Chương 36: Đóng giả thành lục tây
Lục Tây vừa nhấn khóa cửa xong cũng là lúc anh biến thành rắn hoàn toàn. Mọi khi, chỉ cần tập trung dùng sức mạnh xà vương thì đã có thể khôi phục trở lại hình dạng con người. Tuy nhiên, chẳng hiểu tại sao lần này lại không được. Không còn cách nào khác, Lục Tây buộc phải truyền tín hiệu cầu cứu cho người bạn thân duy nhất của mình không ai khác đó chính là Lâm Quân Hạo.
- “Quân Hạo, tôi gặp chuyện không hay rồi. Dường như có kẻ dùng tà thuật khắc chế sức mạnh xà vương của tôi rồi. Hiện tại, tôi không tài nào khôi phục lại hình dạng con người được nữa.”
Lâm Quân Hạo đang nhàn nhạt thưởng trà, lập tức giật mình đứng dậy ngay khi bên tai truyền đến tín hiệu từ xa của người đang gặp nguy liền sau đó dịch chuyển đến Lục gia để xem xét tình hình.
Ngay khi anh vừa đến nơi đã nhìn thấy một con hắc xà khổng lồ đang nằm cuộn tròn dưới đất. Ánh mắt nó đỏ ngầu như thể đang cảm thấy hoàn toàn bất lực mà dùng năng lực còn lại để trò chuyện với người trước mặt thông qua đường truyền sóng âm.
- “Rất có thể tôi sẽ ở trong hình dạng hắc xà một thời gian. Dường như quyển chú ma thuật đã được ai đó mở ra. Kẻ thù truyền kiếp của Xà tộc thực sự đang ở quanh đâu đó trong thành phố này.”
Nghe những lời này từ Lục Tây khiến Lâm Quân Hạo càng thêm lo lắng cho sự an nguy của người bạn này. Mặc dù gần đây, Lục Tây rất hạn chế trong việc xuất hiện trong hình dạng xà vương để đảm nhận vai trò thần bảo hộ khu rừng nhằm tránh bị kẻ thù truyền kiếp phát hiện ra sự tồn tại của anh.
- “Quân Hạo, vài ngày nữa tôi buộc phải tham dự buổi tiệc, được mời bởi Nam Cung Thống. Thời gian này, ông ta đang cố kết thân với tôi, chắc hẳn vì mục đích không tốt lành gì. Tuy nhiên, tôi không thể để ông ta biết bản thân mình là hắc xà trong truyền thuyết.”
Lâm Quân Hạo nghe những nỗi lo lắng của người bạn này mà trầm ngâm nghĩ ngợi. Một lúc sau, anh nhìn thẳng vào mắt hắc xà đang cuộn tròn thân rũ rượi, dõng dạc đưa ra giải pháp:
- “Tôi sẽ đưa cậu đến một nơi bí mật để sống ẩn cho đến khi tà thuật ấy hết hiệu nghiệm. Chắc có lẽ đã có ai đó đọc bừa vài dòng khiến cậu nhất thời trở thành hình dạng rắn mà thôi.”
Ngừng một lát, Lâm Quân Hạo trầm giọng nói tiếp:
- “Về phần tham dự buổi tiệc của Nam Cung Thống, cứ giao lại cho tôi. Khả năng đóng giả làm người khác của Lâm Quân Hạo tôi rất khó bị ai đó phát hiện ra.”
Nghe sự sắp xếp này khiến Lục Tây cảm thấy nhẹ nhõm phần nào mà khè chiếc lưỡi dài nhọn của mình ra như thể thay cho lời nói cảm ơn.
- “Vậy đành phiền cậu đóng giả thành tôi trong khoảng thời gian này rồi.”
Lục Tây vừa dứt lời thì người trước mặt đã biến thành dáng vẻ của anh y đúc mà cất giọng tự tin nói:
- “Thấy sao? Rất giống cậu, đúng chứ?”
Hắc xà lập tức bò vòng quanh người trước mặt trong hình dạng con người mà kiểm tra một lượt, sau đó hất đuôi công nhận:
- “Rất giống. Tuy nhiên, cậu phải kiềm chế tính cách hoạt bát của mình lại khi ở trước mặt mọi người. Và hơn hết, hạn chế tiếp xúc quá thân mật với Mạc Phi.”
Lâm Quân Hạo trong dáng vẻ Lục Tây khẽ bĩu môi bất lực trước những lời cảnh cáo từ đối phương mà nhàn nhạt cất giọng đáp:
- “Ngay cả khi biến thành rắn mà cậu vẫn còn vạch ra ranh giới như vậy sao? Lục Tây, cậu cũng quá chiếm hữu Mạc Phi rồi đó. Nhưng mà, yêu cầu này của cậu tôi không hứa chắc sẽ giữ lời. Bởi lẽ, để tránh việc bị Mạc Phi nghi ngờ rằng tôi đang đóng giả thành cậu thì thỉnh thoảng, tôi sẽ có vài cử chỉ thân mật với cô ấy đấy.”
Nghe đến đây khiến hắc xà có chút không vui bèn khè chiếc lưỡi dài của mình về phía đối phương đang đứng với ngụ ý rằng:
- “Lâm Quân Hạo, mặc dù tôi không thể lộ diện nhưng vẫn dõi theo từng nhất cử nhất động của cậu đấy. Bằng mọi giá, hạn chế đụng chạm vào người phụ nữ của tôi đấy.”
