Chương : 164
Bên dưới các fan của Ambrose hò reo ầm ĩ, nhất là bọn Ravenclaw. Một tuyển thủ khác của nhà chim ưng vừa bị Fayola loại xong, Ambrose là thành viên duy nhất còn đi tiếp vào vòng trong.
Vòng bán kết, đối thủ của Ambrose là một tên học sinh nhà Slytherin, nhà con rắn có tới hai đại diện vào vòng này, nếu Ambrose nhớ không nhầm trước mặt cậu là huynh trưởng nhà Slytherin - Gemma Farley.
Trận đấu này diễn ra rất kịch liệt, tên huynh trưởng này rất mạnh với từng tuổi này mà đã đạt tới ma pháp sư cấp ba.
Không may đối thủ của hắn là Ambrose, tuy cậu bé không có nhiều ma lực như hắn nhưng cậu có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng nhiều, cộng thêm lượng trí thức đi trước mất con phố.
Cuối cùng bằng một cú lừa khéo léo, Ambrose đánh bại huynh trưởng nhà rắn chính thức bước vào trận chung kết. Đối thủ của cậu sẽ được quyết định từ trận Fayola đấu với một tên nhà sư tử khác.
Tất nhiên, không phải nói nhiều, Fayola chiến thắng một cách dễ dàng, cô bé chưa bao giờ tỏ vẻ mặt khó khăn hay mệt mỏi trong suốt năm trận đấu từ vòng loại tới giờ.
Trận chung kết lại giữa hai học sinh năm thứ hai, trong khi các hặc sinh năm sáu năm bảy lần lượt bại trận, hai học sinh này sẽ ghi vào lịch sử là hai người mạnh nhất và trẻ tuổi nhất Hogwarts ít nhất trong sáu năm học tới.
Buổi chiều, trận chung kết giữa Ambrose và Fayola bắt đầu, Ambrose trong lòng rất mong chờ hồi hộp, cậu thừa nhận mình không phải đối thủ của cô bé, nhưng cậu muốn xem mình đi tới đâu rồi, giới hạn của cậu ở đâu. Đây là dịp rất tốt để thử.
Ambrose nhìn Fayola tự tin nói:
“Lần này mình sẽ đấu hết sức, bạn phải cẩn thận đấy!!”
“Cứ tự nhiên, mình cũng không nhường đâu…”
Giáo sư Flitwick nhìn hai đứa trẻ, ông biết bọn chúng là bạn rất thân, thậm trí còn cùng sống dưới một máy nhà, và cả hai đều vô cùng xuất sắc. Ông đã chú ý từng cử chỉ, hành động của cả hai, và cả hai câu lạc bộ invention Club và Dueling Club.
Ông khẳng định rằng bọn chúng sau này sẽ siêu việt hơn cà ông hiệu trưởng Dumbledore và cả Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai ấy.
Ông giáo sư yêu tinh xúc động nói:
“Hai trò đã chuẩn bị sẵn sàng chưa, ta sẽ đếm tới ba… Một… hai… BA.”
Sau đó, đồng loạt từ hai cây đũa thần bắn ra hai đạo ánh sáng. Trên cao, các giáo sư đang suýt xoa: “Tốc độ ra chú thật là nhanh…”
Rồi thình lình trước mặt Fayola xuất hiện một con rắn khổng lồ, nó đang lẽ lưỡi rít gào về phía Ambrose, nhưng phía bên Ambrose lại là một con hùng ưng - loài chuyên ăn rắn.
Hùng ưng bay liệm xuống mổ vào mắt con rắn, nhưng ngay khi con chim đáp xuống, trước mắt nó không phải con rắn nữa mà là một con báo hoa mai. Fayola đã từ lúc nào sử dụng bừa biến hình biến con rắn thành một con báo rồi.
Ambrose nhanh chóng điều khiển hùng ưng né chắn đôi móng vuốt sắc nhọn của loài báo. Rồi từ một con chim lại thu nhỏ biên thành một con chuột chạy vòng ra phía sau.
Ngay lập tức con báo hoa mai cũng thu nhỏ lại biến thành một con mèo tam thể đuổi theo con chuột...
Bên dưới các học sinh trợn mắt há mồm không ngậm lại được, chúng nó đang xem một trận đấu hay một màn trình diễn phép biến hình…
Giáo sư Flitwick lại cảm thán bình luận: “Các phép biến hình thật điệu nghệ, trình độ này nói thật tôi cũng không bằng, hai trò Ambrose và Fayola thật quá xuất sắc…”
Bọn học sinh bên dưới nghe ông giáo sư thừa nhận không bằng, lại càng kinh hãi. Nhất là các học sinh lớp lớn, chúng tự thẹn không bằng hai đứa năm thứ hai.... rồi tự an ủi mình: “Hai tên qua thiên tà, không chấp….”
