Chương : 43
Trong khoảnh khắc bị hoảng sợ đó, Quỷ thuật pháp sư đã phản xạ có điều kiện mở một phép thuật khiên chắn cho mình —— đây cũng là kỹ năng khiên chắn duy nhất của Quỷ thuật.
Ngay lúc nhìn thấy Tyler, hắn đã chớp mắt một lần, bất ngờ phát hiện Tyler đã gần trong gang tấc.
Lưỡi nhọn của chủy thủ kia đã từ trên trời giáng xuống, tập kích về giữa hai mắt hắn.
Cũng chỉ có bình luận viên vẫn theo sát màn ảnh của Tyler là có thể đuổi kịp để nói: “Gần trong gang tấc! Chiến thần trực tiếp nắm ngược chủy thủ, gần như tuyệt đại đa số sát thương DPS đều đến từ đó —— chủy thủ đâm thẳng so với tất cả công kích càng nhanh, càng ác liệt hơn!”
Lời còn chưa dứt, tiếng vang leng keng liên miên không ngừng, như chuông gió lay động trong cuồng phong, tràn ngập cảm giác nguy hiểm cấp bách.
Khiên chắn của Quỷ thuật pháp sư đã bị phá!
Từ khi Phong Diệp bắt đầu tham gia giải đấu chuyên nguyệp tới giờ, chưa từng gặp qua đối thủ Sát thủ nào mà đơn giản đến trực tiếp như vậy. Cũng chưa từng gặp qua tuyển thủ nào chỉ với một đòn combo đầu tiên đã có thể đập vỡ khiên chắn! Quá dữ, ngoại trừ hai chữ “hung tàn” ra, không còn lời nào có thể hình dung được cảm thụ của hắn giờ phút này.
Thế nhưng chí ít, khiên chắn đã tranh thủ 0.5 giây quý giá cho hắn.
Vì sao 0.5 giây lại quan trọng đến vậy?
Bởi vì tất cả phép thuật, khi phóng thích đều được tạo thành do ba yếu tố ngâm xướng (1), động tác tay, vật liệu thi triển pháp thuật. Trong đó ngâm xướng là quan trọng nhất. Mỗi khoảng 0.5 giây thì được gọi là một “đoạn ngắn” ngâm xướng, tất cả phép thuật đều do ít nhất một đoạn ngắn tạo thành ngâm xướng. Trong đó, chỉ cần một đoạn ngắn là có thể phóng thích phép thuật, được gọi là “Phép thuật tức thời”.
Phép biến hình!
Phép biến hình chính là phép thuật thức thời điển hình. Nó chỉ cần 0.5 giây ngâm xướng thủ thế để phóng thích, ngay cả cự ly của tuyển thủ cận chiến cũng không ngắn như vậy.
Cho nên sau khi mở khiên chắn, con át chủ bài Phong Diệp cầm trong tay chính là Phép biến hình!
Theo vầng sáng phép thuật chợt loé rồi biến mất, khoảnh khắc đó trong mắt Phong Diệp,Tyler dường như đang thực hiện pha quay chậm ——
Đó là bởi vì hắn quá mức căng thẳng, quá mức vội vàng mà sinh ra ảo giác.
Tất cả nhưng thứ này vẫn nhanh như cũ, vụt lướt qua trong nháy mắt.
Bóng dáng Tyler, trong tích tắc vầng sáng kia loé lên, đã trốn vào trong cái bóng!
Ngoài sân thi đấu, bình luận viên hét lớn một tiếng: “Ẩn thân!”
“Nháy mắt ẩn thân! Xảy ra chuyện gì! Đao của Chiến thần đã đến đỉnh đầu Phong Diệp, vì sao bỗng nhiên lại ẩn thân?!”
Bởi vì tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, động tác của hai tuyển thủ đều thực hiện trong nháy mắt.
Trong 0.5 giây Phép biến hình, Tyler trực tiếp ẩn thân, rời khỏi tầm nhìn của Phong Diệp, khiến Phép biến hình này của Phong Diệp mất đi mục tiêu, không thể phóng thích.
