Chương 18: Phát huy
Cả tuần này cô trải qua rất thoải mái
Hôm nay chính là ngày đầu tiên đi làm của cô, sau khi chuẩn bị tươm tất quần áo cô tự tin lái xe đi
Lên đến công ty, cô được phân công đúng với công việc cô mong muốn. Công ty cũng rất tin tưởng cô liền bàn giao với cô một hợp đồng lớn
Bận rộn cả ngày để lên ý tưởng, làm hợp đồng đến tận khuya cô mới xách đồ lên chuẩn bị về
Công ty bây giờ cũng được xem là không còn một ai nữa, nhưng bước đi lộp bộp vang lên trong màn đêm tĩnh lặng đến đáng sợ
Sau khi xuống bãi đỗ xe, nhìn sang bên vệ đường vậy mà lại gặp được Lục Khương Hàn, con người này sao không ở bệnh viện mà lại ra đường bán đồ thế này
Không ngần ngại cô bước đến đấy nhưng có vẻ người kia không phát giác ra được gì có vẻ anh ta quá chăm chú người khác khi cô đến gần hù anh một cái mới giật mình la lên
Lục Khương Hàn: [ lại gặp cô Khương rồi ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh lại điều tra ai nữa vậy, nhìn người anh chưa đủ tàn tạ hay gì ]
Lục Khương Hàn: [ công việc quan trọng hơn ]
Cô không quan tâm nữa cũng muốn ngó thử anh đang theo dõi ai. Vậy mà lại là cái người mà cô ở cùng bệnh viện lần trước tên gì í cô cũng không thể nhớ rõ được
Khương Ninh Ngọc đột nhiên lên tiếng nói: [ anh ta làm gì phạm pháp sao? ]
Lục Khương Hàn: [ anh ta đang bị nghi ngờ là buôn bán ma túy ]
Khương Ninh Ngọc: [ ồ, vậy anh giám sát một mình đi tôi về đây ]
Lục Khương Hàn: [ được, về an toàn nhé ]
Khương Ninh Ngọc: [ biết rồi ]
Cô bước lại về bãi đỗ xe, ngồi trên xe trở về cô thật sự không tin được là người kia có liên quan đến ma túy nha, hẳn nào nhà hắn ta lại giàu như vậy. Biết thế lúc đấy xin số điện thoại cho anh ta nuôi cả đời luôn mình đúng thật là ngu ngốc mà(bả đùa thui nhó)
Về đến nhà cô vẫn tắm rửa nghỉ ngơi bình thường, hiện tại cô đang định thuê chung cư để ở cho tiện. Nghĩ là làm ngày mai cô sẽ đi xem thử coi có căn chung cư nào ưng ý không
( Mai bả đi ký hợp đồng công việc tiện thể đi xem nhà í mà)
................
Đánh một giấc đến sáng ngày hôm sau
Nhìn chiếc váy mà xanh nõn chuối mặc trên người cô, mái tóc uốn sóng lơi lả lướt phía sau lưng càng tôn thêm dáng người quý phái kết hợp với phụ kiện trên người tựa như vì sao tỏa sáng trên bầu trời
Chiều cô mới đi kí hợp đồng lên cô định sẽ đi xem nhà trước
Tối qua cô cũng đã liên hệ với người môi giới. Nhìn thấy người cô đã nhẹ nhàng bước tới
Anh Dương: [ chào cô, cô là người đã liên hệ với tôi đi xem chung cư đúng không? ]
Khương Ninh Ngọc: [ là tôi ],nhìn người đàn ông khoảng chừng gần 40 tuổi trước mặt đàn ông đúng là trẻ hơn phụ nữ, nhìn anh ta vẫn còn rất phong độ
Anh Dương: [ được, vậy chúng ta bắt đầu luôn nhé. Mời cô đi theo tôi ]
Cô không nói gì chỉ bước theo, nhìn từng căn chung cư một cô vẫn chưa thật sự hài lòng lắm. Có căn thì quá đơn giản, nhưng có căn lại quá phức tạp
Anh Dương: [ tôi dẫn cô đi một vòng rồi không biết cô ưng được căn nào chưa? ]
Khương Ninh Ngọc: [ tôi vẫn chưa thực sự ưng ý lắm ]
Anh Dương: [ tôi đã giới thiệu hết một vòng rồi. Nếu cô muốn tôi sẽ tìm những căn chung cư khác ]
Khương Ninh Ngọc: [ vậy đành làm phiền anh rồi ]
Anh Dương: [ công việc tôi lên làm mà. Vậy hẹn cô khi khác tôi đi trước đây ]
Khương Ninh Ngọc: [ gặp lại sau ]
Bây giờ cũng sắp đến giờ kí hợp đồng rồi, cô không vội đứng đó đợi taxi
................
