Chương : 16
Lục Ngạn hỏi: "Vì sao lại đưa ta về đây?"
Hạ Hạ đứng dậy đi về phía phòng mình cô vừa đi vừa nói một câu rất đơn giản: "Vì anh đẹp."
Nói xong cô cũng vào phòng đóng cửa lại.
Lục Ngạn: "..."
Cánh cửa lại được mở ra, đầu của Hạ Hạ lò ra, cô nói: "Mặc dù biết tối anh không cần ngủ nhưng mà căn phòng kế bên đó anh thích vào ở thì ở đi." Nói xong cô lại lần nữa đóng cửa.
Lục Ngạn: "..."
Cô thật sự không sợ hắn giết cô sao?
Hạ Hạ không phải không muốn nói chuyện với boss nhà cô mà vì có tin từ chỗ lãnh đạo đưa đến.
[Purified số 8105 nghe rõ trả lời]
Hạ Hạ: "Rõ."
[Báo cáo nhiệm vụ]
"Tôi đã để hai tên đó chạy thoát nhưng mà bọn chúng đều đã bị thương."
Ông lãnh đạo nhìn qua màn hình thấy Hạ Hạ vẫn bình yên vô sự, trong lòng có chút không cam lòng nhưng mà ngoài mặt thì như đang an ủi Hạ Hạ.
[Không sao, dù gì thì bình thường một vampire những người khác đều đánh không lại cô bây giờ lại đánh tới hai vampire làm bị thương chúng thì cũng là quá mạnh rồi]
Lời này ông ta đúng là có nói thật. Một vampire đủ sức cân tận ba purified mà trong khi đó Hạ Hạ lại đấu đến hai vampire. Làm chúng bị thương được cô đúng thật quá mạnh cũng vì lí do đó khiến cho ông ta lo ngại.
Hạ Hạ trong lòng trào phúng vẻ mặt này của ông ta, cô ngắt liên lạc đi ra khỏi phòng mình không ngạc nhiên khi mà Lục Ngạn lại đang ngồi trên sofa không nhút nhít.
Xem ra bây giờ boss nhà cô vẫn rất đề phòng cô nha.
Lục Ngạn thấy Hạ Hạ ra liền ngước mắt lên nhìn cô, đôi con ngươi của hắn cũng chuyển lại thành màu đen bình thường, hắn hỏi: "Mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?"
Hạ Hạ tự rót cho mình một cốc nước lạnh, cô không giống trong phim đâu mà lúc nào trên bàn cũng có trà. Pha trà để sẵn rất phiền phức nếu mà ngộp thì cần phải làm ấm lại cô cũng chả có rảnh đâu mà liên tục hâm nóng. Dù gì cô cũng đâu thích uống trà.
Thấy Hạ Hạ chỉ lo rót nước mà không nói lời nào Lục Ngạn nhíu mày, hắn bây giờ đang bị thương mặc dù vết thương ngoài da đã lành rồi nhưng mà bên trong vẫn chưa lành hết năng lực tự nhiên cũng yếu lại chưa biết địch thực lực ra sao hắn không tiện ra tay.
Hạ Hạ gác chân lên nhau nhìn Lục Ngạn nói: "Đầu tiên tôi tên Thương Khinh là một purified."
Lục Ngạn nhíu mày chẳng nói gì.
Hắn đương nhiên biết cô là một purified nhưng mà cô cũng chẳng cần giới thiệu tên cho hắn làm gì, hắn vốn chẳng muốn biết.
Hạ Hạ lại bình tĩnh nói tiếp: "Tôi biết anh là Lục Ngạn và điều anh đang mong muốn hiện giờ. Ngai vị kia tôi có thể giúp anh đạt được nó."
Ngay từ khi mà Hạ Hạ biết tên của hắn thì Lục Ngạn lại trở nên đề phòng. Nữ nhân này biết tên hắn mặc dù không biết vì sao cô lại biết nhưng mà biết tên của vampire thuộc hoàng tộc chắc chắn cô cũng chẳng phải dạng tầm thường gì. Hắn vốn đề phòng nghe xong câu tiếp theo của Hạ Hạ liền cười khinh bỉ.