Phong Diệp không dùng phép thuật, bình luận viên căn bản không biết giữa hai tuyển thủ phát sinh chuyện gì, vì sao Chiến thần bỗng nhiên lại ẩn thân.
Ngay khi bình luận viên vội vã xem cảnh quay lại, làm rõ chuyện gì xảy ra, sau lưng Phong Diệp đã nổi lên một tầng mồ hôi lạnh: Phản ứng này, tốc độ này, quá nhanh, quá đáng sợ! Ngâm xướng Phép biến hình chỉ có 0.5 giây, thế mà hắn có thể trong nháy mắt đó nhận ra phép thuật này, sau đó lập tức ẩn thân? Mà ẩn thân của hắn là loại kỹ xảo gì mà có thể nhanh đến vậy, mau lẹ đến vậy, đây tuyệt đối không phải là kỹ năng của hệ thống!
Nguy hiểm quá, là một pháp sư, bị một sát thủ có phản ứng cực nhanh, tốc độ cực cao, combo lại tàn nhẫn nhìn chòng chọc. Nếu không phải có Phép biến hình có tính định hướng ép đối phương lùi lại thì giờ này hắn cũng đã chết rồi!
Phong Diệp không chút do dự, lập tức dùng một Phép truyền tống, rời khỏi vị trí ban nãy.
Sau khi Tyler ẩn thân, kỳ thực không hề rời đi mà đứng tại chỗ nhìn, sau đó lẳng lặng vòng ra sau lưng Phong Diệp.
Hành động này của hắn trong mắt người ngoài từ trước tới nay là táo bạo đến cực điểm: Hắn thường ẩn thân kề sát đối thủ, chờ đợi thời cơ. Vầy còn chưa tính, hắn đánh thi đấu đồng đội cũng dám đuổi theo đội ngũ người ta để tìm cơ hội. Còn có một lần, hắn trực tiếp kề sát ở cửa điểm hồi sinh, ngay cả ẩn thân cũng không thèm ẩn.
Trong mắt người khác thì chuyện này quả thật kích thích có một không hai, còn mang theo sắc thái khiêu khích.
Nhưng với người trong nghề thi đấu chuyên nghiệp mà nói, đây là dự đoán về thế cục, về tâm lý của đối thủ đạt tới đỉnh cao. Chiến thần quả là như có thuật đọc tâm vậy.
Bởi vì hắn chưa bao giờ dự đoán sai!
Giờ phút này nam bình luận viên lại nói: “Ôi trời, Phong Diệp bất cẩn quá!”
“Không thể nói là bất cẩn, chỉ có thể nói là thở phào nhẽ nhõm sau khi thoát khỏi nguy hiểm, hắn lại bắt đầu chuẩn bị phép thuật thăm dò ẩn hình…”
“Đáng tiếc đã quá muộn!”
Quá muộn, ngay khi Phong Diệp một lần nữa triệu hồi Con mắt huyền bí, hắn mới phát hiện bóng dáng Tyler cũng đã là quá muộn.
Ngay trong 0.5 giây ngâm xướng đó, Tyler lần thứ hai bắt lấy cơ hội. Đoản kiếm cùng chủy thủ chậm rãi duỗi ra từ phía sau lưng, đan chéo trước cổ Phong Diệp.
Sát cơ nổi lên!
“Tấn công nhược điểm! Chỗ yếu hại trí mạng! Lại là bốn lần bạo kích, Chiến thần phục sát không ai có thể trốn thoát!”
Thanh máu của Phong Diệp đã rơi xuống điểm mấu chốt.
Quỷ thuật pháp sư thậm chí còn không biết vị trí của kẻ địch, thế nhưng có kinh nghiệm quyết đấu từ trăm trận thi đấu cá nhân, làm hắn theo bản năng sử dụng kỹ năng.
Bình luận viên: “Quay ngược thời gian!! Phong Diệp quyết đoán dùng đại chiêu, trở lại trạng thái năm giây trước!”
