Chương : 44
Nghỉ ngơi trong thời gian ngắn, ván thứ hai lập tức bắt đầu.
Bản đồ ngẫu nhiên lần này: Kính thành trên mặt nước.
Bản đồ này một lời khó nói hết. Cả bản đồ đều ở trên mặt nước bằng phẳng, ngay ở trung tâm có một toà kiến trúc được tạo thành hoàn toàn từ mặt gương.
Chỉ mới tưởng tượng thôi, đã biết bản đồ này đâu đâu cũng có mặt gương phản chiếu. Một người đi vào kính thành, mỗi phút sẽ bị phản chiếu lên tới hàng nghìn, hàng vạn cái bóng không những bản thân sởn gai ốc, mà cả đối thủ cũng rất hoảng sợ —— muốn đánh, nhưng lại không biết cái nào là thật? Biết cái nào là thật, thì lại không biết đi đường nào để đến đó?
Trong bản đồ này, chỉ có một phương pháp duy nhất có thể phân biệt ảnh gương và người thật: Nhìn mặt nước lăn tăn dưới chân, những chỗ sóng gợn không khớp với phía trên thì ở đó có mặt gương (1).
Nhưng mà, trên sân đấu căng thẳng thế này, phân tâm đi chú ý sóng nước dưới chân, chuyện này thực sự là một nhiệm vụ phi nhân loại, gần như không ai có thể làm được!
Cho nên dần dà, bản đồ này trở thành ác mộng của rất nhiều tuyển thủ. Mọi người thậm chí vì thế mà phát triển ra một quy tắc ngầm: Thời điểm ngẫu nhiên ra bản đồ này, đôi bên nhất trí, tuyệt đối không đi vào kính thành! Coi như là đánh trên bản đồ trống đi, đừng làm tổn thương nhau.
Các bình luận viên cũng biết quy tắc ngầm của bản đồ này, nói rằng: “Bản đồ này đúng là một lời khó nói hết”
Nữ bình luận viên: “Đúng vậy, bản đồ bình thường thời điểm đánh nhau kịch liệt sẽ là ‘Đối thủ như thế nào’ ‘Mình đánh ra làm sao’. Còn bản đồ này thời điểm đánh kịch liệt lại là ‘Tôi ở đâu’ ‘Hắn ở đâu’ ‘Sao tôi lại ở đây?’…”
Trên mặt nam bình luận viên mang biểu cảm “Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh”, nói: “Những bản đồ khác, bình luận viên nói ‘Tuyển thủ đã làm gì vậy’ ‘Mục đích của tuyển thủ là gì’. Còn bản đồ này, phần lớn thời gian tôi đều nói: Đúng đúng đúng hắn ở đằng đó, không đúng hắn phải ở đằng kia, cái kia là thật cái này là giả, tốt quá các tuyển thủ cuối cùng cũng tìm được đối phương rồi…”
Lúc thời gian đếm ngược, trong lòng Quỷ thuật pháp sư cũng đang suy nghĩ: Mình có nên vào kính thành hay không?
Hắn cũng thuộc loại tuyển thủ khi căng thẳng là hoàn toàn không phân biệt nổi người thật và ảnh gương. Vừa nghĩ tới cái kính thành kia là đầu đau chân đau chỗ nào cũng đau, trong lòng rất là dứt khoát quyết định không vào.
—— Bản đồ này liếc một cái là thấy rõ mồn một, mình còn sầu Phép biến hình không phóng thích tới được đối thủ sao?
Trong lòng Phong Diệp đắc ý xong, chờ thời gian đếm ngược kết thúc, lập tức dùng một Phép biến hình lên người Sát thủ đối diện.
Trong 0.5 giây mở màn, dưới tình huống không có vật che chắn, không có quái trung lập, Phép biến hình hoàn toàn chính là kỹ năng khó giải mang tính chiến lược.
Hắn thật sự không tin trên thế giới này có Sát thủ nào trúng một phát Phép biến hình rồi một phát Thuật bộc phá mà lại không bị tiêu diệt. Nếu có, vậy thì Quay ngược thời gian, lại thêm một phát biến hình bộc phá!
Mà vào lúc này, trong lòng Tyler lại nghĩ: Hai mươi giây, khó mà kịp được.
Bậc thầy sát thủ cảm thấy hai mươi giây rất phiền phức, tâm tình càng kém, dùng vẻ mặt mắt cá chết lâu rồi không thấy chờ thời gian đếm ngược kết thúc.
Sau đó khi đếm ngược vừa kết thúc, hắn lập tức dùng hai Tia chớp chạy đi, gần như chỉ trong tích tắc, đã đến trước mặt Phong Diệp!
