Chương 133: Chúng Ta Chưa Bao Giờ Gặp Nhau Phải Không
"Tập đoàn Thanh Uyển cũng nằm trong phạm vi xem xét sao?" Trần Vũ cau mày. "Đúng vậy, chủ tịch tập đoàn Thanh Uyển là Lý Thanh Uyển, cô ấy và chồng là Chu Lâm cùng nắm giữ cổ phần, công ty của họ đã niêm yết rồi, nên tôi thấy tập đoàn Thanh Uyển có thực lực." Tống Mộng Nghiên nhìn vẻ mặt của Trần Vũ có gì đó không ổn : "Anh Trần, có vấn đề gì sao?" “Bọn họ không thể đưa ra thị trường được.” Trần Vũ đóng lại danh sách, nói: “Công ty không tiếp nhận bất kỳ hình thức đầu tư vốn cổ phần nào, tin tôi đi, giá trị thị trường của công ty trong tương lai sẽ tăng lên rất nhiều lần, quyền nắm giữ cổ phần chỉ an toàn nhất khi nằm trong tay của chính mình mà thôi." "Được, tôi hiểu rồi anh Trần." Tống Mộng Nghiên gật đầu. "Sếp Trần, sếp Tống, có người của tập đoàn Thanh Uyển tới đây, nói là muốn đàm phán về việc trở thành cổ đông." Lúc này, trợ lý mở cửa. “Để tôi đi tiếp đãi họ.” Trần Vũ cười lạnh đứng dậy. Trong phòng tiếp khách, một người phụ nữ tao nhã đang ngồi chờ ở đây, cô ta không ai khác chính là vợ của Trần Vũ kiếp trước, Lý Thanh Uyển. Xuyên qua lớp kính của phòng tiếp khách, vẻ mặt Trần Vũ có chút phức tạp. Lý Thanh Uyển, người phụ nữ mà anh yêu đến chết đi sống lại ở kiếp trước, giờ đây khi gặp lại cô ta ở một kiếp khác, Trần Vũ cảm thấy có chút bừng ngộ. Khi vừa mới sống lại, anh đã nhiều lần tưởng tượng sẽ như thế nào khi gặp lại cô ta, nhưng khi gặp lại cô ta lần nữa, Trần Vũ chỉ cảm thấy kiếp trước chính mình là một kẻ ngốc. Kiếp này anh đã học được thuật xem tướng, Lý Thanh Uyển trong mắt anh hiện tại, tuy rằng hình tượng †ao nhã, nhưng đôi mắt như nước thu, sắc như hoa đào, dáng cười đầy nét ẩn tình, quanh mắt cô ta có màu hồng, xét về mặt tướng học thì đây là tướng mạo d@m đãng... Kiếp trước anh bị mù mới thích một người phụ nữ như vậy, còn cho cô ta toàn bộ cổ phần của công ty, thậm chí còn mua một hợp đồng bảo hiểm khổng lồ, cô †a cũng là người được hưởng lợi, vậy là vừa hay cô ta và Chu Lâm lừa anh một vố, trực tiếp đưa anh đi chầu trời. Nhưng nếu đã sống lại lần nữa, thì những tổn thương mà cô ta đã gây ra cho Trần Vũ, đương nhiên Trần Vũ phải trả lại cho cô ta gấp mười lần. "Chào cô Lý, tôi là phó chủ tịch tập đoàn Thiên Vân, người chịu trách nhiệm đàm phán với cô, tôi họ Trần." Trần Vũ bước tới và đưa danh thiếp của mình ra. “Người phụ trách của Dược phẩm Thiên Vân không phải là cô Tống sao?” Lý Thanh Uyển có chút kinh ngạc, sau đó cô ta nói với ánh mắt quyến rũ: “Nhưng được nói chuyện với anh Trần cũng là vinh hạnh của tôi.” "Tôi nắm giữ 50% cổ phần, ngang hàng với cô ấy." Trần Vũ mỉm cười đưa tay ra, trong mắt hiện lên một tia tàn nhãn khó nhận thấy: "Để tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên là Trần Vũ. " "Trần Vũ?" Lý Thanh Uyển đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ, khi cô ta ngẩng đầu nhìn thấy Trần Vũ thì sự hoảng sợ trong mắt cô ta mới dần lắng xuống, đây không phải là người chồng đã chết của cô ta, chỉ là một người trùng tên trùng họ thôi. "Đúng vậy, tôi tên là Trần Vũ, chúng ta chưa bao giờ gặp nhau phải không?" Trần Vũ mỉm cười. “Không, chỉ là tên của anh Trần giống hệt với tên của chồng cũ đã mất của tôi.” Lý Thanh Uyển gượng cười, cô ta muốn rút tay lại nhưng Trần Vũ lại không buông ra. Cô ta ngẩng đầu lên và ngạc nhiên nhìn Trần Vũ. Trần Vũ cười nói: "Đầu ngón tay của cô Lý lạnh lẽo, đây là triệu chứng khí huyết hư, dạ dày nóng tử c ung lạnh, xin lỗi cho tôi hỏi một câu, có phải là một năm trước cô Lý có dấu hiệu sẩy thai không?"