Chương 15
"Không thể tiếp tục như vậy được." Jessica tức giận đi qua đi lại, đồ đạc trong phòng cũng bị cô ném phá hỏng. Người hầu luôn theo cạnh cô cũng chỉ biết im lặng dọn dẹp.
"Xin người bớt giận."
"Sao ta lại có thể không giận được, con ả kia dám cướp người của ta, ta phải cho nó một bài học."
"Vương hậu là một người không thể chạm vào."
"Chức vị đó không xứng với cô ta, người có được chức vị đó phải là ta."
Mấy ngày nay cô luôn nhìn thấy Kyan đối xử dịu dàng với Daniel, thậm chí Kyan còn ngủ qua đêm tại phòng của Daniel khiến cô cảm thấy bất an, rõ ràng tình cảm của cô nhiều hơn nhưng tại sao anh lại không đón nhận lấy chứ.
Jessica tức giận giật rèm cửa xuống, đôi mắt đỏ ngầu cùng mái tóc vàng rối bù khiến cô không khác gì kẻ điên. Người hầu bên cạnh cô cùng không thể nhìn nổi cảnh này liền tiến lại gần an ủi cô.
"Sẽ có cách thôi thưa người. Xin người hãy bớt giận." Người hầu nhẹ nhàng an ủi cô.
Daniel thẫn thờ ngồi trên ghế nhìn ra bờ hồ xanh lặng trước mắt, dạo gần đây ánh mắt của Jessica nhìn cậu càng lúc càng cáu gắt khiến cậu không biết phải đối mặt với cô như thế nào.
"Thì ra là em ở đây." Daniel giật mình quay ra sau liền chạm ánh mắt với Kamel. Không biết Kamel đã đứng đó từ lúc nào, cậu cũng không nghe thấy tiếng động nào.
Thấy Daniel ngẩn người như vậy thì Kamel bật cười rồi ngồi xuống bên cậu, "Em có muốn tâm sự với tôi không." Kamel quay sang nhìn thẳng vô mắt cậu, đôi mắt xanh lục như hút hồn người khác, đưa họ vào không gian riêng.
Daniel bị nhìn đến đỏ bừng mặt vội quay mặt đi chỗ khác, sao cả Kamel cũng nhìn cậu giống như cách Kyan nhìn cậu vậy. Cậu lấy tờ giấy cùng cậy bút nhỏ luôn mang theo bên mình rồi cặm cụi viết.
Kamel nhìn nội dung dài hẳn một mặt giấy mà mỉm cười, mái tóc màu bạch kim phấp phới trong gió cùng nụ cười tỏa nắng khiến bao cô nàng say đắm đều được thể hiện trước mặt cậu, không một chút kiêng dè.
"Em đang cảm thấy khó xử vơi Jessica sao, cô ta là con của Tổng tư lệnh, vậy nên Kyan cũng phải kiêng nể cô ta đôi phần. Vì được nuông chiều từ nhỏ nên sinh ra tính cách khó chiều. Cô ta đã thích Kyan từ bé, vậy nên không khỏi nghi ngờ việc cô ta ghét em." Kamel dịu dàng kể cho Daniel nghe, cậu nhớ tới ánh mắt chứa đầy thâm tình của Jessica khi nhìn Kyan mà buồn rầu.
"Nhưng Kyan chỉ xem cô ta là em gái, cũng không thích có quan hệ gì với cô, nể mặt Tổng tư lệnh nên Kyna mới phải cưới cô ta vào cung. Em.. Không cần lo lắng quá." Kamel nhìn ra được, rằng Daniel đã thích Kyan mất rồi, từ ánh mắt xa lánh nay lại trở thành sự si mê. Nói đến đây sự vui vẻ lúc nãy của Kamel cũng bị gió thổi bay đi mất, người mình thích lại đi thích người khác, ai lại vui cho nổi.
Daniel nghe anh giải thích như vậy thì có chút vui vẻ mà cảm ơn. Cậu cùng Kamel im lặng ngắm mặt hồ trong xanh, không gian yên tĩnh ấy như tạo nên một bức tranh khung cảnh thêm phần lãng mạn.
Đến khi mặt trời bắt đầu hạ xuống thì cậu mới cùng Kamel trở về, Kyan đã tìm cậu cả ngày đang đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Daniel đi cùng với tên kia thì anh liền tức giận, "Cậu vừa đi đâu vậy."
Kyan nhìn Kamel, ánh mắt sắc bén như thể nhắc lại những lời cảnh báo của anh lúc trước, Kamel lại dường như không quan tâm đến mà mỉm cười nhìn cậu rồi nói lời tạm biệt.