Nam bình luận viên sợ tới mức nói: “Ôi trời ơi, rốt cuộc là thù oán gì, Phong Diệp có phải đã đắc tội Tứ gia ở đâu đó rồi không?!!”
Cũng chính là vào lúc này, Phép biến hình Phong Diệp cầm trong tay rốt cuộc cũng phóng ——
Không phóng ra.
Bóng dáng Tứ gia trong nháy mắt lại biến mất.
Phong Diệp: “…”’
Mặc dù biết phát Phép biến hình đầu tiên sẽ bị ẩn thân tránh đi, những vẫn ấm ức muốn hộc máu.
Bình luận viên ngoài sân: “Ẩn thân! Kỹ năng trong nháy mắt ẩn thân trốn đi! Tốc độ phản ứng này của Tứ gia thật đáng kinh ngạc. Làm sao hắn có thể đoán được Phong Diệp cast kỹ năng nào chứ?”
“Tốc độ phản ứng này, hai lần đều trong 0.5 giây, cơ bản có thể khẳng định tuyệt đối không phải là ăn may! Hệ thần kinh của hắn thực sự được làm bằng photon đúng không?”
Lần trước Phong Diệp từng chịu thiệt, hắn biết Chiến thần có thói quen —— sau khi ẩn thân sẽ im lặng chờ đợi, tìm cơ hội kế tiếp tiến hành phục kích.
Cho nên, lúc này hắn không chạy! Mà đứng tại chỗ mở khiên chắn!
Tuy khiên chắn chẳng mấy chốc sẽ bị phá, thế nhưng chí ít có thể tranh thủ cho hắn 0.5 giây, mà thời gian đó đủ để hắn phóng thích Phép biến hình trong tay, thế là đủ rồi!
Tứ gia dùng mất ẩn thân rồi, làm sao mà trốn được Phép biến hình lần này đây?
Phong Diệp nghĩ: Tôi cmn chính là liều chết giữ Phép biến hình đó, anh sẽ chuẩn bị thế nào đây!
Tứ gia không chuẩn bị gì cả, sau khi hắn ẩn thân cũng không im lặng mai phục mà là không nói một tiếng tấn công chính diện!
Ván trước, lúc Phong Diệp cho rằng hắn ở trước mặt, hắn lại lén lút mai phục ra đằng sau. Ván này, Phong Diệp cho rằng hắn còn muốn mai phục, hắn lại xông lên ngay trước mặt!
Keng keng hai tiếng, khiên chắn lại bị tập kích!
Tứ gia đột nhiên hiện thân ngay trước mặt, Phong Diệp một lần nữa sợ hết hồn.
—— Tứ gia! Chiến thần! Sao ngài lại đi nước cờ này hả!!!
Hai bình luận viên sắp cười đến chết: “Ha ha ha ha ha từ xưa tới nay chiến thuật đắc nhân tâm…Là tín nhiệm cơ bản nhất giữa người với người mà!”
“Con đường mà ta đi xa nhất cmn là chiến thuật của ngươi…”
Mới vừa cười một tiếng, khiên chắn lập tức bị phá.
Nam bình luận viên: “Phép biến hình!”
Nữ bình luận viên: “Tia chớp! Tứ gia dùng Tia chớp tránh!”
Vầng sáng của Phép biến hình vừa lóe lên, Tyler lập tức dùng Tia chớp, nháy mắt lướt đến sau lưng Phong Diệp.
Phong Diệp mất đi mục tiêu, không thể phóng thích phép thuật!
Phép biến hình của Phong Diệp kẹt ở 0.1 giây cuối cùng, quả thực tức giận muốn hộc máu, lập tức quay đầu, đối mặt với Tyler vừa kết thúc Tia chớp ——
Nam bình luận viên: “Phép biến hình!”
Nữ bình luận viên: “Vẫn là Tia chớp!”
Nam bình luận viên: “Phong Diệp quay đầu lại…lần này cuối cùng cũng phải phóng thích ra!”
Nữ bình luận viên: “Vẫn là Tia chớp như cũ a a a a a a ——“
Hai bình luận viên nhìn đến phát điên, nhưng mà lại không thể không bình luận, chỉ có thể nói như máy ghi âm: “Còn chưa xong! Phép biến hình thứ tư…vẫn không thể phóng ra!”
Liên tục bốn lần Phép biến hình 0.5 giây không thể cast xong, cũng chỉ khoảng ba giây mà thôi, tiết tấu vẫn như cũ nhanh đến người không kịp nhìn.
