Chương 8 : Ma Kiếp
Khi huyết khí xung thiên tản đi bớt, bên trong xuất hiện thân ảnh của một thanh niên cao lớn cực kỳ anh tuấn, mái tóc cắt ngắn trông rất phong độ, nếu ở thời hiện đại có thể được xem là nam thân vạn người khó gặp. Gương mặt hắn tuy anh tuấn nhưng lại hiện ra rõ ràng nét tà khí cùng cuồng dã vừa nhìn đã khiến lòng người bất an. Hắn đi từng bước tiến gần tới Phạm Minh, tỏa ra uy áp vô thượng khiến thần thức của Phạm Minh xuất hiện nhiều vết nứt nẻ dần dần lan rộng.
- Trầ...làm sao có thế??
Gương mặt Phạm Minh ngập tràn kinh hãi, tại sao lại như vậy? Tại sao hắn lại gặp được người đó ở đây? Tâm trí hắn một mảnh rối bời, ú ớ không thể thốt nên lời.
Xoát!
Không chờ Phạm Minh nói câu nào, nam tử vung tay lên, đánh một chưởng vào giữa ngực Phạm Minh. Tuy nhìn đây chỉ là tùy tiện đánh ra nhưng chưởng lực lại kinh khủng vô cùng, chấn cho thần thức của Phạm Minh thủng một lỗ lớn ở giữa ngực, hất tung bay ra xa với vận tốc kinh khủng. Dường như cộng hưởng với chưởng lực của nam nhân kia là một thứ gì đó tựa như một đầu thôn thiên thú, thâu hút trời đất muốn cắn nuốt thần thức của Phạm Minh vào bên trong nó.
- A!
Phạm Minh thét lớn, thần thức của hắn bắt đầu không còn trong suốt như ban đầu nữa mà xuất hiện từng vệt huyết vụ bám vào biến thần thức của hắn trở thành một màu đỏ thẫm như toàn thân hắn được tưới máu của chúng sinh vạn vật. Không dừng lại ở đó, càng ngày thần thức của Phạm Minh càng ngày càng biến dạng, liên tục bị chấn vỡ ra thành từng mảnh gần như nứt nẻ không còn gì. Ngay lúc này tứ chi của thần thức hắn đã bị vỡ nát toàn bộ, đang có xu hướng lan rộng cả cơ thể.
Lúc này ở bên ngoài Xích Vân đang giao chiến đến hồi gây cấn. Trật tự thần liên như xích sắt đan dày đặc bên trong địa phương này, đục thủng cả trần của tòa động phủ cho dù ở đây có Đại Trận bảo vệ cũng không thể ngăn được sức tàn phá này. Pháp tắc đại đạo bay múa đầy trời, sức công phá của cuộc chiến đang bắt lan tỏa ra khu vực xung quanh.
- Hỏa Xà Thất Thức - Thái Dương Lực!
Xích Vân phun ra một búng máu gào to. Hai tay nàng kết ấn tạo ra một luồng dạo động đại đạo mãnh liệt ngăn cản những trật tự thần liên đang bủa vây về phía nàng. Cùng lúc đó phía sau Xích Vân là hư ảnh của một con Hỏa Xà dài trăm dặm đang quấn quanh muốn cắn nuốt cả vầng Thái Dương nóng hừng hực. Đôi mắt của nàng lúc này sáng rực tỏa ra hai luồng hỏa diễm như muốn thiêu đốt thiên địa.
- Khai Ấn!
- Rống!!!
Tay áo đỏ rực bay múa dang rộng đẩy về phía trước, Hỏa Xà gầm thét sóng âm chấn cho trật tự thần liên của thiên địa bay tán loạn về phía sau, đồng thời nương theo luồng sóng âm đó là ngọn lửa bất diệt của Thái Dương cháy hừng hực tạo thành lốc xoáy lửa cuốn thẳng lên trời cao cả trăm trượng, cả tòa động rung động kịch liệt, từng luồng phù văn bảo vệ tòa động phủ đều sáng rực toàn diện được kích hoạt nhưng cũng không ngăn nổi lực bài xích kinh khủng của pháp tắc thiên địa, từng mảng từng mảng đất đá bị thổi bay san phẳng khiến cho một phần của tòa động phủ lộ ra bên ngoài.
