Chương 198
Dạo này Logan rất bận. Tất cả các chiến tướng của T-rex đều đã chết, Jackson Jay mãi vẫn chần chừ chưa bổ nhiệm người thay thế nên một mình gã phải gánh vác hầu như tất cả mọi việc của tổ chức.
Nhiệm vụ lớn nhất của gã là đảm bảo T-rex vận hành trôi chảy và đảm bảo an ninh cho hệ thống kinh doanh của Siêu Thần Tài. Đầu việc khái quát lên thì chỉ có thế thôi nhưng thực chất là có vô số sự vụ phát sinh làm cho hắn tất bật từ sáng đến tối. Logan còn không nhớ lần cuối cùng mình uống rượu là lúc nào. Không phải gã chán rượu, mà thứ nhất không có thời gian để uống, thứ hai không còn ai để uống cùng.
Ngày hôm nay Logan đi tìm bố để hỏi ý kiến về một việc lớn, thấy Jackson Jay đang ngồi trầm ngâm trong phòng.
Thời gian gần đây Jackson Jay vẫn ngồi trầm tư như vậy, không hiểu lão đang nghĩ gì.
Logan đứng ở cửa nhìn vào một lúc lâu.
- Logan, sao con không vào đây?
- Con tự hỏi bố đang nghĩ gì.
- Sao con không trực tiếp hỏi ta câu đó?
- Bởi vì con không muốn nghe câu trả lời.
Jackson hơi sững người khi nghe thấy con trai mình nói vậy, nhưng rồi lão vẫy tay, ra hiệu cho Logan bước vào.
- Con trở nên như vậy từ lúc nào, Logan? Con dần dần khiến ta không hiểu nổi.
- Con cũng nghĩ về bố như vậy.
- Đó là điều mà người ta vẫn thường nói về những đứa trẻ khi chúng trưởng thành, càng lớn chúng càng trở nên xa cách với bố mẹ. Sự khác biệt trong suy nghĩ dần lớn đến mức hai bên không thể nói chuyện được với nhau dù tình yêu thương vẫn còn đó. Ngồi xuống đi, chúng ta cùng uống rượu.
- Con còn nhiều việc phải làm.
- Việc vẫn ở đó cả thôi, không chạy đi đâu cả.
Logan rót cho bố một cốc rượu, sau đó lại rót cho mình một cốc.
Hai người cụng ly.
- Logan, con biết điều gì đang xảy ra không?
- Có rất nhiều thứ đang xảy ra, con không biết bố ám chỉ điều gì.
- Ta đang nói về một thứ tai ương đang phủ bóng lên Vùng đất Tự Do.
- Con không hiểu.
- Trần Tuấn Tài. Ta đang nói về nó.
- Ồ, là hắn. Hắn đã trở thành Sát Thần thứ năm.
Jackson nhướng mắt lên nhìn con.
- Ồ? Tất cả những gì con có thể nói là một tiếng "ồ" vô nghĩa vậy sao?
- Dĩ nhiên hắn là Sát Thần thứ năm sẽ mang đến các thách thức cho chúng ta.
- Thách thức là một từ không diễn đạt đúng bản chất vấn đề. Các Sát Thần ở một đẳng cấp khác với chúng ta. Chúng vừa là người, vừa không phải là người. Trong nhiều năm Tứ Đại Sát Thần đã là thanh gươm để chúng ta cân bằng thế lực với Liên Minh, tất nhiên chỉ ở một mức độ rất hẹp mà thôi. Nói vậy để con thấy các Sát Thần đáng sợ như thế nào. Chúng có thể bước vào đây, ngay chính căn phòng này, vào thời điểm này, giết cả hai bố con ta rồi lại ra ngoài mà không ai nhìn thấy được, cũng không để lại dấu vết gì.
- Chẳng phải bố đã gặp Adonis rồi đó sao? Gã đâu có đáng sợ như vậy.
- Một cuộc đấu bài giữa hai đối tác kinh doanh thân thiện, không thể nói lên được điều gì, hơn nữa chuyện đó đã diễn ra cách đây bốn năm. Bốn năm là một quãng thời gian đủ dài để một người đàn ông ở tuổi trung niên trở nên già nua và một thanh niên trở thành người lớn. Khoảng cách giữa ta và thằng bé đó bây giờ đã xa xôi như hai bờ đại dương. Ta không phải đối thủ của nó, con cũng vậy. Hơn nữa nó còn nhận được sự bảo trợ của Tư Lệnh, người cũng đang ngày càng phụ thuộc vào kỹ năng giết người của nó. Vị thế của cá nhân nó, vị thế của tổ chức mà nó lãnh đạo tựa như mặt trời ban trưa, tương lai sẽ còn rực rỡ hơn nữa, trong khi chúng ta càng ngày càng sa sút.