Lâm Quân Hạo phá lên cười, sau đó bĩu môi tỏ vẻ bất lực đáp:
- “Được rồi. Hạn chế tiếp xúc thân mật với Mạc Phi là được chứ gì? Tôi làm sao có đủ lá gan động vào vị cứu tinh của xà vương chứ?”
- “Quân Hạo, tôi gặp chuyện không hay rồi. Dường như có kẻ dùng tà thuật khắc chế sức mạnh xà vương của tôi rồi. Hiện tại, tôi không tài nào khôi phục lại hình dạng con người được nữa.”
Lâm Quân Hạo đang nhàn nhạt thưởng trà, lập tức giật mình đứng dậy ngay khi bên tai truyền đến tín hiệu từ xa của người đang gặp nguy liền sau đó dịch chuyển đến Lục gia để xem xét tình hình.
Ngay khi anh vừa đến nơi đã nhìn thấy một con hắc xà khổng lồ đang nằm cuộn tròn dưới đất. Ánh mắt nó đỏ ngầu như thể đang cảm thấy hoàn toàn bất lực mà dùng năng lực còn lại để trò chuyện với người trước mặt thông qua đường truyền sóng âm.
- “Rất có thể tôi sẽ ở trong hình dạng hắc xà một thời gian. Dường như quyển chú ma thuật đã được ai đó mở ra. Kẻ thù truyền kiếp của Xà tộc thực sự đang ở quanh đâu đó trong thành phố này.”
Nghe những lời này từ Lục Tây khiến Lâm Quân Hạo càng thêm lo lắng cho sự an nguy của người bạn này. Mặc dù gần đây, Lục Tây rất hạn chế trong việc xuất hiện trong hình dạng xà vương để đảm nhận vai trò thần bảo hộ khu rừng nhằm tránh bị kẻ thù truyền kiếp phát hiện ra sự tồn tại của anh.
- “Quân Hạo, vài ngày nữa tôi buộc phải tham dự buổi tiệc, được mời bởi Nam Cung Thống. Thời gian này, ông ta đang cố kết thân với tôi, chắc hẳn vì mục đích không tốt lành gì. Tuy nhiên, tôi không thể để ông ta biết bản thân mình là hắc xà trong truyền thuyết.”
Lâm Quân Hạo nghe những nỗi lo lắng của người bạn này mà trầm ngâm nghĩ ngợi. Một lúc sau, anh nhìn thẳng vào mắt hắc xà đang cuộn tròn thân rũ rượi, dõng dạc đưa ra giải pháp:
- “Tôi sẽ đưa cậu đến một nơi bí mật để sống ẩn cho đến khi tà thuật ấy hết hiệu nghiệm. Chắc có lẽ đã có ai đó đọc bừa vài dòng khiến cậu nhất thời trở thành hình dạng rắn mà thôi.”
Ngừng một lát, Lâm Quân Hạo trầm giọng nói tiếp:
- “Về phần tham dự buổi tiệc của Nam Cung Thống, cứ giao lại cho tôi. Khả năng đóng giả làm người khác của Lâm Quân Hạo tôi rất khó bị ai đó phát hiện ra.”
Nghe sự sắp xếp này khiến Lục Tây cảm thấy nhẹ nhõm phần nào mà khè chiếc lưỡi dài nhọn của mình ra như thể thay cho lời nói cảm ơn.
- “Vậy đành phiền cậu đóng giả thành tôi trong khoảng thời gian này rồi.”
Lục Tây vừa dứt lời thì người trước mặt đã biến thành dáng vẻ của anh y đúc mà cất giọng tự tin nói:
- “Thấy sao? Rất giống cậu, đúng chứ?”
Hắc xà lập tức bò vòng quanh người trước mặt trong hình dạng con người mà kiểm tra một lượt, sau đó hất đuôi công nhận:
- “Rất giống. Tuy nhiên, cậu phải kiềm chế tính cách hoạt bát của mình lại khi ở trước mặt mọi người. Và hơn hết, hạn chế tiếp xúc quá thân mật với Mạc Phi.”
Lâm Quân Hạo trong dáng vẻ Lục Tây khẽ bĩu môi bất lực trước những lời cảnh cáo từ đối phương mà nhàn nhạt cất giọng đáp:
- “Ngay cả khi biến thành rắn mà cậu vẫn còn vạch ra ranh giới như vậy sao? Lục Tây, cậu cũng quá chiếm hữu Mạc Phi rồi đó. Nhưng mà, yêu cầu này của cậu tôi không hứa chắc sẽ giữ lời. Bởi lẽ, để tránh việc bị Mạc Phi nghi ngờ rằng tôi đang đóng giả thành cậu thì thỉnh thoảng, tôi sẽ có vài cử chỉ thân mật với cô ấy đấy.”
Nghe đến đây khiến hắc xà có chút không vui bèn khè chiếc lưỡi dài của mình về phía đối phương đang đứng với ngụ ý rằng:
- “Lâm Quân Hạo, mặc dù tôi không thể lộ diện nhưng vẫn dõi theo từng nhất cử nhất động của cậu đấy. Bằng mọi giá, hạn chế đụng chạm vào người phụ nữ của tôi đấy.”
Lâm Quân Hạo phá lên cười, sau đó bĩu môi tỏ vẻ bất lực đáp:
- “Được rồi. Hạn chế tiếp xúc thân mật với Mạc Phi là được chứ gì? Tôi làm sao có đủ lá gan động vào vị cứu tinh của xà vương chứ?”