Chương : 152
Cô bé đưa cho Ambrose một tờ giấy và nói:
“Bên bạn có rảnh giữa giáng sinh và lễ tình nhân không?”
Ambrose tiếp nhận tờ giấy, nó ghi lại lịch các hoạt động ngoại khóa của năm nay.
----- Viền giấy -----
Lịch hoạt động ngoại khóa năm học 1990 - 199.
Ngày 31 - 10: Lễ Halloween
Ngày 03 - 11: Quidditch 1st (Ravenclaw vs Hufflepuff)
Ngày 17 - 11: Quidditch 2nd (Gryffindor vs Slytherin)
Ngày 01 - 12: Quidditch 3rd (Hufflepuff vs Gryffindor)
Ngày 15 - 12: Quidditch 4th (Ravenclaw vs Slytherin)
Từ ngày 20 - 12 tới ngày 01 - 01: Nghỉ lễ giáng sinh.
Ngày 14 - 02: Lễ tình nhân.
Từ ngày 02 - 04 tới ngày 07 - 04: Nghỉ lễ Phục sinh.
Ngày 13 - 04: Quidditch 5th (Gryffindor vs Ravenclaw)
Ngày 20 - 04: Quidditch 6th (Slytherin vs Hufflepuff)
----- Viền giấy -----
Cậu nhận ngay ra khoảng thời gian mà Fayola nhắc thời thuộc giai đoạn nghỉ giữa giải Quidditch, xem ra bên câu lạc bộ đấu tay đôi muốn làm một Sự kiện event nào đây.
“Không, bên mình khá rảnh vào khoảng thời gian đó, bạn muốn làm gì hả?”
“Vậy thì tốt, mình muốn tổ chức một giải đấu tay đôi toàn khối năm thứ hai…”
Sau đó, Fayola nói qua về ý tưởng của cô bé, Ambrose ngay lập tức cảm thấy cái sự kiện này rất tuyệt, vừa có thể giao lưu học hỏi giữa các Nhà, lại là một cơ hội để tăng danh vọng.
Và cũng là một dịp cá cược, mặc dù cậu biết rằng nếu đứng ra làm cái thì kiểu gì cũng lỗ. Đơn giản vì trong hơn một trăm học sinh năm thứ hai, mọi người điều biết ai ưu tú nhất, ai mạnh nhất rồi.
“Nhưng mà muốn xin phép nhà trường cũng cả là một vấn đề rồi đấy?” Ambrose cay mày nói.
“Mình cũng tính rồi, đến khi đó sẽ nhờ giáo sư Dippet giúp đỡ, với mối quan hệ của tụi mình với ổng chắc chắn là được. Với cả giáo sư Filius Flitwick đã đồng ý rồi.”
“Được rồi, bạn về làm một bản kế hoạch cụ thể rồi chuyển sang bên mình, hai câu lạc bộ sẽ đồng tổ chức giải đấu tay đôi này…” Ambrose quyết định nói.
“Tuần sau mình sẽ đưa cho cậu.”
=====
Sáng hôm sau, đúng chín giờ, tại phòng sinh hoạt của Invention Club, tập chung tất cả mười hai người, tất cả đều thành viên đầu tiên của của câu lạc bộ.
Ngồi phía trên cùng là Chủ tịch câu lạc bộ, Ambrose Karling, bên cạnh cậu là Phó Chủ tịch Takagi.
Ngồi bên trái phía dưới là bốn người Robert Mitchum, William Holden, Fred Weasley và George Weasley chịu trách nhiệm sáng tạo.
Tiếp bên phải là sáu thành viên Mike Epps, Edward Norton, Jeff Dunham, Pierce Brosnan, Cookies Creames và Oop Soaps chịu trách nhiệm chế tạo. Bốn tên này là do Takagi phụ trách, nên Ambrose không thường xuyên gặp mặt chúng cho lắm.
Đây là mười hai thành viên cốt cán nhất trong Câu lạc bộ sáng chế, ngoài ra, khi tổ chức các hoạt động, bọn họ thuê thêm một số người ngoài khác khi không đủ nhân lực, bọn này gọi là các Cộng tác viên.
Bầu không khí hiện tại đang vô cùng nghiêm túc, các thành viên đều mang giấy bút, khuôn mặt trầm trọng như thể đang đứng trước tòa vậy.
Lúc mới vào phòng họp, Ambrose còn tưởng mình đi nhầm phòng cơ, tất cả là do Takagi một tay sắp xếp.
“Khục khục, chúng ta bắt đầu thôi nhỉ.” Ambrose khó khăn mở lời.
