Chương 95 : Sức mạnh áp đảo
Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải lúc này cũng đã lên tinh thần , ở dã ngoại gặp mãnh thú tập kích không phải là cái gì mới mẻ sự tình .
Triệu Vô Cực cũng sẽ không ở chuyện này đùa bọn họ .
Bọn họ đã tiến sâu vào hoang dã , gặp phải mãnh thú cũng không có gì khó hiểu .
Trước đây tuyến đường này chính là Thiếu Vân Tự tuyến đường chính , thường xuyên có cao tăng từ Thiếu Vân Tự đi ra dọn dẹp một chút mãnh thú , tránh để nó gây hại ngươi khác .
Nhưng từ khi Thiếu Vân Tự li kì bị diệt , Luyện Thần tông cũng như là biến mất trên thế gian , mật độ của mãnh thú ở nơi này tăng mạnh đột biến .
Nếu Thiếu Vân Tự cao tăng trước đây có thể thanh trừ hết mà nói , bây giờ trừ khi xuất cả tự chi lực mới có thể mở ra một con đường mà thôi , nhưng chưa chắc đã thành công .
Từ Tiểu Bạch căng thẳng nhìn xung quanh , tình hình rất tệ a .
Không chỉ một con mãnh thú vây công , trong lòng hắn đang suy nghĩ xem là loại nào mãnh thú thích sống theo số lớn lại đi là ăn thịt loại động vật .
Buồn cười , nửa đêm tới đây sát khí đằng đằng có thể là ăn cỏ loại động vật được sao ?
Lòng suy nghĩ , mắt hắn thì không ngừng đảo xung quanh tìm kiếm , nhưng bị bóng đêm che khuất , không hề thấy rõ thứ gì !
Trong lòng hắn lại là ngạc nhiên , Triệu Vô Cực là làm sao phát hiện ra đối phương lại là phát hiện số lượng .
Hắn không hề cảm nhân được bất cứ thứ gì khác lạ , chỉ có màn đêm vô tận yên tĩnh mà thôi .
Triệu Vô Cực tất nhiên phát hiện bởi vì hắn có chỗ hơn người . là xuyên việt giả , hắn tinh thần lực vốn mạnh hơn người thường rất nhiều .
Trải qua không ngừng luyện tập , chiến đấu , hắn ý chí vô cùng cứng cỏi , đối với sát khí rất có nhạy bén khiếu giác , chỉ cần hơi lộ ra một chút , hắn đều có thể dễ dàng bắt lấy .
Gần nhất đả thông Nhâm đốc nhị mạch mở ra hai cái tiểu thần thông , hắn đối với ngoại giới cảm ứng càng là tiến thêm một bậc , ở trong không minh luôn luôn có cảm ứng . Giống như là người ta nói giác quan thứ sáu vậy .
Đến cảnh giới của hắn như vậy , nếu tiếp tục tu luyện tiếp , muốn đánh lén hắn gần như đã là chuyện không khả thi .
Triệu Vô Cực giọng càng là trầm ngâm nói :
“ đối phương số lượng càng ngày càng nhiều , ta cảm giác được rất nhiều cặp mắt đang theo dõi ra , rất khát máu loại này ánh mắt . Chúng ta gặp được số lượng lớn thế này đối thủ , ngoài lang quần ra ta không thể nghĩ ra loại gì có thể điều động số lớn như vậy đi săn ! ”
Từ Tiểu Bạch mặt một trắng , lang quần ! rất khó chơi ! Hơn nữa đối phương là tổ chức đi săn , vậy mười phần chắc mười là có Lang vương điều khiển . Không có Lang Vương bọn chúng sẽ không có được cao như thế ý thức bao vây cùng kiềm chế , sợ là đã sớm lao vào cắn xé mà không phải ở trong đêm tối phục kích .
Lang quần bây giờ lấy thực lực của bọn hắn một đối một còn có thể , nếu gặp phải số lớn vây công thì có thể nguy hiểm tánh mạng , cửu tử nhất sinh .
Đấy là còn tính tiểu lang quần , nếu gặp đại hình lang quần thì chạy cũng không có chỗ mà chạy , nhất định phải chết .
Thảm nhất tình huống Lang Vương sẽ tự mình ra tay , vậy thì bọn họ thật sự chơi xong .
Độ Hải cũng rất âm trầm , đề cao tinh thần cảnh giác nhìn bốn phía .
Tuy hắn chưa cảm giác được gì , nhưng Triệu Vô Cực nói không hề sai .
Cao thủ võ lâm sẽ có cảm ứng đối với mình bất lợi hoặc có sát ý ánh mắt là không giả , ở Vạn Sơn Tự của hắn cũng không ít người làm được .
Nhưng bọn hắn đều là nhất lưu cao thủ trở lên , Triệu Vô Cực mới chỉ là nhị lưu mà thôi .
Độ Hải đối với Triệu Vô Cực càng là coi trọng một phần , người bằng hữu này , hắn giao định .
