Chương 40: Tôi là em dâu của anh ấy
Ủa, dễ vậy thôi hả? Triệu Đoan Mẫn thấy Lâm Quân Phong đồng ý ngay tắp lự thì chun mũi, cô còn chưa có đồng ý mà, người đàn ông này quyết định nhanh thật đấy.
- Mẫn Mẫn muốn đi đâu?
Lâm Quân Hạo trực tiếp bị ngó lơ, cái gì vậy trời, anh ta là người đề nghị mọi người cùng đi du lịch mà, sao anh cả lại hỏi Triệu Đoan Mẫn thích đi đâu chứ?
Triệu Đoan Mẫn cũng nghĩ hiếm khi được đi chơi, cô tội gì phải ở nhà chứ, đi thì đi.
- Em cũng không biết chỗ nào cả? Mọi người quyết định đi.
- Anh Quân Phong, em và Kỳ Kỳ định đi Maldives chơi, anh thấy sao?
- Mẫn Mẫn thấy sao?
Lâm Quân Phong không trả lời Lâm Quân Hạo, anh quay sang hỏi Triệu Đoan Mẫn.
Lại hỏi Mẫn Mẫn, anh cả anh có vẻ quan tâm đến Triệu Đoan Mẫn này hơi quá thì phải? Lâm Quân Hạo liếc nhìn Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn nhưng không phát hiện ra được điều gì. Có lẽ anh ta hơi đa nghi rồi.
Triệu Đoan Mẫn chưa từng được đi du lịch nhưng qua sách báo và internet cô cũng biết Maldives là một quốc đảo rất xinh đẹp. Cô trực tiếp gật đầu.
- Vậy thì đi Maldives, em không có ý kiến.
Trước khi đi du lịch hai ngày, Lâm Quân Phong đưa Triệu Đoan Mẫn đến trung tâm thương mại mua sắm một số vật dụng để chuẩn bị cho chuyến du lịch của bọn họ.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện trong trung tâm thương mại, Lâm Quân Phong thỉnh thoảng còn đưa tay lên nhéo mũi cô, bộ dạng rất cưng chiều, trông họ thật tình cảm và đẹp đôi. Hình ảnh này vô tình lọt vào tầm mắt của một cô gái đứng gần đó. Cô ta sầm mặt lại nhưng rất nhanh lấy lại được tinh thần, cất giọng gọi:
- Anh Quân Phong.
Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong đang mải chọn đồ, nghe có tiếng gọi liền quay ra.
Một cô gái khá xinh đẹp mặc váy xanh nhạt bước tới nở nụ cười tươi:
- Anh Quân Phong, lâu lắm rồi mới gặp anh, em tưởng anh vẫn ở trong quân doanh, hôm nay gặp anh ở đây em vô cùng bất ngờ đấy.
Trình Xảo Nguyệt đi đến trước mặt Lâm Quân Phong nhìn anh đầy tình tứ.
Lâm Quân Phong cũng nhận ra đây là Trình Xảo Nguyệt, mẹ anh vừa nhắc tới cô ta mấy ngày trước, hôm nay lại gặp cô ta ở đây đúng là không hay chút nào, nhưng anh vẫn giữ phép lịch sự gật đầu.
- Ừm, Xảo Nguyệt à, anh được nghỉ phép nên về thăm nhà.
Triệu Đoan Mẫn quan sát Trình Xảo Nguyệt, cô gái này không lẽ là con hàng Trình Xảo Nguyệt mà Trịnh Nhã Lam nhắc tới mấy ngày trước à.
Trình Xảo Nguyệt thấy Lâm Quân Phong tỏ ra lạnh nhạt với mình thì có chút hụt hẫng, cô ta làm bộ dỗi hờn, trách móc:
- Quân Phong, mới một thời gian không gặp mà anh đã tỏ ra xa cách với em như vậy. Cái gì mà Xảo Nguyệt chứ, ngày xưa anh suốt ngày gọi em là Nguyệt Nhi mà.
Mắt Triệu Đoan Mẫn đảo quanh, cô đang vận hành camera 360 độ, cô ngửi được mùi trà xanh ở đâu đó quanh đây. Nguyệt Nhi cơ đấy, gọi thân con bà mật ghê nhỉ.
Triệu Đoan Mẫn tiến lên khoác tay Lâm Quân Phong rồi khẽ cấu vào eo anh một cái. Thấy gái là mắt sáng lên quên cả trả lời à?
Lâm Quân Phong thầm kêu khổ trong lòng, hồi nhỏ chơi thân với Trình Xảo Nguyệt, anh có gọi cô ta là Nguyệt Nhi nhưng đã lâu rồi, từ khi anh vào quân ngũ nên cũng ít gặp cô ta, cũng chỉ xem như bạn bè xã giao thôi. Bây giờ cô ta lại cố tình lôi chuyện hồi nhỏ ra để nói, khiến anh bị cấu oan quá trời.