Lục Ngạn nói: "Ngươi có thể giúp ta?! Dựa vào một bán nhân như ngươi."
Mặc dù lời nói của hắn tràn ngập sự công kích cùng khinh bỉ nhưng Hạ Hạ một chút cũng chả giận chỉ bình tĩnh uống thêm một ngụm nước trong lòng thì niệm thần chú.
Đây là boss nhà cô, là boss nhà cô, boss nhà cô. Gương mặt đẹp không thể bị đánh được.
"Đúng vậy dựa vào một bán nhân như tôi. Chẳng qua tôi không làm nếu như đã quyết tâm làm rồi thì ngai vị kia chẳng qua là một thứ cỏn con thôi."
Lời của Lục Ngạn tràn đây sự khinh bỉ thì lời này của Hạ Hạ lại tràn đầy sự tự tin cao ngạo.
Nụ cười khinh trên môi Lục Ngạn vẫn chưa bỏ xuống, hắn nói: "Nếu như giúp gì đó đương nhiên sẽ có thứ trao đổi lại. Nói đi ngươi đang muốn thứ gì trao đổi khi giúp ta lên ngai vị đó. Vị trí lãnh đạo của tổ chức purified hay thứ gì?"
Hạ Hạ bỗng nhiên bật cười, nhưng mà thấy nụ cười này của cô thì mày của Lục Ngạn lại nhíu lại.
Hạ Hạ nói: "Cái vị trí lãnh đạo kia cùng với những thứ khác nếu tôi muốn thì tôi hoàn toàn có thể cướp được."
Cô đứng dậy từng bước đi đến chỗ Lục Ngạn, hắn cũng không có tránh đi đến tận khi mà tay của Hạ Hạ đã chống một bên sofa ép hắn dựa thẳng vào thì Lục Ngạn mới có phản ứng lại. Cô đang dùng tư thế ép tường với hắn nhưng phiên bản này là phiên bản sofa.
Lục Ngạn còn chưa đẩy Hạ Hạ ra thì cô đã cúi người, cánh môi như anh đào lại mào đỏ rực kia sát tai hắn thì thầm: "Thứ tôi muốn anh trao đổi là bản thân anh kia kìa."
Hạ Hạ đứng dậy đi về phía phòng mình cô vừa đi vừa nói một câu rất đơn giản: "Vì anh đẹp."
Nói xong cô cũng vào phòng đóng cửa lại.
Lục Ngạn: "..."
Cánh cửa lại được mở ra, đầu của Hạ Hạ lò ra, cô nói: "Mặc dù biết tối anh không cần ngủ nhưng mà căn phòng kế bên đó anh thích vào ở thì ở đi." Nói xong cô lại lần nữa đóng cửa.
Lục Ngạn: "..."
Cô thật sự không sợ hắn giết cô sao?
Hạ Hạ không phải không muốn nói chuyện với boss nhà cô mà vì có tin từ chỗ lãnh đạo đưa đến.
[Purified số 8105 nghe rõ trả lời]
Hạ Hạ: "Rõ."
[Báo cáo nhiệm vụ]
"Tôi đã để hai tên đó chạy thoát nhưng mà bọn chúng đều đã bị thương."
Ông lãnh đạo nhìn qua màn hình thấy Hạ Hạ vẫn bình yên vô sự, trong lòng có chút không cam lòng nhưng mà ngoài mặt thì như đang an ủi Hạ Hạ.
[Không sao, dù gì thì bình thường một vampire những người khác đều đánh không lại cô bây giờ lại đánh tới hai vampire làm bị thương chúng thì cũng là quá mạnh rồi]
Lời này ông ta đúng là có nói thật. Một vampire đủ sức cân tận ba purified mà trong khi đó Hạ Hạ lại đấu đến hai vampire. Làm chúng bị thương được cô đúng thật quá mạnh cũng vì lí do đó khiến cho ông ta lo ngại.
Hạ Hạ trong lòng trào phúng vẻ mặt này của ông ta, cô ngắt liên lạc đi ra khỏi phòng mình không ngạc nhiên khi mà Lục Ngạn lại đang ngồi trên sofa không nhút nhít.
Xem ra bây giờ boss nhà cô vẫn rất đề phòng cô nha.