"Cậu đã đi đâu vậy." Sau khi Kamel rời đi anh liền nắm lấy tay cậu mà hỏi, bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo bỗng được sưởi ấm khiến tâm trạng cậu tốt lên hẳn.
Daniel viết viết rồi đưa cho Kyan xem, lúc này anh mới bình tĩnh lại đôi chút, nhớ tới lời nói lúc trước của Kamel không thể tức giận vô cớ với cậu được vì sẽ làm ảnh hưởng đến tâm trí và cảm xúc của cậu.
"Vậy chúng ta nên vô trong ăn tối thôi." Kyan dẫn Daniel vào phòng ăn, ở trong đã có Jessica đến trước.
Vừa nghe tiếng mở cửa Jessica liền quay đầu lại nhìn, thấy là anh thì vui vẻ đứng dậy đón chào, còn chưa mở nụ cười được một giây thì đã thấy Daniel đi phía sau. Cô trừng mắt nhìn Daniel bước vào cùng Kyan rồi ngồi kế bên anh.
Daniel vẫn dáng vẻ dịu dàng đó, vẫn là mái tóc đen dài được thắt gọn gàng cùng bộ váy trắng như ngày thường, tất cả mọi thứ trên người cậu như cái gai trong mắt cô. Mỗi ngày cô đều cố tình như vô ý mà mặc cùng màu váy với cậu nhưng kết quả đến cảu cái liếc mắt của Kyan cô cũng không thu hút nổi.
"Ăn từ từ thôi, cẩn thận một chút."
Nhìn thấy dáng vẻ cưng chiều kia của Kyan dành cho Daniel càng khiến cô tức giận, món ăn trước mặt cũng như không khí, không còn mùi vị gì đối với cô.
"Em ăn xong rồi, em xin phép đi trước." Jessica siết chặt váy sau đó đứng dậy rời đi. Kyan cũng chỉ ừ ờ cho xong rồi lại cùng cậu ăn uống vui vẻ.
Cô cũng chỉ là một thiếu nữ mong muốn có được tình yêu với người mình thích, tại sao ông trời lại luông làm khó cô như vậy, luôn có những cản trở khiến cô chướng tai gai mắt. Cô nhất quyết sẽ dành được Kyan, người đàn ông mà cô luôn thầm thương trộm nhớ ấy, cô sẽ làm cho ảnh chỉ được nhìn cô, duy nhất một mình cô.
Từ lúc ngồi xuống bàn ăn cậu đã cảm nhận được ánh mắt ghen ghét từ Jessica, ánh mắt ấy có phần khiến cậu như cảm nhận được nỗi sợ hãi của ngày trước, những ngày mà cậu phải sống như con chuột nhắt chui lủi khắp nơi. Daniel không biết Jessica sẽ làm gì mình, nhưng cậu chắc chắn sẽ phải cảnh giác cô gái này.
Kể từ lúc Jessica được đưa vào cung ở thì đêm nào Kyan cũng ở cùng cậu, cậu chưa bao giờ thấy Kyan bước vào căn phong của Jessica. Đêm nay cũng không ngoại lệ, Kyan ôm cậu nằm trên giường, mặc dù dựa trên mối quan hệ hợp pháp thì hành động này không có gì là sai nhưng người như cậu đều biết rõ đó chỉ là lớp màn che mắt bàn dân thiên hạ khỏi sự thật.
Kyan ôm người vào lòng, lúc mới đến cậu rất gầy, gầy đến nỗi cũng có thể nhìn rõ khớp xương, giờ đây người trong lòng lại có thêm tí thịt, mềm mềm ấm áp khiến anh thích không rời tay.
Hơi ấm từ người Kyan khiến cậu cảm thấy rất dễ chịu, từ lúc anh ôm cậu ngủ thì cậu không còn gặp lại những ác mộng đó nữa, cái ôm ấy như sự cứu rỗi trong đêm tối, sưởi ấm trái tim nguội lạnh của cậu.
"Daniel, nếu như có chuyện gì xảy ra cậu hãy nói cho tôi biết nhé. Tôi muốn là người đầu tiên cậu nghĩ đến khi cậu gặp chuyện." Kyan nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của cậu, chỉ cách một lớp vải nhưng cậu cugnx có thể cảm nhận được bàn tay to lớn kia đang di chuyển trên lưng mình.
Daniel nghe vậy chỉ biết gật đầu, nhận thấy người trong lòng mình gật đầu anh liền yên tâm mà nhắm mắt ngủ, anh sợ rằng bản thân mình sẽ gây ra nhiều rắc rối cho cậu, chuyện của Jessica có lẽ đã khiến cậu khó chịu với anh vậy nên anh luôn muốn bù đắp lại cho cậu những thứ tốt nhất có thể.