- Vậy à, anh cũng không nhớ nữa.
Có Triệu Đoan Mẫn ở đây, giả ngu mới là thượng sách, hồi nhỏ tại suy nghĩ đơn giản không hiểu chuyện, giờ anh chỉ muốn xưng hô thân mật với một mình Mẫn Mẫn của anh thôi.
Trình Xảo Nguyệt có hơi thất vọng, cô ta thấy anh và cô gái bên cạnh có vẻ rất thân thiết liền không nhịn được hỏi:
- Cô gái này là …
- Để anh giới thiệu, đây là Mẫn Mẫn.
Anh không muốn giới thiệu Triệu Đoan Mẫn là em dâu của anh, nếu có thể anh chỉ muốn giới thiệu với mọi người đây là người anh yêu thôi, chỉ là bây giờ chưa phải lúc.
Triệu Đoan Mẫn gật đầu với Trình Xảo Nguyệt.
- Mẫn Mẫn, đây là Trình Xảo Nguyệt, bạn anh.
Cách giới thiệu này đúng là thể hiện sự khác biệt rất rõ ràng. Một bên gọi thân mật Mẫn Mẫn, một bên là cả tên họ Trình Xảo Nguyệt, chức danh bạn bè rất rõ ràng. Triệu Đoan Mẫn hài lòng, cách giới thiệu này cô thích.
Trình Xảo Nguyệt cũng hơi tái mặt, chẳng lẽ cô gái bên cạnh anh chính là người anh yêu sao? Anh có người yêu rồi sao mấy hôm trước bác gái còn đánh tiếng với cô ta chứ.
- Chào cô, để tiện xưng hô, xin hỏi cô có quan hệ thế nào với anh Quân Phong vậy?
Trình Xảo Nguyệt chính là muốn biết mối quan hệ giữa hai người này.
- Tôi là em dâu của anh ấy, cô có thể gọi tôi là Đoan Mẫn.
Triệu Đoan Mẫn cũng không trốn tránh, bây giờ chuyện của cô và Lâm Quân Phong còn chưa tiện công khai, cô hiện tại vẫn là em dâu của anh ấy nhưng như thế mới tình thú, anh chồng x em dâu, cho dù Trình Xảo Nguyệt có nghi ngờ gì thì cũng kệ cô ta.
- Mẫn Mẫn muốn đi đâu?
Lâm Quân Hạo trực tiếp bị ngó lơ, cái gì vậy trời, anh ta là người đề nghị mọi người cùng đi du lịch mà, sao anh cả lại hỏi Triệu Đoan Mẫn thích đi đâu chứ?
Triệu Đoan Mẫn cũng nghĩ hiếm khi được đi chơi, cô tội gì phải ở nhà chứ, đi thì đi.
- Em cũng không biết chỗ nào cả? Mọi người quyết định đi.
- Anh Quân Phong, em và Kỳ Kỳ định đi Maldives chơi, anh thấy sao?
- Mẫn Mẫn thấy sao?
Lâm Quân Phong không trả lời Lâm Quân Hạo, anh quay sang hỏi Triệu Đoan Mẫn.
Lại hỏi Mẫn Mẫn, anh cả anh có vẻ quan tâm đến Triệu Đoan Mẫn này hơi quá thì phải? Lâm Quân Hạo liếc nhìn Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn nhưng không phát hiện ra được điều gì. Có lẽ anh ta hơi đa nghi rồi.
Triệu Đoan Mẫn chưa từng được đi du lịch nhưng qua sách báo và internet cô cũng biết Maldives là một quốc đảo rất xinh đẹp. Cô trực tiếp gật đầu.
- Vậy thì đi Maldives, em không có ý kiến.
Trước khi đi du lịch hai ngày, Lâm Quân Phong đưa Triệu Đoan Mẫn đến trung tâm thương mại mua sắm một số vật dụng để chuẩn bị cho chuyến du lịch của bọn họ.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện trong trung tâm thương mại, Lâm Quân Phong thỉnh thoảng còn đưa tay lên nhéo mũi cô, bộ dạng rất cưng chiều, trông họ thật tình cảm và đẹp đôi. Hình ảnh này vô tình lọt vào tầm mắt của một cô gái đứng gần đó. Cô ta sầm mặt lại nhưng rất nhanh lấy lại được tinh thần, cất giọng gọi:
- Anh Quân Phong.
Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong đang mải chọn đồ, nghe có tiếng gọi liền quay ra.