“Hôm nay chúng ta sẽ nói chi tiết về hoạt động Halloween sắp tới của câu lạc bộ. Đây được xếp hạng là sự kiện quan trọng nhất năm của chúng ta. Tất cả rõ rồi phải không?” Takagi như chị Cả nói.
“Vâng.” x10
Trên mặt bàn là bản sơ thảo kế hoạch, mọi người có mười năm phút để đọc, sau rồi chúng ta vào bàn bạc cụ tỉ.”
“Hây” x10 (Vâng - Tiếng Nhật)
Ambrose nhìn một cộp giấy trước mặt, thật khó tin là Takagi có thể làm được từng này chỉ trong một tuần. Cậu định đọc lướt qua tất cả các trang nhưng khi nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Takagi lại không dám.
Hoạt động Halloween nay nay phải nói là hoành tráng gấp mười lần năm ngoái, lần này, Takagi mang tới một ý tưởng khá phổ biến trong các trường học ở Nhật Bản. Đó là Căn nhà Ma.
Đúng vậy, kế hoạch này, bọn họ sẽ xây dựng một khu nhà ma rộng lớn. Trong này có ghi diện tích sử dụng là toàn bộ lớp học ven hành lang phía tây của tầng hai. Ước tính diện tích sàn sử dụng trên năm trăm mét vuông.
Năm nay bọn chúng phải làm hơn một trăm con rối lớn nhỏ để đóng giả làm ma quỷ, yêu quái các loại…
Sau mười năm phút, dưới sự uy hiếm của thành viên nữ duy nhất trong câu lạc bộ, mười một cậu nhóc đều chăm chú đọc xong bản sơ thảo kế hoạch.
“Nếu mọi người đã đọc xong thì xin phát biểu ý kiến?” Takagi tiếp tục chủ trì cuộc họp nói.
Mấy tên phía dưới người nhìn ta ta nhìn ngươi không ai dám nói trước.
“Oop, nói xem…”
“Vâng, mình… thấy mọi công việc trong này đều sắp xếp đầy đủ rồi rồi.” Oop giật bắn mình suýt nữa nuốt cả cây bút lông ngỗng đang ngậm trong miệng.
Đối diện, cặp sinh đôi tóc đỏ thấy thế không thể nhịn được cười khúc khích…
“Trật tự, chúng ta đang làm việc nghiêm túc…” Takagi trừng mắt với hai anh em nhà tóc đỏ nói.
“Vâng…”
Lúc này, Robert Mitchum lên tiếng:
“Mình hoàn toàn đồng ý với bản kế hoạch này, nhưng chúng ta chỉ có mười hai người có kịp làm không…?”
Mấy tên khác nhao nhao gật đầu đồng ý…
“Chuyện này mình cũng đã tính đến, chúng ta sẽ mở một cuộc tuyển thành viên vào tuần tới.” Takagi vỗ bàn nói.
Nghe vậy, mười đứa phía dưới mỗi người một ý kiến khác nhau nói:
“Tuyển thành viên?”
“Nhưng bọn người mới có đáp ứng được yêu cầu làm việc không?”
“….”
“Mọi người trật tự, từng người nói…” Takagi lại hét lên.
“Chuyện này ngài chủ tịch đã tính sẵn từ trước rồi. Chủ tịch Karling, mời ngài nói với các thành viên.”
Ambrose nghe nhắc tới tên mình, cậu đứng lên, khí chất thay đổi một trăm tám mươi độ, từ một vẻ hờ hững, khách quan… biến thành một vầng sáng lãnh đạo, khiến mọi người tin phục.
“Câu lạc bộ của chúng ta nhằm mục tiêu phát triển khả năng sáng chế các loại vật phẩm ma pháp phục vụ cho đời sống phù thủy, đều này mọi người đều biết phải không?”
“Đúng vậy…”
“Cũng vì lý do đấy mà mình mới dạy mọi người hệ thống ma pháp trận.”
Cả lũ tiếp tục gật đầu, bọn chúng biết hệ thống ma pháp trận này có giá trị như thế nào, là một hệ tri thức hoàn toàn mới trong giới phù thủy hiện nay.
Nó không quá quá phức tạp như các Chú văn Rune hiện hành, và lại vô cùng dễ học, tất cả các ma pháp trận phức tạp đều được dựng dựa trên các ma pháp cơ bản.
Chỉ cần thuộc một trăm loại ma pháp trận cơ bản và thông dụng nhất là trên lý thuyết bạn có thể chế ra hơn mười vạn các ma pháp trận khác rồi…
“Các bạn hẳn biết muốn thành thạo sử dụng ma pháp trận này không khó nắm, nhưng muốn tiến thêm một bước lại vô cùng khó. Mình muốn cho mọi người thêm thời gian luyện tập thực hành nên mới thường xuyên tổ chức các hoạt động như thế này.” Cậu chỉ vào bản kế hoạch nói.
