Chương 31: Lựa Chọn
Hôm nay lại là một ngày Dụ Kiều Nga cắm rễ nảy mầm trong nhà của Lam Dực. Hai người hiện tại có quan hệ người yêu, nếu tách nhau ra thì sẽ cho ông bà Lam nghi ngờ, cho nên cậu hợp tình hợp lý đề nghị, dọn đồ của mình từ nhà Bá Cửu Lục sang đây.
Cậu chỉ có vài bộ quần áo, vật cá nhân chỉ có giấy tờ tùy thân này kia, nên dọn nhà cũng thuận tiện lắm. Còn những món đồ mà Bá Cửu Lục mua cho cậu, đa số đều là màu trắng của tình đầu gã, những món có thể bán lấy tiền cậu đều bán, còn lại thì không đụng vào.
Chuyện của Lam Dực làm Dụ Kiều Nga cứ đắn đo mãi, không biết có nên thay đổi nội dung cốt truyện hay không. Chuyến bay ra nước ngoài thăm ông nội Lam sẽ xảy ra tai nạn rớt máy bay, không một người còn sống.
Dụ Kiều Nga cảm thấy rất bứt rứt, rõ ràng cậu biết trước tương lai nhưng lại không thể làm gì cho đời, cho Lam Dực và những người khác.
[Nhiệm vụ tới!]
“…” Tới không đúng lúc gì hết, cậu không có tâm trạng nghe.
Hệ thống không care, nói tiếp: [Có ăn, mặc, ở thì phải có đi.]
[Nhiệm vụ 4: Lấy thân phận bạn đồng hành của nam chính cùng anh ta đi đến bữa tiệc chào đón Dung Bạch về nước!]
Mối tình đầu của Bá Cửu Lục, Dung Bạch xuất ngoại du học tròn 4 năm cuối cùng cũng về. Nhờ có sự xuất hiện của thanh niên này mà tình yêu của Dung Chanh lận đận dài mấy năm, bị cưỡng chế giam cầm bị nhốt vào phòng tối. Phải nói là ngược thân ngược tâm ngược thận, được nam phụ, Lam Thiệu Thanh cứu nguy.
Nam phụ cũng thuộc dạng mất não ghê gớm, chỉ cần báo cảnh sát thôi cũng không nghĩ ra. Nam chính bị bỏ tù, anh ta với thụ về chung một nhà, có cái kết viên mãn, HE toàn tập. Cớ gì phải dắt nhau bỏ trốn ra nước ngoài để thằng nam chính xách phóng lợn dí theo làm gỏi hai đứa?
[…] Nội dung truyện nó vậy đấy!
Cùng là anh em ruột thịt mà sao Lam Thiệu Thanh không có chút gì gọi là thông minh giống anh trai mình.
[Sẵn đây bố nói luôn…]
Dụ Kiều Nga nghe như sét đánh ngang tay.
Ngày tổ chức tiệc cho Dung Bạch, mối tình đầu của Bá Cửu Lục, cũng là ngày mất của Lam Dực.
Hệ thống không yên lòng dặn dò: [Nhiệm vụ và đàn ông chỉ được chọn một, tỉnh táo lên giùm bố đi con. Chỉ cần làm xong nhiệm vụ thì đàn ông nào mà chẳng có. Nhiệm vụ mà thất bại thì cậu sẽ mãi mãi mắc kẹt trong thế giới giả tưởng này.]
Cơ thể hiện tại của Dụ Kiều Nga còn đang hấp hối ở bệnh viện, sống như một người thực vật, dựa vào nước thuốc duy trì sự sống. Ở thế giới đó, cậu vẫn còn có một tương lai sáng lạn và có danh tiếng.
[Suy nghĩ lý trí lên đi!]
Dụ Kiều Nga bực bội vò đầu: “Mày im đi, nói nhiều quá, để tao tính.”
[…]
“Cậu tính cái gì cơ?”
Lam Dực mặc tây trang, thắt cà vạt bước ra từ phòng ngủ, đẹp trai tuấn tú. Hắn thấy cậu vò đầu bứt tay, hơi khó hiểu.
Dụ Kiều Nga bị sắc đẹp của anh Lam nhà ta làm cho choáng váng, nhanh chóng lau nước miếng: “Không có gì…Mà anh tính đi đâu vậy?”