Nhưng kế tiếp lại càng nhanh hơn!
Phong Diệp không dùng động tác xoay người quay đầu lại. Vì đề phòng Tyler dùng Tia chớp hao tổn HP của mình, trực tiếp sử dụng phép thuật truyền tống, mỗi lần chỉ truyền tống khoảng một mét, vừa vặn thoát khỏi phạm vi tấn công cận thân!
Truyền tống của Quỷ thuật pháp sư là kỹ năng làm người ta ghét bỏ. Hắn có thể truyền tống tổng cộng ba mươi mét, khoảng cách càng xa ngâm xướng càng lâu: Có thể ba giây truyền tống xong một lần sau đó CD kỹ năng, cũng có thể chia làm ba lần truyền tống mười mét, cũng có thể mỗi lần một mét. Truyền tống trên ba mươi lần, mỗi lần chỉ mất 0.5 giây…
Nam bình luận viên: “Phong Diệp bắt đầu đại pháp truyền tống cực hạn, OMG cách 0.5 giây sẽ có một lần truyền tống một mét! Tuy rằng khoảng cách ngắn, thế nhưng có thể liên tục di chuyển với tốc độ cao, đồng thời tránh cho bị Tia chớp đụng chết, không ngừng sửa đổi tầm nhìn của mình! Chỉ cần Tứ gia lọt vào tầm nhìn của hắn trong 0.5 giây thì hắn sẽ có cơ hội dùng Phép biến hình!”
Nam bình luận viên nói xong thật nhanh, Phong Diệp đã lấy tần suất mỗi giây hai lần thực hiện sáu, bảy lần truyền tống.
Khán giả chỉ thấy trên mặt nước “Lách tách bùm bụp” toàn bộ đều là điểm phát sáng. Thân ảnh Quỷ thuật pháp sư giống như hoa trời bay loạn (2), vầng sáng màu trắng của phép thuật truyền tống lưu lại tàn ảnh như gió. Một lần để lại bảy, tám tàn ảnh, mắt thường hoàn toàn không theo kịp tốc độ này!
Cằm của khán giả đã rơi xuống đất.
Nhưng trong nhiều tàn ảnh như vậy, còn có một thân ảnh màu đen, theo sát như hình với bóng ——
Sau khi đối thủ bắt đầu truyền tống, Tyler không dùng Tia chớp tiếp cận mà lấy kỹ xảo di chuyển đạt tới đỉnh cao, xoay quanh bóng dáng không ngừng lóe lên của Quỷ thuật pháp sư.
So với phép thuật, tốc độ di chuyển của hắn không nhanh hơn, nhưng hắn một chút cũng không rơi xuống thế hạ phong. Dường như mỗi một lần mũi chân điểm nhẹ xoay tròn, đều đúng lúc vờn quanh kẻ địch, một lần nữa đi tới sau lưng đối phương.
Nữ bình luận viên: “A a a a nhịp chân này của Tứ gia là cái gì vậy?!!! Hắn cũng truyền tống? Hắn vậy mà cũng truyền tống 0.5 giây một lần? Đây là kỹ xảo! Nhất định là kỹ xảo!”
Nam bình luận viên: “Vòng ra sau lưng! 80% thời gian Chiến thần đều không xuất hiện trong tầm nhìn của Phong Diệp! Phong Diệp không tìm được cơ hội sử dụng phép thuật! Song phương giằng co!” (Bất luận đối thủ thay đổi phương hướng ra sao, Sát thủ từ đầu đến cuối vẫn ở sau lưng, nằm ngoài tầm nhìn của đối thủ, hành động này gọi là “Vòng ra sau lưng (3)”, cũng có lúc gọi là “Dán sau lưng (4)”)
Trên thực tế, bất luận là bình luận viên hay khán giả, đến lúc này, đã hoàn toàn không theo kịp tốc độ chuyển hướng, di chuyển của hai tuyển thủ!
Toàn bộ phía trên bản đồ là chiến trường chân thực, phía dưới là hình ảnh bị mặt nước phản chiếu, giờ phút này trên dưới đều là tàn ảnh như mộng ảo tung bay.
Cùng với việc Phong Diệp truyền tống khoảng cách ngắn khiến bóng dáng hắn lóe lên rồi lại biến mất vô số lần, tưởng chừng như lưu lại tàn ảnh ở khắp mọi nơi. Nhưng vô luận hắn loé lên như thế nào, đều không tìm được dù chỉ 0.5 giây cơ hội, bắt giữ được thân ảnh Tyler hoàn chỉnh trong tầm mắt!
Nhanh, quá nhanh!
