Chương 21
21 Đêm
501 Words
Diệp Hoan Nhan cắn cắn môi, chậm rãi đi tới.
Cô đi chân trần trên sàn nhà, vừa rồi ở trước cửa còn chưa kịp thay giày, bây giờ cũng vậy, sàn nhà lạnh lẽo khiến ngón chân cô trở nên cứng đơ, bước đi cũng trở nên cứng ngắc, lung lay sắp đổ.
Lăng Hàn cười lạnh một tiếng: “Thế nào, tôi còn chưa đụng vào cô, thì chân liền mềm nhũn?"
Mỗi lần nhìn thấy bộ dáng ẩn nhẫn của Diệp Hoan Nhan, anh liền nghĩ đến mẹ của cô, đều là loại người giỏi ngụy trang hạ đẳng.
Đối với Lăng Hàn giễu cợt, Diệp Hoan Nhan cũng không phản bác, chỉ là trong đôi mắt của cô ngưng tụ một tầng hơi nước lại cúi đầu không chịu rơi, rơi vào trong mắt của anh.
“Quỳ xuống.”
Lãnh đạm phân phó, không cần nghĩ, cô cũng biết kế tiếp nên làm cái gì.
Đây không phải là lần đầu tiên, thậm chí cô có chút may mắn chẳng qua chỉ là như vậy mà thôi, dù sao cái gọi là làm tình bình thường đối với cô mỗi lần đều là tình trạng rất mệt mỏi, cũng chỉ như thế, cũng chẳng qua là có chút buồn nôn mà thôi, còn không cần sau đó uống thuốc lo lắng mang thai.
Chỉ là cô không nghĩ tới Lăng Hàn cũng không thỏa mãn, sau đó càng thô bạo chiếm hữu cô.
Trong thời khắc Lăng Hàn buông tha cô, cuối cùng Diệp Hoan Nhan cũng được giải thoát, bây giờ cô giống như một cỗ máy, một cỗ máy dùng để lấy lòng anh.
Cơ thể anh ở trần đứng ở bên giường, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua bên giường hỗn độn: “Làm như thế nào thì cô biết rõ."
Diệp Hoan Nhan cố hết sức từ trên giường ngồi dậy, tóc dài rối tung ở đầu vai, ánh mắt ẩn nhẫn rơi vào trên người anh, đầu ngón tay sờ đến áo choàng tắm của anh, không biết lấy sức lực ở đâu ra, cũng không biết là đem lòng xấu hổ của mình ném đi nơi nào: “Mặc quần áo vào đi thôi, sẽ cảm lạnh."
Ánh mắt Lăng Hàn chạm đến áo choàng tắm bên cạnh cô, sắc mặt hơi cứng đờ, sau một lúc lâu lãnh đạm lại xa cách bỏ lại một câu: “Không cần, đồ vật cô từng dính qua, tự mình giữ lại dùng, hoặc là ném đi."
Không bao lâu, phòng ngủ chính cách vách truyền đến tiếng nước ào ào trong phòng tắm.
Diệp Hoan Nhan nhìn áo choàng tắm bên cạnh, đôi mày thanh tú nhíu lại.
Cô luôn nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tốt, thậm chí hành vi khác thường đêm nay của Lăng Hàn, cũng được cô tự an ủi là vì ghen với Tô Niên Hoa, ít nhiều là để ý cô đi?
501 Words
Diệp Hoan Nhan cắn cắn môi, chậm rãi đi tới.
Cô đi chân trần trên sàn nhà, vừa rồi ở trước cửa còn chưa kịp thay giày, bây giờ cũng vậy, sàn nhà lạnh lẽo khiến ngón chân cô trở nên cứng đơ, bước đi cũng trở nên cứng ngắc, lung lay sắp đổ.
Lăng Hàn cười lạnh một tiếng: “Thế nào, tôi còn chưa đụng vào cô, thì chân liền mềm nhũn?"
Mỗi lần nhìn thấy bộ dáng ẩn nhẫn của Diệp Hoan Nhan, anh liền nghĩ đến mẹ của cô, đều là loại người giỏi ngụy trang hạ đẳng.
Đối với Lăng Hàn giễu cợt, Diệp Hoan Nhan cũng không phản bác, chỉ là trong đôi mắt của cô ngưng tụ một tầng hơi nước lại cúi đầu không chịu rơi, rơi vào trong mắt của anh.
“Quỳ xuống.”
Lãnh đạm phân phó, không cần nghĩ, cô cũng biết kế tiếp nên làm cái gì.
Đây không phải là lần đầu tiên, thậm chí cô có chút may mắn chẳng qua chỉ là như vậy mà thôi, dù sao cái gọi là làm tình bình thường đối với cô mỗi lần đều là tình trạng rất mệt mỏi, cũng chỉ như thế, cũng chẳng qua là có chút buồn nôn mà thôi, còn không cần sau đó uống thuốc lo lắng mang thai.
Chỉ là cô không nghĩ tới Lăng Hàn cũng không thỏa mãn, sau đó càng thô bạo chiếm hữu cô.
Trong thời khắc Lăng Hàn buông tha cô, cuối cùng Diệp Hoan Nhan cũng được giải thoát, bây giờ cô giống như một cỗ máy, một cỗ máy dùng để lấy lòng anh.
Cơ thể anh ở trần đứng ở bên giường, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua bên giường hỗn độn: “Làm như thế nào thì cô biết rõ."
Diệp Hoan Nhan cố hết sức từ trên giường ngồi dậy, tóc dài rối tung ở đầu vai, ánh mắt ẩn nhẫn rơi vào trên người anh, đầu ngón tay sờ đến áo choàng tắm của anh, không biết lấy sức lực ở đâu ra, cũng không biết là đem lòng xấu hổ của mình ném đi nơi nào: “Mặc quần áo vào đi thôi, sẽ cảm lạnh."
Ánh mắt Lăng Hàn chạm đến áo choàng tắm bên cạnh cô, sắc mặt hơi cứng đờ, sau một lúc lâu lãnh đạm lại xa cách bỏ lại một câu: “Không cần, đồ vật cô từng dính qua, tự mình giữ lại dùng, hoặc là ném đi."
Không bao lâu, phòng ngủ chính cách vách truyền đến tiếng nước ào ào trong phòng tắm.
Diệp Hoan Nhan nhìn áo choàng tắm bên cạnh, đôi mày thanh tú nhíu lại.
Cô luôn nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tốt, thậm chí hành vi khác thường đêm nay của Lăng Hàn, cũng được cô tự an ủi là vì ghen với Tô Niên Hoa, ít nhiều là để ý cô đi?