Lục Ngạn thấy Hạ Hạ ra liền ngước mắt lên nhìn cô, đôi con ngươi của hắn cũng chuyển lại thành màu đen bình thường, hắn hỏi: "Mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?"
Hạ Hạ tự rót cho mình một cốc nước lạnh, cô không giống trong phim đâu mà lúc nào trên bàn cũng có trà. Pha trà để sẵn rất phiền phức nếu mà ngộp thì cần phải làm ấm lại cô cũng chả có rảnh đâu mà liên tục hâm nóng. Dù gì cô cũng đâu thích uống trà.
Thấy Hạ Hạ chỉ lo rót nước mà không nói lời nào Lục Ngạn nhíu mày, hắn bây giờ đang bị thương mặc dù vết thương ngoài da đã lành rồi nhưng mà bên trong vẫn chưa lành hết năng lực tự nhiên cũng yếu lại chưa biết địch thực lực ra sao hắn không tiện ra tay.
Hạ Hạ gác chân lên nhau nhìn Lục Ngạn nói: "Đầu tiên tôi tên Thương Khinh là một purified."
Lục Ngạn nhíu mày chẳng nói gì.
Hắn đương nhiên biết cô là một purified nhưng mà cô cũng chẳng cần giới thiệu tên cho hắn làm gì, hắn vốn chẳng muốn biết.
Hạ Hạ lại bình tĩnh nói tiếp: "Tôi biết anh là Lục Ngạn và điều anh đang mong muốn hiện giờ. Ngai vị kia tôi có thể giúp anh đạt được nó."
Ngay từ khi mà Hạ Hạ biết tên của hắn thì Lục Ngạn lại trở nên đề phòng. Nữ nhân này biết tên hắn mặc dù không biết vì sao cô lại biết nhưng mà biết tên của vampire thuộc hoàng tộc chắc chắn cô cũng chẳng phải dạng tầm thường gì. Hắn vốn đề phòng nghe xong câu tiếp theo của Hạ Hạ liền cười khinh bỉ.
Lục Ngạn nói: "Ngươi có thể giúp ta?! Dựa vào một bán nhân như ngươi."
Mặc dù lời nói của hắn tràn ngập sự công kích cùng khinh bỉ nhưng Hạ Hạ một chút cũng chả giận chỉ bình tĩnh uống thêm một ngụm nước trong lòng thì niệm thần chú.
Đây là boss nhà cô, là boss nhà cô, boss nhà cô. Gương mặt đẹp không thể bị đánh được.
"Đúng vậy dựa vào một bán nhân như tôi. Chẳng qua tôi không làm nếu như đã quyết tâm làm rồi thì ngai vị kia chẳng qua là một thứ cỏn con thôi."
Lời của Lục Ngạn tràn đây sự khinh bỉ thì lời này của Hạ Hạ lại tràn đầy sự tự tin cao ngạo.
Nụ cười khinh trên môi Lục Ngạn vẫn chưa bỏ xuống, hắn nói: "Nếu như giúp gì đó đương nhiên sẽ có thứ trao đổi lại. Nói đi ngươi đang muốn thứ gì trao đổi khi giúp ta lên ngai vị đó. Vị trí lãnh đạo của tổ chức purified hay thứ gì?"
Hạ Hạ bỗng nhiên bật cười, nhưng mà thấy nụ cười này của cô thì mày của Lục Ngạn lại nhíu lại.
Hạ Hạ nói: "Cái vị trí lãnh đạo kia cùng với những thứ khác nếu tôi muốn thì tôi hoàn toàn có thể cướp được."
Cô đứng dậy từng bước đi đến chỗ Lục Ngạn, hắn cũng không có tránh đi đến tận khi mà tay của Hạ Hạ đã chống một bên sofa ép hắn dựa thẳng vào thì Lục Ngạn mới có phản ứng lại. Cô đang dùng tư thế ép tường với hắn nhưng phiên bản này là phiên bản sofa.
Lục Ngạn còn chưa đẩy Hạ Hạ ra thì cô đã cúi người, cánh môi như anh đào lại mào đỏ rực kia sát tai hắn thì thầm: "Thứ tôi muốn anh trao đổi là bản thân anh kia kìa."