Bọn chúng nhao nhao bàn luận… chúng nhìn hai thân hình nhỏ bé đang đứng hiên ngang trên võ đài đầy sùng bái.
Ngược lại, trên này, Ambrose đang phải rất tập chung điều khiển ma lực, cộng thêm điều khiển con thú của mình… Trận biến hình này chỉ là màn dạo đầu thôi, Ambrose đang chờ cơ hội tấn công.
Đây rồi, lập tức Ambrose thi chú biến con chuột con của cậu thành một con voi to khổng lồ… con voi trong nháy mắt dẵm bẹp con mèo rồi nổ tung thành một sức đẩy khổng lồ về phía Fayola. Sức nổ này khá mạnh, đủ để cho một chiếc xe tải mười tấn lộn ba vòng dưới đất.
Nhưng Fayola đây dễ chơi, cô bé chờ đòn tấn công của Ambrose từ nãy tới giờ, Fayola quay tròng đũa thần trước mặt rồi biến ra một bức tường bằng băng cản trợ sức đẩy từ vụ nổ.
Ambrose không tỏ vẻ gì, cậu lại bắn ra một tia sáng vàng chóe từ đũa thần lao thẳng tới xuyên thủng tảng băng… rồi bay thẳng tới trước mặt Fayola.
Cô bé thấy vậy trong lòng thầm khen, cô nhẹ nhàng dùng đũa thần đón lấy tia sáng và đánh nó bay cắm vào bức tường băng.
Lập tức, một tiếng ‘sèo sèo’ chói tai vang lên. Tia sáng màu vàng ấy tưởng chỉ là bùa chú bình thường thôi, ai ngờ nó đang khiến cả một tảng băng tan chảy, cái nhiệt độ này rốt cục cao tới bao nhiêu.
Bên dưới mọi người đều đổ mồ hôi lạnh e ngại nhìn Ambrose, nếu bị dính đòn này chắc thành thịt nướng mất.
“Ha ha… tiếp theo bạn cẩn thận… ”
Cậu vừa nói xong, một chùm sáng nhanh chóng tập chung trên đầu đũa phép, rồi Ambrose phất tay một cái, hàng trăm mũi tên ánh sáng bay về phía Fayola…
Bên ngoài, giáo sư Flitwick giật mình, ông cảm nhận được những mũi tên này bản chất ma lực giống hệt tia sáng vừa này, nếu để bọn chúng bay lung tung trong đại sảnh thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng xảy ra… trận đấu này đã vượt qua phạm vi của các học sinh rồi.
Giáo sư Dumbledore hiển nhiên cũng nhận ra điều này, ông hét lớn:
“Tất cả học sinh lùi lại…”
Rồi ông cung lẫy đũa phép ra nói: “Protego Totalum.” (ND - Bùa che chắn level 3)
Một lớp màng trong suốt xuất hiện bao quanh sân thi đấu… rồi ngay lập tức nó bị đánh cho gợn sóng bới các mũi tên ánh sáng không trúng vị trí của Fayola - tạo thành tiếng nổ ùm ùm.
Đối phó với hàng trăm mũi tên, Fayola bình tĩnh vung đũa phép một vòng dài… nhiệt độ xung quanh bán kính mười mét từ cô bé đột ngột giảm… những mũi tên nóng bỏng mất đi nhiệt lượng của nó chỉ còn lại ánh sáng không.
Tuy vậy, không ai đảm bảo bị mất tia sáng bắn trúng không sao cả, Fayola lại biến ra hàng loạt bông tuyết phản xạ lại và hấp thu các tia sáng. Sau một giây ngắn ngủi, đòn của Ambrose hoàn toàn bị giải trừ.
“Chưa xong đâu..”
Ambrose từ trên ngọn đũa thần triệu hồi ra một ngọn lửa nhỏ, rồi nó nhanh chóng lớn lên thành một đôi cánh khổng lồ…
Nhiệt lượng nóng bỏng tỏa ra từ ngọn lửa khiến bọn học sinh xung quanh đã lùi lại lùi thêm nữa, bọn chúng bây giờ đang đứng sát vào bốn bức tường.
Cánh chim vỗ một cái rồi nhanh như một con chim cắt xông tới phía cô bé… khi nó tới cách Fayola mười mét thì đột nhiên từ ngoài vào trong bị đóng băng.
Fayola là ai chứ, cô bé là học trò của Bán thần hệ băng, một phép thuật lửa nhỏ bé làm gia được cô bé...
