Chương 30: Bạn Trai Thuê
Cùng Lam Dực ăn bữa sáng, uống cà phê sớm, lại được ngắm chim hót ngoài sân nhà, Dụ Kiều Nga cảm thấy mình có thể cắm rễ đơm hoa trong nhà người ta được luôn rồi.
Bá Cửu Lục vì chuyện công ty còn tồn đọng rất nhiều, bữa sáng cũng không kịp ăn đã phải chạy tới công ty họp cổ đông. Dung Chanh thì vẫn còn ngủ, hôm qua cậu ta uống khá nhiều, lại còn bị bá đạo tổng tài cưỡng ép chơi kịch bản giam cầm không thành công, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.
Dụ Kiều Nga thương mà không giúp được gì. Cậu là người ngoài cuộc không có tư cách gì nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác, dù biết Dung Chanh bị ngược thê thảm ra sao.
Nhưng có điều, không có gì có thể cản cậu giúp Dung Chanh trả đũa Bá Cửu Lục đâu.
Những tên ngốc tự cao tự đại cưỡng ép người khác như Bá Cửu Lục, nên bị triệt sản sớm.
“Anh Lam, Bá Cửu Lục bị vậy lâu chưa?”
[…] Hệ thống mỗi lần nghe được tiếng lòng của kí chủ nhà mình đều phải mang gấp một bình oxi phòng trường hợp bị tức chết. Nó phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi cuốn xéo rời khỏi thế giới này, mệt mỏi lắm rồi.
Lam Dực: “…” Nói giống như thằng bé bị điên.
Hắn đặt cốc cà phê xuống bàn, suy tư: “Tôi không rõ. Hai nhà Lam, Bá vì cô út của tôi mà trở mặt từ lâu rồi, Cửu Lục phải đi theo bố…Chắc là vì thiếu thốn tình thương cho nên cách bày tỏ của em ấy có hơi cực đoan.”
Hoàn cảnh gia đình của nhà họ Bá dưới áp lực muốn đè đầu cưỡi cổ nhà họ Lam của thế hệ ông nội hao bên, gây áp lực không nhỏ cho thế hệ con cháu. Đứng mũi chịu sào là Bá Cửu Lục, cháu trai độc nhất của nhà họ Bá.
Lam Dực cảm thấy hành vi của hai nhà không khác gì trẻ con ganh đua cao thấp, không thèm đếm xỉa, vẫn qua lại với Bá Cửu Lục như bình thường, không giữ lại cái gì mà dạy hết cho cậu em trai này những kinh nghiệm làm việc mà mình tự đúc kết được. Hắn chỉ hi vọng Bá Cửu Lục có thể đứng vững gót chân, có công việc ổn định, sau đó kết hôn rồi sống hạnh phúc.
“Nhưng Cửu Lục không có ý xấu đâu, tôi sẽ chỉ dẫn em ấy cư xử đúng mực.”
Dụ Kiều Nga phì cười: “Anh còn chả có một mảnh tình nào mà muốn hướng dẫn cậu ta yêu đương á? Còn không bằng để tôi.” Cậu là diễn viên hàng đầu đó, kịch bản nào mà chưa thử sức.
Lam Dực chống cằm, chăm chú nhìn: “Cậu thì có kinh nghiệm yêu đương? Đã từng hẹn hò rồi sao?”
Cũng đúng, với gương mặt đó, muốn có người yêu thì có gì khó. Hơn nữa cậu còn làm trong club, tiếp xúc với nhiều người. Cái cách mà cậu tiếp cận hắn cũng rất tự nhiên, hoạt bát, như đã từng làm với nhiều người. Không hiểu sao hắn có chút khó chịu, khi biết Dụ Hoàng Yến tiếp cận mình là có mục đích.
“À thì, tôi chưa từng hẹn hò với ai trước đây.”
Lam Dực ngẩng đầu, có hơi ngạc nhiên.
Dụ Kiều Nga có sao nói vậy, cậu không thích bốc phét, vỗ vỗ ngực: “Tôi chưa có kinh nghiệm thực tế nhưng tôi là chuyên gia trong chuyện tình cảm.”
“…” Không hiểu lắm.
“Đúng rồi, thỏa thuận mà anh nói lúc đó là gì vậy?” Dụ Kiều Nga tò mò.
Lam Dực hơi cười: “Cũng đang định nói với cậu…”
_________
Vài ngày sau.
Nhà họ Lam.
“…Em ấy chính là người con thích, Dụ Kiều Nga. Mẹ, con đã có người yêu cho nên không muốn liên hôn với Dung gia, từ chối hôn sự đi ạ.”
“Hai người phản đối con và em ấy đến với nhau thì cũng không sao cả. Con vẫn sẽ làm tròn bổn phận của mình mà không cần phải về đây thường xuyên nữa.” Lam Dực rõ ràng rành mạch mà nói với ông bà Lam đang ngồi phía đối diện. Hắn muốn nhận được sự tôn trọng và chúc phúc của người nhà là không có khả năng.