“Bên bạn có rảnh giữa giáng sinh và lễ tình nhân không?”
Ambrose tiếp nhận tờ giấy, nó ghi lại lịch các hoạt động ngoại khóa của năm nay.
----- Viền giấy -----
Lịch hoạt động ngoại khóa năm học 1990 - 199.
Ngày 31 - 10: Lễ Halloween
Ngày 03 - 11: Quidditch 1st (Ravenclaw vs Hufflepuff)
Ngày 17 - 11: Quidditch 2nd (Gryffindor vs Slytherin)
Ngày 01 - 12: Quidditch 3rd (Hufflepuff vs Gryffindor)
Ngày 15 - 12: Quidditch 4th (Ravenclaw vs Slytherin)
Từ ngày 20 - 12 tới ngày 01 - 01: Nghỉ lễ giáng sinh.
Ngày 14 - 02: Lễ tình nhân.
Từ ngày 02 - 04 tới ngày 07 - 04: Nghỉ lễ Phục sinh.
Ngày 13 - 04: Quidditch 5th (Gryffindor vs Ravenclaw)
Ngày 20 - 04: Quidditch 6th (Slytherin vs Hufflepuff)
----- Viền giấy -----
Cậu nhận ngay ra khoảng thời gian mà Fayola nhắc thời thuộc giai đoạn nghỉ giữa giải Quidditch, xem ra bên câu lạc bộ đấu tay đôi muốn làm một Sự kiện event nào đây.
“Không, bên mình khá rảnh vào khoảng thời gian đó, bạn muốn làm gì hả?”
“Vậy thì tốt, mình muốn tổ chức một giải đấu tay đôi toàn khối năm thứ hai…”
Sau đó, Fayola nói qua về ý tưởng của cô bé, Ambrose ngay lập tức cảm thấy cái sự kiện này rất tuyệt, vừa có thể giao lưu học hỏi giữa các Nhà, lại là một cơ hội để tăng danh vọng.
Và cũng là một dịp cá cược, mặc dù cậu biết rằng nếu đứng ra làm cái thì kiểu gì cũng lỗ. Đơn giản vì trong hơn một trăm học sinh năm thứ hai, mọi người điều biết ai ưu tú nhất, ai mạnh nhất rồi.
“Nhưng mà muốn xin phép nhà trường cũng cả là một vấn đề rồi đấy?” Ambrose cay mày nói.
“Mình cũng tính rồi, đến khi đó sẽ nhờ giáo sư Dippet giúp đỡ, với mối quan hệ của tụi mình với ổng chắc chắn là được. Với cả giáo sư Filius Flitwick đã đồng ý rồi.”
“Được rồi, bạn về làm một bản kế hoạch cụ thể rồi chuyển sang bên mình, hai câu lạc bộ sẽ đồng tổ chức giải đấu tay đôi này…” Ambrose quyết định nói.
“Tuần sau mình sẽ đưa cho cậu.”
=====
Sáng hôm sau, đúng chín giờ, tại phòng sinh hoạt của Invention Club, tập chung tất cả mười hai người, tất cả đều thành viên đầu tiên của của câu lạc bộ.
Ngồi phía trên cùng là Chủ tịch câu lạc bộ, Ambrose Karling, bên cạnh cậu là Phó Chủ tịch Takagi.
Ngồi bên trái phía dưới là bốn người Robert Mitchum, William Holden, Fred Weasley và George Weasley chịu trách nhiệm sáng tạo.
Tiếp bên phải là sáu thành viên Mike Epps, Edward Norton, Jeff Dunham, Pierce Brosnan, Cookies Creames và Oop Soaps chịu trách nhiệm chế tạo. Bốn tên này là do Takagi phụ trách, nên Ambrose không thường xuyên gặp mặt chúng cho lắm.
Đây là mười hai thành viên cốt cán nhất trong Câu lạc bộ sáng chế, ngoài ra, khi tổ chức các hoạt động, bọn họ thuê thêm một số người ngoài khác khi không đủ nhân lực, bọn này gọi là các Cộng tác viên.
Bầu không khí hiện tại đang vô cùng nghiêm túc, các thành viên đều mang giấy bút, khuôn mặt trầm trọng như thể đang đứng trước tòa vậy.
Lúc mới vào phòng họp, Ambrose còn tưởng mình đi nhầm phòng cơ, tất cả là do Takagi một tay sắp xếp.
“Khục khục, chúng ta bắt đầu thôi nhỉ.” Ambrose khó khăn mở lời.
“Hôm nay chúng ta sẽ nói chi tiết về hoạt động Halloween sắp tới của câu lạc bộ. Đây được xếp hạng là sự kiện quan trọng nhất năm của chúng ta. Tất cả rõ rồi phải không?” Takagi như chị Cả nói.