- Sao lại sa sút? Chúng ta là băng nhóm sát thủ có số thành viên đông nhất Vùng đất Tự Do, lịch sử chưa từng chứng kiến tổ chức nào hùng mạnh đến thế, chúng ta vẫn đang phát triển, chúng ta là một thế lực khiến tất cả mọi người khiếp sợ. Chúng ta đã tấn công và suýt chút nữa thì tiêu diệt được Dực Long.
- Đó chính là vấn đề, chúng ta là kẻ thù không đội trời chung của Dực Long. Chúng ta đã tìm cách tiêu diệt chúng nhưng thất bại, giờ đây đến lượt chúng trả thù. Chúng sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Về phần sức mạnh, thì rõ ràng con vẫn chưa hiểu, chỉ cần cha con ta chết thì T-rex sẽ tự động tan rã mà Dực Long không cần phải làm gì nữa cả. Chúng chỉ việc giết hết sạch các thành viên cốt cán là một tổ chức hùng mạnh bao nhiêu đi nữa và được tổ chức tốt thế nào đi nữa cũng phải sụp đổ. Đó chính là lý do tại sao ta không còn thiết tha gì với T-rex, bởi ta đã nhìn thấu được kết cục không thể tránh khỏi của thứ mà ta đã dùng cả đời để dựng nên.
Logan đã mờ mờ nhận thức được câu chuyện này sẽ đi về đâu, nhưng gã vẫn phải hỏi lại, bởi ý tưởng đó quá đỗi khó tin.
- Bố đang nói gì vậy?
- Chúng ta cần phải bỏ T-rex. Hay tốt hơn, dùng T-rex như một con bài để ngã giá với Liên Minh. Một triệu năm trăm nghìn người là một tài sản có giá trị khổng lồ mà nếu được quảng cáo tốt thì có thể đảm bảo địa vị sau này cho chúng ta.
Logan bỏ cốc rượu xuống, lấy hai tay ôm đầu. Chuyện mà Jackson vừa nói nằm ngoài hình dung của gã.
Gã đã tận mắt chứng kiến Jackson hy sinh hai nhân vật cực kỳ quan trọng với tổ chức là Tavon và Luis để đạt được các lợi ích chiến thuật. Giờ đây Jackson lại định dùng chính T-rex làm vật ngã giá.
Nhiệm vụ lớn nhất của gã là đảm bảo T-rex vận hành trôi chảy và đảm bảo an ninh cho hệ thống kinh doanh của Siêu Thần Tài. Đầu việc khái quát lên thì chỉ có thế thôi nhưng thực chất là có vô số sự vụ phát sinh làm cho hắn tất bật từ sáng đến tối. Logan còn không nhớ lần cuối cùng mình uống rượu là lúc nào. Không phải gã chán rượu, mà thứ nhất không có thời gian để uống, thứ hai không còn ai để uống cùng.
Ngày hôm nay Logan đi tìm bố để hỏi ý kiến về một việc lớn, thấy Jackson Jay đang ngồi trầm ngâm trong phòng.
Thời gian gần đây Jackson Jay vẫn ngồi trầm tư như vậy, không hiểu lão đang nghĩ gì.
Logan đứng ở cửa nhìn vào một lúc lâu.
- Logan, sao con không vào đây?
- Con tự hỏi bố đang nghĩ gì.
- Sao con không trực tiếp hỏi ta câu đó?
- Bởi vì con không muốn nghe câu trả lời.
Jackson hơi sững người khi nghe thấy con trai mình nói vậy, nhưng rồi lão vẫy tay, ra hiệu cho Logan bước vào.
- Con trở nên như vậy từ lúc nào, Logan? Con dần dần khiến ta không hiểu nổi.
- Con cũng nghĩ về bố như vậy.
- Đó là điều mà người ta vẫn thường nói về những đứa trẻ khi chúng trưởng thành, càng lớn chúng càng trở nên xa cách với bố mẹ. Sự khác biệt trong suy nghĩ dần lớn đến mức hai bên không thể nói chuyện được với nhau dù tình yêu thương vẫn còn đó. Ngồi xuống đi, chúng ta cùng uống rượu.
- Con còn nhiều việc phải làm.
- Việc vẫn ở đó cả thôi, không chạy đi đâu cả.
Logan rót cho bố một cốc rượu, sau đó lại rót cho mình một cốc.
Hai người cụng ly.
- Logan, con biết điều gì đang xảy ra không?