Khi thấy đòn của mình bị phá, tưởng chừng Ambrose sẽ khó chịu ai ngờ cậu bé lại nhếch miệng cười khẽ, cậu bé làm một tư thế vung đũa điệu nghệ.
Vòng bán kết, đối thủ của Ambrose là một tên học sinh nhà Slytherin, nhà con rắn có tới hai đại diện vào vòng này, nếu Ambrose nhớ không nhầm trước mặt cậu là huynh trưởng nhà Slytherin - Gemma Farley.
Trận đấu này diễn ra rất kịch liệt, tên huynh trưởng này rất mạnh với từng tuổi này mà đã đạt tới ma pháp sư cấp ba.
Không may đối thủ của hắn là Ambrose, tuy cậu bé không có nhiều ma lực như hắn nhưng cậu có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng nhiều, cộng thêm lượng trí thức đi trước mất con phố.
Cuối cùng bằng một cú lừa khéo léo, Ambrose đánh bại huynh trưởng nhà rắn chính thức bước vào trận chung kết. Đối thủ của cậu sẽ được quyết định từ trận Fayola đấu với một tên nhà sư tử khác.
Tất nhiên, không phải nói nhiều, Fayola chiến thắng một cách dễ dàng, cô bé chưa bao giờ tỏ vẻ mặt khó khăn hay mệt mỏi trong suốt năm trận đấu từ vòng loại tới giờ.
Trận chung kết lại giữa hai học sinh năm thứ hai, trong khi các hặc sinh năm sáu năm bảy lần lượt bại trận, hai học sinh này sẽ ghi vào lịch sử là hai người mạnh nhất và trẻ tuổi nhất Hogwarts ít nhất trong sáu năm học tới.
Buổi chiều, trận chung kết giữa Ambrose và Fayola bắt đầu, Ambrose trong lòng rất mong chờ hồi hộp, cậu thừa nhận mình không phải đối thủ của cô bé, nhưng cậu muốn xem mình đi tới đâu rồi, giới hạn của cậu ở đâu. Đây là dịp rất tốt để thử.
Ambrose nhìn Fayola tự tin nói:
“Lần này mình sẽ đấu hết sức, bạn phải cẩn thận đấy!!”
“Cứ tự nhiên, mình cũng không nhường đâu…”
Giáo sư Flitwick nhìn hai đứa trẻ, ông biết bọn chúng là bạn rất thân, thậm trí còn cùng sống dưới một máy nhà, và cả hai đều vô cùng xuất sắc. Ông đã chú ý từng cử chỉ, hành động của cả hai, và cả hai câu lạc bộ invention Club và Dueling Club.
Ông khẳng định rằng bọn chúng sau này sẽ siêu việt hơn cà ông hiệu trưởng Dumbledore và cả Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai ấy.
Ông giáo sư yêu tinh xúc động nói:
“Hai trò đã chuẩn bị sẵn sàng chưa, ta sẽ đếm tới ba… Một… hai… BA.”
Sau đó, đồng loạt từ hai cây đũa thần bắn ra hai đạo ánh sáng. Trên cao, các giáo sư đang suýt xoa: “Tốc độ ra chú thật là nhanh…”
Rồi thình lình trước mặt Fayola xuất hiện một con rắn khổng lồ, nó đang lẽ lưỡi rít gào về phía Ambrose, nhưng phía bên Ambrose lại là một con hùng ưng - loài chuyên ăn rắn.
Hùng ưng bay liệm xuống mổ vào mắt con rắn, nhưng ngay khi con chim đáp xuống, trước mắt nó không phải con rắn nữa mà là một con báo hoa mai. Fayola đã từ lúc nào sử dụng bừa biến hình biến con rắn thành một con báo rồi.
Ambrose nhanh chóng điều khiển hùng ưng né chắn đôi móng vuốt sắc nhọn của loài báo. Rồi từ một con chim lại thu nhỏ biên thành một con chuột chạy vòng ra phía sau.
Ngay lập tức con báo hoa mai cũng thu nhỏ lại biến thành một con mèo tam thể đuổi theo con chuột...
Bên dưới các học sinh trợn mắt há mồm không ngậm lại được, chúng nó đang xem một trận đấu hay một màn trình diễn phép biến hình…
Giáo sư Flitwick lại cảm thán bình luận: “Các phép biến hình thật điệu nghệ, trình độ này nói thật tôi cũng không bằng, hai trò Ambrose và Fayola thật quá xuất sắc…”
Bọn học sinh bên dưới nghe ông giáo sư thừa nhận không bằng, lại càng kinh hãi. Nhất là các học sinh lớp lớn, chúng tự thẹn không bằng hai đứa năm thứ hai.... rồi tự an ủi mình: “Hai tên qua thiên tà, không chấp….”