Một cô gái khá xinh đẹp mặc váy xanh nhạt bước tới nở nụ cười tươi:
- Anh Quân Phong, lâu lắm rồi mới gặp anh, em tưởng anh vẫn ở trong quân doanh, hôm nay gặp anh ở đây em vô cùng bất ngờ đấy.
Trình Xảo Nguyệt đi đến trước mặt Lâm Quân Phong nhìn anh đầy tình tứ.
Lâm Quân Phong cũng nhận ra đây là Trình Xảo Nguyệt, mẹ anh vừa nhắc tới cô ta mấy ngày trước, hôm nay lại gặp cô ta ở đây đúng là không hay chút nào, nhưng anh vẫn giữ phép lịch sự gật đầu.
- Ừm, Xảo Nguyệt à, anh được nghỉ phép nên về thăm nhà.
Triệu Đoan Mẫn quan sát Trình Xảo Nguyệt, cô gái này không lẽ là con hàng Trình Xảo Nguyệt mà Trịnh Nhã Lam nhắc tới mấy ngày trước à.
Trình Xảo Nguyệt thấy Lâm Quân Phong tỏ ra lạnh nhạt với mình thì có chút hụt hẫng, cô ta làm bộ dỗi hờn, trách móc:
- Quân Phong, mới một thời gian không gặp mà anh đã tỏ ra xa cách với em như vậy. Cái gì mà Xảo Nguyệt chứ, ngày xưa anh suốt ngày gọi em là Nguyệt Nhi mà.
Mắt Triệu Đoan Mẫn đảo quanh, cô đang vận hành camera 360 độ, cô ngửi được mùi trà xanh ở đâu đó quanh đây. Nguyệt Nhi cơ đấy, gọi thân con bà mật ghê nhỉ.
Triệu Đoan Mẫn tiến lên khoác tay Lâm Quân Phong rồi khẽ cấu vào eo anh một cái. Thấy gái là mắt sáng lên quên cả trả lời à?
Lâm Quân Phong thầm kêu khổ trong lòng, hồi nhỏ chơi thân với Trình Xảo Nguyệt, anh có gọi cô ta là Nguyệt Nhi nhưng đã lâu rồi, từ khi anh vào quân ngũ nên cũng ít gặp cô ta, cũng chỉ xem như bạn bè xã giao thôi. Bây giờ cô ta lại cố tình lôi chuyện hồi nhỏ ra để nói, khiến anh bị cấu oan quá trời.
- Vậy à, anh cũng không nhớ nữa.
Có Triệu Đoan Mẫn ở đây, giả ngu mới là thượng sách, hồi nhỏ tại suy nghĩ đơn giản không hiểu chuyện, giờ anh chỉ muốn xưng hô thân mật với một mình Mẫn Mẫn của anh thôi.
Trình Xảo Nguyệt có hơi thất vọng, cô ta thấy anh và cô gái bên cạnh có vẻ rất thân thiết liền không nhịn được hỏi:
- Cô gái này là …
- Để anh giới thiệu, đây là Mẫn Mẫn.
Anh không muốn giới thiệu Triệu Đoan Mẫn là em dâu của anh, nếu có thể anh chỉ muốn giới thiệu với mọi người đây là người anh yêu thôi, chỉ là bây giờ chưa phải lúc.
Triệu Đoan Mẫn gật đầu với Trình Xảo Nguyệt.
- Mẫn Mẫn, đây là Trình Xảo Nguyệt, bạn anh.
Cách giới thiệu này đúng là thể hiện sự khác biệt rất rõ ràng. Một bên gọi thân mật Mẫn Mẫn, một bên là cả tên họ Trình Xảo Nguyệt, chức danh bạn bè rất rõ ràng. Triệu Đoan Mẫn hài lòng, cách giới thiệu này cô thích.
Trình Xảo Nguyệt cũng hơi tái mặt, chẳng lẽ cô gái bên cạnh anh chính là người anh yêu sao? Anh có người yêu rồi sao mấy hôm trước bác gái còn đánh tiếng với cô ta chứ.
- Chào cô, để tiện xưng hô, xin hỏi cô có quan hệ thế nào với anh Quân Phong vậy?
Trình Xảo Nguyệt chính là muốn biết mối quan hệ giữa hai người này.
- Tôi là em dâu của anh ấy, cô có thể gọi tôi là Đoan Mẫn.
Triệu Đoan Mẫn cũng không trốn tránh, bây giờ chuyện của cô và Lâm Quân Phong còn chưa tiện công khai, cô hiện tại vẫn là em dâu của anh ấy nhưng như thế mới tình thú, anh chồng x em dâu, cho dù Trình Xảo Nguyệt có nghi ngờ gì thì cũng kệ cô ta.