Chương 232
Không dễ tự hài lòng như Tài, Jackson biết rằng những cơ hội lớn lao như thế này thường chỉ xảy ra một lần trong đời, nếu không biết tận dụng thì sau này sẽ vô cùng hối tiếc.
Giấy không gói được lửa, âm mưu tinh vi đến đâu cuối cùng cũng sẽ bị bại lộ. Lúc bị bại lộ nếu mình không ở ngôi vị thật cao thì tất sẽ bị lũ thủ hạ trung thành của Tư Lệnh quật lại, chết không có chỗ chôn.
Vậy nên không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho thật lớn chuyện.
Jackson hỏi Connor:
- Tư Lệnh đã bao giờ nhắc đến người kế vị chưa?
Lúc này đã nửa đêm, Connor nhịn từ trưa đến giờ, bụng đói cồn cào, người run lẩy bẩy, chỉ mong nhanh nhanh kết thúc cuộc họp bàn để còn kiếm miếng ăn cho đỡ đói. Thế nhưng vừa nghe câu này đã biết rằng không còn hy vọng gì nữa rồi.
Connor cố vớt vát:
- Để tôi ăn đã rồi trả lời ông.
Ai dè Jackson không chịu nhượng bộ:
- Cứ trả lời đã rồi ăn chưa muộn.
- Bây giờ đã muộn lắm rồi.
- Nói qua nói lại nãy giờ, ông đã có đủ thời gian trả lời câu hỏi của tôi rồi cũng nên.
- Ông thật không phải con người, Jackson. Tư Lệnh chưa bao giờ nhắc đến người kế vị, chúng ta cũng không có bộ luật nào quy định người kế vị. Tuy nhiên lão ta có nói miệng với các Phó Tư Lệnh rằng trong trường hợp lão ta chết già thì có thể tiến hành cuộc họp toàn thể để bỏ phiếu. Cuộc họp đó sẽ bao gồm tất cả các Đại Biểu cấp cao của Liên Minh là những người đeo thẻ tím. Hiện nay nếu tôi không nhầm thì hiện tại đang có khoảng một trăm Đại Biểu cấp cao.
- Đó là trường hợp chết già, thế còn trường hợp bị giết?
- Trường hợp bị giết thì đơn giản hơn, kẻ nào giết được hung thủ sát hại Tư Lệnh sẽ được bổ nhiệm làm Tư Lệnh. Nhưng với một điều kiện kèm theo nữa, người đó phải là Đại Biểu cấp cao của Liên Minh.
- Thế nếu người giết hung thủ ám sát Tư Lệnh chỉ là một tên lính quèn thì sao?
- Thì lãnh đạo trực tiếp, cao nhất, là Đại Biểu cấp cao, hoặc Đại Biểu cấp cao có công chỉ huy tên lính đó giết chết hung thủ, sẽ được bổ nhiệm làm tân Tư Lệnh.
- Thế nếu không tìm ra và giết được hung thủ?
- Thế thì sẽ không có tân Tư Lệnh. Liên Minh phải tan rã như một hình thức trừng phạt cho sự kém cỏi của đám bầy tôi.
Jackson nhíu mày:
- Các vị, hãy nghe ta nói, các vị cần phải giúp ta trở thành Tư Lệnh Liên Minh.
Câu nói ấy đến như quả bom. Connor sững người, bao nhiêu cảm giác đói bụng đều mất hết. Lão hốt hoảng nói:
- Sao ông lại dám nghĩ đến việc này?
- Có gì đâu mà không dám? Tôi tuy đã bị cách chức Phó Tư Lệnh nhưng vẫn là Đại Biểu cấp cao, nghĩa là đủ tư cách lên làm Tư Lệnh tiếp theo. Tôi lên làm Tư Lệnh sẽ đảm bảo được tính mạng cho ông, cho Tài và cho tất cả người bên ta tham gia vào vụ này.
Connor nhìn sang Tài.
Tài đã đoán ra được tham vọng của Jackson từ lúc lão nhắc đến người kế vị. Hắn tuy không thích Jackson lên làm Tư Lệnh nhưng cũng hiểu được rằng không có lựa chọn nào tốt hơn.