Bọn chúng nhao nhao bàn luận… chúng nhìn hai thân hình nhỏ bé đang đứng hiên ngang trên võ đài đầy sùng bái.
Ngược lại, trên này, Ambrose đang phải rất tập chung điều khiển ma lực, cộng thêm điều khiển con thú của mình… Trận biến hình này chỉ là màn dạo đầu thôi, Ambrose đang chờ cơ hội tấn công.
Đây rồi, lập tức Ambrose thi chú biến con chuột con của cậu thành một con voi to khổng lồ… con voi trong nháy mắt dẵm bẹp con mèo rồi nổ tung thành một sức đẩy khổng lồ về phía Fayola. Sức nổ này khá mạnh, đủ để cho một chiếc xe tải mười tấn lộn ba vòng dưới đất.
Nhưng Fayola đây dễ chơi, cô bé chờ đòn tấn công của Ambrose từ nãy tới giờ, Fayola quay tròng đũa thần trước mặt rồi biến ra một bức tường bằng băng cản trợ sức đẩy từ vụ nổ.
Ambrose không tỏ vẻ gì, cậu lại bắn ra một tia sáng vàng chóe từ đũa thần lao thẳng tới xuyên thủng tảng băng… rồi bay thẳng tới trước mặt Fayola.
Cô bé thấy vậy trong lòng thầm khen, cô nhẹ nhàng dùng đũa thần đón lấy tia sáng và đánh nó bay cắm vào bức tường băng.
Lập tức, một tiếng ‘sèo sèo’ chói tai vang lên. Tia sáng màu vàng ấy tưởng chỉ là bùa chú bình thường thôi, ai ngờ nó đang khiến cả một tảng băng tan chảy, cái nhiệt độ này rốt cục cao tới bao nhiêu.
Bên dưới mọi người đều đổ mồ hôi lạnh e ngại nhìn Ambrose, nếu bị dính đòn này chắc thành thịt nướng mất.
“Ha ha… tiếp theo bạn cẩn thận… ”
Cậu vừa nói xong, một chùm sáng nhanh chóng tập chung trên đầu đũa phép, rồi Ambrose phất tay một cái, hàng trăm mũi tên ánh sáng bay về phía Fayola…
Bên ngoài, giáo sư Flitwick giật mình, ông cảm nhận được những mũi tên này bản chất ma lực giống hệt tia sáng vừa này, nếu để bọn chúng bay lung tung trong đại sảnh thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng xảy ra… trận đấu này đã vượt qua phạm vi của các học sinh rồi.
Giáo sư Dumbledore hiển nhiên cũng nhận ra điều này, ông hét lớn:
“Tất cả học sinh lùi lại…”
Rồi ông cung lẫy đũa phép ra nói: “Protego Totalum.” (ND - Bùa che chắn level 3)
Một lớp màng trong suốt xuất hiện bao quanh sân thi đấu… rồi ngay lập tức nó bị đánh cho gợn sóng bới các mũi tên ánh sáng không trúng vị trí của Fayola - tạo thành tiếng nổ ùm ùm.
Đối phó với hàng trăm mũi tên, Fayola bình tĩnh vung đũa phép một vòng dài… nhiệt độ xung quanh bán kính mười mét từ cô bé đột ngột giảm… những mũi tên nóng bỏng mất đi nhiệt lượng của nó chỉ còn lại ánh sáng không.
Tuy vậy, không ai đảm bảo bị mất tia sáng bắn trúng không sao cả, Fayola lại biến ra hàng loạt bông tuyết phản xạ lại và hấp thu các tia sáng. Sau một giây ngắn ngủi, đòn của Ambrose hoàn toàn bị giải trừ.
“Chưa xong đâu..”
Ambrose từ trên ngọn đũa thần triệu hồi ra một ngọn lửa nhỏ, rồi nó nhanh chóng lớn lên thành một đôi cánh khổng lồ…
Nhiệt lượng nóng bỏng tỏa ra từ ngọn lửa khiến bọn học sinh xung quanh đã lùi lại lùi thêm nữa, bọn chúng bây giờ đang đứng sát vào bốn bức tường.
Cánh chim vỗ một cái rồi nhanh như một con chim cắt xông tới phía cô bé… khi nó tới cách Fayola mười mét thì đột nhiên từ ngoài vào trong bị đóng băng.
Fayola là ai chứ, cô bé là học trò của Bán thần hệ băng, một phép thuật lửa nhỏ bé làm gia được cô bé...
Khi thấy đòn của mình bị phá, tưởng chừng Ambrose sẽ khó chịu ai ngờ cậu bé lại nhếch miệng cười khẽ, cậu bé làm một tư thế vung đũa điệu nghệ.