“Vâng.” x10
Trên mặt bàn là bản sơ thảo kế hoạch, mọi người có mười năm phút để đọc, sau rồi chúng ta vào bàn bạc cụ tỉ.”
“Hây” x10 (Vâng - Tiếng Nhật)
Ambrose nhìn một cộp giấy trước mặt, thật khó tin là Takagi có thể làm được từng này chỉ trong một tuần. Cậu định đọc lướt qua tất cả các trang nhưng khi nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Takagi lại không dám.
Hoạt động Halloween nay nay phải nói là hoành tráng gấp mười lần năm ngoái, lần này, Takagi mang tới một ý tưởng khá phổ biến trong các trường học ở Nhật Bản. Đó là Căn nhà Ma.
Đúng vậy, kế hoạch này, bọn họ sẽ xây dựng một khu nhà ma rộng lớn. Trong này có ghi diện tích sử dụng là toàn bộ lớp học ven hành lang phía tây của tầng hai. Ước tính diện tích sàn sử dụng trên năm trăm mét vuông.
Năm nay bọn chúng phải làm hơn một trăm con rối lớn nhỏ để đóng giả làm ma quỷ, yêu quái các loại…
Sau mười năm phút, dưới sự uy hiếm của thành viên nữ duy nhất trong câu lạc bộ, mười một cậu nhóc đều chăm chú đọc xong bản sơ thảo kế hoạch.
“Nếu mọi người đã đọc xong thì xin phát biểu ý kiến?” Takagi tiếp tục chủ trì cuộc họp nói.
Mấy tên phía dưới người nhìn ta ta nhìn ngươi không ai dám nói trước.
“Oop, nói xem…”
“Vâng, mình… thấy mọi công việc trong này đều sắp xếp đầy đủ rồi rồi.” Oop giật bắn mình suýt nữa nuốt cả cây bút lông ngỗng đang ngậm trong miệng.
Đối diện, cặp sinh đôi tóc đỏ thấy thế không thể nhịn được cười khúc khích…
“Trật tự, chúng ta đang làm việc nghiêm túc…” Takagi trừng mắt với hai anh em nhà tóc đỏ nói.
“Vâng…”
Lúc này, Robert Mitchum lên tiếng:
“Mình hoàn toàn đồng ý với bản kế hoạch này, nhưng chúng ta chỉ có mười hai người có kịp làm không…?”
Mấy tên khác nhao nhao gật đầu đồng ý…
“Chuyện này mình cũng đã tính đến, chúng ta sẽ mở một cuộc tuyển thành viên vào tuần tới.” Takagi vỗ bàn nói.
Nghe vậy, mười đứa phía dưới mỗi người một ý kiến khác nhau nói:
“Tuyển thành viên?”
“Nhưng bọn người mới có đáp ứng được yêu cầu làm việc không?”
“….”
“Mọi người trật tự, từng người nói…” Takagi lại hét lên.
“Chuyện này ngài chủ tịch đã tính sẵn từ trước rồi. Chủ tịch Karling, mời ngài nói với các thành viên.”
Ambrose nghe nhắc tới tên mình, cậu đứng lên, khí chất thay đổi một trăm tám mươi độ, từ một vẻ hờ hững, khách quan… biến thành một vầng sáng lãnh đạo, khiến mọi người tin phục.
“Câu lạc bộ của chúng ta nhằm mục tiêu phát triển khả năng sáng chế các loại vật phẩm ma pháp phục vụ cho đời sống phù thủy, đều này mọi người đều biết phải không?”
“Đúng vậy…”
“Cũng vì lý do đấy mà mình mới dạy mọi người hệ thống ma pháp trận.”
Cả lũ tiếp tục gật đầu, bọn chúng biết hệ thống ma pháp trận này có giá trị như thế nào, là một hệ tri thức hoàn toàn mới trong giới phù thủy hiện nay.
Nó không quá quá phức tạp như các Chú văn Rune hiện hành, và lại vô cùng dễ học, tất cả các ma pháp trận phức tạp đều được dựng dựa trên các ma pháp cơ bản.
Chỉ cần thuộc một trăm loại ma pháp trận cơ bản và thông dụng nhất là trên lý thuyết bạn có thể chế ra hơn mười vạn các ma pháp trận khác rồi…
“Các bạn hẳn biết muốn thành thạo sử dụng ma pháp trận này không khó nắm, nhưng muốn tiến thêm một bước lại vô cùng khó. Mình muốn cho mọi người thêm thời gian luyện tập thực hành nên mới thường xuyên tổ chức các hoạt động như thế này.” Cậu chỉ vào bản kế hoạch nói.