Chương 3: Bữa Sáng Ấm Áp
5h sáng, An Nhi ngáy ngủ tỉnh dậy, mọi khi ở nhà ngày nào cũng dậy sớm nấu ăn nên nó cũng là thói quen của cô. An Nhi nhìn xung quanh thì không thấy Nhật Minh đâu hết, ngỡ là anh đi làm rồi nên yên tâm hơn, cô thu dọn chỗ ngủ của mình và cả cho anh. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, An Nhi đi xuống phòng khách, những người giúp việc trong nhà có hơi ngơ ngác nhìn cô bé:- Cô chủ không ngủ thêm 1 chút ạ__Một cô giúp việc trông có vẻ lớn tuổi lo lắng hỏi cô.- Cháu quen rồi ạ, cháu giúp mọi người làm việc nhà nha__ Cô sắn tay áo chuẩn bị vào bếp, sáng nay cô định nấu súp cua để mẹ Nhã và bố chồng cùng ăn. Loay hoay đến 6h30 sáng cuối cùng cô cũng hoàn thành xong. Cùng lúc đó bà Nhã đi xuống, 1 cô giúp việc nhanh nhảu đến thì thầm bên tai bà.- Phu nhân, cô chủ nhỏ siêng năng, đáng yêu làm sao, cô bé dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng đó ạ.- Dì lưu thật khéo miệng, tháng này có thưởng__ Bà Nhã cười khoái chí nhìn cô giúp việc.Bà Nhã lại gần bếp, nhìn sơ qua thì biết cô bé này đã giỏi giang chừng nào.- Mời mẹ ăn sáng ạ__An Nhi nhẹ nhàng mời bà Nhã, vì mới về nhà nên cô có hơi ngại ngùng, bà Nhã xoa đầu cô con dâu bé nhỏ này, dùng giọng điệu nhỏ nhẹ nhất để khen cô.- Con dâu mẹ giỏi ghê taa, chồng con đâu? sao không gọi nó xuống ăn cùng với chúng ta cho vui__ Bà kéo cô ngồi sang bên cạnh mình, cùng nhau thưởng thức bữa sáng do cô nấu.- Chả phải anh ấy đi làm rồi à mẹ__Cô đưa đôi mắt biếc khó hiểu nhìn bà. Bà giương mày, rồi mĩm cười.- Nó ở trong phòng sách, hôm nay mẹ bảo phải dẫn con đi nhập học nên nó không dám đi làm đâu__ Cô như đã hiểu tiếp tục ăn cùng mẹ. Một lúc sau, Nhật Minh đi xuống,...công nhận anh rất đẹp, dáng người rất chuẩn, áo sơ mi trắng mỏng, đôi chân dài, nhìn rất hài hòa. Anh ngồi xuống cạnh cô ho khan 1 tiếng, nhìn chén súp trước mặt thì hơi chần chừ.- Dù gì cũng do vợ con nấu, liệu hồn__bà Nhã rất hiểu con trai mình, bà biết rõ 2 người không hề có tình cảm, bà sợ con trai mình làm tổn thương An Nhi nên cảnh báo Nhật Minh. Anh cau mặt đưa thìa súp vào miệng. Cũng không tệ...anh hơi nhíu mày suy nghĩ.- Sáng nay, con biết mình nên làm gì chứ__bà Nhã nhắc khéo, đồng thời âu yếm nhìn An Nhi, cô cũng cười nhẹ nhìn bà, nụ cười trong sáng, tinh khiết khiến bà rất vui.Ăn xong cô lên phòng chuẩn bị thay đồ để nhập học, tầm 5p cô đi xuống dưới nhà có bà Nhã và anh đang đợi. Thấy cô bà Nhã không khỏi khen ngợi. Cô rất mảnh khảnh, 3 vòng cũng không đến nổi tệ, da trắng không tì vết cũng nổi bật. Anh ngồi trên sofa cũng quét ánh mắt sang người cô. Cũng không tệ...Cô ngại ngùng lảng tránh anh mắt của anh, cô tạm biệt mọi người trong nhà theo anh trên chiếc xe Audi đắt tiền đi đến trường...