Năm giây trước, Phong Diệp còn đang ở vị trí lúc trước, đầy máu, hơn nữa còn nắm giữ một phép thuật tức thời có tính định hướng ——
Phép biến hình!
Giờ phút này hai người cách xa nhau hơn mười mét, ai cũng không thể đuổi kịp để ngăn cản Phong Diệp.
Phép biến hình nháy mắt phát huy tác dụng, cơ thể Tyler bị ngẫu nhiên biến thành một con bồ câu trắng.
Trong thi đấu cá nhân, bởi vì không có đồng đội hỗ trợ giải trừ Phép biến hình cho nên hiệu quả của Phép biến hình vì sự cân bằng của hệ thống mà bị áp chế rất nhiều: Thời gian biến hình ba giây, không thể tấn công nhưng có thể di chuyển! Thời điểm hứng chịu công kích, Phép biến hình cũng sẽ lập tức mất đi hiệu quả.
Nhưng dù vậy, trong cuộc chiến thần tốc một chọi một, thời gian ba giây đủ để đảo điên toàn bộ tình thế rồi.
Bởi vì ba giây chính là ba đoạn ngâm xướng ngắn. Rất nhiều phép thuật sát thương cực mạnh chính là bốn đến sáu đoạn ngâm xướng, mà mấy phép thuật đó đối với một sát thủ yếu ớt mà nói tương đương với trí mạng!
Nữ bình luận viên: “OMG, là Phép biến hình! Vừa rồi Phong Diệp quyết đoán sử dụng là Phép biến hình, chẳng trách Tứ gia không chút do dự ẩn thân trốn đi!”
Nam bình luận viên: “Thảo nào Tứ gia lại trốn, Phép biến hình là kỹ năng khống chế duy nhất hắn cam chịu trong thi đấu đồng đội. Trừ kỹ năng này ra, bước chân giết chóc của hắn chưa từng dừng lại! Lần này này phải ——“
Lời còn chưa nói hết, nam bình luận viên bỗng nhiên cảm thấy có bàn tay vỗ bốp cái lên mặt mình.
Bởi vì thời gian Tyler bị phép thuật biến thành bồ câu trắng, tổng cộng chưa đến một giây.
Thình lình, Tyler biến trở lại.
Nam bình luận viên nghẹn họng trân trối: “Có chuyện gì vậy?! Phong Diệp căn bản còn chưa kịp chạm vào hắn một cái mà?!”
Ánh mắt của nữ bình luận viên tốt hơn một chút, nói: “Tứ gia nhận phải sát thương rất nhỏ có thể xem nhẹ, chỉ có hai điểm sát thương ——ôi trời, là sát thương từ quái trung lập!”
“Tứ gia trước khi biến hình đã dùng một chiếc phi tiêu ném trúng một con khỉ con??? Con khỉ ném hòn đá liền phá giải Phép biến hình của hắn?!!”
“Cái gì! Còn có thể làm như vậy sao ——!!!”
Đúng là có thể làm như vậy đó, chỉ cần nhận phải sát thương, Phép biến hình sẽ bị giải trừ, mặc kệ là sát thương đến từ tuyển thủ hay là quái trung lập.
Tất cả mọi người: Trợn mắt há hốc mồm.jpg
Quỷ thuật pháp sư đang ngâm xướng Thuật bộc phá, chuẩn bị một lần đánh rớt thanh máu của Sát thủ xuống điểm mấu chốt. Phép thuật này có vỏn vẹn 2.5 giây ngâm xướng, sát thương vô cùng khả quan, cũng chỉ dưới tình huống khống chế được đối phương hắn mới dám bắt đầu dùng nó.
Nhưng mà, hắn ngâm xướng ngâm xướng, chợt phát hiện Tứ gia đã biến trở lại!
—— hắn đã nhịn đại chiêu tấn công cả tháng trời, chờ khi đối mặt với Tứ gia hãy còn trong trạng thái biến thân sẽ bất ngờ tấn công, vậy mà lại bị một con khỉ phá giải???
Phong Diệp: “…” WTF chờ đã?! Ba ơi cứu con!
