là trung tâm linh khí, nhưng theo Nhiếp Linh Trận không ngừng lấy ra linh khí, sau khi linh khí trong núi đầy tự nhiên sẽ tràn ra đến toàn bộ Giới Thần Bi.
Hắn tùy tiện chọn một nơi ngồi xuống, lần thứ hai lấy ra một viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan nuốt xuống.
Tu vi của hắn chỉ có Võ Sư, vì lẽ đó Cửu Khiếu Phá Ách Đan mang đến tăng lên là rất lớn. Tuy rằng sau ba viên không có hiệu quả chút nào, nhưng nuốt vào quả thứ ba, vẫn có thể cảm nhận được thực lực không ngừng tăng lên, nhưng loại đau khổ kia cũng không phải quả thứ nhất có thể nhịn được. Dưới đau đớn to lớn kích thích, rốt cục cũng phát điên rống to lên.
Mấy canh giờ sau, Lý Vân Tiêu cả người máu tươi ngã trên mặt đất, đau đến hôn mê đi. Sức mạnh trên người tăng lên tới cửu tinh Võ sư đỉnh cao, rốt cục dừng lại, chung quy không có đột phá một lớp bình phong cuối cùng.
Giữa trưa ngày thứ hai, quảng trường Viêm Vũ Thành.
Lít nha lít nhít tất cả đều là bóng người, phân biệt đứng thành hai hàng.