Hắn lấy khăn tay trong túi ra đưa cho cậu dùng: “…Đến công ty, bàn giao chút công việc.” Hắn nói công ty không phải là công ty của Bá Cửu Lục mà là của chính hắn, tập đoàn Xanh Lam. Sắp tới hắn sẽ xuất ngoại, không thể quản lý tập đoàn một thời gian, cho nên định giao lại công việc cho cấp dưới.
Cậu bỏ khăn tay vào trong túi chiếm làm của riêng, lập tức đứng lên: “Tôi cũng đi nữa.”
Lam Dực không hiểu: “Không phải cậu còn có việc với Cửu Lục hay sao?” Hắn biết cậu chỉ bịa ra thân phận bảo mẫu của Bá Cửu Lục từ lâu rồi, nhưng không vạch trần.
Dụ Kiều Nga lắc đầu: “Nhịn đói một hôm cũng không chết được, cậu ta sẽ hiểu thôi.” Tuy không thể nói thẳng ra hắn sẽ gặp tai nạn hay cảnh báo, nhưng cậu có thể tìm cách gợi ý.
“…”
[…] Con chim này lại không làm việc đàng hoàng.
__________
Tập đoàn Xanh Lam.
Công ty lấy màu chủ đạo là màu xanh nước biển, Dụ Kiều Nga thắc mắc tại sao Lam Dực lại đặt tên như vậy, hắn chỉ trả lời là đơn giản dễ nhớ, hợp với dòng họ của mình.
“…” Lam Dực của Xanh Lam, đúng là rất dễ nhớ.
Khi ở bên ngoài, cậu vẫn sắm vai bạn trai hoàn mỹ nhu mì xinh đẹp của tổng tài để tránh tai mắt cũng như lan truyền tin đồn Lam Dực đã có người yêu để Dung gia biết ý mà lui chuyện kết thông gia.
Nhân viên trong công ty trố mắt nhìn tổng tài nhà mình dẫn theo một cậu xinh trai đi vào thang máy với tư thế thân mật, xì xào bàn tán với nhau. Lam Dực tuy đẹp trai, giàu có hiếm có khó tìm nhưng hắn quá khô khan cùng trầm mặc kiệm lời có mắt như mù không biết hưởng ngọc hái hoa, đánh bay ảo tưởng của các cô nàng nhân viên về câu chuyện tình công sở với tổng tài bá đạo.
Thì ra tổng tài là Gay!
…
Ting!
Thang máy đến tầng 20 thì ngừng lại, Dụ Kiều Nga vừa mới ngẩng mặt lên đã nhìn thấy chuyên gia pha trà Tô Huỳnh.
“…”
Cậu chỉ có vài bộ quần áo, vật cá nhân chỉ có giấy tờ tùy thân này kia, nên dọn nhà cũng thuận tiện lắm. Còn những món đồ mà Bá Cửu Lục mua cho cậu, đa số đều là màu trắng của tình đầu gã, những món có thể bán lấy tiền cậu đều bán, còn lại thì không đụng vào.
Chuyện của Lam Dực làm Dụ Kiều Nga cứ đắn đo mãi, không biết có nên thay đổi nội dung cốt truyện hay không. Chuyến bay ra nước ngoài thăm ông nội Lam sẽ xảy ra tai nạn rớt máy bay, không một người còn sống.
Dụ Kiều Nga cảm thấy rất bứt rứt, rõ ràng cậu biết trước tương lai nhưng lại không thể làm gì cho đời, cho Lam Dực và những người khác.
[Nhiệm vụ tới!]
“…” Tới không đúng lúc gì hết, cậu không có tâm trạng nghe.
Hệ thống không care, nói tiếp: [Có ăn, mặc, ở thì phải có đi.]
[Nhiệm vụ 4: Lấy thân phận bạn đồng hành của nam chính cùng anh ta đi đến bữa tiệc chào đón Dung Bạch về nước!]
Mối tình đầu của Bá Cửu Lục, Dung Bạch xuất ngoại du học tròn 4 năm cuối cùng cũng về. Nhờ có sự xuất hiện của thanh niên này mà tình yêu của Dung Chanh lận đận dài mấy năm, bị cưỡng chế giam cầm bị nhốt vào phòng tối. Phải nói là ngược thân ngược tâm ngược thận, được nam phụ, Lam Thiệu Thanh cứu nguy.
Nam phụ cũng thuộc dạng mất não ghê gớm, chỉ cần báo cảnh sát thôi cũng không nghĩ ra. Nam chính bị bỏ tù, anh ta với thụ về chung một nhà, có cái kết viên mãn, HE toàn tập. Cớ gì phải dắt nhau bỏ trốn ra nước ngoài để thằng nam chính xách phóng lợn dí theo làm gỏi hai đứa?