Sau đó mọi người chỉ thấy Tyler đan chéo hai thanh vũ khí, vẽ ra một tia sáng quen thuộc, xinh đẹp đến cực điểm.
Bình luận viên kích động kêu: “Tia chớp đột tiến! Tứ gia căn bản không cho bất cứ một cơ hội nào để phản ứng!”
“Phong Diệp có còn con bài chưa lật nào không! Có hay không?!”
Nếu Phong Diệp có thể nghe thấy lời bình luận viên, giờ phút này trong lòng sẽ nghĩ: Khiên bị phá, truyền tống không còn, Phép biến hình cũng không, Quay ngược thời gian cũng dùng rồi! Anh cmn còn có át chủ bài à!
Nội tâm Quỷ thuật pháp sư thực sự như sông lớn tuyệt vọng lao nhanh. Hắn vừa thấy mình đang CD nhiều kỹ năng như vậy, là đã biết không còn cách nào khác, đơn giản tiếp tục ngâm xướng Thuật bộc phá.
Chết cũng phải chết có tôn nghiêm…
Trong nháy mắt Tia chớp của Tyler đột tiến tới, đã đánh rớt một phần HP của Quỷ thuật pháp sư, tiếp đó nhẹ nhàng thêm hai combo ở sau lưng hắn.
Khi HP của Quỷ thuật còn lại 10%, Tyler tính toán thời gian: Hình như ván thi đấu này còn chưa tới hai mươi giây.
Như vậy là không tốt, trên sân đấu thời đại tinh tế, phải cho đối thủ một chút thể diện —— đây là điều mà huấn luyện viên Thất Sát Tiễn Thăng đã nói với hắn.
Tyler vừa nghĩ, liền nhường Qủy thuật.
Bình luận viên: “Phong Diệp đã cast xong Thuật bộc phá rồi???”
“Tình huống gì thế này, như đang trêu ngươi vậy? Kỹ năng 2.5 giây lâu như vậy, Tứ gia có thể để hắn cast xong sao?”
“Thật sự là để cast xong rồi! Tứ gia đã trúng một đòn, tổn thất 15% HP!”
Khi Phong Diệp nhìn Thuật bộc phá được phóng ra, đồng thời thấy ánh sáng phép thuật đỏ rực, hắn quả thực xúc động vô cùng!
Sau đó hắn liền hoá thành tia sáng trắng bay đi.
Phong Diệp: Ngậm cười chín suối.gif (2)
Ván thi đấu này diễn ra tổng cộng: 20.11 giây.
Nhìn thấy thời gian này, bình luận viên không hiểu vì sao trong lòng mơ hồ có phần cổ quái.
Nhưng hắn vẫn làm hết phận sự nói: “Vâng, như vậy ván thi đấu này lấy Chiến thần chiến thắng mà kết thúc”
Nữ bình luận viên: “Không thể không nói, Chiến thần đúng là Chiến thần. Bất luận là thủ pháp hay ý thức, thậm chí là phương thức phá giải phép thuật đối phương của hắn, đều khiến tôi rất giật mình!”
Nam bình luận viên: “Đúng vậy đúng vậy, một màn vừa rồi có thể nói là tác phẩm của thần, tuyệt không nói quá! Lần đầu tiên Phép biến hình còn chưa cast xong, Tứ gia trong nửa giây đã trực tiếp ẩn thân trốn thoát. Lần thứ hai Phép biến hình vất vả mới cast xong, Tứ gia trước khi biến thân nhẹ nhàng đánh quái nhỏ một cái, dùng quái phá giải trạng thái biến hình của mình…”
Hai bình luận viên: “Chậc chậc…”
Trên màn hình chung: “Ái chà chà, chồng tui vừa có thực lực lại có trí tuệ! Còn có đủ cả khuôn mặt đẹp và khí tràng!”
“Nói nhỏ mấy người nghe này, con khỉ kia là tui sinh cho Chiến thần đó!”
