Chương 16:
“Tử An, chàng đứng yên một lát”Giọng nói khàn khàn, hai mắt Mộc Mộc chuyển hẳn sang màu xanh lục, cô cắn lấy ngón tay mình lấy máu vẽ kết trận hình ngôi sao lục cánh phía sau ót của Phong Tử An“Lấy thân thể gắn kết dẫn đường, lấy máu làm dẫn lối, lập ước đồng tâm kết, hai linh hồn tương liên, vĩnh sinh không rời không bỏ, kết”Lấy bọn họ làm trung tâm, dưới chân hai người cũng hiện lên kết trận Mộc Mộc vừa vẽ, các đường liền kết sáng lên, xung quanh gió xoáy xoay tròn đồ án, va chạm mãnh liệt với vòng tròn bảo vệ của cây Tử Đằng bên ngoài.Khi cây Tử Đằng cuối cùng không giữ nổi tất cả biến mất, rốt cuộc vòng gió xoáy cũng nhẹ dần, ánh sáng của kết trận tối đi rồi chia làm hai rẽ, một tia sáng chui vào trán của Mộc Mộc, một tia sáng chui vào kết trận sau gáy Phong Tử An.Hai tia sáng đồng thời sáng lên chuyển sang màu đỏ rồi biến mất, màu mắt của Mộc Mộc cũng chuyển về màu đen như củ, nhìn kỹ thì mới thấy pha lẫn màu xanh.Thời gian qua đi, khi cả hai cùng mở mắt ra nhìn nhau rồi bất chợ bật cười“Ha ha, mặt nàng bẩn hết rồi kìa.”“Ha ha, cả người chàng cũng lấm lem kìa, có cả lá luôn này, đi đi tắm thôi”Mộc Mộc buông Phong Tử An ra tự mình chạy xuống suối ngâm mình trước"Phù, thật mát, chàng mau xuống đây"Chọn một tảng đá lớn với mực nước thích hợp, cả hai người vừa hóng mát vừa kì cọ cơ thể. Phong Tử An lùi về sau ôm lấy Mộc Mộc, vừa chà lưng, chà những chỗ vết bẩn còn xót lại vừa hỏi"Ban nãy xảy ra chuyện gì thế, sao tự nhiên nàng lập khế ước gì đó, với lại sao hai ta tự nhiên lại dơ như vậy?""Uhm, em không ngờ anh lại mang thuộc tính thủy, mà còn là thủy uẩn...khụ khụ rất thích hợp để song tu...tinh quân của chàng là đại bổ đối với hệ mộc của em...Ở đây còn có cái kiểu vào rồi là không chảy ra, bao nhiêu đều hấp thụ hết, bổ quá đà mà bản thể căn cơ không đủ, cùng với em không muốn mỗi lần quan hệ cùng chàng, thì biến chàng thành lô đỉnh của em, bị em thải dương bổ âm.Nên em lập đồng tâm kết, sinh mệnh tương liên, mình có thể cảm ứng lẫn nhau, đồng thời cũng cộng sinh, năng lượng bành trướng tấn cấp rất nhanh, điểm yếu là nếu một trong hai người phản bội quan hệ với người khác, nhẹ thì cả hai tức khắc mất hết tu vi nặng là tim hướng về kẻ khác thì đau đớn tột tùng mà mất mạng”Phong Tử An lập tức hào hứng: “thế thì may mắn quá”Mộc Mộc khó hiểu: “Sao thế?”Phong Tử An: “Thế thì Mộc nhi mã mãi chỉ có một mình ta rồi, sẽ không có nam thị”Mộc Mộc chớp chớp mắt: “Đó là chuyện hiển nhiên mà” rồi nói tiếp:"Cái đen đen này là tạp chất bị linh lực bài trừ ra cơ thể"“Sau này chàng muốn tu luyện cái gì cũng dễ dàng hơn, chàng cảm thụ xem cơ thể mình có gì thay đổi không?“Uhm, có …cái này”Nhân lúc Mộc Mộc không chú ý, từ đằng sau Phong Tử An hung hăng đẩy huynh đệ đang căng cứng của mình một cái vào chỗ sâu nhất của nàng, hoa khẩu lập tức bị nhồi đầy.“A, a…chàng”“Mộc nhi, ta cảm thấy huynh đệ của anh chắc chắn là do em mới nhớ em như vậy, nàng nhất định phải bồi thường cho ta”Phong Tử An lập tức chặn miệng Mộc Mộc lại, tập trung ăn mật ngọt trong miệng nàng, hai tay thì nắm hai bên đồi hoa xoa bóp nhào nặn, hông thì liên tục đưa đẩy, đút sâu vào hoa khẩu…Đến khi Mộc Mộc cầm được thịt chim nướng nhét vào bụng thì cũng đã đầu giờ chiều“Chàng á, tiết chế lại cho em, cũng không sợ tinh tẩn nhân vong, hừ”.Không phải thế giới nữ chủ sao, nam nhân yếu đuối nhẹ nhàng nhu mị sao, mạnh như thế chân mình cũng nhủn ra rồi, còn đâu uy nghiêm của thê chủ. Hừ, Mộc Mộc hậm hực.Phong Tử An biết mình quá trớn ngượng ngùng sờ sờ mũi không nói gì. ha, bảo ta kỳ lưng cho nàng như vậy không làm gì với nàng mới là chuyện lạ.“Đúng rồi Tử An, chàng ăn cái này đi, cứ tưởng tượng như ăn kẹo là được”“A, lần đầu ta thấy viên sỏi xanh như bầu trời lại trong suốt óng ánh đẹp như thế này, rõ ràng là sỏi cứng thế này ăn được không?”“Sỏi đâu mà sỏi, cái này gọi là tinh hạch, chỉ có thế giới trước kia của em mới có, tuy anh có sẵn tiềm năng thủy uẩn nhưng bị hạn chế không cách nào phóng ra nước được, anh ăn cái này xem như chất xúc tác vậy”Sau khi Phong Tử An cho tinh hạch hệ thủy vào miệng dựa theo hướng dẫn của Mộc Mộc, tập trung tưởng tượng đó là viên kẹo có thể ăn được, quả nhiên tinh hạch từ từ tan chảy Phong Tử An theo bản năng nuốt xuống, sau đó là cả cơ thể lạnh dần run lẩy bẩy.“Tử An hãy cố gắng kiên trì lên”Nhìn Phong Tử An khổ sở, Mộc Mộc lâm vào tự trách: “có phải mình đã quá nóng vội, tuy chàng có căn cơ tu luyện nhưng cũng không cần gấp, với dị năng cấp 2 hậu kỳ của mình cũng có thể dư sức bảo vệ chàng”