Điện quang thạch hoả (5), thiên hoa loạn truỵ, thuỷ ngân tả địa (6)!
Bối cảnh rực rỡ đến rối tinh rối mù, cũng hỗn loạn đến rối tinh rối mù.
Hai bình luận viên: “…” Mồm có nhanh bao nhiêu cũng không thể theo kịp tốc độ chớp hiện này! Nghĩ thôi cũng không theo nổi rồi!
Thật sự theo không kịp, ít nhất khán giả theo không kịp.
Giờ phút này trên màn hình chung, trên cơ bản khán giả đều đã từ bỏ điều trị, đang nói: “Tui còn cần hai mắt này để làm gì! Ném!”
“Đây là con người sao? Hả?! Con người sao! Đây là siêu máy tính mỗi giây tính toán được N lần đi!
“Phong Diệp vẫn còn đang cố gắng tìm cơ hội à? Sao tôi lại cảm thấy hắn mù quáng JB (7) truyền tống lung tung nhỉ?”
“Bộ pháp này của Tứ gia thật là đẹp mắt, có phải đã từng luyện qua hay không?”
“Lầu trên không biết rồi, cái này gọi là Ảnh vũ bộ!”
“Bây giờ là thời gian nói chuyện phiếm trên màn hình chung à….Không có mắt có thể theo kịp không?”
“Có tính toán quân không? Có không? Rốt cuộc thì khi nào Phong Diệp mới dùng hết ba mươi lần truyền tống đây? Mị sắp chết rồi, mị cảm giác thân thể như bị khoét rỗng…”
Tiết tấu nhanh như vậy, chỉ sau mười mấy giây, Phong Diệp rốt cuộc cũng dùng hết phép thuật truyền tống.
Nam bình luận viên hưng phấn nói: “Tôi cảm giác trận đấu sắp kết thúc rồi!”
Vừa dứt lời, Phong Diệp dùng một đại chiêu “Quay ngược thời gian”, trở lại trạng thái năm giây trước khi hắn còn hơn mười lần truyền tống.
Phong Diệp: 1234, một lần nữa nào!
Nam bình luận viên: “…”
Nữ bình luận viên: “…”
Khán giả: “…”
Tất cả đều không còn thiết tha gì với đời.jpg (8)
Nam bình luận viên lau mặt, yếu ớt nói: “Xem ra chúng ta còn phải nhìn hơn mười lần truyền tống nữa mới có kết quả rồi”
Nhưng mà, hắn lại bị đánh ngay mặt.
Bởi vì Tyler bấm đốt ngón tay tính toán: Ừm, trận đấu mở màn sắp được hai mươi giây rồi.
Chú thích:
(1) Vì đây là tòa thành nổi trên mặt nước nên dĩ nhiên mặt gương sẽ phản chiếu cả người lẫn mặt nước bên dưới. Do người thật sẽ bị phản chiếu thành nhiều ảnh ảo, nên chỉ cần đối chiếu mặt nước trong ảnh gương với mặt nước thật bên dưới, nếu không khớp với nhau thì đó là ảnh ảo.
(2) Nguyên văn Thiên hoa loạn truỵ “天花乱坠”: theo truyền thuyết của Trung Quốc, lúc Lương Vũ Đế nghe Vân Quang pháp sư giảng kinh, cảm động trời cao, hoa trời (thiên hoa) dồn dập rơi xuống. Sau này dùng để hình dung người nói chuyện khéo léo êm tai, nhưng không có căn cứ, nói chuyện không đâu
(3) – (4) Nguyên văn Nhiễu bối “绕背” và Thiếp bối “贴背”
(5) Điện quang thạch hỏa “电光石火”: ánh sáng của điện và lửa của đá, vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt, cực nhanh xẹt qua như ánh sáng của điện và tia lửa chớp ra từ đá
(6) Thuỷ ngân tả địa “水银泻地”: thuỷ ngân cuồn cuồn trên mặt đất, xuất xứ từ “Thất kiếm hạ thiên sơn” (七剑下天山)
(7) JB: chỉ bộ phận sinh dục của nam giới, còn được viết tắt là JJ. Tuy nhiên trong một số trường hợp thì nó còn là viết tắt của một số từ như tăng ca, bệnh tật, vai, đánh bại, mặc dù, cơ bản, thước dạy học, tiền vàng….
VD: Hôm qua tôi nhìn thấy em họ ở dưới lầu, xem ra JB làm cho em ấy rất đau đớn => JB = bệnh tật
Ngày hôm qua tôi xin gặp em gái ở dưới lầu, cô ấy dạy tôi một ít phương phép rèn luyện JB => JB = vai
(8) Nguyên văn “生无可恋.jpg”
Bản đồ ngẫu nhiên lần này: Kính thành trên mặt nước.