Ít nhất thì hắn cũng có thể tìm kiếm một thỏa thuận có lợi với Jackson.
- Jackson, tôi có thể ủng hộ ông lên làm Tư Lệnh, nhưng ông phải bổ nhiệm tôi trở thành Phó Tư Lệnh thường trực là người đứng thứ hai trong Liên Minh, và hậu thuẫn tôi hợp nhất thế giới sát thủ.
- Anh đòi hỏi hơi nhiều đấy.
- Sao nhiều bằng chức Tư Lệnh của ông được? Tôi chỉ muốn đảm bảo quyền sống cho mình sau khi ông lên được địa vị tối cao. Không có sự hậu thuẫn của tôi, chắc chắn ông không giết được Tư Lệnh, và chắc chắn ông cũng không giết được kẻ giết Tư Lệnh. Tôi là người duy nhất có thể đưa ông đến vị trí mà ông mong muốn.
Jackson cười ha hả:
- Được, ta đồng ý. Trần Tuấn Tài, anh sẽ là người thứ hai trong Liên Minh một khi ta lên làm Tư Lệnh.
Connor thốt lên:
- Vậy còn tôi thì sao?
- Ông ư? Tất nhiên sẽ là nhân vật thứ ba rồi.
- Tuyệt lắm. Chúng ta đã có thể mở tiệc chưa?
Jackson cau mày, mắng:
- Ông điên à? Cho đến khi vụ này kết thúc tuyệt đối không được mở tiệc, không được ăn uống quá đà, thậm chí còn không được uống rượu và đừng có đi lại nhiều kẻo nhỡ mồm nói lung tung. Tất cả phải tuyệt đối thận trọng. Tôi không tha thứ cho bất kỳ người nào không kiểm soát nổi bản thân.
Connor gật đầu lia lịa:
- Tôi hiểu rồi.
Cuộc họp xuyên đêm ngày hôm ấy đã mở ra một trang sử mới cho Vùng đất Tự Do.
Những kẻ bị buộc phải tiến hành mưu đồ phản nghịch đang chiến đấu cho một cuộc thay đổi triều đại. Con dao đã sẵn sàng găm vào trái tim của Liên Minh để buộc nó phải đầu hàng
Giấy không gói được lửa, âm mưu tinh vi đến đâu cuối cùng cũng sẽ bị bại lộ. Lúc bị bại lộ nếu mình không ở ngôi vị thật cao thì tất sẽ bị lũ thủ hạ trung thành của Tư Lệnh quật lại, chết không có chỗ chôn.
Vậy nên không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho thật lớn chuyện.
Jackson hỏi Connor:
- Tư Lệnh đã bao giờ nhắc đến người kế vị chưa?
Lúc này đã nửa đêm, Connor nhịn từ trưa đến giờ, bụng đói cồn cào, người run lẩy bẩy, chỉ mong nhanh nhanh kết thúc cuộc họp bàn để còn kiếm miếng ăn cho đỡ đói. Thế nhưng vừa nghe câu này đã biết rằng không còn hy vọng gì nữa rồi.
Connor cố vớt vát:
- Để tôi ăn đã rồi trả lời ông.
Ai dè Jackson không chịu nhượng bộ:
- Cứ trả lời đã rồi ăn chưa muộn.
- Bây giờ đã muộn lắm rồi.
- Nói qua nói lại nãy giờ, ông đã có đủ thời gian trả lời câu hỏi của tôi rồi cũng nên.
- Ông thật không phải con người, Jackson. Tư Lệnh chưa bao giờ nhắc đến người kế vị, chúng ta cũng không có bộ luật nào quy định người kế vị. Tuy nhiên lão ta có nói miệng với các Phó Tư Lệnh rằng trong trường hợp lão ta chết già thì có thể tiến hành cuộc họp toàn thể để bỏ phiếu. Cuộc họp đó sẽ bao gồm tất cả các Đại Biểu cấp cao của Liên Minh là những người đeo thẻ tím. Hiện nay nếu tôi không nhầm thì hiện tại đang có khoảng một trăm Đại Biểu cấp cao.
- Đó là trường hợp chết già, thế còn trường hợp bị giết?