Triệu Vô Cực lúc này quyết đoán nói :
“ Từ Tiểu Bạch ngươi thêm củi lửa vào , lập tức tăng cường tối đa đống lửa , chỉ cần ở xung quanh phạm vi nhỏ tìm củi đốt , không được đi xa .
Độ Hải ngươi cùng hai người chúng ta đứng dựa lưng vào nhau tạo thành tam giác thế , đừng để kẻ địch có cơ hội công kích phần lưng chúng ta .
Nếu sau đó ta tách ra tấn công Lang Vương ngươi cùng Từ Tiểu Bạch nhất định phải dựa lưng nhau mà chiến . Chúng ta không hề có cơ hội bỏ chạy nữa rồi , đã bị vây kín ! ”
Triệu Vô Cực lời nói ra , hai người sắc mặt đã vô cùng ngưng trọng .
Từ Tiểu Bạch không nói hai lời lập tức chấp hành , lúc này ánh sáng càng lớn , đối với bọn hắn càng có lợi .
Nhân loại ở trong đêm tối không thể nào cùng sói đọ ánh mắt , phải có ánh sáng bọn họ mới có thể nhìn rõ ràng cảnh vật .
Độ Hải không nói hai lời , lập tức từ hành lí của mình lấy ra mấy cái đoạn sắt . Loay hoay lắp ra một chút lập tức biến thành một cái thiền trượng .
Đây chính là vũ khí của hắn , có thể tháo rời thiền trượng , mang đi vô cùng tiện lợi .
Từ Tiểu Bạch thì là dùng kiếm , một thân áo trắng phiêu phiêu hành hiệp giang hồ .
Triệu Vô Cực thì không phải nói , Ẩm huyết thủ sáo vốn là hắn binh khí , từ ngày ra giang hồ uống máu nuốt óc không ngừng nghỉ , hắn một trảo xuyên não thủ đoạn đến Mai Siêu phong còn phải quỳ gọi sư phụ .
Thoạt nhìn Triệu Vô Cực hình thức tấn công bất lợi nhất , nhưng Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch không hề dám xem nhẹ hắn , không cẩn thận bị Triệu Vô Cực đánh trúng một chưởng , hai người đều có tử vong nguy cơ .
Triệu Vô Cực chưởng pháp có bao nhiêu lợi hại , hai người xem hắn đánh cùng Lan Ngọc Tự cùng Độc trưởng lão liền đã hiểu .
Ánh lửa lập tức được thắp sáng lên , xung quanh cảnh vật cũng bớt đi một chút âm trầm , hiện lên hơi mờ của nó chân diện mục !
HÚ HÚ Gào !
Một tiếng sói tru to lớn vang lên , Triệu Vô Cực lập tức tập trung về phía này . Ở lúc này ra lệnh chỉ có thể là thân phận cao quý Lang Vương đang ra lệnh cho hắn tiểu đệ mà thôi .
Triệu Vô Cực trong lòng đã có kế hoạch , chỉ cần có thời cơ nhất định phải tiên hạ thủ vi cường , bắt giặc trước cầm vương .
Đánh bại Lang Vương , Lang ý chí chiến đấu sẽ tản , bọn chúng sẽ không cùng Triệu Vô Cực đám người muốn liều mạng .
Một ngày Lang Vương còn ở đấy , chúng sẽ không ngừng nghỉ hướng Triệu Vô Cực đám người tiến công .
Từng cặp mắt xanh biếc , phát ra âm trầm sát khí bắt đầu ở trong bóng tối hiện ra , Triệu Vô Cực tính sơ qua , ít nhất phải có vài chục chỉ sói hoang .
Trong lòng hắn nặng nề , lần này có chút khó chơi .
Hắn đánh không lại còn có thể chạy , Triệu Vô Cực thân pháp tuyệt diệu , có thể từ trong vòng vây đột phá ra một cái đường sống nhưng Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch không thể giống như hắn chạy thoát .
Nếu hắn bỏ lại bọn họ sợ rằng hai người chỉ có một còn đường chết mà thôi , đối với hai người bạn mới quen này Triệu Vô Cực cũng không đành lòng bỏ rơi bọn hắn .
Bởi vậy , hắn ý định cùng đám này sói hoang đánh một trận , hắn cũng muốn biết bản thân sức mạnh so với dã thú , mãnh thú như thế nào .
Trước giờ hắn chỉ cùng nhân loại đại chiến mà không cùng dã thú chiến đấu , khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến . Lần này cũng là một cơ hội cho hắn có thể cùng đám này dã thú giao thủ một hồi tích lũy kinh nghiệm một phen .
Triệu Vô Cực mở miệng nhắc nhở :
“ đối phương ít nhất có hơn ba mươi chỉ dã lang , số lượng rất đông đảo và còn không ngừng gia tăng ta không thể kiểm soát được toàn bộ số lượng chính xác .
Lát nữa mọi người phải hết sức tập trung một chút lơ là thôi cũng có thể khiến bản thân bỏ mạng . Lang loại đồng đầu thiết bối eo đậu hũ , cứ nhằm vào eo chúng mà đánh ! ”
“ Tốt ! ”