Bản đồ này một lời khó nói hết. Cả bản đồ đều ở trên mặt nước bằng phẳng, ngay ở trung tâm có một toà kiến trúc được tạo thành hoàn toàn từ mặt gương.
Chỉ mới tưởng tượng thôi, đã biết bản đồ này đâu đâu cũng có mặt gương phản chiếu. Một người đi vào kính thành, mỗi phút sẽ bị phản chiếu lên tới hàng nghìn, hàng vạn cái bóng không những bản thân sởn gai ốc, mà cả đối thủ cũng rất hoảng sợ —— muốn đánh, nhưng lại không biết cái nào là thật? Biết cái nào là thật, thì lại không biết đi đường nào để đến đó?
Trong bản đồ này, chỉ có một phương pháp duy nhất có thể phân biệt ảnh gương và người thật: Nhìn mặt nước lăn tăn dưới chân, những chỗ sóng gợn không khớp với phía trên thì ở đó có mặt gương (1).
Nhưng mà, trên sân đấu căng thẳng thế này, phân tâm đi chú ý sóng nước dưới chân, chuyện này thực sự là một nhiệm vụ phi nhân loại, gần như không ai có thể làm được!
Cho nên dần dà, bản đồ này trở thành ác mộng của rất nhiều tuyển thủ. Mọi người thậm chí vì thế mà phát triển ra một quy tắc ngầm: Thời điểm ngẫu nhiên ra bản đồ này, đôi bên nhất trí, tuyệt đối không đi vào kính thành! Coi như là đánh trên bản đồ trống đi, đừng làm tổn thương nhau.
Các bình luận viên cũng biết quy tắc ngầm của bản đồ này, nói rằng: “Bản đồ này đúng là một lời khó nói hết”
Nữ bình luận viên: “Đúng vậy, bản đồ bình thường thời điểm đánh nhau kịch liệt sẽ là ‘Đối thủ như thế nào’ ‘Mình đánh ra làm sao’. Còn bản đồ này thời điểm đánh kịch liệt lại là ‘Tôi ở đâu’ ‘Hắn ở đâu’ ‘Sao tôi lại ở đây?’…”
Trên mặt nam bình luận viên mang biểu cảm “Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh”, nói: “Những bản đồ khác, bình luận viên nói ‘Tuyển thủ đã làm gì vậy’ ‘Mục đích của tuyển thủ là gì’. Còn bản đồ này, phần lớn thời gian tôi đều nói: Đúng đúng đúng hắn ở đằng đó, không đúng hắn phải ở đằng kia, cái kia là thật cái này là giả, tốt quá các tuyển thủ cuối cùng cũng tìm được đối phương rồi…”
Lúc thời gian đếm ngược, trong lòng Quỷ thuật pháp sư cũng đang suy nghĩ: Mình có nên vào kính thành hay không?
Hắn cũng thuộc loại tuyển thủ khi căng thẳng là hoàn toàn không phân biệt nổi người thật và ảnh gương. Vừa nghĩ tới cái kính thành kia là đầu đau chân đau chỗ nào cũng đau, trong lòng rất là dứt khoát quyết định không vào.
—— Bản đồ này liếc một cái là thấy rõ mồn một, mình còn sầu Phép biến hình không phóng thích tới được đối thủ sao?
Trong lòng Phong Diệp đắc ý xong, chờ thời gian đếm ngược kết thúc, lập tức dùng một Phép biến hình lên người Sát thủ đối diện.
Trong 0.5 giây mở màn, dưới tình huống không có vật che chắn, không có quái trung lập, Phép biến hình hoàn toàn chính là kỹ năng khó giải mang tính chiến lược.
Hắn thật sự không tin trên thế giới này có Sát thủ nào trúng một phát Phép biến hình rồi một phát Thuật bộc phá mà lại không bị tiêu diệt. Nếu có, vậy thì Quay ngược thời gian, lại thêm một phát biến hình bộc phá!
Mà vào lúc này, trong lòng Tyler lại nghĩ: Hai mươi giây, khó mà kịp được.
Bậc thầy sát thủ cảm thấy hai mươi giây rất phiền phức, tâm tình càng kém, dùng vẻ mặt mắt cá chết lâu rồi không thấy chờ thời gian đếm ngược kết thúc.
Sau đó khi đếm ngược vừa kết thúc, hắn lập tức dùng hai Tia chớp chạy đi, gần như chỉ trong tích tắc, đã đến trước mặt Phong Diệp!