Dụ Kiều Nga cười cười, ngoan ngoãn mà ngồi bên cạnh hắn, tay choàng tay, gật đầu chào hỏi ba mẹ Lam: “Chào ba mẹ.”
Cậu không ngờ thỏa thuận mà Lam Dực nói trước đây là làm bạn trai thuê. Ra là bị người nhà giục cưới, mai mối, cho nên muốn nhờ cậu ra tay chặt đào hoa giúp.
Những chuyện liên quan đến Lam Dực, Dụ Kiều Nga rất vui lòng giúp đỡ, làm bạn trai hờ miễn phí không lấy tiền, còn tích cực hơn lúc làm nhiệm vụ nữa.
Ông bà Lam: “…” Chưa gì đã mở miệng gọi ba mẹ ngọt xớt.
Lam Dực kéo cậu đứng lên: “Chào hỏi vậy được rồi, bọn con về đây.”
Quan hệ của hắn và bố mẹ vốn không tốt. Hắn không những bị bắt kết hôn với người mình không thích mà còn bị buộc phải chia nhỏ cổ phần nắm trong tay ra cho những người khác trong nhà. Dù cho tập đoàn Xanh Lam là do một tay hắn xây dựng nên, không xin một đồng nào từ người nhà.
Rầm!
Ông Lam vỗ bàn đứng lên, chỉ thẳng vào hai người, sắc mặt hệt màu gan lợn: “Tao không đồng ý! Mày mau chia tay với thằng đồng tính đó ngay!”
Lam Dực không phản ứng, chỉ hơi lắc đầu, nắm tay Dụ Kiều Nga không buông. Cậu trấn an mà vỗ vỗ lưng hắn.
Là ai khi come out với gia đình thì cũng sẽ căng thẳng.
Mẹ Lam nói chỉ cần hắn đưa người yêu về ra mắt gia đình thì sẽ hủy bỏ hôn sự, hắn đồng ý, còn người yêu là nam hay nữ, hắn không có nói. Nhưng bà vẫn là một người mẹ: “Con phải hỏi ý kiến ông nội, nếu ông ấy cho phép thì cứ đưa Kiều Nga về đây làm lễ.”
Người cầm lái Lam gia, ông nội của Lam Dực, mới là người có tiếng nói lớn nhất ở đây. Nếu ông ấy phản đối, đôi uyên ương này chắc chắn sẽ bị vặt cánh.
Bá Cửu Lục vì chuyện công ty còn tồn đọng rất nhiều, bữa sáng cũng không kịp ăn đã phải chạy tới công ty họp cổ đông. Dung Chanh thì vẫn còn ngủ, hôm qua cậu ta uống khá nhiều, lại còn bị bá đạo tổng tài cưỡng ép chơi kịch bản giam cầm không thành công, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.
Dụ Kiều Nga thương mà không giúp được gì. Cậu là người ngoài cuộc không có tư cách gì nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác, dù biết Dung Chanh bị ngược thê thảm ra sao.
Nhưng có điều, không có gì có thể cản cậu giúp Dung Chanh trả đũa Bá Cửu Lục đâu.
Những tên ngốc tự cao tự đại cưỡng ép người khác như Bá Cửu Lục, nên bị triệt sản sớm.
“Anh Lam, Bá Cửu Lục bị vậy lâu chưa?”
[…] Hệ thống mỗi lần nghe được tiếng lòng của kí chủ nhà mình đều phải mang gấp một bình oxi phòng trường hợp bị tức chết. Nó phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi cuốn xéo rời khỏi thế giới này, mệt mỏi lắm rồi.
Lam Dực: “…” Nói giống như thằng bé bị điên.
Hắn đặt cốc cà phê xuống bàn, suy tư: “Tôi không rõ. Hai nhà Lam, Bá vì cô út của tôi mà trở mặt từ lâu rồi, Cửu Lục phải đi theo bố…Chắc là vì thiếu thốn tình thương cho nên cách bày tỏ của em ấy có hơi cực đoan.”
Hoàn cảnh gia đình của nhà họ Bá dưới áp lực muốn đè đầu cưỡi cổ nhà họ Lam của thế hệ ông nội hao bên, gây áp lực không nhỏ cho thế hệ con cháu. Đứng mũi chịu sào là Bá Cửu Lục, cháu trai độc nhất của nhà họ Bá.
Lam Dực cảm thấy hành vi của hai nhà không khác gì trẻ con ganh đua cao thấp, không thèm đếm xỉa, vẫn qua lại với Bá Cửu Lục như bình thường, không giữ lại cái gì mà dạy hết cho cậu em trai này những kinh nghiệm làm việc mà mình tự đúc kết được. Hắn chỉ hi vọng Bá Cửu Lục có thể đứng vững gót chân, có công việc ổn định, sau đó kết hôn rồi sống hạnh phúc.