Chú thích:
(1) Ngâm xướng “ 吟唱 ”: nghĩa gốc của nó là ngâm vịnh ca hát, trong game thì dùng để chỉ quá trình cast skill
(2) Nguyên văn “ 含笑九泉. gif”
Ngay lúc nhìn thấy Tyler, hắn đã chớp mắt một lần, bất ngờ phát hiện Tyler đã gần trong gang tấc.
Lưỡi nhọn của chủy thủ kia đã từ trên trời giáng xuống, tập kích về giữa hai mắt hắn.
Cũng chỉ có bình luận viên vẫn theo sát màn ảnh của Tyler là có thể đuổi kịp để nói: “Gần trong gang tấc! Chiến thần trực tiếp nắm ngược chủy thủ, gần như tuyệt đại đa số sát thương DPS đều đến từ đó —— chủy thủ đâm thẳng so với tất cả công kích càng nhanh, càng ác liệt hơn!”
Lời còn chưa dứt, tiếng vang leng keng liên miên không ngừng, như chuông gió lay động trong cuồng phong, tràn ngập cảm giác nguy hiểm cấp bách.
Khiên chắn của Quỷ thuật pháp sư đã bị phá!
Từ khi Phong Diệp bắt đầu tham gia giải đấu chuyên nguyệp tới giờ, chưa từng gặp qua đối thủ Sát thủ nào mà đơn giản đến trực tiếp như vậy. Cũng chưa từng gặp qua tuyển thủ nào chỉ với một đòn combo đầu tiên đã có thể đập vỡ khiên chắn! Quá dữ, ngoại trừ hai chữ “hung tàn” ra, không còn lời nào có thể hình dung được cảm thụ của hắn giờ phút này.
Thế nhưng chí ít, khiên chắn đã tranh thủ 0.5 giây quý giá cho hắn.
Vì sao 0.5 giây lại quan trọng đến vậy?
Bởi vì tất cả phép thuật, khi phóng thích đều được tạo thành do ba yếu tố ngâm xướng (1), động tác tay, vật liệu thi triển pháp thuật. Trong đó ngâm xướng là quan trọng nhất. Mỗi khoảng 0.5 giây thì được gọi là một “đoạn ngắn” ngâm xướng, tất cả phép thuật đều do ít nhất một đoạn ngắn tạo thành ngâm xướng. Trong đó, chỉ cần một đoạn ngắn là có thể phóng thích phép thuật, được gọi là “Phép thuật tức thời”.
Phép biến hình!
Phép biến hình chính là phép thuật thức thời điển hình. Nó chỉ cần 0.5 giây ngâm xướng thủ thế để phóng thích, ngay cả cự ly của tuyển thủ cận chiến cũng không ngắn như vậy.
Cho nên sau khi mở khiên chắn, con át chủ bài Phong Diệp cầm trong tay chính là Phép biến hình!
Theo vầng sáng phép thuật chợt loé rồi biến mất, khoảnh khắc đó trong mắt Phong Diệp,Tyler dường như đang thực hiện pha quay chậm ——
Đó là bởi vì hắn quá mức căng thẳng, quá mức vội vàng mà sinh ra ảo giác.
Tất cả nhưng thứ này vẫn nhanh như cũ, vụt lướt qua trong nháy mắt.
Bóng dáng Tyler, trong tích tắc vầng sáng kia loé lên, đã trốn vào trong cái bóng!
Ngoài sân thi đấu, bình luận viên hét lớn một tiếng: “Ẩn thân!”
“Nháy mắt ẩn thân! Xảy ra chuyện gì! Đao của Chiến thần đã đến đỉnh đầu Phong Diệp, vì sao bỗng nhiên lại ẩn thân?!”
Bởi vì tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, động tác của hai tuyển thủ đều thực hiện trong nháy mắt.
Trong 0.5 giây Phép biến hình, Tyler trực tiếp ẩn thân, rời khỏi tầm nhìn của Phong Diệp, khiến Phép biến hình này của Phong Diệp mất đi mục tiêu, không thể phóng thích.
Phong Diệp không dùng phép thuật, bình luận viên căn bản không biết giữa hai tuyển thủ phát sinh chuyện gì, vì sao Chiến thần bỗng nhiên lại ẩn thân.