Nam bình luận viên sợ tới mức nói: “Ôi trời ơi, rốt cuộc là thù oán gì, Phong Diệp có phải đã đắc tội Tứ gia ở đâu đó rồi không?!!”
Cũng chính là vào lúc này, Phép biến hình Phong Diệp cầm trong tay rốt cuộc cũng phóng ——
Không phóng ra.
Bóng dáng Tứ gia trong nháy mắt lại biến mất.
Phong Diệp: “…”’
Mặc dù biết phát Phép biến hình đầu tiên sẽ bị ẩn thân tránh đi, những vẫn ấm ức muốn hộc máu.
Bình luận viên ngoài sân: “Ẩn thân! Kỹ năng trong nháy mắt ẩn thân trốn đi! Tốc độ phản ứng này của Tứ gia thật đáng kinh ngạc. Làm sao hắn có thể đoán được Phong Diệp cast kỹ năng nào chứ?”
“Tốc độ phản ứng này, hai lần đều trong 0.5 giây, cơ bản có thể khẳng định tuyệt đối không phải là ăn may! Hệ thần kinh của hắn thực sự được làm bằng photon đúng không?”
Lần trước Phong Diệp từng chịu thiệt, hắn biết Chiến thần có thói quen —— sau khi ẩn thân sẽ im lặng chờ đợi, tìm cơ hội kế tiếp tiến hành phục kích.
Cho nên, lúc này hắn không chạy! Mà đứng tại chỗ mở khiên chắn!
Tuy khiên chắn chẳng mấy chốc sẽ bị phá, thế nhưng chí ít có thể tranh thủ cho hắn 0.5 giây, mà thời gian đó đủ để hắn phóng thích Phép biến hình trong tay, thế là đủ rồi!
Tứ gia dùng mất ẩn thân rồi, làm sao mà trốn được Phép biến hình lần này đây?
Phong Diệp nghĩ: Tôi cmn chính là liều chết giữ Phép biến hình đó, anh sẽ chuẩn bị thế nào đây!
Tứ gia không chuẩn bị gì cả, sau khi hắn ẩn thân cũng không im lặng mai phục mà là không nói một tiếng tấn công chính diện!
Ván trước, lúc Phong Diệp cho rằng hắn ở trước mặt, hắn lại lén lút mai phục ra đằng sau. Ván này, Phong Diệp cho rằng hắn còn muốn mai phục, hắn lại xông lên ngay trước mặt!
Keng keng hai tiếng, khiên chắn lại bị tập kích!
Tứ gia đột nhiên hiện thân ngay trước mặt, Phong Diệp một lần nữa sợ hết hồn.
—— Tứ gia! Chiến thần! Sao ngài lại đi nước cờ này hả!!!
Hai bình luận viên sắp cười đến chết: “Ha ha ha ha ha từ xưa tới nay chiến thuật đắc nhân tâm…Là tín nhiệm cơ bản nhất giữa người với người mà!”
“Con đường mà ta đi xa nhất cmn là chiến thuật của ngươi…”
Mới vừa cười một tiếng, khiên chắn lập tức bị phá.
Nam bình luận viên: “Phép biến hình!”
Nữ bình luận viên: “Tia chớp! Tứ gia dùng Tia chớp tránh!”
Vầng sáng của Phép biến hình vừa lóe lên, Tyler lập tức dùng Tia chớp, nháy mắt lướt đến sau lưng Phong Diệp.
Phong Diệp mất đi mục tiêu, không thể phóng thích phép thuật!
Phép biến hình của Phong Diệp kẹt ở 0.1 giây cuối cùng, quả thực tức giận muốn hộc máu, lập tức quay đầu, đối mặt với Tyler vừa kết thúc Tia chớp ——
Nam bình luận viên: “Phép biến hình!”
Nữ bình luận viên: “Vẫn là Tia chớp!”
Nam bình luận viên: “Phong Diệp quay đầu lại…lần này cuối cùng cũng phải phóng thích ra!”
Nữ bình luận viên: “Vẫn là Tia chớp như cũ a a a a a a ——“
Hai bình luận viên nhìn đến phát điên, nhưng mà lại không thể không bình luận, chỉ có thể nói như máy ghi âm: “Còn chưa xong! Phép biến hình thứ tư…vẫn không thể phóng ra!”
Liên tục bốn lần Phép biến hình 0.5 giây không thể cast xong, cũng chỉ khoảng ba giây mà thôi, tiết tấu vẫn như cũ nhanh đến người không kịp nhìn.
Nhưng kế tiếp lại càng nhanh hơn!