“Nhưng Cửu Lục không có ý xấu đâu, tôi sẽ chỉ dẫn em ấy cư xử đúng mực.”
Dụ Kiều Nga phì cười: “Anh còn chả có một mảnh tình nào mà muốn hướng dẫn cậu ta yêu đương á? Còn không bằng để tôi.” Cậu là diễn viên hàng đầu đó, kịch bản nào mà chưa thử sức.
Lam Dực chống cằm, chăm chú nhìn: “Cậu thì có kinh nghiệm yêu đương? Đã từng hẹn hò rồi sao?”
Cũng đúng, với gương mặt đó, muốn có người yêu thì có gì khó. Hơn nữa cậu còn làm trong club, tiếp xúc với nhiều người. Cái cách mà cậu tiếp cận hắn cũng rất tự nhiên, hoạt bát, như đã từng làm với nhiều người. Không hiểu sao hắn có chút khó chịu, khi biết Dụ Hoàng Yến tiếp cận mình là có mục đích.
“À thì, tôi chưa từng hẹn hò với ai trước đây.”
Lam Dực ngẩng đầu, có hơi ngạc nhiên.
Dụ Kiều Nga có sao nói vậy, cậu không thích bốc phét, vỗ vỗ ngực: “Tôi chưa có kinh nghiệm thực tế nhưng tôi là chuyên gia trong chuyện tình cảm.”
“…” Không hiểu lắm.
“Đúng rồi, thỏa thuận mà anh nói lúc đó là gì vậy?” Dụ Kiều Nga tò mò.
Lam Dực hơi cười: “Cũng đang định nói với cậu…”
_________
Vài ngày sau.
Nhà họ Lam.
“…Em ấy chính là người con thích, Dụ Kiều Nga. Mẹ, con đã có người yêu cho nên không muốn liên hôn với Dung gia, từ chối hôn sự đi ạ.”
“Hai người phản đối con và em ấy đến với nhau thì cũng không sao cả. Con vẫn sẽ làm tròn bổn phận của mình mà không cần phải về đây thường xuyên nữa.” Lam Dực rõ ràng rành mạch mà nói với ông bà Lam đang ngồi phía đối diện. Hắn muốn nhận được sự tôn trọng và chúc phúc của người nhà là không có khả năng.
Dụ Kiều Nga cười cười, ngoan ngoãn mà ngồi bên cạnh hắn, tay choàng tay, gật đầu chào hỏi ba mẹ Lam: “Chào ba mẹ.”
Cậu không ngờ thỏa thuận mà Lam Dực nói trước đây là làm bạn trai thuê. Ra là bị người nhà giục cưới, mai mối, cho nên muốn nhờ cậu ra tay chặt đào hoa giúp.
Những chuyện liên quan đến Lam Dực, Dụ Kiều Nga rất vui lòng giúp đỡ, làm bạn trai hờ miễn phí không lấy tiền, còn tích cực hơn lúc làm nhiệm vụ nữa.
Ông bà Lam: “…” Chưa gì đã mở miệng gọi ba mẹ ngọt xớt.
Lam Dực kéo cậu đứng lên: “Chào hỏi vậy được rồi, bọn con về đây.”
Quan hệ của hắn và bố mẹ vốn không tốt. Hắn không những bị bắt kết hôn với người mình không thích mà còn bị buộc phải chia nhỏ cổ phần nắm trong tay ra cho những người khác trong nhà. Dù cho tập đoàn Xanh Lam là do một tay hắn xây dựng nên, không xin một đồng nào từ người nhà.
Rầm!
Ông Lam vỗ bàn đứng lên, chỉ thẳng vào hai người, sắc mặt hệt màu gan lợn: “Tao không đồng ý! Mày mau chia tay với thằng đồng tính đó ngay!”
Lam Dực không phản ứng, chỉ hơi lắc đầu, nắm tay Dụ Kiều Nga không buông. Cậu trấn an mà vỗ vỗ lưng hắn.
Là ai khi come out với gia đình thì cũng sẽ căng thẳng.
Mẹ Lam nói chỉ cần hắn đưa người yêu về ra mắt gia đình thì sẽ hủy bỏ hôn sự, hắn đồng ý, còn người yêu là nam hay nữ, hắn không có nói. Nhưng bà vẫn là một người mẹ: “Con phải hỏi ý kiến ông nội, nếu ông ấy cho phép thì cứ đưa Kiều Nga về đây làm lễ.”
Người cầm lái Lam gia, ông nội của Lam Dực, mới là người có tiếng nói lớn nhất ở đây. Nếu ông ấy phản đối, đôi uyên ương này chắc chắn sẽ bị vặt cánh.