- Có rất nhiều thứ đang xảy ra, con không biết bố ám chỉ điều gì.
- Ta đang nói về một thứ tai ương đang phủ bóng lên Vùng đất Tự Do.
- Con không hiểu.
- Trần Tuấn Tài. Ta đang nói về nó.
- Ồ, là hắn. Hắn đã trở thành Sát Thần thứ năm.
Jackson nhướng mắt lên nhìn con.
- Ồ? Tất cả những gì con có thể nói là một tiếng "ồ" vô nghĩa vậy sao?
- Dĩ nhiên hắn là Sát Thần thứ năm sẽ mang đến các thách thức cho chúng ta.
- Thách thức là một từ không diễn đạt đúng bản chất vấn đề. Các Sát Thần ở một đẳng cấp khác với chúng ta. Chúng vừa là người, vừa không phải là người. Trong nhiều năm Tứ Đại Sát Thần đã là thanh gươm để chúng ta cân bằng thế lực với Liên Minh, tất nhiên chỉ ở một mức độ rất hẹp mà thôi. Nói vậy để con thấy các Sát Thần đáng sợ như thế nào. Chúng có thể bước vào đây, ngay chính căn phòng này, vào thời điểm này, giết cả hai bố con ta rồi lại ra ngoài mà không ai nhìn thấy được, cũng không để lại dấu vết gì.
- Chẳng phải bố đã gặp Adonis rồi đó sao? Gã đâu có đáng sợ như vậy.
- Một cuộc đấu bài giữa hai đối tác kinh doanh thân thiện, không thể nói lên được điều gì, hơn nữa chuyện đó đã diễn ra cách đây bốn năm. Bốn năm là một quãng thời gian đủ dài để một người đàn ông ở tuổi trung niên trở nên già nua và một thanh niên trở thành người lớn. Khoảng cách giữa ta và thằng bé đó bây giờ đã xa xôi như hai bờ đại dương. Ta không phải đối thủ của nó, con cũng vậy. Hơn nữa nó còn nhận được sự bảo trợ của Tư Lệnh, người cũng đang ngày càng phụ thuộc vào kỹ năng giết người của nó. Vị thế của cá nhân nó, vị thế của tổ chức mà nó lãnh đạo tựa như mặt trời ban trưa, tương lai sẽ còn rực rỡ hơn nữa, trong khi chúng ta càng ngày càng sa sút.
- Sao lại sa sút? Chúng ta là băng nhóm sát thủ có số thành viên đông nhất Vùng đất Tự Do, lịch sử chưa từng chứng kiến tổ chức nào hùng mạnh đến thế, chúng ta vẫn đang phát triển, chúng ta là một thế lực khiến tất cả mọi người khiếp sợ. Chúng ta đã tấn công và suýt chút nữa thì tiêu diệt được Dực Long.
- Đó chính là vấn đề, chúng ta là kẻ thù không đội trời chung của Dực Long. Chúng ta đã tìm cách tiêu diệt chúng nhưng thất bại, giờ đây đến lượt chúng trả thù. Chúng sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Về phần sức mạnh, thì rõ ràng con vẫn chưa hiểu, chỉ cần cha con ta chết thì T-rex sẽ tự động tan rã mà Dực Long không cần phải làm gì nữa cả. Chúng chỉ việc giết hết sạch các thành viên cốt cán là một tổ chức hùng mạnh bao nhiêu đi nữa và được tổ chức tốt thế nào đi nữa cũng phải sụp đổ. Đó chính là lý do tại sao ta không còn thiết tha gì với T-rex, bởi ta đã nhìn thấu được kết cục không thể tránh khỏi của thứ mà ta đã dùng cả đời để dựng nên.
Logan đã mờ mờ nhận thức được câu chuyện này sẽ đi về đâu, nhưng gã vẫn phải hỏi lại, bởi ý tưởng đó quá đỗi khó tin.
- Bố đang nói gì vậy?
- Chúng ta cần phải bỏ T-rex. Hay tốt hơn, dùng T-rex như một con bài để ngã giá với Liên Minh. Một triệu năm trăm nghìn người là một tài sản có giá trị khổng lồ mà nếu được quảng cáo tốt thì có thể đảm bảo địa vị sau này cho chúng ta.
Logan bỏ cốc rượu xuống, lấy hai tay ôm đầu. Chuyện mà Jackson vừa nói nằm ngoài hình dung của gã.
Gã đã tận mắt chứng kiến Jackson hy sinh hai nhân vật cực kỳ quan trọng với tổ chức là Tavon và Luis để đạt được các lợi ích chiến thuật. Giờ đây Jackson lại định dùng chính T-rex làm vật ngã giá.