Phong Diệp không dùng động tác xoay người quay đầu lại. Vì đề phòng Tyler dùng Tia chớp hao tổn HP của mình, trực tiếp sử dụng phép thuật truyền tống, mỗi lần chỉ truyền tống khoảng một mét, vừa vặn thoát khỏi phạm vi tấn công cận thân!
Truyền tống của Quỷ thuật pháp sư là kỹ năng làm người ta ghét bỏ. Hắn có thể truyền tống tổng cộng ba mươi mét, khoảng cách càng xa ngâm xướng càng lâu: Có thể ba giây truyền tống xong một lần sau đó CD kỹ năng, cũng có thể chia làm ba lần truyền tống mười mét, cũng có thể mỗi lần một mét. Truyền tống trên ba mươi lần, mỗi lần chỉ mất 0.5 giây…
Nam bình luận viên: “Phong Diệp bắt đầu đại pháp truyền tống cực hạn, OMG cách 0.5 giây sẽ có một lần truyền tống một mét! Tuy rằng khoảng cách ngắn, thế nhưng có thể liên tục di chuyển với tốc độ cao, đồng thời tránh cho bị Tia chớp đụng chết, không ngừng sửa đổi tầm nhìn của mình! Chỉ cần Tứ gia lọt vào tầm nhìn của hắn trong 0.5 giây thì hắn sẽ có cơ hội dùng Phép biến hình!”
Nam bình luận viên nói xong thật nhanh, Phong Diệp đã lấy tần suất mỗi giây hai lần thực hiện sáu, bảy lần truyền tống.
Khán giả chỉ thấy trên mặt nước “Lách tách bùm bụp” toàn bộ đều là điểm phát sáng. Thân ảnh Quỷ thuật pháp sư giống như hoa trời bay loạn (2), vầng sáng màu trắng của phép thuật truyền tống lưu lại tàn ảnh như gió. Một lần để lại bảy, tám tàn ảnh, mắt thường hoàn toàn không theo kịp tốc độ này!
Cằm của khán giả đã rơi xuống đất.
Nhưng trong nhiều tàn ảnh như vậy, còn có một thân ảnh màu đen, theo sát như hình với bóng ——
Sau khi đối thủ bắt đầu truyền tống, Tyler không dùng Tia chớp tiếp cận mà lấy kỹ xảo di chuyển đạt tới đỉnh cao, xoay quanh bóng dáng không ngừng lóe lên của Quỷ thuật pháp sư.
So với phép thuật, tốc độ di chuyển của hắn không nhanh hơn, nhưng hắn một chút cũng không rơi xuống thế hạ phong. Dường như mỗi một lần mũi chân điểm nhẹ xoay tròn, đều đúng lúc vờn quanh kẻ địch, một lần nữa đi tới sau lưng đối phương.
Nữ bình luận viên: “A a a a nhịp chân này của Tứ gia là cái gì vậy?!!! Hắn cũng truyền tống? Hắn vậy mà cũng truyền tống 0.5 giây một lần? Đây là kỹ xảo! Nhất định là kỹ xảo!”
Nam bình luận viên: “Vòng ra sau lưng! 80% thời gian Chiến thần đều không xuất hiện trong tầm nhìn của Phong Diệp! Phong Diệp không tìm được cơ hội sử dụng phép thuật! Song phương giằng co!” (Bất luận đối thủ thay đổi phương hướng ra sao, Sát thủ từ đầu đến cuối vẫn ở sau lưng, nằm ngoài tầm nhìn của đối thủ, hành động này gọi là “Vòng ra sau lưng (3)”, cũng có lúc gọi là “Dán sau lưng (4)”)
Trên thực tế, bất luận là bình luận viên hay khán giả, đến lúc này, đã hoàn toàn không theo kịp tốc độ chuyển hướng, di chuyển của hai tuyển thủ!
Toàn bộ phía trên bản đồ là chiến trường chân thực, phía dưới là hình ảnh bị mặt nước phản chiếu, giờ phút này trên dưới đều là tàn ảnh như mộng ảo tung bay.
Cùng với việc Phong Diệp truyền tống khoảng cách ngắn khiến bóng dáng hắn lóe lên rồi lại biến mất vô số lần, tưởng chừng như lưu lại tàn ảnh ở khắp mọi nơi. Nhưng vô luận hắn loé lên như thế nào, đều không tìm được dù chỉ 0.5 giây cơ hội, bắt giữ được thân ảnh Tyler hoàn chỉnh trong tầm mắt!
Nhanh, quá nhanh!
Điện quang thạch hoả (5), thiên hoa loạn truỵ, thuỷ ngân tả địa (6)!