Ngay khi bình luận viên vội vã xem cảnh quay lại, làm rõ chuyện gì xảy ra, sau lưng Phong Diệp đã nổi lên một tầng mồ hôi lạnh: Phản ứng này, tốc độ này, quá nhanh, quá đáng sợ! Ngâm xướng Phép biến hình chỉ có 0.5 giây, thế mà hắn có thể trong nháy mắt đó nhận ra phép thuật này, sau đó lập tức ẩn thân? Mà ẩn thân của hắn là loại kỹ xảo gì mà có thể nhanh đến vậy, mau lẹ đến vậy, đây tuyệt đối không phải là kỹ năng của hệ thống!
Nguy hiểm quá, là một pháp sư, bị một sát thủ có phản ứng cực nhanh, tốc độ cực cao, combo lại tàn nhẫn nhìn chòng chọc. Nếu không phải có Phép biến hình có tính định hướng ép đối phương lùi lại thì giờ này hắn cũng đã chết rồi!
Phong Diệp không chút do dự, lập tức dùng một Phép truyền tống, rời khỏi vị trí ban nãy.
Sau khi Tyler ẩn thân, kỳ thực không hề rời đi mà đứng tại chỗ nhìn, sau đó lẳng lặng vòng ra sau lưng Phong Diệp.
Hành động này của hắn trong mắt người ngoài từ trước tới nay là táo bạo đến cực điểm: Hắn thường ẩn thân kề sát đối thủ, chờ đợi thời cơ. Vầy còn chưa tính, hắn đánh thi đấu đồng đội cũng dám đuổi theo đội ngũ người ta để tìm cơ hội. Còn có một lần, hắn trực tiếp kề sát ở cửa điểm hồi sinh, ngay cả ẩn thân cũng không thèm ẩn.
Trong mắt người khác thì chuyện này quả thật kích thích có một không hai, còn mang theo sắc thái khiêu khích.
Nhưng với người trong nghề thi đấu chuyên nghiệp mà nói, đây là dự đoán về thế cục, về tâm lý của đối thủ đạt tới đỉnh cao. Chiến thần quả là như có thuật đọc tâm vậy.
Bởi vì hắn chưa bao giờ dự đoán sai!
Giờ phút này nam bình luận viên lại nói: “Ôi trời, Phong Diệp bất cẩn quá!”
“Không thể nói là bất cẩn, chỉ có thể nói là thở phào nhẽ nhõm sau khi thoát khỏi nguy hiểm, hắn lại bắt đầu chuẩn bị phép thuật thăm dò ẩn hình…”
“Đáng tiếc đã quá muộn!”
Quá muộn, ngay khi Phong Diệp một lần nữa triệu hồi Con mắt huyền bí, hắn mới phát hiện bóng dáng Tyler cũng đã là quá muộn.
Ngay trong 0.5 giây ngâm xướng đó, Tyler lần thứ hai bắt lấy cơ hội. Đoản kiếm cùng chủy thủ chậm rãi duỗi ra từ phía sau lưng, đan chéo trước cổ Phong Diệp.
Sát cơ nổi lên!
“Tấn công nhược điểm! Chỗ yếu hại trí mạng! Lại là bốn lần bạo kích, Chiến thần phục sát không ai có thể trốn thoát!”
Thanh máu của Phong Diệp đã rơi xuống điểm mấu chốt.
Quỷ thuật pháp sư thậm chí còn không biết vị trí của kẻ địch, thế nhưng có kinh nghiệm quyết đấu từ trăm trận thi đấu cá nhân, làm hắn theo bản năng sử dụng kỹ năng.
Bình luận viên: “Quay ngược thời gian!! Phong Diệp quyết đoán dùng đại chiêu, trở lại trạng thái năm giây trước!”
Năm giây trước, Phong Diệp còn đang ở vị trí lúc trước, đầy máu, hơn nữa còn nắm giữ một phép thuật tức thời có tính định hướng ——
Phép biến hình!