[…] Nội dung truyện nó vậy đấy!
Cùng là anh em ruột thịt mà sao Lam Thiệu Thanh không có chút gì gọi là thông minh giống anh trai mình.
[Sẵn đây bố nói luôn…]
Dụ Kiều Nga nghe như sét đánh ngang tay.
Ngày tổ chức tiệc cho Dung Bạch, mối tình đầu của Bá Cửu Lục, cũng là ngày mất của Lam Dực.
Hệ thống không yên lòng dặn dò: [Nhiệm vụ và đàn ông chỉ được chọn một, tỉnh táo lên giùm bố đi con. Chỉ cần làm xong nhiệm vụ thì đàn ông nào mà chẳng có. Nhiệm vụ mà thất bại thì cậu sẽ mãi mãi mắc kẹt trong thế giới giả tưởng này.]
Cơ thể hiện tại của Dụ Kiều Nga còn đang hấp hối ở bệnh viện, sống như một người thực vật, dựa vào nước thuốc duy trì sự sống. Ở thế giới đó, cậu vẫn còn có một tương lai sáng lạn và có danh tiếng.
[Suy nghĩ lý trí lên đi!]
Dụ Kiều Nga bực bội vò đầu: “Mày im đi, nói nhiều quá, để tao tính.”
[…]
“Cậu tính cái gì cơ?”
Lam Dực mặc tây trang, thắt cà vạt bước ra từ phòng ngủ, đẹp trai tuấn tú. Hắn thấy cậu vò đầu bứt tay, hơi khó hiểu.
Dụ Kiều Nga bị sắc đẹp của anh Lam nhà ta làm cho choáng váng, nhanh chóng lau nước miếng: “Không có gì…Mà anh tính đi đâu vậy?”
Hắn lấy khăn tay trong túi ra đưa cho cậu dùng: “…Đến công ty, bàn giao chút công việc.” Hắn nói công ty không phải là công ty của Bá Cửu Lục mà là của chính hắn, tập đoàn Xanh Lam. Sắp tới hắn sẽ xuất ngoại, không thể quản lý tập đoàn một thời gian, cho nên định giao lại công việc cho cấp dưới.
Cậu bỏ khăn tay vào trong túi chiếm làm của riêng, lập tức đứng lên: “Tôi cũng đi nữa.”
Lam Dực không hiểu: “Không phải cậu còn có việc với Cửu Lục hay sao?” Hắn biết cậu chỉ bịa ra thân phận bảo mẫu của Bá Cửu Lục từ lâu rồi, nhưng không vạch trần.
Dụ Kiều Nga lắc đầu: “Nhịn đói một hôm cũng không chết được, cậu ta sẽ hiểu thôi.” Tuy không thể nói thẳng ra hắn sẽ gặp tai nạn hay cảnh báo, nhưng cậu có thể tìm cách gợi ý.
“…”
[…] Con chim này lại không làm việc đàng hoàng.
__________
Tập đoàn Xanh Lam.
Công ty lấy màu chủ đạo là màu xanh nước biển, Dụ Kiều Nga thắc mắc tại sao Lam Dực lại đặt tên như vậy, hắn chỉ trả lời là đơn giản dễ nhớ, hợp với dòng họ của mình.
“…” Lam Dực của Xanh Lam, đúng là rất dễ nhớ.
Khi ở bên ngoài, cậu vẫn sắm vai bạn trai hoàn mỹ nhu mì xinh đẹp của tổng tài để tránh tai mắt cũng như lan truyền tin đồn Lam Dực đã có người yêu để Dung gia biết ý mà lui chuyện kết thông gia.
Nhân viên trong công ty trố mắt nhìn tổng tài nhà mình dẫn theo một cậu xinh trai đi vào thang máy với tư thế thân mật, xì xào bàn tán với nhau. Lam Dực tuy đẹp trai, giàu có hiếm có khó tìm nhưng hắn quá khô khan cùng trầm mặc kiệm lời có mắt như mù không biết hưởng ngọc hái hoa, đánh bay ảo tưởng của các cô nàng nhân viên về câu chuyện tình công sở với tổng tài bá đạo.
Thì ra tổng tài là Gay!
…
Ting!
Thang máy đến tầng 20 thì ngừng lại, Dụ Kiều Nga vừa mới ngẩng mặt lên đã nhìn thấy chuyên gia pha trà Tô Huỳnh.
“…”