- Trường hợp bị giết thì đơn giản hơn, kẻ nào giết được hung thủ sát hại Tư Lệnh sẽ được bổ nhiệm làm Tư Lệnh. Nhưng với một điều kiện kèm theo nữa, người đó phải là Đại Biểu cấp cao của Liên Minh.
- Thế nếu người giết hung thủ ám sát Tư Lệnh chỉ là một tên lính quèn thì sao?
- Thì lãnh đạo trực tiếp, cao nhất, là Đại Biểu cấp cao, hoặc Đại Biểu cấp cao có công chỉ huy tên lính đó giết chết hung thủ, sẽ được bổ nhiệm làm tân Tư Lệnh.
- Thế nếu không tìm ra và giết được hung thủ?
- Thế thì sẽ không có tân Tư Lệnh. Liên Minh phải tan rã như một hình thức trừng phạt cho sự kém cỏi của đám bầy tôi.
Jackson nhíu mày:
- Các vị, hãy nghe ta nói, các vị cần phải giúp ta trở thành Tư Lệnh Liên Minh.
Câu nói ấy đến như quả bom. Connor sững người, bao nhiêu cảm giác đói bụng đều mất hết. Lão hốt hoảng nói:
- Sao ông lại dám nghĩ đến việc này?
- Có gì đâu mà không dám? Tôi tuy đã bị cách chức Phó Tư Lệnh nhưng vẫn là Đại Biểu cấp cao, nghĩa là đủ tư cách lên làm Tư Lệnh tiếp theo. Tôi lên làm Tư Lệnh sẽ đảm bảo được tính mạng cho ông, cho Tài và cho tất cả người bên ta tham gia vào vụ này.
Connor nhìn sang Tài.
Tài đã đoán ra được tham vọng của Jackson từ lúc lão nhắc đến người kế vị. Hắn tuy không thích Jackson lên làm Tư Lệnh nhưng cũng hiểu được rằng không có lựa chọn nào tốt hơn.
Ít nhất thì hắn cũng có thể tìm kiếm một thỏa thuận có lợi với Jackson.
- Jackson, tôi có thể ủng hộ ông lên làm Tư Lệnh, nhưng ông phải bổ nhiệm tôi trở thành Phó Tư Lệnh thường trực là người đứng thứ hai trong Liên Minh, và hậu thuẫn tôi hợp nhất thế giới sát thủ.
- Anh đòi hỏi hơi nhiều đấy.
- Sao nhiều bằng chức Tư Lệnh của ông được? Tôi chỉ muốn đảm bảo quyền sống cho mình sau khi ông lên được địa vị tối cao. Không có sự hậu thuẫn của tôi, chắc chắn ông không giết được Tư Lệnh, và chắc chắn ông cũng không giết được kẻ giết Tư Lệnh. Tôi là người duy nhất có thể đưa ông đến vị trí mà ông mong muốn.
Jackson cười ha hả:
- Được, ta đồng ý. Trần Tuấn Tài, anh sẽ là người thứ hai trong Liên Minh một khi ta lên làm Tư Lệnh.
Connor thốt lên:
- Vậy còn tôi thì sao?
- Ông ư? Tất nhiên sẽ là nhân vật thứ ba rồi.
- Tuyệt lắm. Chúng ta đã có thể mở tiệc chưa?
Jackson cau mày, mắng:
- Ông điên à? Cho đến khi vụ này kết thúc tuyệt đối không được mở tiệc, không được ăn uống quá đà, thậm chí còn không được uống rượu và đừng có đi lại nhiều kẻo nhỡ mồm nói lung tung. Tất cả phải tuyệt đối thận trọng. Tôi không tha thứ cho bất kỳ người nào không kiểm soát nổi bản thân.
Connor gật đầu lia lịa:
- Tôi hiểu rồi.
Cuộc họp xuyên đêm ngày hôm ấy đã mở ra một trang sử mới cho Vùng đất Tự Do.
Những kẻ bị buộc phải tiến hành mưu đồ phản nghịch đang chiến đấu cho một cuộc thay đổi triều đại. Con dao đã sẵn sàng găm vào trái tim của Liên Minh để buộc nó phải đầu hàng