Trong vụ nổ Xích Vân bị đánh văng ra ngoài, máu trong cơ thể nàng chảy ra từng vũng, xương ngực cùng xương tay gãy vài đoạn, dù ở đẳng cấp Yêu Vương nhưng Xích Vân vẫn không thể chịu nổi áp lực từ việc bài xích pháp tắc thế này. Nàng ho ra rất nhiều giọt máu, trên đôi môi hồng đào của nàng còn có vết máu đang chảy dài xuống. Ánh mắt Xích Vân nhìn Phạm Minh tuyệt vọng, đây là một trong những sát chiêu kinh khủng nhất của nàng nhưng vẫn không mảy may có thể nào xé rách pháp tắc đang đan dệt xung quanh Phạm Minh để đưa thần thức của mình vào. Nhưng ngay lúc này nàng đâu biết được, áp lực vừa rồi đã xét rách một góc nhỏ pháp tắc tác động lên chiếc nhẫn đen tuyền đang đeo trên tay Phạm Minh khiến nó lóe lên phù văn rồi trong nháy mắt biến mất.
Cùng lúc này trong thế giới thần thức của Phạm Minh bỗng dưng hiện ra cảnh tiên ma giao chiến, tiếng gào thét vang vọng chấn vỡ hư không. Xa xa máu huyết ngập trời, có thiên cầm dị thú bị chém tách đôi người, có thần ma tà khí xung thiên bị đánh thành huyết vụ, lại có thần chủ thân tỏa hào quang vạn trượng bị phân thây trăm mảnh, mỗi người đang giao chiến đều có một cỗ uy áp cực kỳ khủng bố, nhưng cuối cùng toàn bộ đều bị đánh nát ngã xuống đương trường. Trận chiến này có quy mô cực kỳ kinh thế, như tỷ vạn chúng sinh cùng nhau chém giết, máu huyết chảy thành sông sâu cuốn trôi cả thành trì cao vạn trượng, kiếm khí bay xé rách cả hư không.
Bỗng dưng thần thức Phạm Minh bị hút vào cơ thể của một tên ma tộc. Tuy nhiên Phạm Minh không thể điều khiển cơ thể của tên ma tộc mà là cơ thể của hắn điều khiển ý chí của Phạm Minh. Từng suy nghĩ xấu xa, thù hận dần dần xâm chiếm ý thức của Phạm Minh, từng cơn đau đớn về thể xác đều tấn công ý chí của hắn. Mọi thứ trong chiến trường Phạm Minh đều cảm nhận một cách chân thật đến từng chi tiết, đến lúc này hắn không biết còn đây có phải là hiện thực hay là ảo giác, trong đầu hắn lúc này chỉ có chém giết, người không chết thì ta chết.
Bỗng dưng tên ma tộc bị một luồng kiếm khí chém bay đầu, cái đầu của hắn văng lên máu bắn tung tóe. Phạm Minh cảm nhận được từng luồng từng luồng sát khí đang tàn phá sinh cơ của hắn, dần dần lan tỏa muốn tiêu diệt thần thức của hắn.
- Ta không cam tâm chết như thế này! Ta không cam tâm!
Thần thức của Phạm Minh kêu gào cố gắng thoát ra khỏi cái đầu đang bay tung lên trời kia, sát khí thì càng ngày càng tấn công một cách mãnh liệt. Một giây trôi qua lúc này dường như tựa vạn năm, lại một luồng khí tức lan tỏa từ trên trời buông xuống khiến vạn vật đều phai mờ màu sắc. Đồng thời cùng lúc đó trong không trung như có vạn vực chư thần cùng tụng niệm thanh âm chứa đây những phù văn đạo tắc bẻ gãy đánh vỡ không gian xung quanh. Lại có những đạo tắc nương theo cái đầu của tên ma tộc kéo thần thức của Phạm Minh ra ngoài.
- Vi sư thật sự đánh giá thấp ngươi, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngươi đã khai mở được Đan Điền Khí Hải chân chính bước vào Cửu Giai Yêu Khí Nhất Giai vì vậy mới trước thời hạn dẫn động Ma Kiếp. Nhưng lại không ngờ ngươi lại dẫn động được loại ma kiếp trong thần thoại này. Ha ha ha! Vi sư cảm thấy cho ngươi tiếp nhận truyền thừa quả nhiên không uổng phí tâm tư.
