Chương 6: Ái Tâm.
Ngoài cổng thành An Lạc, người dân đang tụ tập đông đúc náo nhiệt vô cùng. Những tiếng xì xào bàn tán, các vẻ mặt kinh ngạc như chẳng thể tin nổi, hận không thể tới gần hơn để quan sát. Nhưng vì bị các lính gác thành tay cầm giáo làm rào ngăn cản, dân chúng chỉ biết làm lụng, ham sống sợ chết nên căn bản không dám làm bừa. "Hàn Tướng quân tới rồi!!!" Nghe tiếng hô hào, những người lính tản ra hai bên để cho nam nhân thân mặc chiến bào, ngồi trên lưng hồng mã phi tới gần. Lúc chuẩn bị xuống ngựa, một tên lính nhanh nhẹn chạy ra giữ cương còn Hàn Triệt xoay người dứt khoát nhảy xuống. Những bước chân vững trãi, trong bộ giáo đồ sộ càng làm Hàn Triệt thêm uy mãnh. Không hổ danh là người bên cạnh Hoàng thượng, khí chất ngút trời. Dừng chân trước một con hổ lông trắng như tuyết, những vện đen rõ ràng như mực, thân thể nó to lớn ước lượng còn to hơn cả người hắn. Không biết nguyên nhân gì khiến nó nằm chết giữa cổng thành An Lạc này?Quay sang người cầm đầu đội quân gác cổng như muốn hỏi, tên lính kia không dám chậm trễ lập tức khai báo: "Khởi bẩm Đại Tướng quân. Rạng sáng nay không biết từ đâu con hổ này chạy tới trước cửa thành gầm lớn ba tiếng, sau đó gục xuống chết. Thần đã kiểm tra kỹ càng, nó không hề bị thương hay trúng độc, nhưng lại khó lòng giải thích nguyên nhân là gì!""Để bản Tướng đưa con hổ này về Long Vương Điện để Hoàng thượng định đoạt!" Hàn Triệt không suy nghĩ nhiều, lập tức sai người đặt con hổ trắng nên xe, không quên lấy vải phủ kín sau đó quất ngựa hướng cửa Hoàng cung mà tới. Đây rõ ràng là con bạch hổ duy nhất sống lâu năm trên Tuyết Sơn. Hiện tại lại chết không vô cớ trước cổng thành An Lạc quả thật rất kỳ lạ, Hàn Triệt nghĩ hơn ai hết Lăng Vương Thần là người hiểu rõ nhất. (Đọc tiếp tại: https://www.haivuongtruyen/ngon-tinh/be-ha-cua-tram/ai-tam.html)