Khi đến điểm hẹn vẫn còn 20 phút nữa lên cô sửa sang lại bản thân một chút, khi đi bàn công việc cô muốn bản thân mình chỉn chu nhất có thể
Nhìn thấy người đã đến, cô đứng dậy giơ tay ra
Khương Ninh Ngọc: [ rất vinh hạnh được làm việc với anh Hà Tần ]
Hà Tần: [ là vinh hạnh của tôi mới đúng. Không khiến cô đợi lâu chứ ]
Khương Ninh Ngọc: [ tôi cũng vừa mới tới thôi, vậy tên vào công việc chính luôn nhé ]
Hà Tần: [ cứ tự nhiên ]
Cô gật đầu, nghiêm túc làm công việc của bản thân
Sau một hồi cô đã kí kết hợp đồng thành công
Khương Ninh Ngọc: [ hẹn gặp lại anh sau ]
Hà Tần: [ rất vui lòng được làm việc cùng với cô ] 'hài lòng'
Lâu lắm rồi anh mới gặp được một người phiên dịch hợp ý như thế, rất nóng lòng muốn hợp tác lâu dài với cô
Hôm nay chính là ngày đầu tiên đi làm của cô, sau khi chuẩn bị tươm tất quần áo cô tự tin lái xe đi
Lên đến công ty, cô được phân công đúng với công việc cô mong muốn. Công ty cũng rất tin tưởng cô liền bàn giao với cô một hợp đồng lớn
Bận rộn cả ngày để lên ý tưởng, làm hợp đồng đến tận khuya cô mới xách đồ lên chuẩn bị về
Công ty bây giờ cũng được xem là không còn một ai nữa, nhưng bước đi lộp bộp vang lên trong màn đêm tĩnh lặng đến đáng sợ
Sau khi xuống bãi đỗ xe, nhìn sang bên vệ đường vậy mà lại gặp được Lục Khương Hàn, con người này sao không ở bệnh viện mà lại ra đường bán đồ thế này
Không ngần ngại cô bước đến đấy nhưng có vẻ người kia không phát giác ra được gì có vẻ anh ta quá chăm chú người khác khi cô đến gần hù anh một cái mới giật mình la lên
Lục Khương Hàn: [ lại gặp cô Khương rồi ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh lại điều tra ai nữa vậy, nhìn người anh chưa đủ tàn tạ hay gì ]
Lục Khương Hàn: [ công việc quan trọng hơn ]
Cô không quan tâm nữa cũng muốn ngó thử anh đang theo dõi ai. Vậy mà lại là cái người mà cô ở cùng bệnh viện lần trước tên gì í cô cũng không thể nhớ rõ được
Khương Ninh Ngọc đột nhiên lên tiếng nói: [ anh ta làm gì phạm pháp sao? ]
Lục Khương Hàn: [ anh ta đang bị nghi ngờ là buôn bán ma túy ]
Khương Ninh Ngọc: [ ồ, vậy anh giám sát một mình đi tôi về đây ]
Lục Khương Hàn: [ được, về an toàn nhé ]
Khương Ninh Ngọc: [ biết rồi ]
Cô bước lại về bãi đỗ xe, ngồi trên xe trở về cô thật sự không tin được là người kia có liên quan đến ma túy nha, hẳn nào nhà hắn ta lại giàu như vậy. Biết thế lúc đấy xin số điện thoại cho anh ta nuôi cả đời luôn mình đúng thật là ngu ngốc mà(bả đùa thui nhó)
Về đến nhà cô vẫn tắm rửa nghỉ ngơi bình thường, hiện tại cô đang định thuê chung cư để ở cho tiện. Nghĩ là làm ngày mai cô sẽ đi xem thử coi có căn chung cư nào ưng ý không
( Mai bả đi ký hợp đồng công việc tiện thể đi xem nhà í mà)
................