"Xin người bớt giận."
"Sao ta lại có thể không giận được, con ả kia dám cướp người của ta, ta phải cho nó một bài học."
"Vương hậu là một người không thể chạm vào."
"Chức vị đó không xứng với cô ta, người có được chức vị đó phải là ta."
Mấy ngày nay cô luôn nhìn thấy Kyan đối xử dịu dàng với Daniel, thậm chí Kyan còn ngủ qua đêm tại phòng của Daniel khiến cô cảm thấy bất an, rõ ràng tình cảm của cô nhiều hơn nhưng tại sao anh lại không đón nhận lấy chứ.
Jessica tức giận giật rèm cửa xuống, đôi mắt đỏ ngầu cùng mái tóc vàng rối bù khiến cô không khác gì kẻ điên. Người hầu bên cạnh cô cùng không thể nhìn nổi cảnh này liền tiến lại gần an ủi cô.
"Sẽ có cách thôi thưa người. Xin người hãy bớt giận." Người hầu nhẹ nhàng an ủi cô.
Daniel thẫn thờ ngồi trên ghế nhìn ra bờ hồ xanh lặng trước mắt, dạo gần đây ánh mắt của Jessica nhìn cậu càng lúc càng cáu gắt khiến cậu không biết phải đối mặt với cô như thế nào.
"Thì ra là em ở đây." Daniel giật mình quay ra sau liền chạm ánh mắt với Kamel. Không biết Kamel đã đứng đó từ lúc nào, cậu cũng không nghe thấy tiếng động nào.
Thấy Daniel ngẩn người như vậy thì Kamel bật cười rồi ngồi xuống bên cậu, "Em có muốn tâm sự với tôi không." Kamel quay sang nhìn thẳng vô mắt cậu, đôi mắt xanh lục như hút hồn người khác, đưa họ vào không gian riêng.
Daniel bị nhìn đến đỏ bừng mặt vội quay mặt đi chỗ khác, sao cả Kamel cũng nhìn cậu giống như cách Kyan nhìn cậu vậy. Cậu lấy tờ giấy cùng cậy bút nhỏ luôn mang theo bên mình rồi cặm cụi viết.
Kamel nhìn nội dung dài hẳn một mặt giấy mà mỉm cười, mái tóc màu bạch kim phấp phới trong gió cùng nụ cười tỏa nắng khiến bao cô nàng say đắm đều được thể hiện trước mặt cậu, không một chút kiêng dè.
"Em đang cảm thấy khó xử vơi Jessica sao, cô ta là con của Tổng tư lệnh, vậy nên Kyan cũng phải kiêng nể cô ta đôi phần. Vì được nuông chiều từ nhỏ nên sinh ra tính cách khó chiều. Cô ta đã thích Kyan từ bé, vậy nên không khỏi nghi ngờ việc cô ta ghét em." Kamel dịu dàng kể cho Daniel nghe, cậu nhớ tới ánh mắt chứa đầy thâm tình của Jessica khi nhìn Kyan mà buồn rầu.
"Nhưng Kyan chỉ xem cô ta là em gái, cũng không thích có quan hệ gì với cô, nể mặt Tổng tư lệnh nên Kyna mới phải cưới cô ta vào cung. Em.. Không cần lo lắng quá." Kamel nhìn ra được, rằng Daniel đã thích Kyan mất rồi, từ ánh mắt xa lánh nay lại trở thành sự si mê. Nói đến đây sự vui vẻ lúc nãy của Kamel cũng bị gió thổi bay đi mất, người mình thích lại đi thích người khác, ai lại vui cho nổi.
Daniel nghe anh giải thích như vậy thì có chút vui vẻ mà cảm ơn. Cậu cùng Kamel im lặng ngắm mặt hồ trong xanh, không gian yên tĩnh ấy như tạo nên một bức tranh khung cảnh thêm phần lãng mạn.
Đến khi mặt trời bắt đầu hạ xuống thì cậu mới cùng Kamel trở về, Kyan đã tìm cậu cả ngày đang đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Daniel đi cùng với tên kia thì anh liền tức giận, "Cậu vừa đi đâu vậy."
Kyan nhìn Kamel, ánh mắt sắc bén như thể nhắc lại những lời cảnh báo của anh lúc trước, Kamel lại dường như không quan tâm đến mà mỉm cười nhìn cậu rồi nói lời tạm biệt.
"Cậu đã đi đâu vậy." Sau khi Kamel rời đi anh liền nắm lấy tay cậu mà hỏi, bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo bỗng được sưởi ấm khiến tâm trạng cậu tốt lên hẳn.