Bối cảnh rực rỡ đến rối tinh rối mù, cũng hỗn loạn đến rối tinh rối mù.
Hai bình luận viên: “…” Mồm có nhanh bao nhiêu cũng không thể theo kịp tốc độ chớp hiện này! Nghĩ thôi cũng không theo nổi rồi!
Thật sự theo không kịp, ít nhất khán giả theo không kịp.
Giờ phút này trên màn hình chung, trên cơ bản khán giả đều đã từ bỏ điều trị, đang nói: “Tui còn cần hai mắt này để làm gì! Ném!”
“Đây là con người sao? Hả?! Con người sao! Đây là siêu máy tính mỗi giây tính toán được N lần đi!
“Phong Diệp vẫn còn đang cố gắng tìm cơ hội à? Sao tôi lại cảm thấy hắn mù quáng JB (7) truyền tống lung tung nhỉ?”
“Bộ pháp này của Tứ gia thật là đẹp mắt, có phải đã từng luyện qua hay không?”
“Lầu trên không biết rồi, cái này gọi là Ảnh vũ bộ!”
“Bây giờ là thời gian nói chuyện phiếm trên màn hình chung à….Không có mắt có thể theo kịp không?”
“Có tính toán quân không? Có không? Rốt cuộc thì khi nào Phong Diệp mới dùng hết ba mươi lần truyền tống đây? Mị sắp chết rồi, mị cảm giác thân thể như bị khoét rỗng…”
Tiết tấu nhanh như vậy, chỉ sau mười mấy giây, Phong Diệp rốt cuộc cũng dùng hết phép thuật truyền tống.
Nam bình luận viên hưng phấn nói: “Tôi cảm giác trận đấu sắp kết thúc rồi!”
Vừa dứt lời, Phong Diệp dùng một đại chiêu “Quay ngược thời gian”, trở lại trạng thái năm giây trước khi hắn còn hơn mười lần truyền tống.
Phong Diệp: 1234, một lần nữa nào!
Nam bình luận viên: “…”
Nữ bình luận viên: “…”
Khán giả: “…”
Tất cả đều không còn thiết tha gì với đời.jpg (8)
Nam bình luận viên lau mặt, yếu ớt nói: “Xem ra chúng ta còn phải nhìn hơn mười lần truyền tống nữa mới có kết quả rồi”
Nhưng mà, hắn lại bị đánh ngay mặt.
Bởi vì Tyler bấm đốt ngón tay tính toán: Ừm, trận đấu mở màn sắp được hai mươi giây rồi.
Chú thích:
(1) Vì đây là tòa thành nổi trên mặt nước nên dĩ nhiên mặt gương sẽ phản chiếu cả người lẫn mặt nước bên dưới. Do người thật sẽ bị phản chiếu thành nhiều ảnh ảo, nên chỉ cần đối chiếu mặt nước trong ảnh gương với mặt nước thật bên dưới, nếu không khớp với nhau thì đó là ảnh ảo.
(2) Nguyên văn Thiên hoa loạn truỵ “天花乱坠”: theo truyền thuyết của Trung Quốc, lúc Lương Vũ Đế nghe Vân Quang pháp sư giảng kinh, cảm động trời cao, hoa trời (thiên hoa) dồn dập rơi xuống. Sau này dùng để hình dung người nói chuyện khéo léo êm tai, nhưng không có căn cứ, nói chuyện không đâu
(3) – (4) Nguyên văn Nhiễu bối “绕背” và Thiếp bối “贴背”
(5) Điện quang thạch hỏa “电光石火”: ánh sáng của điện và lửa của đá, vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt, cực nhanh xẹt qua như ánh sáng của điện và tia lửa chớp ra từ đá
(6) Thuỷ ngân tả địa “水银泻地”: thuỷ ngân cuồn cuồn trên mặt đất, xuất xứ từ “Thất kiếm hạ thiên sơn” (七剑下天山)
(7) JB: chỉ bộ phận sinh dục của nam giới, còn được viết tắt là JJ. Tuy nhiên trong một số trường hợp thì nó còn là viết tắt của một số từ như tăng ca, bệnh tật, vai, đánh bại, mặc dù, cơ bản, thước dạy học, tiền vàng….
VD: Hôm qua tôi nhìn thấy em họ ở dưới lầu, xem ra JB làm cho em ấy rất đau đớn => JB = bệnh tật
Ngày hôm qua tôi xin gặp em gái ở dưới lầu, cô ấy dạy tôi một ít phương phép rèn luyện JB => JB = vai
(8) Nguyên văn “生无可恋.jpg”