Tứ Tiểu Thiếp Của Nhị Vương Gia
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Truyện Full |
Số chương | 116 |
Lượt đọc | 226 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Dương Uyển Nghi: 25t, hiện đang là huấn luyện viên võ thuật, có ngoại hình cực kì long lanh, bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ, sau đó là bị bồ đá, kết quả là phải lên xe bông với một người cực kì lạnh lùng.
Cũng tên Dương Uyển Nghi: 15t, Là con gái của Dương đại thừa tướng, xinh đẹp, trong sáng, nhưng.......ngu (đập đầu vô tường mà chết)
Nam Cung Việt: Là một đại soái ca, nhị vương gia của Di quốc, rất lạnh lùng và không kém phần tàn bạo, nhưng một khi đã yêu thì lại rất chung tình.
Nam Cung Thiên: Hoàng đế của Di quốc, rất dịu dàng nho nhã nhưng cũng có lúc bất chấp tất cả vì người mình yêu. là hoàng đế duy nhất trong lịch sử không có hậu cung, cả đời luôn tìm kiếm một người con gái thuộc về riêng mình.
Nam Cung Nguyệt : Công chúa của Di quốc, Em gái út của Nam Cung Việt và Nam Cung Thiên, xinh đẹp, láu lỉnh, nghịch ngợm, rất giàu tình cảm.
Mộ Dung Phong: Hoàng đế của Nguyệt quốc. Trông thì ẻo lả nhưng thật ra rất mạnh mẽ. Chưa từng yêu bất cứ một nữ nhân nào, chỉ bắt đầu thay đổi từ khi gặp Dương Uyển Nghi.
Tử Y: Là một nữ nhân nổi tiếng trên giang hồ về khả năng dùng độc, võ công cao cường, hành tung bí hiểm, là tỉ muội kết nghĩ của Dương Uyển Nghi
Văn án: Dương Uyển Nghi sau khi phát hiện bạn trai mình phản bội đã rất tức giận, không để ý nên đã bị xe đâm, bay về thời quá khứ nhập vào thân xác của một cô gái 15t.
" Cái gì? Xuất giá? Ta?"
" Lại còn là một tên trăng hoa, tàn bạo, lạnh lùng, bla bla..... nữa sao ? "
" Ông trời ơi! Chuyện Gì thế này?"
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.