Daniel viết viết rồi đưa cho Kyan xem, lúc này anh mới bình tĩnh lại đôi chút, nhớ tới lời nói lúc trước của Kamel không thể tức giận vô cớ với cậu được vì sẽ làm ảnh hưởng đến tâm trí và cảm xúc của cậu.
"Vậy chúng ta nên vô trong ăn tối thôi." Kyan dẫn Daniel vào phòng ăn, ở trong đã có Jessica đến trước.
Vừa nghe tiếng mở cửa Jessica liền quay đầu lại nhìn, thấy là anh thì vui vẻ đứng dậy đón chào, còn chưa mở nụ cười được một giây thì đã thấy Daniel đi phía sau. Cô trừng mắt nhìn Daniel bước vào cùng Kyan rồi ngồi kế bên anh.
Daniel vẫn dáng vẻ dịu dàng đó, vẫn là mái tóc đen dài được thắt gọn gàng cùng bộ váy trắng như ngày thường, tất cả mọi thứ trên người cậu như cái gai trong mắt cô. Mỗi ngày cô đều cố tình như vô ý mà mặc cùng màu váy với cậu nhưng kết quả đến cảu cái liếc mắt của Kyan cô cũng không thu hút nổi.
"Ăn từ từ thôi, cẩn thận một chút."
Nhìn thấy dáng vẻ cưng chiều kia của Kyan dành cho Daniel càng khiến cô tức giận, món ăn trước mặt cũng như không khí, không còn mùi vị gì đối với cô.
"Em ăn xong rồi, em xin phép đi trước." Jessica siết chặt váy sau đó đứng dậy rời đi. Kyan cũng chỉ ừ ờ cho xong rồi lại cùng cậu ăn uống vui vẻ.
Cô cũng chỉ là một thiếu nữ mong muốn có được tình yêu với người mình thích, tại sao ông trời lại luông làm khó cô như vậy, luôn có những cản trở khiến cô chướng tai gai mắt. Cô nhất quyết sẽ dành được Kyan, người đàn ông mà cô luôn thầm thương trộm nhớ ấy, cô sẽ làm cho ảnh chỉ được nhìn cô, duy nhất một mình cô.
Từ lúc ngồi xuống bàn ăn cậu đã cảm nhận được ánh mắt ghen ghét từ Jessica, ánh mắt ấy có phần khiến cậu như cảm nhận được nỗi sợ hãi của ngày trước, những ngày mà cậu phải sống như con chuột nhắt chui lủi khắp nơi. Daniel không biết Jessica sẽ làm gì mình, nhưng cậu chắc chắn sẽ phải cảnh giác cô gái này.
Kể từ lúc Jessica được đưa vào cung ở thì đêm nào Kyan cũng ở cùng cậu, cậu chưa bao giờ thấy Kyan bước vào căn phong của Jessica. Đêm nay cũng không ngoại lệ, Kyan ôm cậu nằm trên giường, mặc dù dựa trên mối quan hệ hợp pháp thì hành động này không có gì là sai nhưng người như cậu đều biết rõ đó chỉ là lớp màn che mắt bàn dân thiên hạ khỏi sự thật.
Kyan ôm người vào lòng, lúc mới đến cậu rất gầy, gầy đến nỗi cũng có thể nhìn rõ khớp xương, giờ đây người trong lòng lại có thêm tí thịt, mềm mềm ấm áp khiến anh thích không rời tay.
Hơi ấm từ người Kyan khiến cậu cảm thấy rất dễ chịu, từ lúc anh ôm cậu ngủ thì cậu không còn gặp lại những ác mộng đó nữa, cái ôm ấy như sự cứu rỗi trong đêm tối, sưởi ấm trái tim nguội lạnh của cậu.
"Daniel, nếu như có chuyện gì xảy ra cậu hãy nói cho tôi biết nhé. Tôi muốn là người đầu tiên cậu nghĩ đến khi cậu gặp chuyện." Kyan nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của cậu, chỉ cách một lớp vải nhưng cậu cugnx có thể cảm nhận được bàn tay to lớn kia đang di chuyển trên lưng mình.
Daniel nghe vậy chỉ biết gật đầu, nhận thấy người trong lòng mình gật đầu anh liền yên tâm mà nhắm mắt ngủ, anh sợ rằng bản thân mình sẽ gây ra nhiều rắc rối cho cậu, chuyện của Jessica có lẽ đã khiến cậu khó chịu với anh vậy nên anh luôn muốn bù đắp lại cho cậu những thứ tốt nhất có thể.