Chương 8:
Không phải nịnh anh, anh không định cưa sừng làm nghé đâu.– Em nịnh chứ có phải người khác nịnh đâu mà lo, cứ sướng đi anh.– Thôi đi nào, người gì mà nói nhiều kinh.– Vâng, mà đi xe em hay đi xe anh.– Tuỳ em, thích ngồi xe đẹp thì đi xe của em, thích ngồi xe xấu thì đi xe của anh.– Gớm, xấu với chả đẹp, đi xe của em đi, em hôm nay mặc đầm. Đi xe của em lúc về anh lai em về, xong sáng mai qua đón em. Lợi cả những 4 đường chứ không phải đôi đường nhé.– Ờ, đi thôi.Mình và em Trang 7 giờ có mặt ở quán Nấm Việt, lấy phone alo cho Nhật– Ngồi chỗ nào?– Tầng 2 anh, lên là thấy liền.– Ừ, đi thôi emLên đến nơi thì thấy Nhật cùng 1 đứa con gái ngồi 1 bên đợi sẵn rồi– Em chào anh chị.– Em chào anh chị ạ – đứa con gái đi cùng Nhật– Ừ, đến lâu chưa em – mình nói– Em vừa đến được dăm phút, anh chị ăn gì gọi đi– Phở cuốn cho anh– Phở cuống cho chị – Trang nói chen vào– Ơ – mình quay sang nhìn Trang, cô bé lại nhe răng ra cười.– Haha, đúng là tâm đầu ý hợp, mà dạo này chị Trang xinh thế, xinh thế thì anh Tùng sao chịu nổi– Vậy mà anh Tùng nhà chú toàn bắt nạt chị thôi đấy – Trang nói– Anh đâu dám, mà giới thiệu bạn đi, để bạn ngồi im thế à.– Quên mất, đây là Ngọc, bạn gái e– Cua gái không rủ anh đi cùng, mày có tội to – tôi trêu.Em Trang và em Ngọc đều cười, nhìn thoáng qua thì em Ngọc cũng thuộc dạng ưa nhìn, chứ không xinh lắm, không xinh bằng em Trang, với lại cách ăn mặc thì không được như em Trang. Mà thôi chẳng quan trọng, miễn sao em mình nó ưng, 2 đứa yêu nhau là được rồi.– Giới thiệu tiếp đi, ngồi đực ra đấy à, bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu, đi làm hay còn đi học– Lại khó tính, cứ từ từ rồi giới thiệu em ạ. Anh như ông cụ non í. – em Trang nói– Ừ thì từ từ. Nhật này, từ lúc anh mặc cái áo mới này không thấy mày chê nhỉ – mình cười.– Em mà chê, 1 là chị vặn cổ em từ trước ra sau, 2 là đừng mơ chị dẫn đi mấy chỗ hay ho nhé cưng – Trang nói– Haha, hoá ra ông anh nhà tôi hôm nay được chị mua cho cái áo mới, trông cũng được đấy chứ. Em nói thật, anh mặc áo ngắn tay kiểu này có khi còn đẹp hơn mặc áo dai tay công sở khi đi làm, trông đứng đắn quá. Bảo sao ngày xưa lúc chị Trang chưa đến cũng chả có đứa con gái nào dám lại gần.– Trang, em cho nó ăn cái gì mà giờ nó lại đứng về phe em vậy hả * cười *– Đâu, tại chú ấy tự nguyện đấy chứ. hì hì– Vậy thì phải công nhận 1 điều là body anh đẹp nên mặc áo gì cũng đẹp, nhở.Ngồi nói chuyện 1 lúc, mình và thằng Nhật uống hết 1 chai vodka men to cộng với 1 chai men nhỏ, 2 anh em cũng phê phê. Em Ngọc mới gặp thì cũng ít nói, chỉ nói dăm ba câu về chuyện học hành gia đình. Ngọc thua Nhật 2 tuổi, đang là sinh viên.– Này, có người yêu rồi, cố mà học để cuối năm ra trường, đưa em Ngọc về ra mắt rồi lo tính chuyện cưới xin đi – mình nói với Nhật– Gì mà sớm thế anh, nhưng mà em thích cưới vợ– Không sợ thằng nào nó tán mất em Ngọc à– À, anh nói em mới nhớ. Có chuyện này kể cho anh. Hôm trước lúc em với Ngọc đang đi chơi thì có điện thoại điện vào máy Ngọc, cũng không có số như của anh í. Bảo là định tán Ngọc. Chả biết thằng bỏ mẹ nào. Em mà biết thằng nào em đấm cho vêu mồm, dám nhòm ngó người yêu em à. Em nhỉ – Nhật quay sang Ngọc cười– Hì, em cũng chả biết là ai, tự nhiên hắn ta gọi cho em rồi bảo là có đứa bạn của hắn thách tán được em. – em Ngọc kể.