Đánh một giấc đến sáng ngày hôm sau
Nhìn chiếc váy mà xanh nõn chuối mặc trên người cô, mái tóc uốn sóng lơi lả lướt phía sau lưng càng tôn thêm dáng người quý phái kết hợp với phụ kiện trên người tựa như vì sao tỏa sáng trên bầu trời
Chiều cô mới đi kí hợp đồng lên cô định sẽ đi xem nhà trước
Tối qua cô cũng đã liên hệ với người môi giới. Nhìn thấy người cô đã nhẹ nhàng bước tới
Anh Dương: [ chào cô, cô là người đã liên hệ với tôi đi xem chung cư đúng không? ]
Khương Ninh Ngọc: [ là tôi ],nhìn người đàn ông khoảng chừng gần 40 tuổi trước mặt đàn ông đúng là trẻ hơn phụ nữ, nhìn anh ta vẫn còn rất phong độ
Anh Dương: [ được, vậy chúng ta bắt đầu luôn nhé. Mời cô đi theo tôi ]
Cô không nói gì chỉ bước theo, nhìn từng căn chung cư một cô vẫn chưa thật sự hài lòng lắm. Có căn thì quá đơn giản, nhưng có căn lại quá phức tạp
Anh Dương: [ tôi dẫn cô đi một vòng rồi không biết cô ưng được căn nào chưa? ]
Khương Ninh Ngọc: [ tôi vẫn chưa thực sự ưng ý lắm ]
Anh Dương: [ tôi đã giới thiệu hết một vòng rồi. Nếu cô muốn tôi sẽ tìm những căn chung cư khác ]
Khương Ninh Ngọc: [ vậy đành làm phiền anh rồi ]
Anh Dương: [ công việc tôi lên làm mà. Vậy hẹn cô khi khác tôi đi trước đây ]
Khương Ninh Ngọc: [ gặp lại sau ]
Bây giờ cũng sắp đến giờ kí hợp đồng rồi, cô không vội đứng đó đợi taxi
................
Khi đến điểm hẹn vẫn còn 20 phút nữa lên cô sửa sang lại bản thân một chút, khi đi bàn công việc cô muốn bản thân mình chỉn chu nhất có thể
Nhìn thấy người đã đến, cô đứng dậy giơ tay ra
Khương Ninh Ngọc: [ rất vinh hạnh được làm việc với anh Hà Tần ]
Hà Tần: [ là vinh hạnh của tôi mới đúng. Không khiến cô đợi lâu chứ ]
Khương Ninh Ngọc: [ tôi cũng vừa mới tới thôi, vậy tên vào công việc chính luôn nhé ]
Hà Tần: [ cứ tự nhiên ]
Cô gật đầu, nghiêm túc làm công việc của bản thân
Sau một hồi cô đã kí kết hợp đồng thành công
Khương Ninh Ngọc: [ hẹn gặp lại anh sau ]
Hà Tần: [ rất vui lòng được làm việc cùng với cô ] 'hài lòng'
Lâu lắm rồi anh mới gặp được một người phiên dịch hợp ý như thế, rất nóng lòng muốn hợp tác lâu dài với cô