Giờ phút này hai người cách xa nhau hơn mười mét, ai cũng không thể đuổi kịp để ngăn cản Phong Diệp.
Phép biến hình nháy mắt phát huy tác dụng, cơ thể Tyler bị ngẫu nhiên biến thành một con bồ câu trắng.
Trong thi đấu cá nhân, bởi vì không có đồng đội hỗ trợ giải trừ Phép biến hình cho nên hiệu quả của Phép biến hình vì sự cân bằng của hệ thống mà bị áp chế rất nhiều: Thời gian biến hình ba giây, không thể tấn công nhưng có thể di chuyển! Thời điểm hứng chịu công kích, Phép biến hình cũng sẽ lập tức mất đi hiệu quả.
Nhưng dù vậy, trong cuộc chiến thần tốc một chọi một, thời gian ba giây đủ để đảo điên toàn bộ tình thế rồi.
Bởi vì ba giây chính là ba đoạn ngâm xướng ngắn. Rất nhiều phép thuật sát thương cực mạnh chính là bốn đến sáu đoạn ngâm xướng, mà mấy phép thuật đó đối với một sát thủ yếu ớt mà nói tương đương với trí mạng!
Nữ bình luận viên: “OMG, là Phép biến hình! Vừa rồi Phong Diệp quyết đoán sử dụng là Phép biến hình, chẳng trách Tứ gia không chút do dự ẩn thân trốn đi!”
Nam bình luận viên: “Thảo nào Tứ gia lại trốn, Phép biến hình là kỹ năng khống chế duy nhất hắn cam chịu trong thi đấu đồng đội. Trừ kỹ năng này ra, bước chân giết chóc của hắn chưa từng dừng lại! Lần này này phải ——“
Lời còn chưa nói hết, nam bình luận viên bỗng nhiên cảm thấy có bàn tay vỗ bốp cái lên mặt mình.
Bởi vì thời gian Tyler bị phép thuật biến thành bồ câu trắng, tổng cộng chưa đến một giây.
Thình lình, Tyler biến trở lại.
Nam bình luận viên nghẹn họng trân trối: “Có chuyện gì vậy?! Phong Diệp căn bản còn chưa kịp chạm vào hắn một cái mà?!”
Ánh mắt của nữ bình luận viên tốt hơn một chút, nói: “Tứ gia nhận phải sát thương rất nhỏ có thể xem nhẹ, chỉ có hai điểm sát thương ——ôi trời, là sát thương từ quái trung lập!”
“Tứ gia trước khi biến hình đã dùng một chiếc phi tiêu ném trúng một con khỉ con??? Con khỉ ném hòn đá liền phá giải Phép biến hình của hắn?!!”
“Cái gì! Còn có thể làm như vậy sao ——!!!”
Đúng là có thể làm như vậy đó, chỉ cần nhận phải sát thương, Phép biến hình sẽ bị giải trừ, mặc kệ là sát thương đến từ tuyển thủ hay là quái trung lập.
Tất cả mọi người: Trợn mắt há hốc mồm.jpg
Quỷ thuật pháp sư đang ngâm xướng Thuật bộc phá, chuẩn bị một lần đánh rớt thanh máu của Sát thủ xuống điểm mấu chốt. Phép thuật này có vỏn vẹn 2.5 giây ngâm xướng, sát thương vô cùng khả quan, cũng chỉ dưới tình huống khống chế được đối phương hắn mới dám bắt đầu dùng nó.
Nhưng mà, hắn ngâm xướng ngâm xướng, chợt phát hiện Tứ gia đã biến trở lại!
—— hắn đã nhịn đại chiêu tấn công cả tháng trời, chờ khi đối mặt với Tứ gia hãy còn trong trạng thái biến thân sẽ bất ngờ tấn công, vậy mà lại bị một con khỉ phá giải???
Phong Diệp: “…” WTF chờ đã?! Ba ơi cứu con!
Sau đó mọi người chỉ thấy Tyler đan chéo hai thanh vũ khí, vẽ ra một tia sáng quen thuộc, xinh đẹp đến cực điểm.