Lại một âm thanh già nua vang vọng cả không gian thức hải khiến Phạm Minh ngẩn ngơ.
- Sư phụ! Ngài còn sống sao?
- Đây chỉ là một đạo tàn hồn ta lưu lại để giúp đỡ cho con vượt qua kiếp nạn này thôi. Nếu không nhờ Xích Vân liều mạng đánh ra một chưởng kia thì ta cũng không thể thức tỉnh trước thời hạn mà cứu được con.
- Nhưng tại sao sư phụ lại không nói trước cho con rằng ma kiếp lại đáng sợ đến vậy?
Phạm Minh thều thào như không còn sức lực nữa, quả thật Ma Kiếp đã khiến cho thần thức của hắn bị thương vô cùng nặng nề, may mắn còn giữ lại một tia nếu không thì đã hình thần câu diệt. Chắc chắn hắn cần điều dưỡng một thời gian dài.
- Ta là muốn con lựa chọn con đường sau này của mình, một khi bước tới sẽ không thể quay đầu lại, vô cùng tàn khốc. Đồng thời vi sư muốn con trải nghiệm Ma Kiếp, biết được sự đáng sợ của nó mà sau này cẩn thận hơn. Ma Kiếp của con cực kỳ đáng sợ may là hiện tại con còn nhỏ yếu nên vi sư chỉ có thể miễn cưỡng phá giải cho con lần này thì tàn hồn đã cạn kiệt. Thôi ta không còn thời gian nữa, con hãy ngồi xuống định tâm vận chuyển công pháp hấp thụ từng luồng sát khí và khí huyết ta lưu lại sẵn trong giới chỉ mà tiếp tục phá quan củng cố cảnh giới.
Lạc Anh vừa dứt lời thì không gian chiến trường bắt đầu bị vỡ nát hoàn toàn. Nam nhân tà ác kia giật mình hồi lâu rồi bắt đầu lao tới công kích Lạc Anh.
- Phá vỡ quy định của thiên địa, ngươi phải chịu trừng phạt!
Khí tức của nam nhân tà ác kia đề thăng tới cảnh giới càng ngày càng cao rồi đột ngột ngừng lại, bắt đầu xuất kích về phía tàn hồn của Lạc Anh.
- Hừ! Ngươi chỉ là con kiến hôi.
Lạc Anh hừ một tiếng tùy tiện phất tay liền đánh tan sát Nam nhân tà ác khiến hắn không kịp nói một lời liền tan thành từng đợt từng đợt huyết khí dày đặc.
- Ta rất trong chờ vào con. Sau này có duyên chúng ta sẽ gặp lại...
Tàn hồn Lạc Anh thở dài rồi hóa thành từng mảnh ánh sáng tan biến đi. Về phần Phạm Minh thì hắn vẫn đang nhập tâm tĩnh tọa, xung quanh hắn vang lên từng âm thanh tụng niệm đáng sợ như một vị Thần Ma đang tụng niệm đại đạo.
- Ta chính là trung tâm áp súc ra sức mạnh hấp nạp vạn vật. Ta chính là biển rộng, cho vạn sông đều đổ về một mối. Luyện hóa dung hòa đề thăng bản thân, đan điền khai mở tạo thành vùng trũng của linh khí, từ linh khí bồi dưỡng huyết khí, từ huyết khí bồi dưỡng cơ thể, có cơ thể xây đắp đạo cơ...
Tiếng tụng niệm ngày càng to vang vọng lan ra bên ngoài thức hải của Phạm Minh, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển ầm ầm từng nhịp theo tiếng tụng niệm, đằng sau lưng hắn bắt đầu xuất hiện dị tượng kinh người, có lôi hải vạn trượng cùng với biển rộng màu tím mênh mông. Huyết khí xung quanh Phạm Minh bắt đầu thu liễm vào đan điền củng cố đạo cơ cho hắn. Khung cảnh lúc này hùng vĩ một cách đáng sợ, hắn lúc này như một vị tiên dân xuất trần đang nhắm mắt lăng không mà đứng, đầu đội lôi hải chân đạp biển rộng, uy phong không thể nào diễn tả.
- Ngươi vẫn còn sống sao...tiểu tử ngươi mạng cũng lớn lắm...
Xích Vân thấy được cảnh này liền mỉm cười vui mừng, trên khóe mắt có chút gì đó ướt át rồi ngất lịm đi.