Bình luận viên kích động kêu: “Tia chớp đột tiến! Tứ gia căn bản không cho bất cứ một cơ hội nào để phản ứng!”
“Phong Diệp có còn con bài chưa lật nào không! Có hay không?!”
Nếu Phong Diệp có thể nghe thấy lời bình luận viên, giờ phút này trong lòng sẽ nghĩ: Khiên bị phá, truyền tống không còn, Phép biến hình cũng không, Quay ngược thời gian cũng dùng rồi! Anh cmn còn có át chủ bài à!
Nội tâm Quỷ thuật pháp sư thực sự như sông lớn tuyệt vọng lao nhanh. Hắn vừa thấy mình đang CD nhiều kỹ năng như vậy, là đã biết không còn cách nào khác, đơn giản tiếp tục ngâm xướng Thuật bộc phá.
Chết cũng phải chết có tôn nghiêm…
Trong nháy mắt Tia chớp của Tyler đột tiến tới, đã đánh rớt một phần HP của Quỷ thuật pháp sư, tiếp đó nhẹ nhàng thêm hai combo ở sau lưng hắn.
Khi HP của Quỷ thuật còn lại 10%, Tyler tính toán thời gian: Hình như ván thi đấu này còn chưa tới hai mươi giây.
Như vậy là không tốt, trên sân đấu thời đại tinh tế, phải cho đối thủ một chút thể diện —— đây là điều mà huấn luyện viên Thất Sát Tiễn Thăng đã nói với hắn.
Tyler vừa nghĩ, liền nhường Qủy thuật.
Bình luận viên: “Phong Diệp đã cast xong Thuật bộc phá rồi???”
“Tình huống gì thế này, như đang trêu ngươi vậy? Kỹ năng 2.5 giây lâu như vậy, Tứ gia có thể để hắn cast xong sao?”
“Thật sự là để cast xong rồi! Tứ gia đã trúng một đòn, tổn thất 15% HP!”
Khi Phong Diệp nhìn Thuật bộc phá được phóng ra, đồng thời thấy ánh sáng phép thuật đỏ rực, hắn quả thực xúc động vô cùng!
Sau đó hắn liền hoá thành tia sáng trắng bay đi.
Phong Diệp: Ngậm cười chín suối.gif (2)
Ván thi đấu này diễn ra tổng cộng: 20.11 giây.
Nhìn thấy thời gian này, bình luận viên không hiểu vì sao trong lòng mơ hồ có phần cổ quái.
Nhưng hắn vẫn làm hết phận sự nói: “Vâng, như vậy ván thi đấu này lấy Chiến thần chiến thắng mà kết thúc”
Nữ bình luận viên: “Không thể không nói, Chiến thần đúng là Chiến thần. Bất luận là thủ pháp hay ý thức, thậm chí là phương thức phá giải phép thuật đối phương của hắn, đều khiến tôi rất giật mình!”
Nam bình luận viên: “Đúng vậy đúng vậy, một màn vừa rồi có thể nói là tác phẩm của thần, tuyệt không nói quá! Lần đầu tiên Phép biến hình còn chưa cast xong, Tứ gia trong nửa giây đã trực tiếp ẩn thân trốn thoát. Lần thứ hai Phép biến hình vất vả mới cast xong, Tứ gia trước khi biến thân nhẹ nhàng đánh quái nhỏ một cái, dùng quái phá giải trạng thái biến hình của mình…”
Hai bình luận viên: “Chậc chậc…”
Trên màn hình chung: “Ái chà chà, chồng tui vừa có thực lực lại có trí tuệ! Còn có đủ cả khuôn mặt đẹp và khí tràng!”
“Nói nhỏ mấy người nghe này, con khỉ kia là tui sinh cho Chiến thần đó!”
Chú thích:
(1) Ngâm xướng “ 吟唱 ”: nghĩa gốc của nó là ngâm vịnh ca hát, trong game thì dùng để chỉ quá trình cast skill
(2) Nguyên văn “ 含笑九泉. gif”